Ðăng Nhập

View Full Version : Một ngày mưa



hongbinh
16-11-2021, 07:12 AM
Một ngày mưa
​https://hongbinh139848745.files.wordpress.com/2021/11/mot-ngay-mua.jpg?w=1024
Tháng mười một mùa đông vừa chạm ngõ
Nhớ người thương mưa đổ thấm đất mềm
Gió rét về mây kéo một màu đen
Cành hoa nhỏ thu mình cơn hấp hối.

Ngày cuối thu gió heo về muôn lối
Mây u buồn che cái nắng trong veo
Trong hắt hiu có giọt nắng lưng đèo
Còn cố sáng trước trước hoàng hôn tắt thở.

Tháng mười một bài thơ tình viết vội
Không nước mắt bởi ướt đẫm trời mưa
Trong lao xao ru cái lẽ thiếu thừa
Pha trộn lệ trong âm thầm lá đổ.

Và ta viết lời tình xa mấy độ
Thổn thức lòng ai bóp nghẹn con tim
Tìm người thương giữa cái lạnh im lìm
Lời thương nhớ, giăng ngang từng nấm mộ!

Hồng Bính

hongbinh
11-11-2022, 09:47 AM
https://hongbinh139848745.wordpress.com/2021/11/16/mot-ngay-mua/?fbclid=IwAR1kSBE9RCPD6ouVFB_268NEhUc69KfSJpHN1qs0QuVpjcI-6xinDVr8FPQ

hongbinh
11-11-2023, 07:55 AM
http://gxthohoang.net/van-hoa-nghe-thuat/tho/item/13989-mot-ngay-mua?fbclid=IwAR1ZrBrAlj4vUQDlBQUCYLmvH--NTS_MW5AouLA7bG6KFyrABcZvgDDqrRo

hongbinh
11-11-2024, 09:42 AM
https://gpbanmethuot.net/tho/mot-ngay-mua-14217.html?fbclid=IwY2xjawGeTkxleHRuA2FlbQIxMAABHRAL8ZxVjYnybOD1TfFkKtD5r66Cb99-VzCwEju6AcQcyAhPbN3QGHctNA_aem_LuSmsWadgkUzRYhXqI0FZA

hongbinh
11-11-2025, 09:38 AM
Bài thơ "Một Ngày Mưa" của Hồng Bính là một bức tranh trữ tình, nhuốm màu tâm trạng buồn thương, cô đơn trong khoảnh khắc giao mùa và mưa lạnh. Bài thơ không chỉ dừng lại ở việc miêu tả cảnh vật mà còn là sự giải tỏa, thổ lộ cảm xúc sâu kín của nhân vật trữ tình về tình yêu và nỗi nhớ.
1. Màu Sắc Cảnh Vật và Cảm XúcNgay từ khổ thơ đầu tiên, tác giả đã khéo léo tạo ra một không gian lạnh lẽo, cô đơn:

Tháng mười một mùa đông vừa chạm ngõNhớ người thương mưa đổ thấm đất mềmGió rét về mây kéo một màu đenCành hoa nhỏ thu mình cơn hấp hối.


Thời gian: "Tháng mười một", "mùa đông vừa chạm ngõ" - gợi cảm giác khởi đầu của cái lạnh, sự cô quạnh.
Cảnh vật: "Mưa đổ thấm đất mềm", "mây kéo một màu đen", "gió rét về" - tất cả đều tạo nên một phông nền u ám, nặng nề, phù hợp với tâm trạng "Nhớ người thương".
Điểm nhấn: Hình ảnh "Cành hoa nhỏ thu mình cơn hấp hối" là một ẩn dụ mạnh mẽ, thể hiện sự yếu ớt, mong manh của sự sống, hay chính là sự héo hon của niềm hy vọng, tình cảm trong lòng người.
Khổ thứ hai tiếp tục khai thác sự đối lập giữa cảnh và tình:

Ngày cuối thu gió heo về muôn lối...Còn cố sáng trước trước hoàng hôn tắt thở.


Sự xuất hiện của "giọt nắng lưng đèo" cố gắng tỏa sáng trước khi bị "hoàng hôn tắt thở" nuốt chửng, là một hình ảnh giàu tính nhân hóa, như thể sự sống và tình yêu đang gắng gượng chống chọi với bóng tối của nỗi buồn, của sự chia ly.
2. Sự Pha Trộn Giữa Nước Mắt và Cơn MưaKhổ thơ thứ ba là nơi cảm xúc được bộc lộ rõ rệt nhất, gắn kết nỗi buồn riêng với không gian mưa chung:

Tháng mười một bài thơ tình viết vộiKhông nước mắt bởi ướt đẫm trời mưaTrong lao xao ru cái lẽ thiếu thừaPha trộn lệ trong âm thầm lá đổ.


