hongbinh
13-03-2025, 08:13 AM
8 Bài suy niệm Tin Mừng Thứ Năm Tuần 1 Mùa Chay Â
https://i.ytimg.com/vi/_6j1SUFQGMk/maxresdefault.jpg
LỜI CHÚA MỞ CỬA – SỰ BIẾT LÀNG TÂM HỒN
Trong thời khắc đầu tiên của Mùa Chay, lời Chúa vang vọng như một lời mời gọi thiêng liêng: “Hãy xin thì anh em sẽ được cho, hãy tìm kiếm thì anh em sẽ tìm thấy, hãy gõ thì sẽ được mở cho anh em. Vì hễ ai xin thì sẽ nhận được, ai tìm kiếm thì sẽ tìm thấy, ai gõ thì sẽ được mở cho” (cc. 7-8). Đó không chỉ là một lời hứa, mà còn là lời khích lệ để mỗi con người hãy mở lòng, dám mơ ước và không ngừng kiên trì trong hành trình tìm kiếm sự thật và niềm tin.
Biết bao người đã tin vào lời này của Đức Giêsu và đã dâng hiến tâm hồn mình vào cuộc cầu nguyện. Họ tin rằng, dù cho cuộc đời có bao biến cố, nếu chúng ta dám xin, dám tìm kiếm và dám gõ cửa, thì Thiên Chúa – Cha nhân từ sẽ mở ra cho chúng ta những điều tốt lành. Nhiều người đã được nhận lời cầu nguyện, họ cảm nhận được sự ấm áp của niềm tin khi được ban cho những điều mà lòng mình ao ước. Đôi khi, những điều ta khao khát không chỉ nằm ở sự trọn vẹn của vật chất mà còn là sự chữa lành cho tâm hồn, là sự an ủi trong những lúc bế tắc, là niềm tin vào một ngày mai tươi sáng.
Trái lại, không phải ai cũng nhận được điều mình xin theo cách mình mong đợi. Có những người tuy không được nhận lời như ý, nhưng lại được ban cho ơn vui vẻ, được chấp nhận và an ủi trong hoàn cảnh hiện tại. Họ nhận ra rằng, sự chấp nhận và biết ơn những gì mình có cũng chính là một cách được nhận lời – một cách để cảm nhận ơn Chúa qua việc nhận ra ý nghĩa của từng khoảnh khắc, của từng thử thách trong cuộc sống. Chính sự kiên trì và lòng tin yêu đã giúp họ biến những vấp ngã thành những bài học quý giá, giúp tâm hồn dần dần trưởng thành và mạnh mẽ hơn.
Nhìn lại lịch sử, bao người Do thái đã cầu nguyện khi 6 triệu đồng bào của họ bị tàn sát, bao người Việt Nam đã tìm kiếm sự an ủi trong cơn bách hại dưới các triều vua. Những lời cầu nguyện ấy không chỉ là tiếng kêu than trong đau đớn, mà còn là niềm hy vọng, là khát khao tìm kiếm một lối thoát, một sự cứu rỗi. Trong những khoảnh khắc ấy, câu hỏi “Có Chúa không? Chúa ở đâu? Sao Chúa lặng thinh và khoanh tay?” đã chạm vào trái tim của biết bao con người, khiến họ phải đối diện với những hoài nghi, những nỗi đau và cả niềm tin yếu mềm. Nhưng qua những hoài nghi ấy, Đức Giêsu vẫn khẳng định: xin sẽ được cho, tìm sẽ được thấy, gõ sẽ được mở – lời hứa vĩnh cửu của Thiên Chúa dành cho mọi linh hồn.
Cuộc cầu nguyện không chỉ là hành động xin điều mình cần, mà còn là quá trình thanh luyện tâm hồn, để từ từ hiểu được ơn tình yêu vô bờ của Thiên Chúa. Ngài luôn đáp trả mong đợi của con người theo cách và thời điểm mà Ngài cho là tốt nhất, dù đôi khi không trùng khớp với những gì ta mong muốn. Con người cần học cách đào sâu, thanh luyện và uốn nắn ao ước của mình theo ý của Thiên Chúa. Khi chúng ta biết lắng nghe, kiên trì cầu xin và chấp nhận những thử thách, cuối cùng, chúng ta sẽ thấy mình được biến đổi, được làm mới theo tình yêu và sự chỉ dẫn của Cha.
Những lần cầu nguyện chân thành đã giúp biết bao người tìm thấy được sự bình an, được mở ra những cánh cửa của hy vọng. Ai kiên trì cầu xin đều dần dần nhận ra rằng, sự biến đổi không đến từ những điều mà ta mong muốn bề ngoài, mà là từ bên trong, từ niềm tin, từ sự khiêm nhường và lòng biết ơn đối với tình yêu quyền năng của Thiên Chúa.
Thiên Chúa, với cái nhìn của một người cha yêu thương, hiểu rõ điều gì là tốt cho con cái của Ngài. Điều tốt đối với con người có thể là giàu sang, sống lâu, danh tiếng, thành công hay mạnh khỏe – những giá trị mà xã hội thường ca ngợi. Nhưng với Thiên Chúa, “điều tốt” không hẳn luôn như vậy. Đôi khi, những thứ ta cho là quý báu lại trở thành gánh nặng, là hòn đá cản bước hay thậm chí là con rắn đe dọa tâm hồn. Ngược lại, những điều giản dị, những thử thách nhỏ bé mà ta trải qua có thể là hành trang để dạy ta về lòng kiên trì, sự trân trọng và sự trưởng thành đích thực.
Mùa Chay là thời gian của sự suy niệm, của sự quay về với cội nguồn niềm tin và tình yêu. Nó nhắc nhở chúng ta rằng, dù có bao nhiêu khó khăn, chỉ cần ta tiếp tục cầu nguyện, tiếp tục gõ cửa, thì lời hứa của Đức Giêsu vẫn luôn hiện hữu. Hãy phó thác chuyện đời mình cho tình yêu quyền năng của Ngài, dù rằng khi còn sống trên đời, ta có thể không hiểu hết được mọi điều. Sự thay đổi lớn bắt đầu từ những bước đi nhỏ, từ sự lắng nghe và từ việc tin tưởng vào kế hoạch của Cha.
