dvtung
28-05-2024, 07:43 AM
29/5 THỨ TƯ TUẦN 8 THƯỜNG NIÊN
1Pr 1,18-25; Mc 10,32-45.
Phúc Âm: Mc 10, 32-45
"Giờ đây chúng ta lên Giêrusalem và Con Người sẽ bị nộp".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, các môn đệ và Chúa Giêsu lên đường đi Giêrusalem, Chúa Giêsu dẫn đầu đi trước họ, và các ông hết sức bỡ ngỡ, những người theo sau thì sợ hãi. Người gọi mười hai ông lại gần và nói cho các ông biết những gì sẽ xẩy đến cho Người: "Giờ đây chúng ta lên Giêrusalem và Con Người sẽ bị nộp cho các thượng tế, các luật sĩ và các kỳ lão. Họ sẽ kết án tử hình Người và nộp Người cho dân ngoại. Họ sẽ nhạo cười Người, phỉ nhổ vào Người, đánh đòn và giết Người, và ngày thứ ba Người sẽ sống lại".
Giacôbê và Gioan, con ông Giêbêđê, đến gần Người và thưa Người rằng: "Lạy Thầy, chúng con muốn Thầy ban cho chúng con điều chúng con sắp xin Thầy". Người đáp: "Các con muốn Thầy làm gì cho các con?" Các ông thưa: "Xin cho chúng con một người ngồi bên hữu, một người ngồi bên tả Thầy trong vinh quang của Thầy". Chúa Giêsu bảo: "Các con không biết các con xin gì. Các con có thể uống chén Thầy sắp uống và chịu cùng một phép rửa Thầy sắp chịu không?" Các ông đáp: "Thưa được". Chúa Giêsu bảo: "Chén Thầy uống, các con cũng sẽ uống, và phép rửa Thầy sắp chịu, các con cũng sẽ chịu. Còn việc ngồi bên hữu hay bên tả Thầy, thì không thuộc quyền Thầy ban, nhưng là dành cho những ai đã được chỉ định". Mười môn đệ khác nghe chuyện đó liền bực tức với Giacôbê và Gioan. Chúa Giêsu gọi các ông lại gần mà bảo: "Các con biết rằng những người được coi là lãnh tụ các nước thì sai khiến dân chúng như ông chủ, và những người làm lớn thì lấy uy quyền mà trị dân. Còn các con không như thế. Trái lại, ai trong các con muốn làm lớn, thì hãy tự làm đầy tớ anh em. Và ai muốn thành người cầm đầu trong các con, thì hãy tự làm nô lệ cho mọi người. Vì chính Con Người cũng không đến để được phục vụ, nhưng để phục vụ và ban mạng sống mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người".
Ðó là lời Chúa.
SUY NIỆM VÀ CẦU NGUYỆN
HIỀN LÀNH KHIÊM NHƯỢNG ĐỂ YÊU NHAU
“Giờ đây chúng ta lên Giêrusalem và Con Người sẽ bị nộp”.
Đây là lần thứ ba Chúa Giê-su loan báo cho các môn đệ về cuộc thương khó và Phục Sinh của Người, nhưng chừng như các ông vẫn chưa hiểu nổi, nếu không nói là chưa hiểu đúng. Anh em con nhà Giêbêđê là Giacôbê và Gioan thì tranh thủ: “Xin cho chúng con một người ngồi bên hữu, một người ngồi bên tả Thầy trong vinh quang của Thầy”. Các môn đệ khác tỏ ra bất bình ngay vì ai cũng muốn xin như thế mà chưa kịp mở lời thì có người đã “phỗng tay trên”. Thương cho Chúa Giê-su bởi không có người đồng cảm, hay đúng hơn, các ông theo Người, ở với Người bấy lâu nay, mà “đồng sàn, dị mộng”. Chúa Giê-su lại phải kiên trì huấn luyện các ông, tỏ cho các ông biết về sứ vụ “tôi tớ của Thiên Chúa” nơi Người.
“Tôi tớ của Thiên Chúa” là phải làm theo ý của Thiên Chúa, là: “làm tôi tớ của mọi người, vì yêu”. Đó là cách làm của một người làm lớn, lớn hơn tất cả những người lớn trong trần gian. Đó là cách làm của một Thiên Chúa, của một Con Thiên Chúa, đầy quyền năng, đầy phép tắc, đầy uy dũng. Chúa Giê-su làm đảo lộn mọi ý nghĩ xoàng thường của chúng ta.
Tại sao có những người vợ cứ buồn bực vì mang tâm trạng đầy tớ phục vụ chồng? Hoặc có những ông chồng lại cáu gắt vì phải cực khổ vất vả nuôi vợ nuôi con? Chẳng phải vì họ không yêu nhau, hoặc yêu nhau quá ít, yêu mình nhiều hơn đó sao? Tình yêu ấy thì rõ là tình yêu chưa đủ lớn, chưa trưởng thành!
Lời Chúa mời gọi các gia đình “hiền lành khiêm nhượng để yêu nhau”, chỉ có hiền lành khiêm nhượng mới đủ sức mà yêu nhau, và cũng chỉ có hiền hành khiêm nhượng chấp nhận bé nhỏ cúi xuống phục vụ vì yêu, tình yêu mới trưởng thành được.
Lạy Chúa, xin cho các gia đình học nơi Chúa Giê-su bài học hiền lành khiêm nhượng, để yêu Chúa, yêu nhau. Amen.
