littlewave
04-01-2009, 08:27 PM
Bị kiện là thiên vị dân Sè Gòng, post bài này để lấy lại sự kong bèng cho con gới 3 miền đất nước nhoa.
Coi kiểu ghen tinh tế, đằm thắm, dễ cảm, cao tay mà trói buộc được chàng của con gái Bắc trước đi nè:
Sài Gòn ơi, Hà Nội ghen tị lắm
Mình thích cái cảnh sông nước miền Nam qua các bức ảnh, thích áo bà ba. Thích cái nắng ấm của Sài Gòn. Thích cái nhỏ nhẹ từ lời ăn tiếng nói đến dáng đi, cử chỉ của con gái trong đấy. Nhẹ nhàng và đáng yêu.
Sài Gòn bây giờ đang là mùa mưa đúng không nhỉ? Sài Gòn ư? Với mình thật lạ lẫm. Nơi mà mình chưa từng đặt chân đến nhưng sẽ đến. Mình chắc là như vậy. Sài Gòn, có cái gì đó cuốn hút lắm.
Mình muốn được hòa vào cái không khí tấp nập của Sài Gòn. Mình chưa tưởng tượng được nó thế nào. Hà Nội đã ồn ào mà người ta nói Sài Gòn còn ồn ào hơn. Tất cả đang chờ mình khám phá.
Hà Nội bây giờ đang giữa thu rồi. Tiết trời lành lạnh, nao nao. Trời thu nắng nhưng vẫn lạnh. Sài Gòn ơi! Hà Nội nhớ quá, nhớ cho dù chưa một lần gặp mặt.
Hà Nội nhớ Sài Gòn như mưa nhớ nắng, như Hạ nhớ Đông, nhớ như nỗi nhớ của tình yêu đôi lứa. Cồn cào và cháy bỏng.
Ta bắt gặp hình bóng của Sài Gòn là những buổi tối mùa hạ đi café ở Đào Tấn. Anh, người đã mang trong mình duyên nợ với Sài Gòn nói cho mình cảm giác ấy. Đấy là trời đêm với gió mát, là con đường không tấp nập người qua lại. Trong cảm giác của anh nơi đây giống như những con phố vắng của Sài Gòn. Với mình thì lạ lẫm lắm. Chỉ nghe và nhớ. Mình nhớ, nhớ dai lắm.
Café Sài Gòn thế nào nhỉ? Mình có một lời mời café Sài Gòn, mong có ngày được vào nơi ấy. Sài Gòn một ngày mưa chắc đẹp lắm. Mưa sẽ làm tan đi cái mệt nhọc cả tinh thần và thể xác, mưa làm cuốn đi những tất bật, lo toan của cuộc sống.
Mưa Sài Gòn chắc đẹp lắm nhỉ? Là cơn mưa thoáng chốc. Thoáng, rất lạ. Có lẽ những gì thoáng qua cũng đều để lại cho con người ta những suy tư, nhớ nhung.
Mình chợt nhớ đến bài hát Cà phê một mình của Ngọc Lễ. Mình rất thích bài này, chẳng biết tình cờ hay không khi mình có một cái nick giống như lời câu đầu tiên trong bài hát đó: Sáng nay cà phê một mình. Phải chăng có duyên? Mình thêm yêu Sài Gòn. Nhưng đôi khi Hà Nội cảm giác ghen tị với Sài Gòn lắm lắm. Vì Sài Gòn có nhiều kỉ niệm với anh. Nào là những ngày mưa café Sài Gòn với tiếng nhạc cứ mênh mang "Sáng nay cà phê một mình, Sài Gòn chợt mưa, chợt mưa. Nhớ em bao nhiêu cho vừa".
Bây giờ hết duyên với Sài Gòn rồi nhưng sao mỗi khi nghe câu này Hà Nội vẫn thấy chạnh lòng. Có lẽ tại Hà Nội ích kỉ quá rồi. Nhưng Hà Nội mong được một lần như Sài Gòn, được thấy mình luôn ấm áp, lại có chút mát mẻ của mùa mưa. Và một chút điệu đàng, nhẹ nhàng của con gái nơi này. Nhẹ nhàng và cuốn hút như thế ai mà chẳng yêu.
Hà Nội không ghen với Sài Gòn nữa đâu vì Hà Nội mong một lần được như Sài Gòn và là chính Sài Gòn.
Hà Nội sẽ một lần mặc áo bà ba, sẽ tận hưởng cảm giác mênh mang và bồng bềnh của sông nước miền Tây. Hà Nội cũng sẽ đi café Sài Gòn, nghe nhạc Trịnh, nghe cả bài hát làm Hà Nội ghen tị nữa.