Trong từng lời cầu nguyện, trong từng tiếng gõ cửa của tâm hồn, chúng ta học được rằng: không có lời cầu nguyện nào là vô ích. Mỗi lần xin, mỗi lần tìm, mỗi lần gõ đều là bước tiến trên con đường hướng đến sự biến đổi, sự thấu hiểu và hạnh phúc đích thực. Và chính ở đó, giữa những thử thách và những niềm vui nhỏ bé, ta dần nhận ra rằng, lời Chúa đã mở cửa cho ta từ trước đến nay – chỉ cần ta đủ can đảm để bước vào và đón nhận điều Ngài dành tặng.
Hãy để Mùa Chay này trở thành mùa của sự chuyển mình, của sự đổi thay tâm hồn, nơi mà mỗi lời cầu nguyện được gửi gắm không chỉ là mong ước, mà còn là niềm tin vững chắc vào tình yêu và sự quan phòng của Thiên Chúa. Hãy nhớ rằng, dù cho con đường có gập ghềnh đến đâu, chỉ cần ta giữ vững niềm tin, thì những cánh cửa ẩn mình sẽ dần được mở ra, mang theo ánh sáng của hy vọng và sự sống mới.
Lm. Anmai, CSsR
SỨC MẠNH CỦA LỜI CẦU NGUYỆN – HÀNH TRÌNH HẤP DẪN ĐẾN GẦN GŨI THIÊN CHÚA
Trong không gian linh thiêng của Mùa Chay, mỗi chúng ta được mời gọi dừng lại, lắng nghe tiếng lòng và suy ngẫm về mối liên hệ sâu sắc với Thiên Chúa. Đây là khoảng thời gian để ta rũ bỏ những lo toan của cuộc sống thường nhật, mở lòng đón nhận ân phước và tình yêu vô bờ của Đấng Tạo Hóa. Lời cầu nguyện chính là chìa khóa mở ra cánh cửa ấy – một lời hứa từ Chúa Giêsu rằng “Hãy xin thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ thấy, hãy gõ cửa thì sẽ mở cho” (Mt 7:7), như một lời mời gọi mạnh mẽ dành cho tất cả những ai đang trên hành trình tìm kiếm ánh sáng của đức tin.
Khi cuộc sống đẩy chúng ta vào những con đường gập ghềnh và thử thách, lời cầu nguyện chính là chiếc la bàn chỉ lối, giúp chúng ta định hướng tâm linh giữa muôn vàn cám dỗ của thế gian. Nó không chỉ là những lời nguyện cầu đơn thuần mà là sự giao tiếp chân thành giữa con người và Thiên Chúa. Mỗi lời cầu nguyện là một bước chân dũng cảm trên con đường hành hương, là sự khẳng định rằng, dù cuộc đời có bao nhiêu gian truân, niềm tin vào tình yêu thương của Thiên Chúa sẽ luôn soi sáng, dẫn lối ta vượt qua mọi bão giông.
Trong những khoảnh khắc tĩnh lặng, khi ta cúi đầu trong cầu nguyện, tâm hồn được thanh lọc và nâng niu những ước mơ giản dị. Chính sự tĩnh lặng ấy giúp chúng ta cảm nhận được âm vang của lời Chúa, khẳng định rằng mỗi chúng ta đều được yêu thương và không bao giờ đơn độc trên hành trình đời sống. Lời cầu nguyện mang trong mình sức mạnh chuyển hóa, biến những tâm hồn đang lạc lối thành những trái tim ấm áp và chan chứa yêu thương.
Không ít lần, chúng ta cảm thấy mình như những cánh hoa dại trong sa mạc khô cằn, thiếu đi nguồn nước sống của tình yêu và sự quan phòng từ Thiên Chúa. Tuy nhiên, qua từng lời cầu nguyện chân thành, những vết thương sâu kín dần được xoa dịu, và trái tim chai sạn lại được thay mới bằng thịt ấm áp của đức tin. Như lời dạy của Chúa Giêsu: “Vậy nếu các ngươi là những kẻ gian ác, còn biết cho con cái mình những của tốt lành, phương chi Cha các ngươi trên trời lại chẳng ban những của tốt lành cho những kẻ cầu xin Người sao” (Mt 7:11). Qua đó, Người khẳng định rằng, chỉ khi biết cầu xin và tin tưởng, chúng ta mới mở lòng đón nhận những ân phước thiết thực từ Thiên Chúa.
Hãy tưởng tượng rằng, mỗi lời cầu nguyện là một giọt nước mắt của tâm hồn, rơi xuống mảnh đất khô cằn và dần dần nuôi dưỡng sự sống mới. Từ những giọt nước ấy, một vườn hoa tinh thần nở rộ, tươi đẹp và đầy màu sắc, thể hiện niềm hy vọng, sự tha thứ và lòng biết ơn. Đây là minh chứng cho sức mạnh kỳ diệu của lời cầu nguyện, khi biến đổi chúng ta từ bên trong, giúp mỗi con người trở nên mềm mại, biết lắng nghe và cảm nhận được sự gần gũi của Thiên Chúa.
Không thể không nhắc đến Kinh Lạy Cha – lời cầu nguyện mẫu mực, là bản anh hùng ca của niềm tin và sự tin cậy vào tình yêu của Thiên Chúa. “Nước Cha trị đến và ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời” (Mt 6:10) không chỉ đơn giản là lời mong ước, mà còn là sự khẳng định của một trật tự thần thánh, nơi mọi thứ đều được sắp đặt theo ý muốn của Đấng Tạo Hóa. Lời cầu nguyện ấy dạy chúng ta sống trong sự khiêm nhường, biết tôn trọng và đón nhận những gì tốt đẹp mà Thiên Chúa đã chuẩn bị cho chúng ta.
