PDA

View Full Version : Thứ Bảy Tuần VII Thường Niên Năm lẻ



phale
24-02-2017, 02:12 PM
BÀI ĐỌC I: Hc 17, 1-13 (Hl 1-15)
"Thiên Chúa tạo dựng con người giống hình ảnh Chúa".
Trích sách Huấn Ca.
Thiên Chúa dùng đất mà dựng nên con người và tạo tác con người theo hình ảnh của Chúa. Người lại làm cho nó trở nên hình ảnh Chúa và ban cho nó được quyền hành như Người đã có. Người cũng ban cho nó số ngày và thời gian, ban cho quyền hành trên trần gian. Người bắt mọi loài phải kính sợ nó, và cho nó thống trị các thú dữ chim trời. Rồi từ đó, Người tạo dựng một nội trợ giống như nó, Người cũng ban cho cả hai có trí, lưỡi, mắt, mũi và tâm hồn để suy tưởng, cho họ đầy sự hiểu biết và trí năng. Người tạo cho họ trí thông minh và cho lòng họ biết cảm giác, chỉ cho họ biết phân biệt lành dữ. Người đặt mắt Người vào lòng họ, chỉ cho họ thấy sự huy hoàng các công trình của Người, để họ ca tụng thánh danh Người, và họ được vinh hiển trong những việc lạ lùng của Người, hầu họ cao rao sự vĩ đại của những kỳ công Người. Người ban thêm cho họ sự thông minh và cho họ thừa hưởng luật trường sinh. Người thiết lập với họ một giao ước vĩnh cửu, chỉ cho họ biết công minh thẩm phán. Và mắt họ đã nhìn thấy sự huy hoàng vinh hiển của Người, tai họ đã nghe tiếng Người. Rồi Chúa phán với họ: "Các ngươi hãy lánh xa mọi gian ác". Và Người truyền cho mỗi người trong họ biết những giới răn liên quan đến tha nhân. Đường lối của họ luôn luôn ở trước mặt Chúa và không hề ẩn náu khỏi mắt Người.
Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 102, 13-14. 15-16. 17-18a.
Đáp: Lòng yêu thương của Chúa vẫn còn tồn tại, tự thuở này tới thuở kia cho những ai kính sợ Người (x. c. 17).

Xướng: 1) Cũng như người cha yêu thương con cái, Chúa yêu thương những ai kính sợ Người. Người hiểu biết chỗ gây hình của chúng ta, Người nhớ rằng tro bụi là chính chúng ta! - Đáp.

2) Thân con người, cuộc đời như nắm cỏ, như bông hoa ngoài đồng nội, nó nở ra. Một cơn gió vừa lướt trên hoa, hoa không còn nữa, không ai còn nhận thấy chỗ ở của hoa! - Đáp.

3) Nhưng lòng yêu thương của Chúa vẫn còn tồn tại, tự thuở này tới thuở kia cho những ai kính sợ Người, và đức công minh Chúa còn dành để cho con cháu họ, cho những ai giữ lời minh ước của Người. - Đáp.

ALLELUIA: Ga 15, 15b
Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết. - Alleluia.

PHÚC ÂM: Mc 10, 13-16
"Ai không đón nhận nước Thiên Chúa như trẻ nhỏ, sẽ không được vào nước đó".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, người ta đưa những trẻ nhỏ đến cùng Chúa Giêsu để Người đặt tay trên chúng, nhưng các môn đệ khiển trách họ. Thấy vậy, Chúa Giêsu bất bình và bảo các ông rằng: "Hãy để các trẻ nhỏ đến cùng Thầy, đừng ngăn cản chúng, vì nước Thiên Chúa là của những người giống như chúng. Thầy bảo thật các con: Ai không đón nhận nước Thiên Chúa như trẻ nhỏ, sẽ không được vào nước đó". Rồi Người ôm chúng, đặt tay ban phép lành cho chúng.
Đó là lời Chúa.

www.thanhlinh.net (http://www.thanhlinh.net/)

phale
24-02-2017, 07:55 PM
Suy niệm:

Trong suốt ba năm công khai rao giảng Tin mừng, Đức Giê-su nhiều lần bị ngăn cản bởi “thế giới bên ngoài” cũng như chính từ những người thân cận. Thế giới bên ngoài cản trở Đức Giê-su, họ là những kinh sư, những luật sĩ, những người đứng đầu trong tôn giáo Do thái lúc bấy giờ. Còn những người thân cận không cho Đức Giê-su tiếp xúc với những người xung quanh, họ là các môn đệ thân tín của Ngài. Tại sao Đức Giê-su lại bị ngăn cản, không cho tiếp cận, không cho tự do rao giảng sứ điệp yêu thương của Thiên Chúa. Thưa là, bởi vì lòng dạ con người hạn hẹp, giới hạn, ganh tỵ. Tâm hồn nhân loại không đủ rộng, chẳng đủ sâu để có thể tiếp cận và đón nhận Lời của Ngài.