Sài Gòn được anh ưu ái nhiều lắm, Sài Gòn như mối tình đầu của anh. Tình đầu khờ khạo và khó quên, Hà Nội hiểu. Tình đầu là những lần Sài Gòn ra hay anh vào thăm. Là một tối anh và Sài Gòn cùng xem hạ cờ, lang thang vài vòng hết Thanh Niên đến Điện Biên Phủ hay Phan Đình Phùng. Hà Nội cũng đi lại những con đường ấy. Thấy ghen tị nhưng Hà Nội biết có những con đường chỉ riêng Hà Nội mới đi qua. Thôi, nhường cho Sài Gòn những con đường ấy, còn những đường khác, phố khác của Hà Nội nhé?
Đã qua rồi tình đầu khờ khạo. Hà Nội không được là tình đầu nhưng mong rằng Hà Nội sẽ là tình cuối. Tình đầu khó quên nhưng tình cuối mới là mối tình bất diệt. Chưa thể nói được điều gì nhưng Hà Nội vẫn và sẽ vui. Hà Nội hiểu rằng trong anh còn có Hà Nội. Hà Nội sẽ trân trọng và giữ gìn.
Hà Nội không ghen với Sài Gòn nữa. Chưa từng được hưởng hết cái chất Nam Bộ nhưng Hà Nội có cái lanh lợi của con gái Bắc, có cái bưởng bỉnh thay vì nhẹ nhàng như Sài Gòn. Hà Nội cũng đặc biệt phải không?
Hà Nội và Sài Gòn, mình cùng vẽ nên mầu sắc cuộc sống. Và Sài Gòn ơi, Hà Nội muốn nói một điều rằng rất quý Sài Gòn. Hy vọng một ngày không xa sẽ được gặp Sài Gòn để xem Sài Gòn ra sao, để Hà Nội được nũng nịu, ghen tị. Yêu Sài Gòn, hẹn một ngày gặp mặt.
Thanh Vân
(source: vnexpress)
CON GÁI BẮC
Con gái người Bắc (mà điển hình là con gái Hà Nội), là những cô gái khôn ngoan và tinh tế.
Họ làm ra vẻ như rất giữ khuôn nếp nhưng thực ra họ đong đếm bạn kỹ lưỡng trước khi bật đèn xanh cho bạn tiến đến.
Họ nghĩ nhiều đến vấn đề gia đình đôi bên môn đăng hộ đối, do đó khi đã thành đôi rồi, dù bên ngoài có nhìn vào như thế nào đi nữa họ cũng vẫn thấy vừa lòng với nhau và cuộc sống hôn nhân ít xao động.
Nếu mà như thế được cả thì đâu có gì mà nói nhỉ?
Sau khi về nhà chồng thì những cái mà các cô dâu Bắc hay có là :
- Khắc kỵ với mẹ chồng.
- Kiểm soát chồng chặt chẽ và tranh giành tài sản cũng như quyền lực trong nhà chồng.
Còn trong gia đình thì khỏi nói : con gái Bắc coi chồng như một anh lao công và khi nắm quyền lực trong gia đình rồi thì bắt đầu nhiều lời.
Những câu nói đay nghiến dấm dẳng không biết có phải từ trong tiềm thức tổ tiên để lại bắt đầu tuôn ra một cách rất tự nhiên.
Khi những điều đó bành trướng lên quá đáng thì anh chồng bắt đầu ngao ngán gia đình - chuyện ngoại tình là sẽ đến và nếu có điều kiện là "chuồn" luôn cái bà vợ chán chường đó mà đi lấy một người vợ khác.
Con gái Bắc còn có tật thiên vị tình cảm nội ngoại, và không ít những chuyện không hay thường bắt nguồn từ nàng dâu.
Thêm một tính nữa là hơi một tí là bỏ về nhà cha mẹ, và gia đình ngoại hay có chuyện can thiệp vào gia đình chồng.
Nói đến các cô gái Bắc còn phải nói đến cái tính điêu ngoa và đanh đá. Và từ đó dẫn đến hỗn láo xấc xược là rất gần. Những cuộc cãi nhau, chửi nhau của các bà vợ Bắc cứ như những bản nhạc được học thuộc lòng trước khi lên xe hoa.
Tránh được mấy điều này thì các cô gái Bắc trở thành số một vì họ là những người tiếp tay cho chồng rất đắc lực trong công việc làm ăn, cai quản tài sản, chăm sóc con cái. Sẵn sàng hy sinh vì chồng. Ở tù, ăn đạn cho chồng cũng OK luôn.