Chính trong từng câu Kinh Lạy Cha, chúng ta cảm nhận được niềm tin mạnh mẽ và lòng biết ơn sâu sắc, như một nguồn năng lượng tinh thần giúp chúng ta vượt qua những khó khăn, thử thách của cuộc sống. Nó khuyến khích mỗi người sống một cuộc đời chân thật, không chỉ cầu xin cho bản thân mà còn biết chia sẻ, lan tỏa yêu thương đến với mọi người xung quanh. Qua đó, lời cầu nguyện trở thành cầu nối không chỉ giữa con người và Thiên Chúa, mà còn giữa những trái tim, giúp xây dựng một cộng đồng yêu thương và đoàn kết.
Thật không dễ để luôn cảm nhận được sự đáp lại của Chúa qua mỗi lời cầu nguyện, nhất là trong những lúc tâm hồn bẽn lẽn, khi ta tự hỏi liệu mình có thực sự được yêu thương hay không. Nhiều người trong chúng ta từng trải qua những khoảnh khắc bơ vơ, khi lời cầu nguyện dường như vang vọng không hồi âm giữa bầu không khí trống trải. Tuy nhiên, chính trong những giây phút yếu lòng ấy, ta càng cần nhớ rằng sự im lặng của Thiên Chúa không phải là sự bỏ quên, mà là cách Ngài dạy chúng ta cách học hỏi, cách kiên nhẫn và cách đón nhận những điều tốt đẹp theo thời gian của riêng Ngài.
Thánh Jerome từng nhắc nhở rằng: “Chắc chắn Chúa sẽ ban cho người cầu xin, người tìm kiếm sẽ thấy, và người gõ cửa sẽ được mở: Rõ ràng là người chưa nhận được, chưa tìm thấy, chưa được mở cửa, là người công chính vì họ không biết cách cầu xin, cách tìm kiếm cũng như cách gõ cửa”. Lời nhắc này như một ánh sáng dẫn lối, khuyến khích chúng ta không nên vội vàng hay nản lòng mà hãy tiếp tục rèn luyện lòng tin, cải thiện cách cầu nguyện của mình. Sự im lặng ấy, dù mang theo cảm giác lặng thinh, lại ẩn chứa những bài học sâu sắc về kiên trì, về việc tự khám phá và hiểu rằng mỗi bước chân hành hương đều có ý nghĩa và giá trị riêng của nó.
Mùa Chay không chỉ là thời gian để ta suy ngẫm về đức tin mà còn là cơ hội để đối diện với chính bản thân mình. Mỗi lời cầu nguyện, mỗi giọt nước mắt, mỗi lần gõ cửa vào lòng Thiên Chúa, đều là những hành động của sự tự nhận thức và cải thiện bản thân. Chúng ta học được rằng, hành trình tâm linh không phải lúc nào cũng bằng phẳng, mà nó đòi hỏi sự kiên trì, lòng dũng cảm và một niềm tin mãnh liệt vào tình yêu vô điều kiện của Đấng Tạo Hóa.
Mỗi lần ngồi lại trong im lặng, ta như được mời gọi trở về với nguồn cội, trở về với cái tôi thật của mình, nơi chỉ có tình yêu và sự chân thành. Ở đó, ta tìm thấy những giá trị đích thực – giá trị của sự tha thứ, của lòng biết ơn, của niềm tin vào một cuộc sống tốt đẹp hơn. Và qua đó, lời cầu nguyện trở thành tiếng nói nội tâm, giúp chúng ta khẳng định rằng dù cho thế gian có bao la rối ren, thì trong lòng mỗi con người vẫn luôn tồn tại một nguồn sáng thiêng liêng, luôn sẵn sàng dẫn lối ta đến với Thiên Chúa.
Mùa Chay này, khi lòng người trở nên nhạy cảm hơn và tìm kiếm sự chân thật trong từng phút giây, hãy để lời cầu nguyện là người bạn đồng hành không thể thiếu. Nó không chỉ là tiếng nói của đức tin, mà còn là bản giao hưởng của tâm hồn, của niềm tin, của sự hy vọng. Chính qua những lời cầu nguyện ấy, mỗi chúng ta được mời gọi để biến đổi bản thân, để mở rộng trái tim, và để sống một cuộc đời đầy ý nghĩa theo con đường của Chúa Giêsu Kitô – Đấng đã dạy chúng ta cách yêu thương, cách tha thứ và cách sống trong ánh sáng của niềm tin.
Hãy nhớ rằng, mỗi lần ta xin, mỗi lần ta tìm, mỗi lần ta gõ cửa, Thiên Chúa đều đang chờ đợi để mở ra cánh cửa của Ngài, đưa chúng ta đến gần hơn với tình yêu bao la của Người. Không có lời cầu nguyện nào là vô ích; chúng đều góp phần xây đắp nên một tâm hồn vững mạnh, một đời sống Kitô hữu trọn vẹn và đầy hy vọng. Hãy sống với trái tim yêu thương như của Chúa Giêsu, và để những lời cầu nguyện của bạn trở thành cầu nối thiêng liêng dẫn lối đến với ánh sáng của Thiên Chúa, giúp bạn tìm thấy niềm an ủi, sự bình an và hy vọng mãnh liệt trong mỗi bước chân hành hương của cuộc đời.
Lm. Anmai, CSsR
NIỀM TIN VÀ ƯỚC MƠ TRONG CHƯƠNG TRÌNH CỦA THIÊN CHÚA
Trong Mùa Chay này, lời Chúa Giêsu vang vọng qua những lời hứa tràn đầy hi vọng: “Cứ xin thì sẽ được. Cứ tìm thì sẽ thấy. Cứ gõ cửa sẽ mở cho.” Những lời này như nguồn động lực thiêng liêng, nhắc nhở ta rằng trong mọi hoàn cảnh, dù bơ vơ, cô đơn hay đối mặt với hiểm nguy, chỉ cần ta đặt trọn niềm tin nơi Thiên Chúa – Người Cha nhân từ và vị cứu tinh toàn năng – thì mọi gian truân sẽ dần tan biến.
