PDA

View Full Version : LM. Lê quang uy viết về nhà số 32 bis Q 3



gioanha
20-12-2008, 01:01 AM
Ký sự: "... Hằng bao bọc những ai kính sợ Người !" - Lm Lê Quang Uy dcct 19/12/2008
Lượt đọc : 722 (http://dcctvn.net/news.php?mode=print&nid=18&cid=0&id=1419) http://dcctvn.net/images/web/print.gif (http://dcctvn.net/news.php?mode=print&nid=18&cid=0&id=1419) http://dcctvn.net/images/web/copy.gif http://dcctvn.net/images/web/sendfrend.gif (javascript:sendfrend('sendfrend.php?mode=prsend&link=news.php?id=1419');) Font Arial Tahoma Times New Roman size 8 10 12 14 16 18 20 22



“...HẰNG BAO BỌC NHỮNG AI KÍNH SỢ NGƯỜI !”
16g20, tôi đang đi vắng, thì Sr. Pascale Tríu gọi điện thoại đến văn phòng Mục Vụ của tôi nhắn tin lại rằng: CA chìm nổi đủ loại đang uy hiếp các chị Nữ Tử Bác Ái Vinh Sơn ở 32 Bis Nguyễn Thị Diệu.
16g45, tôi về đến văn phòng, gọi điện thoại trở lại cho Sr. Pascale an tâm là mình sẽ ra hiện trường ngay. Tôi gõ vài chữ thông tin ngắn gọn trên Blog cho các bạn trẻ khắp nơi biết tin, liếc qua phần Quick Comment đã thấy một bạn nhanh nhạy báo tin:
17g00, hiện trường chỉ còn lại rất đông các Nữ Tu đang đọc Kinh Thần Vụ buổi chiều. Cũng có một số chị em Giáo Dân quen biết đến hiệp thông. Giọng kinh vẫn bình thản ung dung lạ lùng, dù chỉ mới đây, ngay tại nơi này vừa xảy ra một cuộc uy hiếp hết sức căng thẳng, CA và các cán bộ ngành Giáo Dục đã lập biên bản đòi trục xuất các Nữ Tu, họ bảo các chị đang chiếm cứ bất hợp pháp tài sản XHCN ! Lại có chuyện một anh thanh niên đến chụp ảnh bị CA chụp bắt lôi lên xe, anh đã la toáng lên cùng với các Nữ Tu, thế là CA đành lui bước...
17g15, tôi vào hẳn bên trong, ngồi xuống nền nhà cùng các chị Nữ Tu hát Thánh Ca Tin Mừng Magnificat: “Linh hồn tôi tung hô Chúa... Lượng từ ái trải qua, từ đời nọ đến đời kia, hằng bao bọc những I kính sợ Người”. Dì Sáu Phong vừa mới đến, ghé vào tai tôi thì thầm: “Cha ơi, những lời Kinh Thánh lúc nào sao mà am hợp thấm thía đến thế...”
17g30, các chị lập xong một biên bản ghi nhận lại toàn bộ diễn tiến buổi chiều hôm nay, các chị bảo: “Người ta cũng lập biên bản nhưng chúng con chẳng đụng đến làm gì, họ để trên ghế, gió bay luôn xuống đất. Được một lúc họ đành chạy vào nhặt tờ biên bản mà chúng con đã dứt khoát không ký vào đấy !” Bây giờ thì từng chị, từng chị trong Dòng ngồi xuống ký vào biên bản của phía mình vừa lập để sẵn sàng làm chứng mọi sự. Tôi hỏi mình có được ký vào không ? Các chị cười gật đầu đồng ý.
17g45, thầy Trần Duy Nhiên, vốn là chỗ rất thân tín với Nhà Dòng Vinh Sơn, nghe tin trên mạng cũng vội vàng chạy đến, cho số điện thoại để phòng khi các chị cần đến một tiếng nói, một chỉ dẫn.
18g00, lại thêm khá đông anh chị em Giáo Dân các xứ Tân Thái Sơn, Sao Mai, đông nhất là người thuộc các Giáo Xứ Xóm Mới, Gò Vấp... kéo đến hõi thăm tình hình. Mọi người kéo ghế ngồi ở lề đường nói chuyện râm ran. Họ bảo đêm nay họ sẽ ở lại sát cánh với các Nữ Tu cùng cầu nguyện và canh gác...
18g15, tôi được một cú điện thoại phải đi xức dầu bệnh nhân tr0 bệnh viện Chợ Rẫy. Tôi chia tay các chị, tưởng mình sẽ phải nói đôi lời nâng đỡ tinh thần các chị, không ngờ các chị lại... động viên ngược bằng những tiếng cười giòn tan đầy chắc tin và hiếu hòa.
21g00, bây giờ tôi đang ngồi viết bài và chuẩn bị gửi cả ảnh lên mạng. Tôi hiểu cục diện đã bắt đầu “nóng” lên rồi đấy. Rồi những ngày tới đây sẽ còn nhiều diễn biến ngày một căng thẳng.
21g30, anh bạn thân trong Nhóm Fiat gọi điện thoại về cho tôi từ hiện trường 32Bis Nguyễn Thị Diệu. Anh bảo mọi người vừa đọc Giờ Kinh Tối xong. Đông lắm, bà con Giáo Dân nghe tin, truyền tai nhau, gọi điện thoại hẹn nhau kéo về bênh vực các chị Nữ Tu chân yếu tay mềm. Anh bảo tôi: “Ở đây vui lắm...” Thật lạ lùng ! Nhớ lại chuyện Hà Nội mới cách đây hơn một tuần, các anh chị em Giáo Dân kéo nhau ra tòa chịu xử án mà vẫn lạc quan hài hước, cứ như đang đi hội chợ, dự festival. Còn ở đây bây giờ, các chị bị uy hiếp khủng bố tinh thần mà lại cứ cười thật tươi. Tôi lẩm nhẩm lời Kinh Magnificat một lần nữa...
“Đời nọ tới đời kia,
Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.
Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh,
Dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.
Chúa hạ bệ những ai quyền thế,
Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường...” ( Lc 1, 50 tt )
Lm. LÊ QUANG UY, DCCT, 21g47 đêm thứ sáu 19.12.2008
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996333.jpg
Nhiều tu sĩ và giáo dân nghe tin báo đã đến
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996334.jpg
Một nhóm cầu nguyện bên ngoài hàng rào
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996335.jpg
Một nhóm cầu nguyện bên trong nhà
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996336.jpg
Mọi người ký vào biên bản ghi nhận sự kiện chiều 19.12.08
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996337.jpg
Một gia đình ở Giáo xứ Sao Mai đến
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996338.jpg
Quang cảnh bên trong một nơi từng là vũ trường VIP Club

