PDA

View Full Version : Cô đơn thất vọng...



Ben
08-10-2008, 08:17 PM
Một người đàn ông sau những ngày đắm chìm trong sự cô đơn và thất vọng đã quyết định thắt cổ tự tử. Sau khi đã thắt dây thòng lọng quanh cổ và cột dây vô một cành cây. Ông nhảy vội từ cành cây xuống và nói:

- Tạm biệt thế giới tàn ác, buồn thảm và xấu xa này.

Tuy nhiên sợi dây bị đứt và ông té xuống đất mà vẫn sống như thường. Bực quá, ông về nhà lấy khẩu súng lục và bắn xuyên qua trán, nhưng cò súng gẫy và súng cũng chẳng nổ được. Người đàn ông vẫn khăng khăng không chịu thôi. Ông chạy xuống bếp và lấy con dao chặt cánh tay mình, nhưng ông rất ngạc nhiên vì dao cùn quá nên da ông cũng không đứt. Quá giận dữ, ông quyết định đi mua thuốc độc. Ông chạy ào ra đường và dừng lại một lúc bên vệ đường. Tên qủy từ đầu đến giờ vẫn theo đuổi người đàn ông sung sướng lắm và thì thầm thúc giục ông:

- Sao lâu thế? Lẹ lên! Hãy mua thuốc độc và uống đi! Ta sắp sửa lấy được mạng của ngươi rồi.

Người đàn ông lập tức trả lời tên quỷ:

- Sao mày ngu thế? Mày đui à? Hàng loạt xe nối tiếp nhau đang chạy như bay, tao băng qua bây giờ thì chết làm sao?

Sống trên cõi đời, thế nào cũng có lúc ta cảm thấy cô đơn. Sự cô đơn rất dễ làm cho chúng ta buông thả và có thái độ tiêu cực. Thường thì sự cô đơn sẽ dẫn đến một tâm trạng buồn tủi. Hơn nữa, nếu ta cứ để mặc cho nỗi buồn cuốn ta đi thì sức mạnh của nó sẽ tăng lên cấp số nhân và tàn phá tâm hồn ta đến tan nát, nó rút hết nhuệ khí của ta và làm cho ta trở nên kiệt quệ.

Cô đơn trong nỗi đau sẽ dẫn ta đến sự cô độc. Chính nỗi buồn và sự cô đơn đã đưa người đàn ông trong câu chuyện trên đây đi đến quyết định đầy tiêu cực là tìm đến cái chết bằng bất cứ giá nào. Chỉ có cách duy nhất giúp ta thoát khỏi những nỗi cô đơn và những hệ quả tiêu cực là chúng ta hãy dừng lại để suy nghĩ về những giá trị của con người và của cuộc sống.

Như chúng ta quan sát thấy trong câu chuyện vui trên, chỉ một chút dừng lại bên vệ đường cũng đủ làm cho người đàn ông trên nhận ra rằng dù sao cuộc sống vẫn còn đáng sống, cuộc sống tự nó vẫn có giá trị.

Vậy, bằng hết khả năng của mình, chúng ta hãy sống cho trọn vẹn những giá trị cao đẹp của con người với ý thức rõ ràng về sự sống và cái chết.Chúng ta sống để làm gì ? chết sẽ đi về đâu?

Có những lựa chọn sau đây:

Sống là để hưởng thụ những thú vui trên cõi đời này và khi chết là hết.

Nếu chết là hết thì con người sống thật ngắn ngủi cao lắm 70, 80 năm, con người được Thượng Đế dựng nên là để sống đời đời

Sống là để làm những việc lành phúc đức để sau này có thể đào thai lại làm người,không phải làm con vật này con vật kia, không phải chịu cực hình trong Địa Ngục

Nếu khi làm người mà chúng ta không còn nhớ gì về kiếp trước và những gì mình đã làm thì mình không còn là mình nữa, mà là người hoàn toàn mới.Vậy kiếp trước kiếp sau là thế nào?

Sống là để xây dựng tình yêu thương trên trái đất. Chết là khi linh hồn lìa khỏi xác và khi đó linh hồn đó sẽ tồn tại vĩnh viễn, và chính linh hồn của chúng ta sẽ được hạnh phúc hay đau khổ phụ thuộc vào những gì mình đã làm khi còn sống.