Câu chuyện về Hoàng hậu Ét-te là một minh họa sống động cho sự vững tin trong cầu nguyện. Trong những lúc bơ vơ và khốn khổ, khi không còn chỗ nương tựa nào ngoài chính đức tin, bà đã chọn cầu nguyện như là giải pháp duy nhất, giải pháp đầu tiên và cuối cùng. Bà đã nhận lời bởi vì bà chỉ trông cậy vào Thiên Chúa, đức tin ấy đã giúp bà vượt qua những thử thách cam go của cuộc đời. Bài học của Hoàng hậu Ét-te nhắc nhở chúng ta rằng, khi đối mặt với khó khăn, chỉ có Thiên Chúa mới là điểm tựa vững chắc, là nguồn sức mạnh không bao giờ cạn.
Thiên Chúa đã có một chương trình cứu độ lớn lao, bắt nguồn từ dân riêng của Người – Ít-ra-en – và phát huy đến Đấng Cứu Thế. Sự giải cứu ấy không chỉ xảy ra trong quá khứ, mà còn được mở ra cho mỗi con người đang sống trong thời đại này. Khi ta cầu nguyện, ta không chỉ đơn thuần gửi lời mong ước hay than thở, mà còn là bước đi vào mối tương giao thân tình với Thiên Chúa – Cha của chúng ta. Cha không chỉ là nơi ta tìm được sự che chở, mà còn là nguồn của mọi điều tốt đẹp, hiện tại, tương lai và mãi mãi.
Cầu nguyện không chỉ là hành động của lòng tin mà còn là cách để ta đi vào chương trình của Thiên Chúa. Khi ta cầu nguyện theo ý riêng, có thể những điều ta nhận được chưa thực sự phù hợp với lợi ích tinh thần và cuộc sống vĩnh cửu của ta. Tuy nhiên, khi lòng mình hòa quyện với ý Chúa, mọi điều ta nhận được sẽ là những điều tốt đẹp nhất, được sắp đặt một cách hoàn hảo để phù hợp với kế hoạch cứu độ của Người. Cha không bao giờ ban cho ta những điều có hại; Ngược lại, Ngài luôn ban cho ta những ơn lành vượt xa cả những ước mơ của chính ta.
Một trong những mục tiêu cao cả của cuộc sống đức tin chính là hướng về sự hòa hợp giữa ý ta với ý Chúa. Khi ý mình hoàn toàn phù hợp với ý của Đấng Tối Cao, ta không chỉ đạt được những điều mong muốn mà còn nhận được hạnh phúc sâu sắc đến từ sự hiện diện của Thiên Chúa trong đời sống ta. Sự hòa quyện ấy là bước đi cần thiết để ta không chỉ cảm nhận được tình thương vô bờ của Cha, mà còn sống theo chương trình cứu độ của Ngài – một chương trình tối ưu và tràn đầy hi vọng.
Hình ảnh của người con bé nhỏ trong lời dạy của Chúa Giê-su luôn gợi nhớ rằng, dù ta có yếu đuối hay mong manh đến đâu, thì tình thương của Cha vẫn luôn rộng mở và ấm áp. Khi ta bước vào trước Ngài với tâm trạng khiêm nhường và đầy niềm tin, Cha sẽ luôn mở cửa cho ta, ban cho ta sự che chở và những ơn lành vượt qua mọi mong đợi. Điều đó không chỉ mang lại sự an ủi trong những lúc khó khăn, mà còn là nguồn động viên giúp ta kiên trì theo đuổi ước mơ và mục tiêu của cuộc sống.
Trong mùa Chay này, hãy để lòng mình được lắng nghe tiếng gọi của Thiên Chúa qua từng lời cầu nguyện chân thành. Hãy học tập tấm gương của Hoàng hậu Ét-te, người đã chọn đặt trọn niềm tin vào Thiên Chúa ngay cả trong những lúc bơ vơ nhất. Hãy hướng tâm, để ý Chúa trở thành ý của chính ta, để ta có thể nhận ra những điều tốt đẹp mà Cha đã dành sẵn cho mỗi chúng ta. Đừng bao giờ ngại gõ cửa, tìm kiếm và cầu xin, vì chính trong những hành động ấy, đức tin của ta sẽ càng thêm vững chắc và dâng trọn theo ý của Thiên Chúa.
Như lời Chúa Giêsu đã dạy, hãy luôn nhớ rằng: nếu ta xin, ta sẽ được; nếu ta tìm, ta sẽ thấy; nếu ta gõ cửa, cửa sẽ mở ra cho ta. Đó là lời hứa trọn vẹn của Cha, là nguồn động viên vững chắc cho mỗi người chúng ta trên hành trình đời sống đức tin. Và khi ta đặt trọn niềm tin vào Người, ta sẽ nhận được không chỉ những ơn lành hiện tại mà còn những phước lành vĩnh cửu từ Ngài.
Mùa Chay này, hãy dâng trọn tâm hồn mình trong cầu nguyện và thiêng liêng, để mỗi lời nguyện cầu của ta được đáp lại bằng những điều kỳ diệu từ Thiên Chúa – Cha của chúng ta, Người luôn thương ban và che chở cho mỗi người con bé nhỏ yếu đuối này.
Lm. Anmai, CSsR
SỰ TIN TƯỞNG VÀ LỜI NGUYỆN CẦU: ĐỨC CHÚA CHẮC CHẮN LUÔN ĐỒI THƯƠNG
Trong mùa Chay này, lòng người được mời gọi đến với sự đối diện thẳng thắn với chính mình qua lời dạy của Đức Giê-su: “Cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho.” Đây không chỉ là lời hứa của Đức Ki-tô, mà còn là lời mời gọi chúng ta sống một đời tin cậy, kiên trì trong cầu nguyện và luôn hướng về Cha trên trời – Đấng ban cho của tốt lành cho những kẻ xin Ngài.