gioanha
20-12-2008, 01:06 AM
TCVN thông cảm vì ko phải ở đâu trên hành tinh này cũng vào Web dcct được:




Chia sẻ: Nữ tu ngủ ngoài đường ! - Trung Thiên 19/12/2008
Lượt đọc : 73 (http://dcctvn.net/news.php?mode=print&nid=18&cid=0&id=1422) http://dcctvn.net/images/web/print.gif (http://dcctvn.net/news.php?mode=print&nid=18&cid=0&id=1422) http://dcctvn.net/images/web/copy.gif http://dcctvn.net/images/web/sendfrend.gif (javascript:sendfrend('sendfrend.php?mode=prsend&link=news.php?id=1422');) Font Arial Tahoma Times New Roman size 8 10 12 14 16 18 20 22 http://dcctvn.net/images/web/space.jpg http://dcctvn.net/images/web/space.jpg


Tản mạn Giáng Sinh: Nữ tu ngủ ngoài đường
SAIGÒN - Mấy năm trở lại đây cứ độ gần đến Giáng Sinh là trời Sài Gòn trở lạnh, cái lạnh se se thôi nhưng cũng đủ làm cho những người không đủ mặc phải khổ sở. Chẳng những thế, mấy hôm nay đài khí tượng còn nói thêm là miền Nam trở lạnh trong khi miền Bắc lại bớt lạnh đi, điều này cho thấy ảnh hưởng của vấn nạn môi trường bắt đầu ảnh hưởng thế nào.
Khủng hoảng kinh tế đang làm chính quyền Việt Nam lo ngại, mấy tuần nay, các tờ báo Sài Goàn phải kêu lên tiếng than về tình trạng giảm giá, khuyến mãi nhưng chẳng ai mua. Mà cũng đúng đông, với thu nhập người lao động bình quân trên dưới 2 triệu đồng thì nghĩ cách để sống qua ngày ở cái đất Sài Gòn mọi thứ đắt đỏ cũng đã là không dễ, huống hồ gì nghĩ đến cái chuyện mua sắm. Chính quyền trung ương cũng noi theo Hoa Kỳ và các nước ra tay kích cầu lên tới 6 tỷ Mỹ kim, nhưng nó sẽ rơi vào túi ai và ai sẽ được hưởng lợi thì hạ hồi phân giải.

Tiết trời lạnh lẽo là thế, thời buổi kinh tế khó khăn là thế, nhưng không khí đón chào Giáng Sinh hầu như vẫn rộn ràng đối với mọi người, lương cũng như giáo. Nhưng không phải ai cũng đón mừng kỷ niệm Thiên Chúa nhập thể làm người bằng tâm tình của con cái Chúa. Người ta nói đến Giáng Sinh là một dịp để nghỉ ngơi, vui chơi, rượu bia “bốp chát”. Đối với giới kinh doanh, thì đó là dịp để kiếm tiền, tạo lợi nhuận. Đối với các nhóm từ thiện là dịp để nghĩ đến việc chăm lo cho những người thiệt thòi trong xã hội. Đối với Kitô hữu, thì mùa Vọng trước Giáng Sinh là lúc dọn lòng, tổng kết một năm sống đời Kitô hữu trong tâm tình con cái Chúa để mà canh tân tâm linh, tiếp tục sống giữa thế gian.