Sưu tầm.

giusehien
12-10-2008, 11:45 PM
Buồn + chán + thất vọng + cô đơn = ????

bethichconlua
30-10-2008, 01:06 PM
không cô đơn ..cũng không cô độc..hi.hi..
:laughs:
chuyện kể rằng có người kia chết xong về với chúa..chúa cho anh ta nhìn lại toàn bộ cuộc đời mình...ông ta xem..những lúc ông ta vui ông ta thấy chúa chơi đùa với ông ta bên cạnh..khi ông ta buồn ông ta nhìn thấy có mỗi đôi bàn chân trên cát...ông ta vội hô toáng lên..
- chúa xem nhé..lúc con vui thì có chúa bên cạnh..còn lúc con buồn có mỗi mình con lê bước..hicc.hic.-
- chúa mỉm cười nói... thế con có biết đôi bàn chân đó của ai không?
-ông ta nói : của con chứ của ai?...
-chúa bảo: ...đó là của ta......
-ông nói : thế lúc đó con đâu? ..l
-lúc đó ta đang bế con trên tay.....
Lạy chúa những lúc con buồn chán thất vọng cô đơn ...con tin chúa đang bế con trên tay...con không bao giờ cô đơn..hi,,hi,,, hết rồi,....:4::laughs:

theresa _hien
15-12-2008, 01:14 PM
Cuộc đời nhiều lúc có những nỗi buồn nỗi vui mới gọi là cuộc sống đúng không? Chứ cuộc sống đâu lúc nào cũng một màu hồng đâu nào. Nếu mà cuộc sống mà toàn màu hồng thì nhiều lúc nó cũng thực tẻ nhạt lắm chứ

cafeda2009
09-08-2009, 09:44 PM
CÔ ĐƠN



Khắp trên thế giới, nơi đâu cũng có bán máy chụp hình Kodak. Người ta có thể nói : “Các cửa hàng bán máy chụp hình và phim Kodak không bao giờ đóng cửa “. Khi các tiệm ở Đông phương đóng cửa nghỉ, thì các tiệm ở Tây phương mở cửa bán.

Ông chủ hãng phim Kodak sống ở tòa nhà sang trong bậc nhất New York có không biết bao nhiêu tiền của ký gởi trong các ngân hàng lớn trên khắp thế giới, muốn lấy ra lúc nào tùy thích. Tài khoản thâu nhập của ông không tính theo mỗi năm, mỗi tháng, mà tính theo mỗi giây đồng hồ. Ông muốn gì cũng có, ông hưởng hết phúc lộc của con người. Người nào muốn ra tranh cử tổng thống Mỹ cũng đều phải nhờ ông làm hậu thuẫn, giúp đỡ tiền bạc. Mọi thứ trên đời này ông đều có, duy chỉ có một điều vô cùng quan trọng thì ông lại không có. Đó chính là Thiên Chúa. Vì không có Chúa nên lúc nào ông cũng cảm thấy cô đơn trống vắng. Mọi người thấy ông cứ nghĩ là ông được sung sướng, nhưng thật ra ông rất đau khổ.

Ông dùng tiền của quá dư thừa của mình mà đi chu du vòng quanh thế giới, hưởng muôn sự khoái lạc trần gian, hầu khỏa lấp nỗi cô đơn, trống vắng trong cõi lòng. Nhưng một tâm hồn không có Chúa thì tất cả vũ trụ cũng không thể làm cho họ được hạnh phúc.

Kết thúc chuyến du lịch vòng quanh thế giới mà cõi lòng ông vẫn hoang vắng, buồn bã. Vì quá tuyệt vọng ông đã lao mình xuống đại dương mênh mông tìm sự giải thoát.

*


Chúa Giêsu trong vườn Cây Dầu cũng đã trải qua những giờ phút cô đơn khủng khiếp khi Ngài thưa với Chúa Cha : “Lạy Cha, nếu Cha muốn, xin tha cho con khỏi uống chén này” (Lc.22,42). Và trên Thập Giá, cô đơn chắc đã lên đến tột độ nên Ngài đã phải thốt lên : “Lạy Thiên Chúa, lạy Thiên Chúa của con, sao Ngài bỏ con ?” (Mt 27,46). Chắc chắn Chúa Giêsu không sợ chết, nhưng Ngài chỉ xin được thoát nỗi cô đơn. Vì mang lấy tội lỗi của nhân loại nên Chúa Giêsu phải tách biệt khỏi Chúa Cha như một sự ruồng bỏ.