Đức Giê-su đã dạy rằng, khi chúng ta khao khát được nhận điều tốt, chúng ta phải kiên trì xin, tìm và gõ cửa. Hành động ấy không chỉ đơn thuần là lời cầu nguyện, mà còn là biểu hiện của niềm tin và hy vọng mãnh liệt vào một Cha trên trời luôn lắng nghe và quan tâm đến con cháu Ngài. Hình ảnh người cha ban những món quà tốt lành cho đứa trẻ khi nó xin điều cần thiết, như xin cái bánh hay xin con cá, làm nổi bật ý nghĩa của lòng nhân từ và sự chu đáo của một tình yêu thương vượt lên trên mọi giới hạn trần gian.
Tuy nhiên, trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta không phải lúc nào cũng nhận được điều mình khao khát. Có những lúc cầu nguyện dường như vang vọng trong khoảng không vô tận, có những lần tìm kiếm nhưng lại gặp phải muôn vàn trở ngại. Điều này không có nghĩa là lời hứa của Đức Chúa không đúng hay Ngài không quan tâm; mà chính bởi vì Cha trên trời luôn biết điều gì là tốt nhất cho chúng ta, Ngài ban cho những gì tốt hơn những gì chúng ta khao khát.
Khi xem xét lời dạy của Đức Giê-su, chúng ta có thể tóm tắt thành ba điểm chính:
Sự lắng nghe và đáp lại của Thiên Chúa: Mỗi khi chúng ta hướng về Cha trên trời trong mọi hoàn cảnh, dù vui hay buồn, Ngài luôn sẵn lòng lắng nghe. Lời hứa “cứ xin thì sẽ được” khích lệ chúng ta hãy đến với Cha trong mọi lúc, biết rằng trong từng lời cầu nguyện, chúng ta luôn được nhìn nhận và quan tâm.
Sự khác biệt giữa mong muốn của con người và ý muốn của Thiên Chúa:
Đức Giê-su không hứa rằng chúng ta sẽ nhận được chính xác những gì mình cầu xin, mà Ngài sẽ ban cho chúng ta những điều tốt hơn. Nếu một người cha trần gian còn có thể biết cho con mình những điều tốt lành, thì làm sao Cha trên trời, Đấng toàn tri, lại không ban cho những điều vượt xa mong đợi của chúng ta? Đây là bài học về lòng tin cậy tuyệt đối, khi chúng ta giao phó mọi điều cho Ngài, dù chúng ta đôi khi chưa hiểu hết được đường lối của Cha.
Lời cầu nguyện thiết yếu: “Lạy Cha, xin cho ý Cha được thể hiện dưới đất cũng như trên trời”: Đây là lời cầu nguyện trung tâm, chứa đựng thông điệp về việc đặt ý muốn của Thiên Chúa lên trên hết. Khi chúng ta thấu hiểu và sống theo lời cầu nguyện này, chúng ta nhận ra rằng mọi ước muốn, mọi khát khao của con người chỉ thực sự có ý nghĩa khi được đặt trong bối cảnh của ý muốn thiêng liêng. Lời cầu nguyện đó không chỉ là cách chúng ta kêu gọi sự giúp đỡ, mà còn là lời khẳng định niềm tin vào một trật tự thiêng liêng, nơi mà mọi sự đều được sắp đặt theo ý muốn của Cha.
Trong hành trình cầu nguyện, không ít người đã trải qua những khoảnh khắc thất vọng, khi những lời cầu nguyện dường như không được đáp lại như mong đợi. Những lúc ấy, lòng tin của chúng ta bị thử thách, nhưng đồng thời cũng là cơ hội để ta học cách kiên trì, bền chí và mở lòng đón nhận những điều tốt đẹp mà Đức Chúa ban cho theo cách Ngài mong muốn.
Câu hỏi “Có phải họ cầu nguyện vô ích chăng?” dẫu có thể vang lên trong tâm trí của những người đang trải qua thời gian khó khăn, nhưng thật ra, đó chỉ là lúc con người chưa nhận ra rằng lời cầu nguyện của mình đang được nghe và tiếp nhận theo một cách mà chúng ta khó có thể hiểu hết. Có những điều xảy ra không phải vì Ngài không đáp lại, mà là vì Ngài đang trao cho chúng ta những bài học quý giá, giúp ta trưởng thành và biết trân trọng hơn những điều tốt đẹp.
Lời dạy của Đức Giê-su mang đến cho chúng ta một thông điệp sâu sắc về sự hòa hợp giữa con người và Thiên Chúa. Khi chúng ta học cách đặt niềm tin vào lời hứa “cứ xin thì sẽ được”, chúng ta không chỉ mở rộng trái tim cho sự tha thứ, cho lòng biết ơn mà còn tìm thấy nguồn động lực để sống một đời tràn đầy hy vọng và yêu thương.
Điều đó đòi hỏi mỗi người chúng ta phải học cách đối diện với những thất bại, những khoảnh khắc không được đáp lại như mong đợi bằng sự kiên nhẫn và lòng tin rằng, trong mọi hoàn cảnh, ý Cha luôn được thể hiện, dù dưới hình thức mà chúng ta không ngờ tới. Sự an ủi ấy là động lực để mỗi ngày sống trọn vẹn, luôn nỗ lực làm những điều tốt đẹp cho bản thân và cho cộng đồng.
Mùa Chay là dịp để mỗi người chúng ta nhìn nhận lại chính mình, đánh giá lại niềm tin và lòng thành kính đối với Thiên Chúa. Lời dạy “cứ xin thì sẽ được” không chỉ là lời hứa của Đức Chúa mà còn là lời nhắc nhở về sự vĩ đại của tình thương Thiên Chúa dành cho chúng ta. Dù có những lúc ta không nhận được điều mình mong đợi, thì chính trong những lúc đó, Ngài đang dạy ta cách tin tưởng và trưởng thành qua những khó khăn.
Hãy để mỗi lời cầu nguyện của chúng ta luôn vang lên lời “Lạy Cha, xin cho ý Cha được thể hiện dưới đất cũng như trên trời”, để từ đó, ta nhận ra rằng, dù có những điều không như ý, thì trong lòng Ngài luôn có một kế hoạch hoàn hảo dành cho mỗi chúng ta. Chúng ta hãy sống với niềm tin rằng, dù đường đời có gập ghềnh, Cha trên trời luôn đồng hành và ban cho những điều tốt đẹp nhất cho đời sống tâm linh của ta.