Đón Giáng Sinh năm nay, các nữ tu Tu Hội Nữ Tử Bác Ái Thánh Vinh Sơn lại có một nhiệm vụ mới ngoài lẽ thông thường: “giữ nhà”, ngôi nhà đã được “mượn đỡ” hơn 30 năm nay, đã trở thành nhà “vắng chủ” để biến công năng sử dụng từ nhà trẻ cho trẻ mồ côi cơ nhỡ sang vũ trường rồi gì gì nữa thì chỉ có tương lai mới biết. Giữ nhà nhưng phải ngủ ngoài đường như những người vô gia cư. Theo các chị kể lại, từ đêm 17/12 các chị đã ngủ ngoài hiên của tòa nhà vũ trường đang được lén lút phá dỡ xây dựng lại, cũng may là có người phát hiện nên các chị ra đây phản đối yêu cầu ngưng lại công việc.

Chiều ngày 17/12 cũng đã có người của thanh tra xây dựng đến làm việc, kê bàn định lập biên bản, các chị vây quanh trông chờ, nhưng quanh đi quẩn lại các anh này cũng chỉ “vẽ hưu vẽ vượn” mà không viết gì, các chị hỏi sao không lập biên bản, các anh trả lời chờ lệnh cấp trên, các chị lại cật vấn đã đến đây rồi mà còn phải chờ lệnh cấp trên nữa à, các anh này cảm thấy khó trả lời nên thôi đành xách bàn chuồn mất. Thế đấy, cơ quan công quyền làm việc không phải vì thực tế công việc nhưng làm việc theo lệnh trên, một điển hình cho xã hội Việt Nam bây giờ, pháp luật chỉ là tờ giấy lộn không hơn không kém.

Đêm 17/12, rạng 18/12 đã có hơn 30 nữ tu phải ngủ ngoài trời, nói theo cách các chị là chăn êm nệm ấm không chịu mà chịu ra ngoài này vất vưởng. Thế là sáng ra có một nữ giáo dân đến thăm các chị khi hay tin các chị ngủ ngoài sương gió đã khóc nức nở vì xúc động. Những người phải giữ nhà nhọc nhằn đau khổ nhưng lại có niềm an ủi, dù hiếm hoi, từ những anh chị em đến hiệp thông. Các chị cho hay, phải vừa làm việc hoặc đi nhưng các chị cũng luôn sẵn sàng thay phiên nhau ra giữ nhà, dù khó khăn là thế nhưng khi tiếp những giáo dân đến đây các chị đều tỏ ra vui vẻ niềm nở đón tiếp trong tư cách của người nữ tu hiền lành “ngơ ngáo” (nói theo cách của một vị giáo dân lớn tuổi đến thăm các chị).

Trong hai ngày qua, động thái duy nhất của chính quyền khi sự việc xảy ra là động tác vờ lập biên bản và cho công an chìm thay phiên theo dõi từ phía bên kia đường của tòa nhà. Khi giải quyết các vụ việc, dường như từ “minh bạch” không tồn tại trong các cấp chính quyền. Từ vụ Tòa Khâm Sứ đến Thái Hà, khởi đầu luôn là bóng tối, ở đây cũng vậy, cái cổng phía sau tòa nhà vốn xưa nay không tồn tại nhưng để tiến hành làm công trình này, nhà thầu phải lén lút làm cái cổng ở phía sau và đi lại từ phía nhà trẻ bên cạnh. Cũng trong ngày 17/12, cũng đã có ông cán bộ Tôn giáo quận ba đến đưa quyết định “quốc lập hóa” khu đất này được ký từ ngày 08/9/1979, được sao y bằng cách thức gõ lại ngày 21/7/1999. Cũng may, tờ “hiến đất” ở Thái Hà bị phát hiện là chính quyền dùng Microsoft Word từ những năm 50, chứ nếu không lại có thêm một công văn trước thời Bill Gate vào năm 1979. Đúng là bằng chứng của chính quyền đưa ra thật giả khó lường.

Công cuộc đấu tranh này chỉ mới bắt đầu thôi, nhưng thật trùng hợp lại nổ ra vào đúng dịp trước Giáng Sinh, giống như năm ngoái, khi các chị ra đây yêu cầu lập biên bản để lại nguyên trạng chờ các cấp chính quyền giải quyết. Đã hai đêm các chị phải ngủ ngoài đường để chờ tiếng trả lời chính thức của chính quyền. Nhưng hỡi ôi, họ còn phải họp bàn để ra công văn giải quyết theo cái lý của kẻ mạnh. Liệu rằng sẽ có thêm cái công viên thứ tư ở Việt Nam từ đất đai cướp của Giáo Hội Công Giáo không nhỉ? Liệu rằng cái nghị quyết 23, cướp trước 1991 thì “không có cơ sở giải quyết” có được áp dụng nữa chăng? Nhưng nghị quyết này không khắc nghiệt như người ta nghĩ, vì nó được áp dụng “linh hoạt” như vụ việc nhà 309 Hai Bà Trưng, chẳng lẽ bây giờ mách các chị quyên góp 200 cây vàng chung cho cán bộ để “xin” lại nhà trẻ. Đau xót thay, vấn nạn tham nhũng!