CON GÁI TRUNG
Miền Trung được tính từ Thanh Hóa - Nghệ An - Hà Tĩnh vào đến Phú Yên, Ninh Hòa.
Có thể nói đây là một khu vực nhân văn đa dạng.
Phía Bắc thiên về văn hóa Hà thành còn phía Nam thiên về Sài thành.
Họ đều có những đức tính chung của những người con của biển.
Con gái miền Trung cần cù, nhẫn nhục.
Những bông hoa xương rồng lộng lẫy.
Tình yêu của họ không rộ nở tưng bừng nhưng lại sâu lắng.
Họ ít đòi hỏi nơi người chồng nhưng lại hy vọng rất nhiều vào người chồng.
Nếu ai cần một người vợ để dựng nghiệp thì nên chọn con gái miền Trung.
Bạn sẽ luôn được sự yên tâm về lòng chung thủy của họ.
Họ cần cù nhẫn nhục chịu đựng gian khổ với bạn.
Nhưng nếu mà bạn đổ đốn ra, phụ bạc chân tình của họ thì cũng hãy coi chừng đấy. Đã nghe câu "con gái Bình Định múa roi dạy chồng" chưa?
Điểm yếu của những cô gái miền Trung là hơi quê mùa, dù rất nhiều cô tỏ ra mình bảnh như ca sĩ Mỹ Tâm chẳng hạn... bạn vẫn nhìn được cái nét quê mùa của họ.
Miền Trung nói chung và nên có nói riêng về Huế.
Đó là một vùng đất dường như là rất riêng biệt của Việt Nam.
Huế có văn hóa của cố đô nên Huế trầm lặng, lắng đọng và lãng mạn như những vần thơ.
Những cô gái Huế có những nét rất riêng biệt đối với miền Trung và các vùng khác trên lãnh thổ Việt Nam do cái truyền thống cố đô để lại.
Nhưng nếu bạn cưới được một cô vợ người Đà Lạt thuần gốc... Đó là những tiểu thư gốc người Huế vào Đà Lạt dựng nghiệp từ thời Pháp thuộc.
Những tiểu thơ da trắng môi hồng với văn hoá Anh, Pháp, Việt.
Bạn khó kiếm ở đâu trên thế giới một người vợ lý tưởng hơn ở đây.
Cao nguyên Lâm Viên với rất nhiều thú vị cho những chàng trai đi tìm vợ.
Có những cô gái làm bạn ngỡ ngàng về nhan sắc cũng như về phong cách.
Bạn ngơ ngẩn bám theo và rồi hiểu ra đó là một cô gái Jarai lai Pháp từ cái thời ông cố nội nào đó.
Bạn cũng có thể gặp những cô gái da trắng tóc vàng, mắt xanh và mũi cao như Tây.
Nhưng kìa, cô ấy nhu mì và có vẻ như không văn minh hơn những người Kinh.
Họ là những người dân tộc Thái gốc Indian.
Tôi khuyên bạn là nếu quen những cô gái ấy, đã yêu thương thì phải cưới, nếu không thì rất là phiền phức đấy!
Làm quen với họ không khó nếu biết cách (vì họ có vẻ hơi cô lập).
Mách bạn nhé : Bạn để ý con đường đi làm của nàng... có thể là ở đâu đó hay ở nương rẫy... và chờ ở đoạn suối trên đường đi...
Các nàng này rất thích tắm suối và khoe thân thể kiều diễm của mình...
Bạn cứ việc ngắm và thích ai thì cứ để bụng, thò đầu ra lúc này mất mạng không ai thương đâu...
Sau đó thì tìm cách gặp nàng và nói là đang tương tư nàng từ cái hôm ấy...
Thành công hay không còn tùy cái bản mặt của bạn!
CON GÁI NAM
HS lớp 10 PTTH Gia Định.Tp.HCM
Những cô gái miền Nam thực sự tôi luôn thấy rất nhẹ nhàng mỗi khi tiếp xúc với họ...
Cái chất đơn giản mộc mạc của họ là cái nét làm cho mọi người dễ gần.
Giọng nói của người miền Nam trong sáng như tâm hồn họ vậy.
Nếu nói là những cô gái miền Nam không có chiều sâu tâm hồn cũng có phần nào đúng, bởi nếu họ cũng sâu lắng thì lấy đâu cái nét hồn nhiên trong sáng kia chứ.
Đó là cái đặc tính được thiên nhiên ưu đãi cho những con người sống trên vùng đất phù sa màu mỡ.
