PDA

View Full Version : Mộng chiều đông



hongbinh
02-12-2019, 06:56 AM
https://hongbinh139848745.files.wordpress.com/2020/06/image.png?w=231
Mộng chiều đông

Chiều về không gợn nắng
Mây phủ trắng bên thềm
Ôm cái nhớ không tên
Mùa đông về se lạnh.

Cánh chim buồn tĩnh lặng
Sương nhỏ lệ nguyên trinh
Buông lỏng rớt giọt tình
Mùa đông về ướt cỏ.

Chênh chao vương sắc đỏ
Thổi nhẹ gió hắt hiu
Ru cái nhớ một chiều
Người anh yêu phương đó.

Mùa đông về chạm ngõ
Mang chút gió nghẹn ngào
Lời thú tội xôn xao
Yêu em vừa mấy độ.

Hiên nhà anh lá đổ
Có búp nhỏ xinh xinh
Một chút tỏa lung linh
Giọt nắng vàng anh rải.

Hồ như trong khắc khoải
Ấm áp một tình si
Mai theo bước em đi
Mùa xuân về nắng ấm.

Hồng Bính

hongbinh
25-11-2022, 08:55 AM
https://hongbinh139848745.wordpress.com/2020/06/02/mong-chieu-dong/

hongbinh
25-11-2023, 11:13 AM
https://www.facebook.com/hong.binh.73/posts/pfbid0kTijrCB6i7GND3ySDHSQbHVdhCmzuKC6UFqAERUwxoGSj16EHGDG5Qr2auZZx4Ynl

hongbinh
25-11-2024, 09:39 AM
Hồ như trong khắc khoải
Ấm áp một tình si
Mai theo bước em đi
Mùa xuân về nắng ấm

hongbinh
25-11-2025, 10:41 AM
"Mộng chiều đông" của tác giả Hồng Bính là một bài thơ ngũ ngôn (5 chữ) mang âm hưởng nhẹ nhàng, lãng mạn nhưng cũng đầy day dứt của một tâm hồn đang yêu trong khung cảnh mùa đông cô quạnh.
Dưới đây là phần bình luận và phân tích chi tiết về bài thơ này:
1. Cảm nhận chungBài thơ là một bức tranh tâm trạng được vẽ trên nền cảnh sắc thiên nhiên. Mùa đông thường gợi lên sự lạnh lẽo, chia ly, nhưng trong thơ Hồng Bính, mùa đông lại là cái cớ để ngọn lửa tình yêu (tình si) được thắp lên ấm áp hơn. Bài thơ là hành trình từ nỗi buồn man mác của sự cô đơn đến niềm hy vọng và lời hứa hẹn về một mùa xuân hạnh phúc.
2. Phân tích chi tiếta. Bức tranh thiên nhiên nhuốm màu tâm trạng (Khổ 1 & 2)Mở đầu bài thơ là không gian tĩnh lặng và có phần ảm đạm đặc trưng của chiều đông:

Chiều về không gợn nắngMây phủ trắng bên thềm...Cánh chim buồn tĩnh lặngSương nhỏ lệ nguyên trinh


Không gian: Thiếu vắng ánh nắng, mây phủ trắng thềm. Màu trắng ở đây không gợi sự tinh khôi vui vẻ mà gợi sự lạnh lẽo, trống trải.


Cảm xúc: "Cái nhớ không tên" – nỗi nhớ mơ hồ nhưng lại bao trùm tất cả.


Hình ảnh nhân hóa: "Sương nhỏ lệ nguyên trinh", "Buông lỏng rớt giọt tình". Tác giả đã thổi hồn vào giọt sương, biến nó thành giọt nước mắt của đất trời, hay chính là giọt lệ của người đang yêu trong xa cách? Cánh chim "buồn tĩnh lặng" gợi lên sự ngưng đọng, cô đơn đến tột cùng.
b. Nỗi nhớ và lời "thú tội" ngọt ngào (Khổ 3 & 4)Khi cảnh vật đã thấm đẫm nỗi buồn, nhà thơ hướng nỗi lòng về "người phương đó":

Chênh chao vương sắc đỏ...Ru cái nhớ một chiềuNgười anh yêu phương đó.


Từ láy: "Chênh chao", "hắt hiu" làm tăng thêm sự mong manh, vô định của cảm xúc.


Sự chuyển biến: Gió đông về mang theo sự "nghẹn ngào", nhưng cũng mang theo "lời thú tội xôn xao". Tại sao lại là thú tội? Có lẽ đó là lời thú nhận của một trái tim đã lỡ yêu quá nhiều, yêu "vừa mấy độ" – một cách nói khiêm nhường nhưng chứa đựng thời gian và chiều sâu của tình cảm.
c. Sự giao thoa giữa Đông và Xuân - Niềm hy vọng (Khổ 5 & 6)Đây là điểm sáng nhất của bài thơ, đánh dấu sự chuyển biến từ lạnh lẽo sang ấm áp:

Hiên nhà anh lá đổCó búp nhỏ xinh xinhMột chút tỏa lung linhGiọt nắng vàng anh rải.


Hình ảnh đối lập: Giữa khung cảnh "lá đổ" (sự tàn phai) lại xuất hiện "búp nhỏ xinh xinh" (sự khởi đầu, sức sống).


Chủ thể trữ tình: Câu thơ "Giọt nắng vàng anh rải" rất đắt. Nếu trời đông không có nắng (như khổ 1 đã nói), thì chính "anh" sẽ mang nắng đến. Tình yêu của anh chính là vạt nắng sưởi ấm cho "búp nhỏ" kia.

Hồ như trong khắc khoảiẤm áp một tình siMai theo bước em điMùa xuân về nắng ấm.
Kết thúc bài thơ không còn là mùa đông lạnh giá nữa. "Tình si" đã chiến thắng cái lạnh. Lời hứa "Mai theo bước em đi" mở ra một tương lai tươi sáng: nơi nào có em, nơi đó mùa xuân sẽ về.
3. Đặc sắc nghệ thuật

Thể thơ 5 chữ (Ngũ ngôn): Nhịp điệu chậm rãi, nhẹ nhàng, như lời kể lể, tâm tình thủ thỉ, rất phù hợp để diễn tả nỗi buồn man mác và sự sâu lắng.


Nghệ thuật nhân hóa: Sương biết khóc (nhỏ lệ), gió biết nghẹn ngào... làm cho thiên nhiên trở thành một người bạn tâm giao chia sẻ nỗi niềm với tác giả.


Từ ngữ gợi hình, gợi cảm: Các từ láy (hắt hiu, chênh chao, xôn xao, xinh xinh, khắc khoải) được sử dụng đắc địa, tạo nên nhạc tính cho bài thơ.
4. Tổng kết"Mộng chiều đông" của Hồng Bính không phải là một bài thơ bi lụy về mùa đông. Đó là một bản tình ca nhẹ nhàng, nơi nỗi nhớ và sự cô đơn chỉ là cái nền để làm nổi bật lên vẻ đẹp của một tình yêu chung thủy, ấm áp và đầy hy vọng. Bài thơ nhắn nhủ rằng: Chỉ cần trong tim có nắng ấm của tình yêu, mùa đông lạnh giá rồi cũng sẽ hóa thành mùa xuân rực rỡ.