dvtung
05-02-2024, 01:29 PM
09/02 THÁNH LỄ TẠ ƠN CUỐI NĂM (2)
Is 63,7-9; 1Cr 1,3-9; Lc 17,11-19
Phúc Âm: Lc 17,11-19
"Người ấy đến sấp mình dưới chân Chúa Giêsu và tạ ơn Người".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem, Người đi ngang qua biên giới Samaria và Galilêa. Lúc Người vào một làng kia, thì gặp mười người phong cùi đang đứng ở đàng xa, họ cất tiếng thưa rằng: "Lạy Thầy Giêsu, xin thương xót chúng tôi".
Thấy họ, Người bảo họ rằng: "Các ngươi hãy đi trình diện với các tư tế".
Trong lúc họ đi đường, họ được lành sạch. Một người trong bọn họ thấy mình được lành sạch, liền quay trở lại, lớn tiếng ngợi khen Thiên Chúa, rồi đến sấp mình dưới chân Chúa Giêsu và tạ ơn Người, mà người ấy lại là người xứ Samaria.
Nhưng Chúa Giêsu phán rằng: "Chớ thì không phải cả mười người được lành sạch sao? Còn chín người kia đâu? Không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại này". Rồi Người bảo kẻ ấy rằng: "Ngươi hãy đứng dậy mà về, vì lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi".
Ðó là lời Chúa.
SUY NIỆM VÀ CẦU NGUYỆN
CÒN CHÍN NGƯỜI KIA ĐÂU?
“Người ấy đến sấp mình dưới chân Chúa Giêsu và tạ ơn Người”.
Mười người phung hủi được Chúa Giê-su chữa lành. Chỉ có một người đến tạ ơn Người. Còn chín người kia đâu?
Có vẻ như chúng ta vẫn cầu xin ơn chữa lành bệnh tật phần xác hơn là xin chữa lành bệnh tật phần hồn, là tội lỗi. Đã vậy, khi được chữa lành bệnh lại nghĩ nhờ mình có tiền, nhờ mình biết chạy bác sĩ, và quà cáp cảm ơn bác sĩ, mà không tạ ơn Chúa.
Có người nói: “Bà con mình ngộ lắm, khi mạnh khoẻ, khi có tiền thì mới nghĩ là Chúa ban hồng ân, còn lúc đau yếu, thiếu thốn nợ nần, thì than trách Chúa chẳng nhớ tới! Ít có người tạ ơn Chúa khi đói khổ, đau bệnh. Nhưng rồi khi khoẻ mạnh, có của ăn của để, thì lại nghĩ do tài sức của mình, không tạ ơn Chúa.
Vâng! một năm đời qua đi với biết bao là lo toan vất vả, thử thách, buồn nhiều hơn vui. Người đau vì bệnh, kẻ đau vì người thân từ giã cõi đời. Người buồn vì thất bại, nợ nần, kẻ buồn vì đứa nghịch tử. Người đau chuyện vợ chồng bất tín, kẻ đau vì bị bỏ rơi, hiểu lầm, khinh thị, phân biệt. Ai cũng có nỗi đau riêng!
Ước gì các gia đình luôn nhớ đến Chúa quyền năng và giàu lòng xót thương. Người can thiệp vào đời sống mỗi người. Ngươi nắm giữ vận mạng mỗi Người. Cần có cái nhìn siêu nhiên để thấy tất cả vui buồn sướng khổ của mỗi người đều là hồng ân của Chúa ban, luôn hân hoan đón nhận và luôn tạ ơn Chúa.
Và cần thiết nhất, là hãy xin ơn chữa lành bệnh phần hồn.
Một ả giang hồ quỳ dưới góc nhà thờ kia âm thầm thưa với Chúa sau khi lãnh bí tích hoà giải: “Lạy Chúa, ai cũng xem thường con hư thân tội lỗi, và bỏ rơi con, hất hủi con. Chỉ có Chúa Giê-su trong toà giải tội, đã nói với con lời âu yếm: “Chúa yêu con, đừng thất vọng. Hãy sám hối, làm mới lại cuộc đời. Con tạ ơn Chúa. Xin Chúa giữ con trong tình yêu Chúa. Amen”.