1Pr 1,18-25; Mc 10,32-45.
Phúc Âm: Mc 10, 32-45
"Giờ đây chúng ta lên Giêrusalem và Con Người sẽ bị nộp".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, các môn đệ và Chúa Giêsu lên đường đi Giêrusalem, Chúa Giêsu dẫn đầu đi trước họ, và các ông hết sức bỡ ngỡ, những người theo sau thì sợ hãi. Người gọi mười hai ông lại gần và nói cho các ông biết những gì sẽ xẩy đến cho Người: "Giờ đây chúng ta lên Giêrusalem và Con Người sẽ bị nộp cho các thượng tế, các luật sĩ và các kỳ lão. Họ sẽ kết án tử hình Người và nộp Người cho dân ngoại. Họ sẽ nhạo cười Người, phỉ nhổ vào Người, đánh đòn và giết Người, và ngày thứ ba Người sẽ sống lại".
Giacôbê và Gioan, con ông Giêbêđê, đến gần Người và thưa Người rằng: "Lạy Thầy, chúng con muốn Thầy ban cho chúng con điều chúng con sắp xin Thầy". Người đáp: "Các con muốn Thầy làm gì cho các con?" Các ông thưa: "Xin cho chúng con một người ngồi bên hữu, một người ngồi bên tả Thầy trong vinh quang của Thầy". Chúa Giêsu bảo: "Các con không biết các con xin gì. Các con có thể uống chén Thầy sắp uống và chịu cùng một phép rửa Thầy sắp chịu không?" Các ông đáp: "Thưa được". Chúa Giêsu bảo: "Chén Thầy uống, các con cũng sẽ uống, và phép rửa Thầy sắp chịu, các con cũng sẽ chịu. Còn việc ngồi bên hữu hay bên tả Thầy, thì không thuộc quyền Thầy ban, nhưng là dành cho những ai đã được chỉ định". Mười môn đệ khác nghe chuyện đó liền bực tức với Giacôbê và Gioan. Chúa Giêsu gọi các ông lại gần mà bảo: "Các con biết rằng những người được coi là lãnh tụ các nước thì sai khiến dân chúng như ông chủ, và những người làm lớn thì lấy uy quyền mà trị dân. Còn các con không như thế. Trái lại, ai trong các con muốn làm lớn, thì hãy tự làm đầy tớ anh em. Và ai muốn thành người cầm đầu trong các con, thì hãy tự làm nô lệ cho mọi người. Vì chính Con Người cũng không đến để được phục vụ, nhưng để phục vụ và ban mạng sống mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người".
Ðó là lời Chúa.
SUY NIỆM VÀ CẦU NGUYỆN
HIỀN LÀNH KHIÊM NHƯỢNG ĐỂ YÊU NHAU
“Giờ đây chúng ta lên Giêrusalem và Con Người sẽ bị nộp”.
Đây là lần thứ ba Chúa Giê-su loan báo cho các môn đệ về cuộc thương khó và Phục Sinh của Người, nhưng chừng như các ông vẫn chưa hiểu nổi, nếu không nói là chưa hiểu đúng. Anh em con nhà Giêbêđê là Giacôbê và Gioan thì tranh thủ: “Xin cho chúng con một người ngồi bên hữu, một người ngồi bên tả Thầy trong vinh quang của Thầy”. Các môn đệ khác tỏ ra bất bình ngay vì ai cũng muốn xin như thế mà chưa kịp mở lời thì có người đã “phỗng tay trên”. Thương cho Chúa Giê-su bởi không có người đồng cảm, hay đúng hơn, các ông theo Người, ở với Người bấy lâu nay, mà “đồng sàn, dị mộng”. Chúa Giê-su lại phải kiên trì huấn luyện các ông, tỏ cho các ông biết về sứ vụ “tôi tớ của Thiên Chúa” nơi Người.
“Tôi tớ của Thiên Chúa” là phải làm theo ý của Thiên Chúa, là: “làm tôi tớ của mọi người, vì yêu”. Đó là cách làm của một người làm lớn, lớn hơn tất cả những người lớn trong trần gian. Đó là cách làm của một Thiên Chúa, của một Con Thiên Chúa, đầy quyền năng, đầy phép tắc, đầy uy dũng. Chúa Giê-su làm đảo lộn mọi ý nghĩ xoàng thường của chúng ta.
Tại sao có những người vợ cứ buồn bực vì mang tâm trạng đầy tớ phục vụ chồng? Hoặc có những ông chồng lại cáu gắt vì phải cực khổ vất vả nuôi vợ nuôi con? Chẳng phải vì họ không yêu nhau, hoặc yêu nhau quá ít, yêu mình nhiều hơn đó sao? Tình yêu ấy thì rõ là tình yêu chưa đủ lớn, chưa trưởng thành!
Lời Chúa mời gọi các gia đình “hiền lành khiêm nhượng để yêu nhau”, chỉ có hiền lành khiêm nhượng mới đủ sức mà yêu nhau, và cũng chỉ có hiền hành khiêm nhượng chấp nhận bé nhỏ cúi xuống phục vụ vì yêu, tình yêu mới trưởng thành được.
Lạy Chúa, xin cho các gia đình học nơi Chúa Giê-su bài học hiền lành khiêm nhượng, để yêu Chúa, yêu nhau. Amen.