Lm. Anmai, CSsR
TRAO ĐI YÊU THƯƠNG
Trong hành trình tìm kiếm chân lý và ý nghĩa cuộc sống, mỗi con người đều cần tự vấn bản thân về cách mình sống, cách ứng xử với những người xung quanh. Mỗi bước chân trên con đường tâm linh đều chứa đựng bài học quý báu về đạo đức và tình yêu thương, giúp chúng ta hiểu rõ rằng giá trị cao cả nhất của cuộc sống chính là sự sẻ chia, thấu hiểu và cảm thông. Mùa Chay là dịp để chúng ta dừng lại, nhìn lại bản thân và tự hỏi: “Liệu mình có đang sống theo những giá trị nhân văn mà các bậc hiền triết và những lời dạy thiêng liêng của Chúa Giêsu muốn truyền đạt?”
Trong truyền thống Do thái giáo, có hai trường phái đạo đức nổi bật mang những quan niệm khác nhau về cách ứng xử và hành xử trong cuộc sống. Phái của Shammai được biết đến với tính khắc khổ, nghiêm nghị, đặt nặng sự kỷ luật và sự tuân thủ luật lệ một cách cứng nhắc. Câu chuyện kể rằng, một người đến xin học tập với Shammai và bày tỏ mong muốn “đứng trên một chân để nghe thầy giảng”. Thay vì tiếp nhận một cách cởi mở, Shammai đã đuổi người đó đi kèm theo một cuốn sách dày chứa đựng các quy định pháp luật. Qua hành động ấy, ông muốn nhấn mạnh rằng con đường tìm kiếm chân lý đòi hỏi sự nghiêm khắc, kỷ luật và nỗ lực không ngừng nghỉ.
Ngược lại, phái của Hilel lại mang đến một thông điệp đầy nhân ái và bao dung. Khi cùng một người đệ tử trình bày mong muốn của mình, Hilel đã nhẹ nhàng đáp: “Những gì anh không thích thì đừng làm cho người khác.” Câu trả lời ấy không chỉ đơn thuần là một lời khuyên, mà còn là bản tóm tắt tinh túy của luật đạo – một nguyên tắc mộc mạc nhưng sâu sắc, nhắc nhở mỗi người hãy đặt mình vào vị trí của người khác và hành xử theo cách mà mình mong đợi nhận lại. Sự đối lập giữa hai trường phái này đã mở ra một góc nhìn đa chiều về đạo đức: một bên là sự nghiêm khắc, một bên lại là sự nhân từ và thông cảm.
Những lời dạy của Hilel không chỉ dừng lại ở truyền thống Do thái giáo mà còn được phản chiếu qua lời dạy của nhiều triết gia và nhà hiền triết lớn của nhân loại. Khổng Tử, với triết lý “Ký sở bất dục, vật thi ư nhân”, đã truyền đạt một bài học rằng, điều gì mà chúng ta không mong muốn xảy ra với bản thân, cũng đừng áp đặt cho người khác. Tương tự, Aristote từng dạy: “Đừng làm lại những điều người khác làm cho ngươi nổi giận”, nhấn mạnh tầm quan trọng của sự kiềm chế và lòng bao dung trong cuộc sống. Một triết gia La Mã cũng từng nhắc nhở: “Đừng áp đặt trên người khác những điều bạn không thích”, một lời cảnh tỉnh chân thành rằng những hành động tiêu cực không những làm tổn thương người khác mà còn làm tổn hại chính tâm hồn của chúng ta.
Các triết lý này, mặc dù được hình thành ở những nền văn hóa và thời đại khác nhau, đều hướng về một chân lý nhân văn chung: sự thông cảm, lòng nhân ái và tình yêu thương là nền tảng của một xã hội hạnh phúc và công bằng. Những giá trị ấy càng trở nên cần thiết trong bối cảnh xã hội hiện đại, nơi mà sự khác biệt và mâu thuẫn luôn rình rập, đòi hỏi mỗi chúng ta phải biết cách lắng nghe và thấu hiểu người khác.
Trong khi các lời dạy của các triết gia cổ đại thường tập trung vào việc “đừng làm điều ác”, thì Chúa Giêsu lại đưa ra một khuôn mẫu đạo đức hoàn toàn tích cực: “Điều gì các ngươi muốn người ta làm cho mình, thì chính các ngươi hãy làm cho họ trước.” Câu nói ấy không chỉ đơn thuần là lời nhắc nhở tránh làm điều xấu, mà còn là lời kêu gọi mỗi người hãy chủ động gieo mầm yêu thương, lòng vị tha và sự quan tâm đối với người xung quanh. Đó chính là cốt lõi của Kitô giáo, một tinh thần luôn hướng tới việc xây dựng cộng đồng, hàn gắn những vết thương và tạo nên một xã hội nơi tình người được trân trọng và lan tỏa.
Chúa Giêsu không chỉ dừng lại ở việc cảnh báo “đừng làm điều ác”, mà Ngài còn khuyến khích mỗi chúng ta hãy làm điều thiện, biến mỗi hành động, mỗi lời nói trở thành nguồn động lực giúp người khác vượt qua khó khăn và tìm lại niềm tin vào cuộc sống. Khi mỗi cá nhân biết đặt mình vào vị trí của người khác, biết cảm thông và chia sẻ, xã hội mới có thể từ từ biến đổi từ một nơi đầy rẫy mâu thuẫn thành một cộng đồng gắn bó, chan chứa yêu thương và hy vọng.
Trong cuộc sống hối hả ngày nay, khi mỗi người chúng ta thường bị cuốn vào những bộn bề của công việc, áp lực xã hội và những mâu thuẫn không tránh khỏi, lời dạy “điều gì các ngươi muốn người ta làm cho mình, thì chính các ngươi hãy làm cho họ trước” càng trở nên cấp thiết. Mỗi hành động nhỏ bé – từ một nụ cười chân thành, một lời động viên nhẹ nhàng, cho đến một hành động chia sẻ yêu thương – đều có sức mạnh biến đổi không chỉ cuộc sống cá nhân mà còn cả cộng đồng.