PM Cao Huy Hoàng
Is 63,7-9; 1Cr 1,3-9; Lc 17,11-19
Phúc Âm: Lc 17,11-19
"Người ấy đến sấp mình dưới chân Chúa Giêsu và tạ ơn Người".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem, Người đi ngang qua biên giới Samaria và Galilêa. Lúc Người vào một làng kia, thì gặp mười người phong cùi đang đứng ở đàng xa, họ cất tiếng thưa rằng: "Lạy Thầy Giêsu, xin thương xót chúng tôi".
Thấy họ, Người bảo họ rằng: "Các ngươi hãy đi trình diện với các tư tế".
Trong lúc họ đi đường, họ được lành sạch. Một người trong bọn họ thấy mình được lành sạch, liền quay trở lại, lớn tiếng ngợi khen Thiên Chúa, rồi đến sấp mình dưới chân Chúa Giêsu và tạ ơn Người, mà người ấy lại là người xứ Samaria.
Nhưng Chúa Giêsu phán rằng: "Chớ thì không phải cả mười người được lành sạch sao? Còn chín người kia đâu? Không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại này". Rồi Người bảo kẻ ấy rằng: "Ngươi hãy đứng dậy mà về, vì lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi".
Ðó là lời Chúa.
SUY NIỆM VÀ CẦU NGUYỆN
CÒN CHÍN NGƯỜI KIA ĐÂU?
“Người ấy đến sấp mình dưới chân Chúa Giêsu và tạ ơn Người”.
Mười người phung hủi được Chúa Giê-su chữa lành. Chỉ có một người đến tạ ơn Người. Còn chín người kia đâu?
Có vẻ như chúng ta vẫn cầu xin ơn chữa lành bệnh tật phần xác hơn là xin chữa lành bệnh tật phần hồn, là tội lỗi. Đã vậy, khi được chữa lành bệnh lại nghĩ nhờ mình có tiền, nhờ mình biết chạy bác sĩ, và quà cáp cảm ơn bác sĩ, mà không tạ ơn Chúa.
Có người nói: “Bà con mình ngộ lắm, khi mạnh khoẻ, khi có tiền thì mới nghĩ là Chúa ban hồng ân, còn lúc đau yếu, thiếu thốn nợ nần, thì than trách Chúa chẳng nhớ tới! Ít có người tạ ơn Chúa khi đói khổ, đau bệnh. Nhưng rồi khi khoẻ mạnh, có của ăn của để, thì lại nghĩ do tài sức của mình, không tạ ơn Chúa.
Vâng! một năm đời qua đi với biết bao là lo toan vất vả, thử thách, buồn nhiều hơn vui. Người đau vì bệnh, kẻ đau vì người thân từ giã cõi đời. Người buồn vì thất bại, nợ nần, kẻ buồn vì đứa nghịch tử. Người đau chuyện vợ chồng bất tín, kẻ đau vì bị bỏ rơi, hiểu lầm, khinh thị, phân biệt. Ai cũng có nỗi đau riêng!
Ước gì các gia đình luôn nhớ đến Chúa quyền năng và giàu lòng xót thương. Người can thiệp vào đời sống mỗi người. Ngươi nắm giữ vận mạng mỗi Người. Cần có cái nhìn siêu nhiên để thấy tất cả vui buồn sướng khổ của mỗi người đều là hồng ân của Chúa ban, luôn hân hoan đón nhận và luôn tạ ơn Chúa.
Và cần thiết nhất, là hãy xin ơn chữa lành bệnh phần hồn.
Một ả giang hồ quỳ dưới góc nhà thờ kia âm thầm thưa với Chúa sau khi lãnh bí tích hoà giải: “Lạy Chúa, ai cũng xem thường con hư thân tội lỗi, và bỏ rơi con, hất hủi con. Chỉ có Chúa Giê-su trong toà giải tội, đã nói với con lời âu yếm: “Chúa yêu con, đừng thất vọng. Hãy sám hối, làm mới lại cuộc đời. Con tạ ơn Chúa. Xin Chúa giữ con trong tình yêu Chúa. Amen”.
PM Cao Huy Hoàng