Cuối cùng, các chị không biết sẽ ngủ ngoài đường đến bao giờ vì công bằng và công lý không được thực thi và cứ hy vọng là chưa được thực thi, biết đâu chính quyền suy nghĩ lại, dự định trả nhà? Giáng Sinh đến, Chúa Cứu Thế nhập thể làm người, con cái Chúa cũng có quyền suy nghĩ và hy vọng cho một tương lai xã hội tốt đẹp hơn. “Đức tin mà không có hành động là đức tin chết” (Gc 2,26), vì thế các chị phải ngủ ngoài đường trong mùa Giáng Sinh này trông chờ công lý thực thi!

Kính tặng các chị nữ tu Tu Hội Nữ Tử Bác Ái Thánh Vinh Sơn, những cư dân hè phố bất đắc dĩ, trong tình hiệp thông của những người con cái Chúa khi Giáng Sinh cận kề.

Sài Gòn, ngày 19/12/2008.
Trung Thiên
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996321.jpg

gioanha
20-12-2008, 01:09 AM
Ký sự: Cuộc làm biên bản bất thành, hoan hô các nữ tu cứng lý - Chứng Nhân CTV CSSR 19/12/2008
Lượt đọc : 830 (http://dcctvn.net/news.php?mode=print&nid=18&cid=0&id=1420) http://dcctvn.net/images/web/print.gif (http://dcctvn.net/news.php?mode=print&nid=18&cid=0&id=1420) http://dcctvn.net/images/web/copy.gif http://dcctvn.net/images/web/sendfrend.gif (javascript:sendfrend('sendfrend.php?mode=prsend&link=news.php?id=1420');) Font Arial Tahoma Times New Roman size 8 10 12 14 16 18 20 22 http://dcctvn.net/images/web/space.jpg http://dcctvn.net/images/web/space.jpg