Chinh phục một cô gái miền Nam không khó. Họ dễ tin, không tính toán quá xa xôi...
Cũng vì thế giữ được một cô gái miền Nam trong vòng tay của mình lại đâm ra khó... vì ai họ cũng tin cả...
Ta có thể thấy số phụ nữ miền Nam thôi chồng, tái hôn rất nhiều là vì các ông chồng không có đủ bản lĩnh để giữ họ.
Tâm hồn của họ gần như là người phương Tây. Khi mà bạn không còn là niềm tin của họ nữa thì họ cũng chẳng lưu luyến bạn làm gì cho mệt xác.
Nói như thế không có nghĩa là nói họ không chung thủy hay hời hợt trong tình cảm.
Do sự ưu đãi về phong thổ và tập tục, họ là những người thực dụng.
Tình yêu của họ luôn có giá trị của bạn kèm theo.
Họ là những bông hoa giữa trời, giữa đời... Nở rộ một thời xuân sắc và rất nhiều nỗi buồn khi đã tàn hương...
Không nhiều người biết lo cho cái tuổi về chiều của mình...
Họ sống tưng bừng một thời và chấp nhận những hẩm hiu trong buổi chiều cuộc đời.
Đó là tình trạng đang có nhiều ở các bậc tiền bối của các cô gái miền Nam.
Họ là những người rất đáng thương.
Lấy một cô gái miền Nam? Bạn có thể mà.
Đó là một bông hoa, một con bướm tung tăng bên bạn. Sống rất nhiệt tình với bạn. Sự đòi hỏi của họ cũng không cao. Vấn đề là bạn cũng đừng quá tệ.
Về phong tục tất nhiên là dễ dàng hơn mọi vùng miền : thương nhau một bữa cơm đơn giản cũng thành vợ thành chồng.
Lấy một cô gái miền Nam làm vợ?
Bạn hãy nên nếu bạn có một mức sống tương đối.
Bạn ít khi phải đau đầu về họ và đó là một trong những bí quyết sống thọ.
Nhưng đừng nghĩ tất cả họ là như thế nhé. Guốc dép sẽ bay vèo vèo khi mà bạn nhìn không kỹ và nghĩ ai cũng thế.
Ở miền Nam con gái Sài Gòn là một đặc trưng.
Họ không khác nhiều với những vùng phụ cận, có chăng là lịch lãm hơn và đương nhiên cái nhìn cũng cao hơn.
Ngày nay sự pha trộn của nông thôn vào Sài Gòn cũng làm bão hòa cái đặc tính của con gái Sài Gòn.
Đó là dưới cái nhìn tổng quát về con gái Sài Gòn.
Nhưng tinh ý một chút bạn vẫn có thể nhìn ra ,phân biệt được con gái Sài Gòn và những cô gái nhập cư.
Có ba dạng nhập cư :
1- Những cô gái từ các tỉnh thành tới Sài Gòn để làm ăn sinh sống.
2- Những cô gái theo gia đình nhập cư và định cư tại Sài Gòn.
3- Những cô gái mà cha mẹ nhập cư vào Sài Gòn và được sinh ra ở Sài Gòn.
Trong thành phần thứ 3 này có cô thì đúng là sinh trưởng theo môi trường và thành dân đô thị chính hiệu.
Có cô thì vẫn giữ nề nếp của gia đình như ngày ở tỉnh thành.
Tôi gặp nhiều bạn người Bắc vẫn còn giữ nguyên nể nếp từ lời ăn tiếng nói, cách sống y như những người ở quê nhà dù ông nội là người di cư vào Nam từ năm 1954.
Sài Gòn với tất cả những cái phức tạp của một thành phố lớn nhất Việt Nam cho một cái nhìn đa dạng về con người.
Có thể nói ở đây có tất cả mọi đẳng cấp - bạn thích đẳng cấp nào cũng có...
Không ở đâu kiếm vợ dễ hơn ở Sài Gòn.
Và cũng không ở đâu nuôi vợ khó như ở Sài Gòn.
Vì mảnh đất này cái gì cũng phải trả tiền.
Bạn phải có công ăn việc làm, thu nhập ổn định thì mới nên nghĩ tới việc lấy một cô vợ ở đây.
Không thể không nói đến những người đẹp Bình Dương và Tây Đô (Cần Thơ) - hai vùng đất sản sinh ra những người đẹp nổi tiếng của miền Nam.
Họ là những bông hoa đáng yêu và bạn dễ dàng chết ngất khi gần họ.
Và muốn gần họ, thân cận với họ? Nói nhỏ cho bạn biết nhé : Bạn phải biết nghe cải lương!