Trong tình yêu hiệp nhất, Chúa Giêsu không thể tin được là Chúa Cha đã bỏ rơi mình, chính vì thế Ngài đã đặt câu hỏi như một lời trách yêu, và cũng là một nhắc nhở đến Thiên Chúa toàn năng. Lòng tin tưởng này đã dẫn đến một hiến dâng trọn vẹn : “Thế là đã hoàn tất”. (Ga 19,30) Câu tuyên xưng cuối cùng của Chúa Giêsu chứng tỏ một cuộc đời hoàn toàn vâng theo ý Cha.

Lời kêu tuyệt vọng ấy : “Lạy Thiên Chúa, sao Ngài bỏ con”, vẫn còn là điệp khúc trong xã hội văn minh hiện nay. Những phát minh khoa học đã không loại bỏ được nỗi cô đơn, buồn chán và thất vọng. Dù chúng ta có thống trị toàn thế giới cũng không có hạnh phúc. Hạnh phúc chỉ tìm được ở nơi Chúa. Billy Graham có nhận xét : “Những người hạnh phúc nhất tôi gặp là những kẻ nhận biết Thiên Chúa. Họ có được những giây phút thoải mái, những nụ cười chân tình nhất”.

Thành công trong cuộc đời chỉ là tạm bợ và sẽ qua đi. Hạnh phúc không tùy thuộc giàu hay nghèo, văn minh hay man rợ, nhưng tùy thuộc nơi Thiên Chúa. Chúa đã dạy : “Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho” (Mt 6,33).

Chính vì không tìm kiếm Chúa, nên nền văn minh khoa học ngày nay hình như đã tạo ra sự chia cắt tình người, giá trị nền tảng gia đình bị lung lay, nhiều cha mẹ phải cay đắng sống tẻ nhạt trong những nhà hưu dưỡng, nhiều kẻ chạy theo cơn sốt vàng bạc, danh vọng bỏ cả luân thường đạo lý, lắm kẻ mải mê vội vã hưởng thụ, để rồi kết thúc trong thất vọng ê chề, trong cô đơn, trống vắng.

Chỉ có niềm tin vào Chúa mới xoa dịu được nỗi cô đơn của con người, chỉ có tình yêu của Chúa mới có thể khỏa lấp nỗi trống vắng trong tâm hồn chúng ta. Mẹ Têrêsa Calcutta đã giới thiệu một bí quyết để tiêu diệt nỗi cô đơn khi Mẹ nói : “Để thắng được nỗi cô đơn, phải ra khỏi chính mình và tìm đến những người đau khổ. Khi giúp đỡ những người đang khổ đau, chúng ta chế ngự được nỗi cô đơn của chính mình”.



*


Lạy Chúa, mới hôm qua con ngụp lặn trong tình yêu Chúa, tưởng như không bao giờ con lìa xa Ngài ; thế mà hôm nay sau lần vấp ngã con đã hoàn toàn trống rỗng cô đơn. Chúa ơi ! “Hạnh phúc thật mong manh”.

Như hoa quỳ hướng về ánh thái dương, xin cho luôn hướng về Chúa. Vì chỉ có Chúa mới có thể lấp đầp nỗi trống vắng trong đời con.

Như hoa lan tỏa hương thơm ngát, xin cho con biết ra khỏi chính mình, để tìm đến anh em đang sầu khổ. Vì khi con an ủi anh em là con chế ngự được nỗi cô đơn của chính con. Amen.


Sưu Tầm

Hai Lua
10-03-2010, 09:27 PM
Một người đàn ông sau những ngày đắm chìm trong sự cô đơn và thất vọng đã quyết định thắt cổ tự tử. Sau khi đã thắt dây thòng lọng quanh cổ và cột dây vô một cành cây. Ông nhảy vội từ cành cây xuống và nói:

- Tạm biệt thế giới tàn ác, buồn thảm và xấu xa này.

Tuy nhiên sợi dây bị đứt và ông té xuống đất mà vẫn sống như thường. Bực quá, ông về nhà lấy khẩu súng lục và bắn xuyên qua trán, nhưng cò súng gẫy và súng cũng chẳng nổ được. Người đàn ông vẫn khăng khăng không chịu thôi. Ông chạy xuống bếp và lấy con dao chặt cánh tay mình, nhưng ông rất ngạc nhiên vì dao cùn quá nên da ông cũng không đứt. Quá giận dữ, ông quyết định đi mua thuốc độc. Ông chạy ào ra đường và dừng lại một lúc bên vệ đường. Tên qủy từ đầu đến giờ vẫn theo đuổi người đàn ông sung sướng lắm và thì thầm thúc giục ông:

- Sao lâu thế? Lẹ lên! Hãy mua thuốc độc và uống đi! Ta sắp sửa lấy được mạng của ngươi rồi.