CUỘC LÀM BIÊN BẢN BẤT THÀNH
HOAN HÔ CÁC NỮ TU CỨNG LÝ
(Xin xem hình ảnh ở các tin trước của CTV CSSR và Xuân An)
Hai nữ tu ngồi trước 2 viên CA mặc quân phục, một đại diện của Phòng Giáo dục Quận 3 và một đại diện cho người dân trong khu vực.
Viên Công an nói: “ Yêu cầu các sơ trả lại mặt bằng. Vậy thôi. Nếu không thì làm biên bản!”.
Công an cứ lớn tiếng lải nhải yêu cầu các sơ về. Các sơ không về. Các chị nói lại rằng: “Các ông xem lý do tại sao mà chúng tôi phải ở lại đây?!”.
Viên CA đe doạ lập biên bản. Các sơ kiên quyết không lập biên bản. Các chị yêu cầu phải lập biên bản công ty Công ích quận 3 vi phạm cam kết.
Viên CA đọc biên bản. Hoá ra biên bản được ghi từ lúc nào! Một nữ tu phản đối: “Từ hồi nãy giờ chúng tôi mới thương lượng có nên lập hay không mà thôi!”
Viên CA: “Biên bản đã làm sẵn! Tôi đọc cho sơ nghe. Nhưng nếu các sơ tự động về thì chúng tôi không cần lập nữa!?”
Một nữ tu nói với CA rằng: “Ngày 17/3/2008 đại diện Mặt trận Tổ quốc, Ban Tôn giáo Thành phố, Ban Tôn giáo Quận 3, Đại diện CA Thành phố, đã có mặt làm biên bản với các bên liên quan cam kết giữ nguyên hiện trạng. Đến ngày 17/12/2008, chúng tôi lại được giáo dân báo tin, chúng tôi đến đây thì thấy các cán bộ của Công ty Dịch vụ Công ích quận 3 đang cho công nhân đập phá và xây dựng. Chúng tôi yêu cầu ngưng đập phá để giữ nguyên hiện trạng, đồng thời yêu cầu chính quyền làm biên bản, nhưng không ai làm. Lúc nãy khi thấy các chú công an đến, chúng tôi rất vui. Chúng tôi tưởng các chú đến đây làm biên bản Công ty Dịch vụ Công ích vi phạm. Song chúng tôi rất ngỡ ngàng khi các chú lại đòi lập biên bản chúng tôi. Nhất là các chú lập biên bản nói chúng tôi chiếm giữ nhà trái phép. Như vậy chúng tôi nghĩ là không đúng”
Một viên CA nói đại khái rằng: “Đại diện cơ quan CA làm biên bản về mặt ANTT”. Nói rồi viên CA này đọc cái biên bản làm sẵn. Viên CA đưa ra lập luận rằng: Địa chỉ này do cơ quan nhà nước đang quản lý. Các sơ chiếm dụng là trái phép.
Trong khi đó các nữ tu nói: “Chúng tôi hiểu đây là nhà của chúng tôi. Cho đến chúng tôi đến đây để ngăn cản việc người ta phá nhà của chúng tôi. Chúng tôi hiểu việc làm của chúng tôi là đúng. Chúng tôi cũng chẳng muốn đến đây làm gì…
Các nữ tu còn yêu cầu các CA trả lời cho các sơ biết thế nào là “chiếm dụng trái phép”? “Ai chiếm dụng trái phép của ai?”
Viên CA bí lý liền nói: “Tôi không bàn luận với các sơ về cái chuyện đó nữa!” Rồi nhân viên này tiếp tục doạ nạt, thách thức: “Có giải tán không?! Không giải tán thì chúng tôi vẫn lập biên bản. Có các ban ngành đoàn thể ở đây người ta sẽ ký vào. Còn có chuyện gì thì các sơ chịu trách nhiệm.
Viên CA đọc cái biên bản làm sẵn, trong đó kết án 8 nữ tu chiếm dụng nhà trái phép. Viên cán bộ này còn trơ trẽn nói rằng ghi 8 nữ tu còn là khoan hồng!
Các nữ tu phản đối CA chụp mũ cho các chị cái mũ “chiếm dụng nhà trái phép”. Các chị không ký.
Mấy CA ký với nhau. Có bên đại diện phòng Giáo dục và người dân đại diện tổ dân phố ở đây ký vào!
Họ vứt lại một biên bản đấy cho các nữ tu. Rồi họ xách ghế ra về. Xe 113 cũng chạy theo. Một số “công an nổi” cũng lấy xe máy ra về. Lát sau một viên dân phòng đến lấy nốt cái biên bản vứt lại khi nãy!
Chúng tôi cũng ra về! Trong khi đó, các nữ tu đang đến đông hơn!
Có 2 điều khiến chúng tôi bức xúc!
Một là chúng tôi cảm thấy muốn nôn mửa với cái chính quyền tha hoá, sa đọa, trơ trẽn không còn biết xấu hổ là gì này! Ngang nhiên chiếm nhà đất của người ta không được! Bây giờ bày trò phù phép bảo đó là “nhà đất của phòng giáo dục”! Thực chất chỉ lộ mặt ra một cuộc đổi chác: “Lấy nhà trẻ chỗ kia làm nơi thế chấp cho dự án ăn chơi và lấy nhà đất các sơ thế vào làm nhà trẻ!”
Hai là các quan chức ăn cướp không xuôi, cứ lánh mặt ráo cả! Thật quá sức hèn! Rồi thì đưa công an ra dùng bạo lực bằng giấy tờ hay bằng hành động để trấn áp dân lành- như hôm qua vừa trấn áp mấy trăm người dân Kiên Giang và bắn bị thương 7 dân lành vô tội- lấp liếm sai trái của các quan chức.
Có 2 điều khiến chúng tôi thấy tiếc:
Một là việc gì các sơ phải nói với CA rằng “xin phép ghi âm và ghi hình để cho các vị bề trên coi”! Quyền ghi âm ghi hình là chuyện đương nhiên của các sơ. Ở chỗ này đâu có phải là bí mật quốc gia gì! Đâu có biển cấm quay phim chụp hình chỗ này. CA đang quay phim chụp hình đấy (xem hình một nhân viên CA đang quay phim trong video-ngừoi của CA) mà có xin phép các sơ đâu! Tại sao mình lại phải xin người ta cái là quyền của mình?!
Hai là mấy nhân viên CA “chơi” mà không đám “chơi” tới cùng trong việc bắt giữ anh thanh niên quay phim chụp hình. Ngay khi anh này xuất hiện và vừa bắt đầu quay phim thì bị mấy tên vũ phu mang và không mang quân phục công an đòi thu máy hình của anh. Thu không được bắt giữ anh lôi đi! Đang khi lôi thấy anh phản ứng mạnh mẽ bằng lời và bằng hành động thì buông ra đứng nhìn! Chúng tôi nghĩ nếu CA bắt giữ anh thanh niên, thì phen này chính CA sẽ phải khốn vì tội bắt giữ người trái phép giữa thanh thiên bạch nhật trước công luận trong ngoài nước!
Và hành động bắt bớ này dù chỉ là bắt hụt cũng cho thấy chính nghĩa trong vụ nhà đất này thuộc về ai!
Chứng Nhân CTV CSSR

gioanha
20-12-2008, 01:12 AM
Ký sự: Luôn luôn có anh chị em chúng tôi - Quang Uy dcct 19/12/2008
Lượt đọc : 3198 (http://dcctvn.net/news.php?mode=print&nid=18&cid=0&id=1414) http://dcctvn.net/images/web/print.gif (http://dcctvn.net/news.php?mode=print&nid=18&cid=0&id=1414) http://dcctvn.net/images/web/copy.gif http://dcctvn.net/images/web/sendfrend.gif (javascript:sendfrend('sendfrend.php?mode=prsend&link=news.php?id=1414');) Font Arial Tahoma Times New Roman size 8 10 12 14 16 18 20 22 http://dcctvn.net/images/web/space.jpg http://dcctvn.net/images/web/space.jpg


