Ben
16-10-2008, 12:23 PM
Đôi khi.........nó muốn thét thật lớn lên......muốn lòng thảnh thơi hơn...nhưng ko được.
Đôi khi nó muốn khóc........òa khóc thật nhìu...nhưng ko thể
Đôi khi nó muốn là nó......ko bị lệ thuộc bởi bất kì người nào ...nhưng ko thể
[nó] mệt mỏi.............bùn....và đơn độc
[nó] nhận ra tất cả mọi thứ....chỉ là giả tạo.....cuộc sống xung quanh nó...mọi người và cả chính nó
Hàng ngày nó luôn phải cười...đóng 1 vở kịch do chính bản thân dựng lên...nó ko tin tưởng bất kì ai........ngay cả những ngừơi thân của nó
Ko ai.....ko ai yêu thương nó...giúp nó thoát khỏi ra cái bóng tối ấy......cái bóng tối chỉ có mình nó mà thui
Nó sợ....thật sự sợ lắm.....
Sợ bị bỏ rơi....sợ bị hất hủi....sợ.....sợ nhiều thứ
Có đôi khi.....nó nhìn 1 cách lạnh lùng.....đâu ai biết được những giọt nước mắt của nó đang....... trực chờ chảy ra
Nó muốn khóc thật lớn.....thét thật to....để mọi người biết....nó đang sợ, đang buồn như thế nào........
Nhưng rồi.....nó lại lấy tay lau khô
Vì...biết chắc rằng sẽ chẳng có ai giúp đựơc nó...vì nó cũng ko cần ai an ủi thương hại
Chỉ khóc 1 mình...mình nó biết.....mình nó đau
:::Nhiều Lúc:::
Nó Hận
Hận bản thân sao lại hèn đến thế
chỉ bít nghe theo mọi sự chỉ định của họ
bất lực gạt đi những thứ mình muốn
Hận
Mọi người ko biết nhưng vẫn cố tỏ ra hiểu nó
Nếu hiểu nó thì
Đừng bao giờ nói "Cố lên!" Vì biết chắc là ko thể mà
Nó đã quá kiệt sức để có thể nhận chữ "Cố lên"
Gia đình - những người quan tâm nó
Là 1 thứ gì đó sao mờ nhạt wá!!
:::Có đôi khi:::
Nụ cười chỉ là giả tạo
Những giọt nước mắt..........cũng giả theo cái cười đó
Chỉ có sự tồn tại của đơn độc & đau thương là thật
Đến bao giờ nó mới có thể rút chân ra đây???
Sưu tầm.
Đôi khi nó muốn khóc........òa khóc thật nhìu...nhưng ko thể
Đôi khi nó muốn là nó......ko bị lệ thuộc bởi bất kì người nào ...nhưng ko thể
[nó] mệt mỏi.............bùn....và đơn độc
[nó] nhận ra tất cả mọi thứ....chỉ là giả tạo.....cuộc sống xung quanh nó...mọi người và cả chính nó
Hàng ngày nó luôn phải cười...đóng 1 vở kịch do chính bản thân dựng lên...nó ko tin tưởng bất kì ai........ngay cả những ngừơi thân của nó
Ko ai.....ko ai yêu thương nó...giúp nó thoát khỏi ra cái bóng tối ấy......cái bóng tối chỉ có mình nó mà thui
Nó sợ....thật sự sợ lắm.....
Sợ bị bỏ rơi....sợ bị hất hủi....sợ.....sợ nhiều thứ
Có đôi khi.....nó nhìn 1 cách lạnh lùng.....đâu ai biết được những giọt nước mắt của nó đang....... trực chờ chảy ra
Nó muốn khóc thật lớn.....thét thật to....để mọi người biết....nó đang sợ, đang buồn như thế nào........
Nhưng rồi.....nó lại lấy tay lau khô
Vì...biết chắc rằng sẽ chẳng có ai giúp đựơc nó...vì nó cũng ko cần ai an ủi thương hại
Chỉ khóc 1 mình...mình nó biết.....mình nó đau
:::Nhiều Lúc:::
Nó Hận
Hận bản thân sao lại hèn đến thế
chỉ bít nghe theo mọi sự chỉ định của họ
bất lực gạt đi những thứ mình muốn
Hận
Mọi người ko biết nhưng vẫn cố tỏ ra hiểu nó
Nếu hiểu nó thì
Đừng bao giờ nói "Cố lên!" Vì biết chắc là ko thể mà
Nó đã quá kiệt sức để có thể nhận chữ "Cố lên"
Gia đình - những người quan tâm nó
Là 1 thứ gì đó sao mờ nhạt wá!!
:::Có đôi khi:::
Nụ cười chỉ là giả tạo
Những giọt nước mắt..........cũng giả theo cái cười đó
Chỉ có sự tồn tại của đơn độc & đau thương là thật
Đến bao giờ nó mới có thể rút chân ra đây???
Sưu tầm.