Câu thơ "Không nước mắt bởi ướt đẫm trời mưa" là một thi ảnh xuất sắc. Nó đồng nhất nỗi buồn cá nhân (nước mắt) với thiên nhiên (mưa), ngụ ý nỗi đau đã quá lớn, đã tràn ngập không gian đến mức không cần phải khóc nữa. Nước mắt của người đã hòa vào nước mưa của trời.
"Pha trộn lệ trong âm thầm lá đổ" càng nhấn mạnh sự cô đơn, tĩnh lặng của nỗi buồn, một nỗi buồn không ồn ào nhưng thấm thía.
3. Đỉnh Điểm Nỗi Nhớ và Sự Tuyệt VọngKhổ cuối đẩy cảm xúc lên đến đỉnh điểm của sự thổn thức, bế tắc và tuyệt vọng về một tình yêu đã xa xôi, có lẽ là vĩnh viễn:

*Và ta viết lời tình xa mấy độThổn thức lòng ai bóp nghẹn con timTìm người thương giữa cái lạnh im lìmLời thương nhớ, giăng ngang từng nấm mộ! *


Sự day dứt được thể hiện qua hành động "bóp nghẹn con tim" - một cảm giác đau đớn, nghẹt thở vật lý.
Tuy nhiên, câu kết mới là điểm chốt chặn của nỗi buồn: "Lời thương nhớ, giăng ngang từng nấm mộ!". Hình ảnh này chuyển nỗi nhớ từ sự chia xa thông thường sang sự chia lìa vĩnh viễn (tử biệt). Nó cho thấy sự tuyệt vọng và bế tắc của người đang sống, khi nỗi nhớ không còn có thể gửi đến người thương ở cõi đời này, mà chỉ có thể trải dài, vô vọng trên những "nấm mộ".
Kết Luận"Một Ngày Mưa" là một bài thơ giàu tính biểu cảm và nội tâm của Hồng Bính. Ngôn ngữ thơ mộc mạc nhưng hình ảnh lại sâu sắc và ám ảnh ("hoàng hôn tắt thở", "nước mắt bởi ướt đẫm trời mưa", "giăng ngang từng nấm mộ"). Bài thơ đã thành công trong việc sử dụng mưa, gió, và lạnh giá để làm nền cho một nỗi nhớ thương day dứt, bi kịch và mang màu sắc tử biệt.

hongbinh
12-11-2025, 11:39 AM
Đây là một bài thơ mang đậm chất trữ tình, sử dụng hình ảnh thiên nhiên để thể hiện nỗi buồn, sự cô đơn và tình yêu thương, nhớ nhung sâu sắc của nhân vật trữ tình.
️ Phân Tích và Bình Luận Bài Thơ "Một Ngày Mưa"Bài thơ được viết theo thể thơ 8 chữ, với ngôn ngữ giàu cảm xúc và hình ảnh gợi tả, tạo nên một không gian nghệ thuật u hoài, lắng đọng.
1. Cảm Hứng và Chủ ĐềChủ đề xuyên suốt bài thơ là nỗi nhớ thương da diết trong bối cảnh thiên nhiên u buồn của những ngày chuyển mùa. "Một ngày mưa" không chỉ là khung cảnh tự nhiên mà còn là trạng thái nội tâm của nhân vật trữ tình – một nỗi buồn thấm đẫm, một sự trống vắng không thể lấp đầy.
2. Phân Tích Cấu Tứ và Hình ẢnhKhổ 1: Khung Cảnh Mùa Đông Chạm Ngõ

Câu Thơ
Hình Ảnh & Nghệ Thuật
Ý Nghĩa


Tháng mười một mùa đông vừa chạm ngõ
Hình ảnh chuyển mùa rõ rệt.
Xác định thời gian và không gian: sự khởi đầu của lạnh lẽo, cô đơn.


Nhớ người thương mưa đổ thấm đất mềm
"Mưa đổ" đi kèm "nhớ người thương".
Nỗi nhớ mãnh liệt, thấm sâu vào lòng đất, vào tâm hồn, không thể kìm nén.


Gió rét về mây kéo một màu đen
Khung cảnh thiên nhiên ảm đạm.
Thiên nhiên đồng điệu với cảm xúc: báo hiệu sự u ám, lạnh lẽo.


Cành hoa nhỏ thu mình cơn hấp hối.
Hình ảnh nhân hóa "hấp hối".
Gợi sự mong manh, yếu ớt của một sinh linh (có thể là nhân vật trữ tình) trước cơn bão cảm xúc/thiên nhiên.



Khổ thơ mở đầu bằng sự đồng nhất giữa ngoại cảnh và nội tâm. Cơn mưa và gió rét của tháng Mười Một trở thành hiện thân cho nỗi nhớ và nỗi buồn.
Khổ 2: Sự Luyến Tiếc và Bất Lực

Câu Thơ
Hình Ảnh & Nghệ Thuật
Ý Nghĩa


Ngày cuối thu gió heo về muôn lối
"Gió heo" (gió thu se lạnh).
Khoảnh khắc giao mùa, sự giằng xé giữa cái đã qua (thu) và cái sắp đến (đông).