Hôm nay, phụng vụ Lời Chúa, qua lối kể chuyện của thánh Mác-cô, Đức Giê-su đã dùng hình ảnh trẻ thơ để dạy dỗ các môn đệ cũng như mỗi người Ki-tô hữu chúng ta. Muốn đón nhận Lời Chúa, muốn được sống trong vương quốc của Ngài, chúng ta phải có thái độ đơn sơ, khiêm tốn và biết tin tưởng như trẻ em. Thật vậy, thánh Mác-cô chỉ rõ cho chúng ta thấy, hôm nay khi các trẻ em được bố mẹ hay những người thân dẫn tới Đức Giê-su, họ mong các em được Đức Giê-su đụng chạm tới, được Ngài vỗ về và chúc lành cho chúng. Thế nhưng, phản ứng đầu tiên của các môn đệ là ngăn cấm, là khó chịu, là không muốn Thầy của mình hao sức tốn giờ vì con nít. Thấy những suy nghĩ và hành động của các môn đệ như thế, Đức Giê-su đã dạy cho các môn đệ một bài học về sự đơn sơ, khiêm tốn và biết tin tưởng như trẻ em, nếu các ông muốn được vào hưởng thánh nhan Thiên Chúa.

Ra đường hỏi già, về nhà hỏi trẻ. Ra đường hỏi già, vì họ là những người có kinh nghiệm, hiểu biết, họ sẽ chỉ cho chúng ta đúng địa chỉ chúng ta muốn. Về nhà hỏi trẻ, vì trẻ em đơn sơ, thật thà, muốn biết cuộc sống gia đình hôm nay xảy ra những gì, cứ hỏi chúng là sẽ biết tường tận, rõ ràng. Bên cạnh nữa, trẻ em còn khiêm tốn học hỏi, ham hiểu biết. Chúng không mắc cỡ như người lớn khi hoạch định mọi việc đúng hay sai. Chúng khiêm tốn mở lòng ra, tìm hiểu, hỏi han những gì chúng chưa biết, chưa hiểu. Thêm nữa, trẻ em luôn cậy dựa, bám víu vào bố mẹ hay người thân. Chúng tin rằng, cha mẹ hay người thân là những người thực sự yêu thương và lo lắng cho chúng. Do vậy, chúng hoàn toàn cậy dựa, phó thác và tin tưởng tuyệt đối vào bố mẹ và người thân. Và như thế, chính sự đơn sơ, khiêm tốn và niềm tin vào bố mẹ cũng như những người thân làm cho trẻ em ngày càng lớn khôn, hiểu biết và trưởng thành hơn mỗi ngày.

Trẻ em là như vậy, chúng là biểu tượng, là hình ảnh của sự khiêm tốn tận căn, là hình ảnh của Nước Trời. Ai không có tinh thần sống như chúng thì chẳng được vào Nước Trời. Dùng hình ảnh trẻ em để ví với Nước Trời, liền một lúc, Đức Giê-su cho chúng ta hai bài học. Bài học thứ nhất, để được vào hưởng gia nghiệp, để được đồng bàn với Ngài, chúng ta phải có tinh thần sống đơn sơ về vật chất, khiêm tốn trong cách sống và tin tưởng tuyệt đối vào sự quan phòng của Ngài. Bài học thứ hai, Đức Giê-su dạy mỗi người chúng ta đó là, phải biết khiêm tốn, cúi mình xuống, phục vụ tha nhân, cho đi một cách vô vị lợi cũng như dám chân nhận những yếu đuối và thiếu xót nơi anh chị em của mình.

Nói cách khác, để là người Ki-tô hữu chính danh, để là người có Chúa, chúng ta cần phải hoàn thiện và phát triển đời sống đức tin của mình như hai mặt của một đồng xu. Làm sao để tôi có thể chu toàn bổn phận, lương tâm với Chúa khi sống trong một thế giới mà những thua thiệt, tham lam, bất chính bủa vây? Không gì khác hơn, tôi phải hạ mình, mở lòng ra để ơn Chúa, sức mạnh Thánh Thần đi vào, cư ngụ và sinh hoa kết trái nơi tôi. Khi đã có Chúa, khi đã được hưởng nếm ơn Ngài, nhiệm vụ của tôi là gì đây. Làm sao tôi có thể đưa ơn của Ngài đến cho anh chị em của mình trong một thời đại mà lương tâm, niềm tin và sự hy vọng đang cạn dần. Làm sao tôi có thể cùng với anh chị em của mình xây dựng hình ảnh Nước Trời ngay tại trần gian này? Không gì khác hơn, tôi cần can đảm gạt bỏ cái tôi, xả thân, cộng tác với mọi người, để cùng với họ, tôi có thể rao truyền về một Thiên Chúa của hiệp thông, một Thiên Chúa của chia sẻ và một Thiên Chúa của yêu thương và lắng nghe nhau. Amen.

Lm Mi-ca-e Vũ An Lộc
___________________________________________________________________________________________

Mời bạn đọc:
Suy niệm của Bảo_†_Lâm (https://thanhcavietnam.net/forum/showthread.php?49249-thu-bay-tuan-vii-mua-thuong-nien-nam-chan.html&p=167901&viewfull=1#post167901)
Lẽ sống ngày 25/2: Dân Thành Athènes (https://thanhcavietnam.net/forum/showthread.php?6370-le-song-moi-ngay.html&p=27579&viewfull=1#post27579)