Chúng ta cần học cách “bắc nhịp cầu” kết nối giữa những tâm hồn, vượt qua sự phân chia và định kiến, để tạo nên những mối liên hệ chân thành và bền vững. Điều đó đòi hỏi mỗi người chúng ta phải biết lắng nghe, cảm thông và luôn sẵn sàng chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn của nhau. Khi đó, những ranh giới ngăn cách sẽ dần tan biến, thay vào đó là một bầu không khí ấm áp, thân thiện và tràn đầy hy vọng.
Mùa Chay không chỉ là thời điểm để ta tự kiểm điểm bản thân, mà còn là cơ hội để mỗi người trở thành người truyền cảm hứng, người xây dựng mối liên kết giữa con người với nhau. Bằng cách thực hành những lời dạy của Chúa Giêsu, chúng ta không chỉ làm đẹp cho tâm hồn mình mà còn góp phần làm đẹp cho xã hội. Mỗi hành động thiện nguyện, dù nhỏ bé, cũng có thể tạo nên làn sóng lan tỏa yêu thương, mang lại niềm tin và sự an ủi cho những người đang gặp khó khăn.
Những giá trị nhân văn mà các bậc hiền triết từ xưa đến nay truyền đạt không chỉ giúp ta nhìn nhận lại chính mình mà còn mở rộng tầm mắt, nhận ra rằng trong mỗi chúng ta đều tiềm ẩn sức mạnh để làm thay đổi thế giới. Chính sự kết hợp giữa sự kỷ luật của Shammai, lòng bao dung của Hilel và sự chủ động tích cực của Chúa Giêsu đã tạo nên một bản hòa ca của những giá trị nhân đạo vĩnh cửu, một kim chỉ nam cho mỗi bước đi của con người.
Khi chúng ta dừng lại và lắng nghe tiếng gọi của lòng mình, ta sẽ nhận ra rằng mỗi ngày trôi qua đều là một cơ hội để thực hành tình yêu thương và lòng nhân ái. Điều giản dị như “điều gì mình không thích người khác làm với mình, thì mình cũng đừng làm” lại mang trong đó sức mạnh của sự cảm thông và tôn trọng lẫn nhau. Hãy để mỗi hành động của chúng ta được chiếu sáng bởi lòng chân thành, để từ đó, những vết thương cũ dần được lành lại và những mối quan hệ bị tổn thương được hàn gắn.
Mùa Chay là lời nhắc nhở rằng chúng ta cần trở lại với bản chất con người thật thà, sống theo những giá trị cao đẹp đã được các bậc hiền triết và các tôn giáo của nhân loại khẳng định. Hãy cùng nhau lan tỏa thông điệp của sự yêu thương, của sự thấu hiểu và của lòng nhân ái – những giá trị không chỉ giúp cá nhân ta trở nên tốt đẹp hơn mà còn tạo nên một cộng đồng vững mạnh và đoàn kết.
Khi mỗi chúng ta biết trao đi tình yêu thương mà không đòi hỏi hay áp đặt, thì chính xã hội này sẽ dần dần trở nên ấm áp, nhân ái và đầy hy vọng. Hãy cùng nhau biến mỗi ngày sống thành một bài học đạo đức sống động, để rằng qua từng hành động nhỏ, ta có thể góp phần xây dựng một thế giới công bằng và nhân văn hơn.
Mùa Chay này, cầu mong mỗi chúng ta tìm thấy được con đường trở về với chính mình, với những giá trị tinh thần sâu sắc và ý nghĩa nhân văn vĩnh cửu. Hãy nhớ rằng, khi chúng ta biết lắng nghe, cảm thông và yêu thương, mỗi trái tim sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn, mỗi bước đi sẽ được soi sáng bởi niềm tin và hy vọng, và xã hội sẽ dần dần chuyển mình thành một cộng đồng đầy ắp tình người và sự tha thứ.
Chúng ta hãy sống mỗi ngày với tâm hồn rộng mở, biết rằng chỉ khi trao đi tình yêu thương, ta mới nhận lại được hạnh phúc đích thực. Đây chính là bài học mà lịch sử, triết học và đức tin của nhân loại đã để lại cho chúng ta – một kim chỉ nam cho con đường đi tới một cuộc sống tốt đẹp hơn, một thế giới nhân văn hơn.
Lm. Anmai, CSsR
LỜI CẦU NGUYỆN – TÌNH YÊU VÀ SỰ TIN TƯỞNG
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu đã dạy cho chúng ta một bài học quý giá về cách cầu nguyện – không chỉ là lời nói mà còn là cả tâm hồn được nâng lên, như người con được che chở và yêu thương bởi người cha. Hình ảnh người cha và người con trong gia đình được Đức Giêsu dùng để minh họa mối quan hệ thân thiết, đậm đà tình nghĩa giữa Thiên Chúa và con cái Ngài. Cũng như trong gia đình, khi con cái đói thì xin bánh, thì người cha thường sẵn lòng ban cho, vậy chúng ta cũng có thể đến với Thiên Chúa bất cứ lúc nào để trình bày nỗi lòng, nhờ cậy sự quan phòng và lòng nhân từ của Người.
Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu không chỉ dừng lại ở lời hứa “Hãy xin thì sẽ được, hãy gõ thì sẽ mở cho” mà Ngài còn vẽ lên bức tranh về thái độ cần có trong cầu nguyện: tin tưởng, cậy trông và bác ái. Những giá trị ấy không chỉ định hướng cách chúng ta nguyện xin mà còn giúp con người hiểu rõ hơn về mối liên hệ thiêng liêng với Thiên Chúa – Người Cha toàn thiện.