Mây u buồn che cái nắng trong veo
Nhân hóa "mây u buồn".
Nỗi buồn lớn lao (mây) đã che khuất niềm vui (nắng trong veo), sự trong sáng, hạnh phúc đã mất.


Trong hắt hiu có giọt nắng lưng đèo
"Giọt nắng lưng đèo".
Điểm sáng yếu ớt, le lói, đại diện cho niềm hy vọng mong manh hoặc chút ấm áp cuối cùng.


Còn cố sáng trước hoàng hôn tắt thở.
Nhân hóa "hoàng hôn tắt thở" (cách diễn đạt mạnh).
Thể hiện sự đấu tranh, cố gắng níu giữ của "giọt nắng" trước sự kết thúc không thể tránh khỏi.



Khổ thơ này là sự diễn tả cuộc chiến nội tâm giữa hy vọng và tuyệt vọng. Cảnh vật mang sắc thái bi kịch, báo hiệu một sự kết thúc: hy vọng mong manh đang "cố sáng" trước sự "tắt thở" của hoàng hôn.
Khổ 3: Sự Thấm Đẫm Của Nước Mắt

Câu Thơ
Hình Ảnh & Nghệ Thuật
Ý Nghĩa


Tháng mười một bài thơ tình viết vội
Hành động "viết vội".
Thể hiện cảm xúc dâng trào, mãnh liệt, cần được giải tỏa ngay lập tức.


Không nước mắt bởi ướt đẫm trời mưa
Hình ảnh đối lập và hòa tan.
Nước mắt không cần phải rơi vì đã hòa lẫn vào cơn mưa, nỗi buồn đã lên đến đỉnh điểm, tràn ngập không gian.


Trong lao xao ru cái lẽ thiếu thừa
"Lao xao" (âm thanh mưa, gió).
Cảm xúc xáo động, chiêm nghiệm về sự mất mát ("thiếu") và hiện tại ("thừa") trong cuộc sống.


Pha trộn lệ trong âm thầm lá đổ.
Lệ (nước mắt) hòa vào cảnh vật.
Nỗi buồn lặng lẽ, kín đáo, thấm vào sự tàn tạ của vạn vật (lá đổ).



Khổ thơ này tập trung vào hành động sáng tạo như một cách giải thoát. Nước mắt và cơn mưa trở thành một, khẳng định nỗi buồn này là tuyệt đối, không chỉ của riêng người mà còn của cả đất trời.
Khổ 4: Khổ Đau và Sự Tuyệt Vọng

Câu Thơ
Hình Ảnh & Nghệ Thuật
Ý Nghĩa


Và ta viết lời tình xa mấy độ
Lời tình bị ngăn cách ("xa mấy độ").
Khoảng cách không gian hoặc thời gian giữa hai người, có thể là sự chia ly vĩnh viễn.


Thổn thức lòng ai bóp nghẹn con tim
Cảm xúc mạnh, sử dụng động từ "bóp nghẹn".
Diễn tả nỗi đau tột cùng, sự mất mát không thể chịu đựng, sự cộng hưởng của hai tâm hồn.


Tìm người thương giữa cái lạnh im lìm
"Cái lạnh im lìm".
Sự cô đơn, tĩnh lặng đến đáng sợ của không gian, sự tuyệt vọng trong việc tìm kiếm.


Lời thương nhớ, giăng ngang từng nấm mộ!
Hình ảnh mạnh và đột ngột.
Đỉnh điểm của sự chia ly, nỗi nhớ đã trở nên vĩnh cửu. Nó khẳng định người thương đã khuất, hoặc nỗi nhớ này sâu nặng như đi qua cái chết.



Khổ thơ kết thúc bằng một sự thức nhận đau đớn và ám ảnh. Hình ảnh "giăng ngang từng nấm mộ" làm người đọc lạnh người, chuyển nỗi nhớ từ sự chia ly thông thường sang nỗi nhớ người đã mất, một sự vĩnh biệt bi thương.
Tổng Kết Bình Luận"Một ngày mưa" là một bài thơ thành công trong việc sử dụng hình ảnh thiên nhiên để làm phông nền và đối chiếu cho nỗi buồn cá nhân.



Nghệ thuật: Bài thơ sử dụng hiệu quả các phép nhân hóa (mây u buồn, hoàng hôn tắt thở, cành hoa hấp hối) và hình ảnh tượng trưng (mưa đổ, giọt nắng lưng đèo, lá đổ) để truyền tải chiều sâu cảm xúc.
Cảm xúc: Cảm xúc đi từ sự se lạnh, nhớ thương (khổ 1) đến sự tiếc nuối, tuyệt vọng (khổ 2, 3), và cuối cùng là sự vĩnh biệt, ám ảnh (khổ 4). Nỗi buồn không chỉ là nước mắt mà là sự hòa tan với vũ trụ, là sự "ướt đẫm trời mưa."
Bài thơ của Hồng Bính đã chạm đến góc khuất buồn bã và lãng mạn nhất trong tâm hồn con người, nơi nỗi nhớ và sự chia ly trở thành những hạt mưa thấm sâu vào từng góc cạnh của cuộc sống.