(Sưu tầm từ blog tắc kè)
Coi kiểu ghen tinh tế, đằm thắm, dễ cảm, cao tay mà trói buộc được chàng của con gái Bắc trước đi nè:
Sài Gòn ơi, Hà Nội ghen tị lắm
Mình thích cái cảnh sông nước miền Nam qua các bức ảnh, thích áo bà ba. Thích cái nắng ấm của Sài Gòn. Thích cái nhỏ nhẹ từ lời ăn tiếng nói đến dáng đi, cử chỉ của con gái trong đấy. Nhẹ nhàng và đáng yêu.
Sài Gòn bây giờ đang là mùa mưa đúng không nhỉ? Sài Gòn ư? Với mình thật lạ lẫm. Nơi mà mình chưa từng đặt chân đến nhưng sẽ đến. Mình chắc là như vậy. Sài Gòn, có cái gì đó cuốn hút lắm.
Mình muốn được hòa vào cái không khí tấp nập của Sài Gòn. Mình chưa tưởng tượng được nó thế nào. Hà Nội đã ồn ào mà người ta nói Sài Gòn còn ồn ào hơn. Tất cả đang chờ mình khám phá.
Hà Nội bây giờ đang giữa thu rồi. Tiết trời lành lạnh, nao nao. Trời thu nắng nhưng vẫn lạnh. Sài Gòn ơi! Hà Nội nhớ quá, nhớ cho dù chưa một lần gặp mặt.
Hà Nội nhớ Sài Gòn như mưa nhớ nắng, như Hạ nhớ Đông, nhớ như nỗi nhớ của tình yêu đôi lứa. Cồn cào và cháy bỏng.
Ta bắt gặp hình bóng của Sài Gòn là những buổi tối mùa hạ đi café ở Đào Tấn. Anh, người đã mang trong mình duyên nợ với Sài Gòn nói cho mình cảm giác ấy. Đấy là trời đêm với gió mát, là con đường không tấp nập người qua lại. Trong cảm giác của anh nơi đây giống như những con phố vắng của Sài Gòn. Với mình thì lạ lẫm lắm. Chỉ nghe và nhớ. Mình nhớ, nhớ dai lắm.
Café Sài Gòn thế nào nhỉ? Mình có một lời mời café Sài Gòn, mong có ngày được vào nơi ấy. Sài Gòn một ngày mưa chắc đẹp lắm. Mưa sẽ làm tan đi cái mệt nhọc cả tinh thần và thể xác, mưa làm cuốn đi những tất bật, lo toan của cuộc sống.
Mưa Sài Gòn chắc đẹp lắm nhỉ? Là cơn mưa thoáng chốc. Thoáng, rất lạ. Có lẽ những gì thoáng qua cũng đều để lại cho con người ta những suy tư, nhớ nhung.
Mình chợt nhớ đến bài hát Cà phê một mình của Ngọc Lễ. Mình rất thích bài này, chẳng biết tình cờ hay không khi mình có một cái nick giống như lời câu đầu tiên trong bài hát đó: Sáng nay cà phê một mình. Phải chăng có duyên? Mình thêm yêu Sài Gòn. Nhưng đôi khi Hà Nội cảm giác ghen tị với Sài Gòn lắm lắm. Vì Sài Gòn có nhiều kỉ niệm với anh. Nào là những ngày mưa café Sài Gòn với tiếng nhạc cứ mênh mang "Sáng nay cà phê một mình, Sài Gòn chợt mưa, chợt mưa. Nhớ em bao nhiêu cho vừa".
Bây giờ hết duyên với Sài Gòn rồi nhưng sao mỗi khi nghe câu này Hà Nội vẫn thấy chạnh lòng. Có lẽ tại Hà Nội ích kỉ quá rồi. Nhưng Hà Nội mong được một lần như Sài Gòn, được thấy mình luôn ấm áp, lại có chút mát mẻ của mùa mưa. Và một chút điệu đàng, nhẹ nhàng của con gái nơi này. Nhẹ nhàng và cuốn hút như thế ai mà chẳng yêu.
Hà Nội không ghen với Sài Gòn nữa đâu vì Hà Nội mong một lần được như Sài Gòn và là chính Sài Gòn.
Hà Nội sẽ một lần mặc áo bà ba, sẽ tận hưởng cảm giác mênh mang và bồng bềnh của sông nước miền Tây. Hà Nội cũng sẽ đi café Sài Gòn, nghe nhạc Trịnh, nghe cả bài hát làm Hà Nội ghen tị nữa.