LUÔN LUÔN CÓ ANH CHỊ EM CHÚNG TÔI
11g 30 trưa thứ sáu 19.12.2008, vừa xong tiết dạy môn Sư Phạm Huấn Giáo, tôi đề nghị các chị Nữ Tu các Dòng cùng sang thăm cơ sở 32Bis Nguyễn Thị Diệu để hiệp thông với các chị Nữ Tử Bác Ái Vinh Sơn. Các chị Liên dòng Đa Minh đã nhiệt thành hưởng ứng ngay.
Một đoàn dài các xe Honda chở đôi, khoảng 80 chị Nữ Tu, từ DCCT Kỳ Đồng, ra Bà Huyện Thanh Quan, quẹo vào Nguyễn Thị Diệu, gây bất ngờ cho mọi người. Các chị Nữ Tử Bác Ái Vinh Sơn thì vui mừng ra đón khách quý, nhưng mấy anh CA chìm ngồi bên kia đường thì nhốn nháo cả lên, cầm bộ đàm và điện thoại di động gọi đi đâu đó, có lẽ là... báo động đỏ trước một “đạo quân tóc dài” không một vũ khí nào khác ngoài nụ cười hiền hòa cởi mở.
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996377.jpg
Chúng tôi nghe các chị Nữ Tử Bác Ái kể lại vắn tắt đầu đuôi sự thể bị cướp đất chiếm nhà suốt mấy chục năm qua.
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996378.jpg
Có chị nhặt được đem cho chúng tôi xem và chụp hình mấy cái namecard trong đống xà bần hỗn độn, thì ra đó là của một tay Hàn Quốc nào đó giữ chức manager VIP Club của vũ trường Poseidon ( tên vị thần biển cả Poseidon bị in sai là Posseidon, rõ là dốt về thần thoại Hy Lạp ) những ngày còn lập lòe đèn màu, xập xình nhạc karaoke...
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996379.jpg
Sau đó chúng tôi cùng nhau làm thành mấy vòng tròn cầu nguyện: một Kinh Lạy Cha, một Kinh Kính Mừng, một Kinh Sáng Danh, rồi hát Kinh Hòa Bình. Giọng nữ trong veo, thánh thiện và đầy xác tín: “Ôi Thần Linh Thánh Ái, xin ban xuống cho những ai lòng đầy thiện chí, ơn An Bình”.
Lạ thật, kỳ diệu thật, những chị Nữ Tu áo xanh xậm, gần như cả đêm thiếu ngủ, căng thẳng mệt mỏi gần cả tuần rồi, vậy mà nét mặt vẫn an bình như chính lời kinh của Thánh Phanxicô.
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996380.jpg
Lạ thật, dễ thương thật, các chị Dòng Đa Minh Lạng Sơn, Đa Minh Thánh Tâm, Đa Minh Tam Hiệp, Đa Minh Rosalima, Nữ Vương Hòa Bình, Đức Bà Truyền Giáo, Con Đức Mẹ Hiệp Nhất,... đang trưa nắng, giữa hai buổi học, vẫn sẵn sàng cùng đến đây hiện diện và sẻ chia, chắc cũng chỉ vì niềm Bình An mà chính Chúa Giêsu đã hứa ban cho tất cả những ai lòng đầy thiện chí.
Chúng tôi chào nhau, chia tay ra về, nhưng lòng thì ở lại với các chị Nữ Tử Bác Ái. Can đảm nhé, vững tin nhé. Luôn luôn có anh chị em chúng tôi các Dòng Tu khác nhau bên các chị. Sinh mệnh của mỗi Dòng cũng là sinh mệnh của mọi Dòng, và của chính Hội Thánh. Không ai phải lẻ loi, cũng không ai có thể tự mình đơn độc trong cuộc đấu tranh cho Công Lý và Sự Thật
Lm. LÊ QUANG UY, DCCT, 13g trưa thứ sáu 19.12.2008

gioanha
20-12-2008, 01:18 AM
Ký sự: Đêm nay, các chị có được bình an vô sự ? - Xuân An 19/12/2008
Lượt đọc : 2946 (http://dcctvn.net/news.php?mode=print&nid=18&cid=0&id=1416) http://dcctvn.net/images/web/print.gif (http://dcctvn.net/news.php?mode=print&nid=18&cid=0&id=1416) http://dcctvn.net/images/web/copy.gif http://dcctvn.net/images/web/sendfrend.gif (javascript:sendfrend('sendfrend.php?mode=prsend&link=news.php?id=1416');) Font Arial Tahoma Times New Roman size 8 10 12 14 16 18 20 22 http://dcctvn.net/images/web/space.jpg http://dcctvn.net/images/web/space.jpg