Người đàn ông lập tức trả lời tên quỷ:

- Sao mày ngu thế? Mày đui à? Hàng loạt xe nối tiếp nhau đang chạy như bay, tao băng qua bây giờ thì chết làm sao?



Sống trên cõi đời, thế nào cũng có lúc ta cảm thấy cô đơn. Sự cô đơn rất dễ làm cho chúng ta buông thả và có thái độ tiêu cực. Thường thì sự cô đơn sẽ dẫn đến một tâm trạng buồn tủi. Hơn nữa, nếu ta cứ để mặc cho nỗi buồn cuốn ta đi thì sức mạnh của nó sẽ tăng lên cấp số nhân và tàn phá tâm hồn ta đến tan nát, nó rút hết nhuệ khí của ta và làm cho ta trở nên kiệt quệ.

Cô đơn trong nỗi đau sẽ dẫn ta đến sự cô độc. Chính nỗi buồn và sự cô đơn đã đưa người đàn ông trong câu chuyện trên đây đi đến quyết định đầy tiêu cực là tìm đến cái chết bằng bất cứ giá nào. Chỉ có cách duy nhất giúp ta thoát khỏi những nỗi cô đơn và những hệ quả tiêu cực là chúng ta hãy dừng lại để suy nghĩ về những giá trị của con người và của cuộc sống.

Như chúng ta quan sát thấy trong câu chuyện vui trên, chỉ một chút dừng lại bên vệ đường cũng đủ làm cho người đàn ông trên nhận ra rằng dù sao cuộc sống vẫn còn đáng sống, cuộc sống tự nó vẫn có giá trị.

Hơn nữa, là người Kitô, chúng ta còn có mẫu gương của Chúa để chiến thắng và thách thức sự cô đơn. Người biết đi vào trong thinh lặng để trở về với Thiên Chúa Cha, để lắng nghe, để xác nhận sứ mạng được Chúa Cha trao phó là chu toàn thánh ý Chúa Cha, Đấng đã sai Người vào trần gian:

"Lạy Cha, xn hãy cất lấy chén này khỏi con, nhưng xin đừng theo ý riêng con mà vâng theo ý Cha mà thôi".

Chúa Giêsu luôn hướng về Cha, vì Người biết rằng trong mọi hoàn cảnh, mọi thăng trầm và mọi đảo điên của cuộc sống chỉ có ý của Thiên Chúa Cha mới giải thoát Người. Nhất cử nhất động của Chúa Giêsu đều nhằm thực hiện thánh ý Chúa Cha. Vậy, bằng hết khả năng của mình, chúng ta hãy sống cho trọn vẹn những giá trị cao đẹp của con người với ý thức rõ ràng về sứ mạng lãnh nhận từ Chúa, với quyết tâm thực hiện thánh ý Chúa trong mọi sự.

Chắc hẳn có những lúc chúng ta cảm thấy cô đơn, cảm thấy đơn thương độc mã, cảm thấy bất lực, mỏng dòn, khi đó ta cần biết mình phải nương tựa vào Chúa, Đấng đã sống đến tột cùng của sự cô đơn và những yếu đuối, nhưng đã toàn thắng và luôn sẵn sàng nâng đỡ ủi an chúng ta.


Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã sống và chia sẻ với chúng con trong nỗi cô đơn tột cùng của con người, trong bản tính nhân loại. Xin ban ơn trợ lực để chúng con luôn biết hướng lên Ngài, tìm ra con đường Ngài muốn chúng con đi, vì chúng con biết rằng chỉ có Chúa là Đấng giải thoát chúng con khỏi những thăng trầm của cuộc sống, nhờ đó, chúng con sẽ vững vàng bước đi trong hành trình đức tin.

Tác giả Veritas

You Are Mine
04-02-2011, 12:30 AM
Đôi lúc con tưởng mình đang cô đơn, đang cô độc và buồn chán, nhưng không phải, con đang ở bên Ngài, con không hề cô đơn và cô độc, con đang vui sướng và hạnh phúc vì được ở bên Ngài và Ngài đang nghe con tâm sự giãi bày.
Ở bên con luôn mãi, đừng để con thất vọng Ngài ơi, Lạy chúa là Thiên Chúa của con.