Sài Gòn được anh ưu ái nhiều lắm, Sài Gòn như mối tình đầu của anh. Tình đầu khờ khạo và khó quên, Hà Nội hiểu. Tình đầu là những lần Sài Gòn ra hay anh vào thăm. Là một tối anh và Sài Gòn cùng xem hạ cờ, lang thang vài vòng hết Thanh Niên đến Điện Biên Phủ hay Phan Đình Phùng. Hà Nội cũng đi lại những con đường ấy. Thấy ghen tị nhưng Hà Nội biết có những con đường chỉ riêng Hà Nội mới đi qua. Thôi, nhường cho Sài Gòn những con đường ấy, còn những đường khác, phố khác của Hà Nội nhé?
Đã qua rồi tình đầu khờ khạo. Hà Nội không được là tình đầu nhưng mong rằng Hà Nội sẽ là tình cuối. Tình đầu khó quên nhưng tình cuối mới là mối tình bất diệt. Chưa thể nói được điều gì nhưng Hà Nội vẫn và sẽ vui. Hà Nội hiểu rằng trong anh còn có Hà Nội. Hà Nội sẽ trân trọng và giữ gìn.
Hà Nội không ghen với Sài Gòn nữa. Chưa từng được hưởng hết cái chất Nam Bộ nhưng Hà Nội có cái lanh lợi của con gái Bắc, có cái bưởng bỉnh thay vì nhẹ nhàng như Sài Gòn. Hà Nội cũng đặc biệt phải không?
Hà Nội và Sài Gòn, mình cùng vẽ nên mầu sắc cuộc sống. Và Sài Gòn ơi, Hà Nội muốn nói một điều rằng rất quý Sài Gòn. Hy vọng một ngày không xa sẽ được gặp Sài Gòn để xem Sài Gòn ra sao, để Hà Nội được nũng nịu, ghen tị. Yêu Sài Gòn, hẹn một ngày gặp mặt.
Thanh Vân
(source: vnexpress)
CON GÁI BẮC
Con gái người Bắc (mà điển hình là con gái Hà Nội), là những cô gái khôn ngoan và tinh tế.
Họ làm ra vẻ như rất giữ khuôn nếp nhưng thực ra họ đong đếm bạn kỹ lưỡng trước khi bật đèn xanh cho bạn tiến đến.
Họ nghĩ nhiều đến vấn đề gia đình đôi bên môn đăng hộ đối, do đó khi đã thành đôi rồi, dù bên ngoài có nhìn vào như thế nào đi nữa họ cũng vẫn thấy vừa lòng với nhau và cuộc sống hôn nhân ít xao động.
Nếu mà như thế được cả thì đâu có gì mà nói nhỉ?
Sau khi về nhà chồng thì những cái mà các cô dâu Bắc hay có là :
- Khắc kỵ với mẹ chồng.
- Kiểm soát chồng chặt chẽ và tranh giành tài sản cũng như quyền lực trong nhà chồng.
Còn trong gia đình thì khỏi nói : con gái Bắc coi chồng như một anh lao công và khi nắm quyền lực trong gia đình rồi thì bắt đầu nhiều lời.
Những câu nói đay nghiến dấm dẳng không biết có phải từ trong tiềm thức tổ tiên để lại bắt đầu tuôn ra một cách rất tự nhiên.
Khi những điều đó bành trướng lên quá đáng thì anh chồng bắt đầu ngao ngán gia đình - chuyện ngoại tình là sẽ đến và nếu có điều kiện là "chuồn" luôn cái bà vợ chán chường đó mà đi lấy một người vợ khác.
Con gái Bắc còn có tật thiên vị tình cảm nội ngoại, và không ít những chuyện không hay thường bắt nguồn từ nàng dâu.
Thêm một tính nữa là hơi một tí là bỏ về nhà cha mẹ, và gia đình ngoại hay có chuyện can thiệp vào gia đình chồng.
Nói đến các cô gái Bắc còn phải nói đến cái tính điêu ngoa và đanh đá. Và từ đó dẫn đến hỗn láo xấc xược là rất gần. Những cuộc cãi nhau, chửi nhau của các bà vợ Bắc cứ như những bản nhạc được học thuộc lòng trước khi lên xe hoa.
Tránh được mấy điều này thì các cô gái Bắc trở thành số một vì họ là những người tiếp tay cho chồng rất đắc lực trong công việc làm ăn, cai quản tài sản, chăm sóc con cái. Sẵn sàng hy sinh vì chồng. Ở tù, ăn đạn cho chồng cũng OK luôn.