ĐÊM NAY CÁC CHỊ CÓ ĐƯỢC BÌNH AN VÔ SỰ ?
Xem hình tiếp (http://dcctvn.net/news.php?id=1417)
Được tin cấp báo, chúng tôi vội vàng phóng xe tới khu đất 32Bis Nguyễn Thị Diệu. Lực lượng cảnh sát mặc sắc phục đã rút hết, chỉ còn hơn chục cảnh sát chìm ngồi bên kia đường theo dõi các nữ tu. Hiện tại các nữ tu Dòng Bác Ái Vinh Sơn hiện diện trước khu nhà khá đông. Giáo dân cũng có mặt, cùng cầu nguyện với các nữ tu, tuy nhiên hầu hết đều là các bà, các cô.
Một nữ tu cho biết, hồi 16h cảnh sát và đủ thứ cán bộ ập đến, gây áp lực với các chị. Họ lập biên bản gì đó không rõ, tự họ ký rồi mang đi. Mấy thanh niên đến chứng kiến sự việc. Một anh thanh niên liền bị mấy tay nhân viên an ninh chìm và một tay cảnh sát mặc sắc phục lôi ra khỏi đám đông, định đưa lên xe chở đi. Nhưng rất may, anh thanh niên này được các nữ tu và người qua đường giải cứu. Mọi người truy vấn cảnh sát về lý do bắt giữ anh thanh niên. Một tay cảnh sát trả lời: “Vì nó chụp hình”. Mọi người cười ồ lên. Cảnh sát chìm nổi quê quá, đành thả anh thanh niên ra.
Sau khi hù doạ, lập biên bản gì đó, cán bộ mỗi người mỗi ngả, trả lại sự bình yên cho mảnh đất 32Bis Nguyễn Thị Diệu. Tiếng cầu kinh của các nữ tu vẫn vang lên đều đều. Không biết đêm nay các chị có được bình an vô sự hay không?
Xuân An
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996339.jpg
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996340.jpg
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996341.jpg
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996342.jpg
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996343.jpg


http://dcctvn.net/images/hinhweb/996345.jpg
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996346.jpg
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996347.jpg


http://dcctvn.net/images/hinhweb/996349.jpg


http://dcctvn.net/images/hinhweb/996351.jpg
http://dcctvn.net/images/hinhweb/996352.jpg


