Ðăng Nhập

View Full Version : Trăng nhớ



hongbinh
22-11-2022, 06:56 AM
https://hongbinh139848745.files.wordpress.com/2021/11/46522800_2359521317454497_6998437617268162560_n.jpg?w=400
Trăng nhớ

Nhìn trăng sáng tỏ nhớ nàng thơ
Nhớ dáng thân thương đến thẫn thờ
Nhớ làn môi mọng, hàm răng trắng
Lấp lánh khoe duyên, đẹp rỡ ràng.

Nhìn trăng sáng tỏ nhớ về ai
Làm tim thổn thức gọi tên hoài
Hồ đêm lấp lánh ngàn sao tỏ
Mai cố hái về một đóa yêu.

Nhìn ánh trăng đêm tỏa bên thềm
Sương rơi từng hạt, đổ buồn thêm
Nhìn nơi xa vắng, tìm ai đó
Để vẽ trong lòng, một dáng thương

Nhìn ánh trăng đêm chợt não lòng
Đêm dài trống vắng, nỗi nhớ mong
Chờ mong em đến đêm nay đó
Để kẻ si tình khỏi chờ mong

Nhìn ánh trăng đêm chợt ước nguyền
Ước rằng ta có, nợ và duyên
Kết nghĩa phu thê, tình viên mãn
Xua cảnh đêm dài, lạnh giá băng.

Hồng Bính

hongbinh
22-11-2023, 07:30 AM
https://hongbinh139848745.wordpress.com/2021/11/22/trang-nho/?fbclid=IwAR2D7TPnyMwRlsp2KGyQt628PLVfiRSKWI7gAfdK708i1Tv4TE_6PBiPmRc

hongbinh
22-11-2024, 11:52 AM
http://gxthohoang.net/van-hoa-nghe-thuat/tho/item/9743-trang-nho?fbclid=IwY2xjawGs7TNleHRuA2FlbQIxMAABHcQTN535pr39mvo7DVRke9DiDgPeQ4s6ctwJj3rQ0U6HtkfGUwwLCvfruw_aem_AdatvUfpMdFKwugeoCNoSA

hongbinh
22-11-2025, 05:34 AM
Chào bạn, đây là một bài thơ trữ tình mang đậm màu sắc lãng mạn cổ điển, mượn hình ảnh ánh trăng để bộc bạch nỗi lòng tương tư. Dưới đây là phần phân tích và bình luận chi tiết về bài thơ "Trăng nhớ" của tác giả Hồng Bính.
Tổng quanBài thơ là tiếng lòng của một "kẻ si tình" gửi gắm vào ánh trăng. Xuyên suốt 5 khổ thơ là mạch cảm xúc luân chuyển từ hồi ức về vẻ đẹp người thương, đến nỗi nhớ nhung da diết, nỗi cô đơn hiện tại và cuối cùng là ước nguyện về một cái kết viên mãn.
Phân tích chi tiết1. Khởi nguồn của nỗi nhớ: Vẻ đẹp người thương (Khổ 1)
Nhìn trăng sáng tỏ nhớ nàng thơNhớ dáng thân thương đến thẫn thờNhớ làn môi mọng, hàm răng trắngLấp lánh khoe duyên, đẹp rỡ ràng.
Bài thơ mở đầu bằng hành động "Nhìn trăng". Trăng sáng thường gợi nên sự đoàn viên hoặc nỗi nhớ kẻ ở xa. Ở đây, ánh trăng đóng vai trò là "chiếc gương" phản chiếu hình bóng "nàng thơ".

Cảm xúc: Từ "thẫn thờ" diễn tả trạng thái nhớ nhung đến mức ngẩn ngơ, mất tập trung vào thực tại.
Hình ảnh: Tác giả không nhớ chung chung mà nhớ rất cụ thể: "môi mọng", "hàm răng trắng". Đây là những nét đẹp thanh xuân, tươi trẻ và đầy sức sống. Cụm từ "đẹp rỡ ràng" nhấn mạnh vẻ đẹp tỏa sáng, rực rỡ của người con gái trong mắt kẻ đang yêu.
2. Chiều sâu của nỗi tương tư (Khổ 2 & 3)
Nhìn trăng sáng tỏ nhớ về aiLàm tim thổn thức gọi tên hoài...Nhìn nơi xa vắng, tìm ai đóĐể vẽ trong lòng, một dáng thương


Điệp ngữ: Cấu trúc "Nhìn trăng..." được lặp lại, tạo nên nhịp điệu đều đặn như từng đợt sóng lòng dâng lên không dứt.