CON GÁI TRUNG
Miền Trung được tính từ Thanh Hóa - Nghệ An - Hà Tĩnh vào đến Phú Yên, Ninh Hòa.
Có thể nói đây là một khu vực nhân văn đa dạng.
Phía Bắc thiên về văn hóa Hà thành còn phía Nam thiên về Sài thành.
Họ đều có những đức tính chung của những người con của biển.
Con gái miền Trung cần cù, nhẫn nhục.
Những bông hoa xương rồng lộng lẫy.
Tình yêu của họ không rộ nở tưng bừng nhưng lại sâu lắng.
Họ ít đòi hỏi nơi người chồng nhưng lại hy vọng rất nhiều vào người chồng.
Nếu ai cần một người vợ để dựng nghiệp thì nên chọn con gái miền Trung.
Bạn sẽ luôn được sự yên tâm về lòng chung thủy của họ.
Họ cần cù nhẫn nhục chịu đựng gian khổ với bạn.
Nhưng nếu mà bạn đổ đốn ra, phụ bạc chân tình của họ thì cũng hãy coi chừng đấy. Đã nghe câu "con gái Bình Định múa roi dạy chồng" chưa?
Điểm yếu của những cô gái miền Trung là hơi quê mùa, dù rất nhiều cô tỏ ra mình bảnh như ca sĩ Mỹ Tâm chẳng hạn... bạn vẫn nhìn được cái nét quê mùa của họ.
Miền Trung nói chung và nên có nói riêng về Huế.
Đó là một vùng đất dường như là rất riêng biệt của Việt Nam.
Huế có văn hóa của cố đô nên Huế trầm lặng, lắng đọng và lãng mạn như những vần thơ.
Những cô gái Huế có những nét rất riêng biệt đối với miền Trung và các vùng khác trên lãnh thổ Việt Nam do cái truyền thống cố đô để lại.
Nhưng nếu bạn cưới được một cô vợ người Đà Lạt thuần gốc... Đó là những tiểu thư gốc người Huế vào Đà Lạt dựng nghiệp từ thời Pháp thuộc.
Những tiểu thơ da trắng môi hồng với văn hoá Anh, Pháp, Việt.
Bạn khó kiếm ở đâu trên thế giới một người vợ lý tưởng hơn ở đây.
Cao nguyên Lâm Viên với rất nhiều thú vị cho những chàng trai đi tìm vợ.
Có những cô gái làm bạn ngỡ ngàng về nhan sắc cũng như về phong cách.
Bạn ngơ ngẩn bám theo và rồi hiểu ra đó là một cô gái Jarai lai Pháp từ cái thời ông cố nội nào đó.
Bạn cũng có thể gặp những cô gái da trắng tóc vàng, mắt xanh và mũi cao như Tây.
Nhưng kìa, cô ấy nhu mì và có vẻ như không văn minh hơn những người Kinh.
Họ là những người dân tộc Thái gốc Indian.
Tôi khuyên bạn là nếu quen những cô gái ấy, đã yêu thương thì phải cưới, nếu không thì rất là phiền phức đấy!
Làm quen với họ không khó nếu biết cách (vì họ có vẻ hơi cô lập).
Mách bạn nhé : Bạn để ý con đường đi làm của nàng... có thể là ở đâu đó hay ở nương rẫy... và chờ ở đoạn suối trên đường đi...
Các nàng này rất thích tắm suối và khoe thân thể kiều diễm của mình...
Bạn cứ việc ngắm và thích ai thì cứ để bụng, thò đầu ra lúc này mất mạng không ai thương đâu...
Sau đó thì tìm cách gặp nàng và nói là đang tương tư nàng từ cái hôm ấy...
Thành công hay không còn tùy cái bản mặt của bạn!
CON GÁI NAM
HS lớp 10 PTTH Gia Định.Tp.HCM
Những cô gái miền Nam thực sự tôi luôn thấy rất nhẹ nhàng mỗi khi tiếp xúc với họ...
Cái chất đơn giản mộc mạc của họ là cái nét làm cho mọi người dễ gần.
Giọng nói của người miền Nam trong sáng như tâm hồn họ vậy.
Nếu nói là những cô gái miền Nam không có chiều sâu tâm hồn cũng có phần nào đúng, bởi nếu họ cũng sâu lắng thì lấy đâu cái nét hồn nhiên trong sáng kia chứ.
Đó là cái đặc tính được thiên nhiên ưu đãi cho những con người sống trên vùng đất phù sa màu mỡ.
Chinh phục một cô gái miền Nam không khó. Họ dễ tin, không tính toán quá xa xôi...