http://dcctvn.net/images/hinhweb/996354.jpg

gioanha
20-12-2008, 05:49 PM
Xin gửi vài lời đến các nữ tu Dòng Nữ tử bác ái
Kính gửi các nữ tu
Những thông tin trên mạng mấy hôm nay đã làm nhiều người thổn thức. Thổn thức vì những nữ tu bé nhỏ đang ngày đêm chịu trận với việc đòi lại công lý, sự thật thông qua việc đòi lại mảnh đất là cơ sở của Dòng Nữ tử Bác ái đã và đang bị manh tâm chiếm đoạt bởi chính quyền. Thổn thức bởi công lý, sự thật lại ngang nhiên bị chà đạp. Tài sản ngang nhiên bị cướp bóc.
Thật ra, việc đất đai, tài sản bị chiếm đoạt thì chúng tôi không lạ, trên đất nước này, có mấy nơi, có mấy giáo xứ, giáo họ không bị hậu quả của chính sách chiếm đoạt đất đai, mượn, vay… nhưng quên trả từ trước đến nay của chính quyền.
Cũng thường thấy ở đất nước này, có nhiều dạng vay mượn khác nhau. Nhưng cái kiểu mượn rồi lấy luôn thành của mình, chỉ bởi vì mình có sức mạnh hơn kẻ bị hại, thì đó được gọi là “xin đểu”. Tiếc thay, cái kiểu xin đểu đó vẫn còn quá nhiều trong xã hội chúng ta. Và có thể có những khi nó đã được “luật hóa”.
Ở những nơi tôi đã đến, tôi đều thấy có những bức xúc, vướng mắc và những hậu quả của chính sách chiếm đoạt đó đã làm mòn mỏi, làm hư hao và kiệt quệ các giáo xứ, giáo họ và các dòng tu.
Nhất là ở Tổng Giáo phận Hà Nội chúng tôi vừa qua, những bài học đau đớn còn đó. Tất cả nỗi đau đớn, những nhục nhã, những khó khăn, chúng tôi từ những giáo dân bé mọn đến các vị chủ chăn đều đã nếm trải một cách bất công và phi lý.
Đòn đau nhớ đời, cha ông chúng ta đã dạy thật là chí lý. Dù những lời ngon ngọt đầu môi, nhưng tâm địa độc ác vẫn không dứt, thì tất cả chỉ là sự dối trá và lừa lọc. Những điều đó, người Công giáo chúng ta không được phép thỏa hiệp.
Thời gian qua và nhất là những ngày qua, luôn theo dõi tin tức của Dòng Nữ tử Bác ái, chúng tôi hết sức xót xa và muốn qua đây gửi vài lời đến các nữ tu, những người đã tận hiến đời mình để phục vụ Thiên Chúa qua tha nhân.
Chúng tôi xót xa, khi mà cả nhân loại đang nô nức đón mừng một mùa Giáng Sinh an bình, hạnh phúc và đầy hồng ân Chúa Hài đồng, thì nơi đất nước chúng ta, có những nơi còn lạnh lẽo hơn máng cỏ. Đó là nơi các chị đã nằm để nói lên ý nguyện bảo vệ tài sản của mình.
Máng cỏ Chúa Hài đồng năm xưa lạnh lẽo giữa đêm đông, khi chỉ có một ít người được Thiên thần báo mộng, một số mục đồng đến được với Người để sưởi ấm tâm hồn của trẻ mới sinh. Nhưng các nữ tu hôm nay, còn lạnh lẽo hơn, bởi những thông tin được đưa đến đầy đủ cho mọi người không cứ nơi đâu, nhưng họ vẫn cô đơn và bất lực.
Giữa xã hội ồn ào tấp nập, các chị càng thấy mình bất lực, nhỏ bé hơn nhiều trước bạo quyền và bao mưu chước của người đời tham lam và quỷ quyệt. Nhưng đau xót hơn, lại là việc các chị đang rất cô đơn trước những mưu đồ đen tối và chính sách bất công vô lý với mình.
Chúng tôi cũng đã đi qua những tháng ngày gian khó đối mặt với bạo lực, với đủ loại mưu mô nhưng chúng tôi đã thấy được tình yêu của Thiên Chúa đổ xuống cho chúng tôi qua giáo hội của Ngài. Chúng tôi có một chủ chăn kiên vững, một cộng đồng dân Chúa hiệp nhất và biết hi sinh.
Ở đây, chúng tôi đã có những nguồn động viên to lớn từ khắp nơi trên đất nước và toàn thế giới. Khi ánh sáng văn minh nhân loại chiếu vào, đã làm cho những đau khổ, những âm mưu, những dã tâm và những tình thân ái được rõ ràng hơn. Qua đó, nỗi đau được chia sẻ, niềm vui được nhân lên trọn vẹn.
Nghe những tin tức, những tiếng kêu của các chị vang lên từ lâu giữa cộng đồng dân Chúa Sài Gòn hơn 1 triệu người Công giáo mà chưa thấy những tiếng đồng lòng đáp lại, tôi thấy lạnh người về sự vô tâm, tôi thấy xót xa cho một nghĩa của từ Thông công và Hiệp nhất trong giáo hội.
Đâu rồi các cộng đồng dân Chúa? Những con người kia, những nữ tu này có là những tín hữu, những người anh em của chúng ta không? Những tiếng kêu của họ, có phải là tiếng kêu gọi của lương tâm mọi người phải đáp lại bằng Công lý và Sự thật mà Chúa đã kêu mời?
Đâu rồi những người có lương tâm của đất nước? sao lại im lặng trước sự chà đạp lên Công lý và Hòa bình? Những trí thức của Tổng Giáo phận ở đâu, những hành động bỏ mặc nạn nhân đau khổ trong cô đơn như hôm nay, có làm tâm hồn các vị thanh thản?
Đâu rồi hàng giáo phẩm của Tổng giáo phận, các chủ chăn của Chúa, những người thợ gặt được sai đi. Họ còn có ở Thành phố Sài Gòn này không? Hay tất cả đã đi vắng? Tôi nghĩ là không, họa chăng chỉ có tâm hồn và sự quan tâm đến các cộng đồng bé nhỏ đã đi vắng mà thôi.
Nếu vậy, các vị định dạy những gì cho người khác về lòng nhân ái và tình thương yêu? Liệu có mấy ai dám tin những lời nói hoa mỹ mà không có những hành động cụ thể, thế giới này đã quá sợ hãi với những lời nói và việc làm luôn đi hai ngả.
Ngày xưa, tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đã nói: “Đừng nghe lời Cộng sản nói, hãy xem việc Cộng sản làm”. Câu nói đó thiết nghĩ không phải chỉ áp dụng cho mỗi người Cộng sản mà thôi.
Phải chăng những ngày này, các vị đang bận rộn với cây thông Noel hay những buổi mừng vui, chúc tụng với muôn lời hoa mỹ mà quên đi rằng Thiên Chúa sẽ chẳng có niềm vui nào khi chúng ta quên mất những tha nhân bên cạnh chúng ta. Đây là khi Chúa đói mà họ quên cho Chúa ăn, Chúa rách rưới đói rét mà họ quên mất việc cho Chúa được no ấm?
Thưa các nữ tu,
Thật chẳng có lời nào có thể nói hết được qua mấy dòng chữ này. Nhưng qua đây, một tấm lòng từ phương bắc xa xôi cũng như muôn vạn tấm lòng khác gửi đến quý vị những lời chia sẻ và hiệp thông sâu sắc.
Chúa sắp Giáng trần, cầu xin Người xuống để đem lại cho nhân loại Hòa bình và Tình yêu thương đến với quý vị.
Cầu cho quý vị, các nữ tu luôn anh minh và bền vững, luôn được Chúa quan phòng
Hà Nội, Ngày 20 tháng 12 năm 2008
J.B Nguyễn Hữu Vinh