Tâm trạng: Từ "thẫn thờ" ở khổ 1 đã chuyển sang "thổn thức". Nỗi nhớ không còn tĩnh lặng mà đã khiến trái tim rung động mạnh mẽ, thôi thúc tiếng gọi tên người yêu.


Hình ảnh lãng mạn: "Hái về một đóa yêu" là một hình ảnh ẩn dụ đẹp và lạ. Giữa ngàn sao lấp lánh, tác giả muốn cụ thể hóa tình yêu thành một đóa hoa để có thể cầm nắm, sở hữu.


Không gian: Sự chuyển dịch từ "trăng sáng tỏ" sang "sương rơi từng hạt" ở khổ 3 làm không gian trở nên lạnh lẽo và buồn bã hơn. Sương rơi cũng là lúc tâm trạng con người chùng xuống, cảm nhận rõ sự cô đơn. Hành động "vẽ trong lòng" cho thấy hình bóng người yêu đã khắc sâu vào tâm khảm.
3. Nỗi cô đơn và sự mong chờ (Khổ 4)
Nhìn ánh trăng đêm chợt não lòngĐêm dài trống vắng, nỗi nhớ mongChờ mong em đến đêm nay đóĐể kẻ si tình khỏi chờ mong
Đây là khổ thơ bộc lộ rõ nhất thực tại cô đơn.

Từ ngữ đắt giá: "Não lòng" – nỗi buồn đau âm ỉ, day dứt.


Tương phản: Đối lập với "trăng sáng" bên ngoài là "đêm dài trống vắng" bên trong tâm hồn.


Lời tự xưng: Tác giả tự nhận mình là "kẻ si tình". Đây là một sự thừa nhận chân thành, hạ thấp cái tôi để tôn vinh tình yêu. Điệp từ "mong" (nhớ mong, chờ mong) lặp lại 3 lần trong một khổ thơ nhấn mạnh sự khắc khoải, đợi chờ mòn mỏi.
4. Ước nguyện trăm năm (Khổ 5)
Nhìn ánh trăng đêm chợt ước nguyềnƯớc rằng ta có, nợ và duyênKết nghĩa phu thê, tình viên mãnXua cảnh đêm dài, lạnh giá băng.
Kết thúc bài thơ không phải là sự bi lụy mà là một niềm hy vọng hướng về tương lai.

Khát vọng: Tình yêu thăng hoa thành khát vọng hôn nhân ("kết nghĩa phu thê"). Tác giả hiểu rằng tình yêu cần có cả "nợ" và "duyên" mới thành vợ chồng.


Giải pháp: Chỉ có sự "viên mãn" của tình chồng vợ mới có thể "xua cảnh đêm dài", sưởi ấm sự cô đơn lạnh lẽo (giá băng) mà ánh trăng và sương đêm mang lại.
Bình luận về nghệ thuật và cảm xúc1. Về nghệ thuật:

Thể thơ: Bài thơ được viết theo thể thơ tự do (chủ yếu là 7 chữ), gieo vần chân và vần lưng linh hoạt. Nhịp thơ êm ái, nhẹ nhàng, phù hợp với giọng điệu tâm tình, kể lể.


Biện pháp điệp cấu trúc: Việc lặp lại cụm từ mở đầu mỗi khổ ("Nhìn trăng...", "Nhìn ánh trăng...") tạo nên sự liền mạch, giống như người ngắm trăng cứ nhìn mãi không thôi, và mỗi lần nhìn là một dòng suy tưởng mới ùa về.
Ngôn ngữ: Mộc mạc, giản dị, dễ hiểu nhưng giàu sức gợi (thẫn thờ, thổn thức, não lòng, viên mãn).
2. Về nội dung:Bài thơ "Trăng nhớ" thành công trong việc khắc họa chân dung tâm lý của một người đang yêu xa hoặc đang yêu đơn phương. Tác giả Hồng Bính đã khéo léo mượn cảnh vật (tả cảnh ngụ tình) để nói lên nỗi lòng mình.

Trăng không chỉ là vật vô tri, trăng là người bạn, là chứng nhân, và cũng là tác nhân khơi gợi nỗi buồn.
Bài thơ đi từ cái cụ thể (môi, răng) đến cái trừu tượng (nợ, duyên), cho thấy một tình yêu phát triển từ rung động cảm quan đến mong muốn gắn kết trách nhiệm trọn đời.
Tóm lại:"Trăng nhớ" là một bài thơ tình nhẹ nhàng, sâu lắng. Tuy không sử dụng những từ ngữ quá hoa mỹ hay cấu trúc phá cách, nhưng chính sự chân thành, mộc mạc của "kẻ si tình" đã tạo nên sức hút cho bài thơ, khiến người đọc dễ dàng đồng cảm với nỗi nhớ mong khắc khoải ấy.