Cũng vì thế giữ được một cô gái miền Nam trong vòng tay của mình lại đâm ra khó... vì ai họ cũng tin cả...
Ta có thể thấy số phụ nữ miền Nam thôi chồng, tái hôn rất nhiều là vì các ông chồng không có đủ bản lĩnh để giữ họ.
Tâm hồn của họ gần như là người phương Tây. Khi mà bạn không còn là niềm tin của họ nữa thì họ cũng chẳng lưu luyến bạn làm gì cho mệt xác.
Nói như thế không có nghĩa là nói họ không chung thủy hay hời hợt trong tình cảm.
Do sự ưu đãi về phong thổ và tập tục, họ là những người thực dụng.
Tình yêu của họ luôn có giá trị của bạn kèm theo.
Họ là những bông hoa giữa trời, giữa đời... Nở rộ một thời xuân sắc và rất nhiều nỗi buồn khi đã tàn hương...
Không nhiều người biết lo cho cái tuổi về chiều của mình...
Họ sống tưng bừng một thời và chấp nhận những hẩm hiu trong buổi chiều cuộc đời.
Đó là tình trạng đang có nhiều ở các bậc tiền bối của các cô gái miền Nam.
Họ là những người rất đáng thương.
Lấy một cô gái miền Nam? Bạn có thể mà.
Đó là một bông hoa, một con bướm tung tăng bên bạn. Sống rất nhiệt tình với bạn. Sự đòi hỏi của họ cũng không cao. Vấn đề là bạn cũng đừng quá tệ.
Về phong tục tất nhiên là dễ dàng hơn mọi vùng miền : thương nhau một bữa cơm đơn giản cũng thành vợ thành chồng.
Lấy một cô gái miền Nam làm vợ?
Bạn hãy nên nếu bạn có một mức sống tương đối.
Bạn ít khi phải đau đầu về họ và đó là một trong những bí quyết sống thọ.
Nhưng đừng nghĩ tất cả họ là như thế nhé. Guốc dép sẽ bay vèo vèo khi mà bạn nhìn không kỹ và nghĩ ai cũng thế.
Ở miền Nam con gái Sài Gòn là một đặc trưng.
Họ không khác nhiều với những vùng phụ cận, có chăng là lịch lãm hơn và đương nhiên cái nhìn cũng cao hơn.
Ngày nay sự pha trộn của nông thôn vào Sài Gòn cũng làm bão hòa cái đặc tính của con gái Sài Gòn.
Đó là dưới cái nhìn tổng quát về con gái Sài Gòn.
Nhưng tinh ý một chút bạn vẫn có thể nhìn ra ,phân biệt được con gái Sài Gòn và những cô gái nhập cư.
Có ba dạng nhập cư :
1- Những cô gái từ các tỉnh thành tới Sài Gòn để làm ăn sinh sống.
2- Những cô gái theo gia đình nhập cư và định cư tại Sài Gòn.
3- Những cô gái mà cha mẹ nhập cư vào Sài Gòn và được sinh ra ở Sài Gòn.
Trong thành phần thứ 3 này có cô thì đúng là sinh trưởng theo môi trường và thành dân đô thị chính hiệu.
Có cô thì vẫn giữ nề nếp của gia đình như ngày ở tỉnh thành.
Tôi gặp nhiều bạn người Bắc vẫn còn giữ nguyên nể nếp từ lời ăn tiếng nói, cách sống y như những người ở quê nhà dù ông nội là người di cư vào Nam từ năm 1954.
Sài Gòn với tất cả những cái phức tạp của một thành phố lớn nhất Việt Nam cho một cái nhìn đa dạng về con người.
Có thể nói ở đây có tất cả mọi đẳng cấp - bạn thích đẳng cấp nào cũng có...
Không ở đâu kiếm vợ dễ hơn ở Sài Gòn.
Và cũng không ở đâu nuôi vợ khó như ở Sài Gòn.
Vì mảnh đất này cái gì cũng phải trả tiền.
Bạn phải có công ăn việc làm, thu nhập ổn định thì mới nên nghĩ tới việc lấy một cô vợ ở đây.
Không thể không nói đến những người đẹp Bình Dương và Tây Đô (Cần Thơ) - hai vùng đất sản sinh ra những người đẹp nổi tiếng của miền Nam.
Họ là những bông hoa đáng yêu và bạn dễ dàng chết ngất khi gần họ.
Và muốn gần họ, thân cận với họ? Nói nhỏ cho bạn biết nhé : Bạn phải biết nghe cải lương!
(Sưu tầm từ blog tắc kè)