Khi cầu nguyện, sự tin tưởng là nền tảng quan trọng nhất. Đức Giêsu dạy rằng “Hãy xin thì sẽ được”, một lời hứa đầy khích lệ dành cho những ai dâng tâm hồn mình lên với niềm tin mãnh liệt vào tình yêu của Thiên Chúa. Tin mà không cầu nguyện, thì chỉ là niềm tin không thành lời – thiếu đi sự giao tiếp, sự sẻ chia với Cha nhân từ. Tác giả Đường Hy vọng từng nói: “Con ngạc nhiên vì nhiều người mất ơn gọi, mất đức tin và phản bội Giáo hội ư? Trong bao nhiêu lý do, có một lý do chính, đó là họ đã bỏ cầu nguyện từ lâu rồi”. Qua đó, chúng ta nhận thấy rằng, việc kiên trì cầu nguyện và tin tưởng vào sự quan phòng của Thiên Chúa sẽ mở ra những cánh cửa của ơn lành, dù điều đó không phải lúc nào cũng đến theo cách chúng ta mong muốn.
Không chỉ dừng lại ở việc tin tưởng, cầu nguyện còn cần được thực hiện bằng lòng cậy trông. Cậy trông ở Thiên Chúa nghĩa là biết rằng, dù cho chúng ta có thể không hiểu hết được mọi thử thách, mọi khó khăn của cuộc sống, thì lòng nhân từ và sự thương xót của Người luôn sẵn sàng đáp lại những lời cầu xin chân thành của con cái. Trong những lúc tha thiết xin mãi mà không nhận được điều mình mong đợi, hãy nhớ rằng: hiệu quả của lời cầu nguyện không đến từ công lao của con người mà đến từ lòng nhân hậu của Thiên Chúa. Chính vì vậy, dù chúng ta cầu xin theo cách nhìn của loài người, hãy luôn kiên trì cầu nguyện, để rồi từ từ chúng ta sẽ nhận ra rằng, ơn Chúa thường đến theo cách Ngài cho là điều cần thiết cho phần rỗi của ta. Lời cầu nguyện mẫu mực của Chúa Giêsu trong Vườn Cây Dầu: “Lạy Cha, xin Cha cất chén đắng này xa con; nhưng xin làm theo Thánh Ý Cha chứ không theo ý con” chính là minh chứng cho lòng cậy trông tuyệt đối vào ý Chúa.
Cuối cùng, bài học về cầu nguyện của Đức Giêsu còn nhấn mạnh đòi hỏi đức bác ái trong cuộc sống. Lời dạy “Mọi điều anh em muốn người ta làm cho mình thì chính anh em hãy làm cho mọi người” không chỉ là kim chỉ nam cho cách hành xử với người xung quanh mà còn là cách chúng ta thể hiện sự chân thành trong mối quan hệ với Thiên Chúa. Khi lòng bác ái được nuôi dưỡng và thể hiện qua những hành động nhỏ nhặt hàng ngày, lời cầu xin của chúng ta sẽ trở nên thiêng liêng và trở thành cầu nối gắn kết tình yêu thương của Thiên Chúa với từng con người.
Các giá trị bác ái ấy không chỉ được thể hiện qua lời dạy của Chúa Giêsu, mà còn được khắc họa qua lời khuyên của các bậc hiền triết như Khổng Tử – “Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân”: điều ngươi không muốn người ta làm cho mình, thì đừng làm cho người khác. Hay như lời khuyên của vua Nicoles Hy Lạp: “Đừng làm cho người khác điều khiến cho ngươi tức tối, như ngươi đã kinh nghiệm lúc rơi vào tay họ”, và cả thông điệp của hoàng đế Severus Rôma với câu “Điều ngươi không muốn người ta làm cho mình, đừng làm cho bất cứ ai”. Những lời dạy ấy càng khẳng định rằng, để lời cầu nguyện được Thiên Chúa chấp nhận, con người phải biết đặt lòng bác ái lên hàng đầu, bởi vì tình yêu thương chân thành là nguồn sức mạnh để đối diện với mọi thử thách của cuộc sống.
Bài Tin Mừng hôm nay đã mở ra cho chúng ta một cánh cửa thiêng liêng, nơi mối quan hệ giữa Thiên Chúa và con người được hình dung qua mối tình phụ tử, cha con đầy yêu thương. Chúng ta được khuyến khích hãy đến với Cha bất cứ lúc nào, với mọi nỗi lòng và mọi nhu cầu của mình, bởi Cha không chỉ ban cho chúng ta những điều cần thiết mà còn ban cho chúng ta sự an ủi, niềm tin và sức mạnh để vượt qua mọi thử thách.
Hãy cùng nhau nuôi dưỡng ba thái độ vàng trong cầu nguyện: tin tưởng, cậy trông và bác ái. Khi đó, lời cầu xin của chúng ta không chỉ là tiếng kêu của những người yếu đuối, mà sẽ trở thành tiếng hát của niềm tin và hy vọng, là cầu nối giúp chúng ta ngày càng gần gũi hơn với tình yêu quyền năng của Thiên Chúa. Có thể chúng ta chưa nhận được tất cả những gì mong đợi theo cách mình hiểu, nhưng đừng quên rằng, theo ý Cha, điều Ngài cho là điều tốt nhất cho con cái Ngài – một điều mà đôi khi vượt qua mọi lý trí của loài người.
Mùa Chay này, hãy để lòng mình tràn đầy niềm tin và hy vọng, hãy mạnh dạn trình bày mọi nỗi lòng với Cha và đón nhận những ơn lành từ Người. Qua mỗi lời cầu nguyện, mỗi lần xin, mỗi lần gõ cửa, chúng ta không chỉ nhận được sự quan phòng của Thiên Chúa mà còn được biến hóa, được nuôi dưỡng trong tình yêu và sự chở che của Người – mối liên hệ thiêng liêng không gì có thể chia lìa.
Lm. Anmai, CSsR
https://i.ytimg.com/vi/_6j1SUFQGMk/maxresdefault.jpg
LỜI CHÚA MỞ CỬA – SỰ BIẾT LÀNG TÂM HỒN
Trong thời khắc đầu tiên của Mùa Chay, lời Chúa vang vọng như một lời mời gọi thiêng liêng: “Hãy xin thì anh em sẽ được cho, hãy tìm kiếm thì anh em sẽ tìm thấy, hãy gõ thì sẽ được mở cho anh em. Vì hễ ai xin thì sẽ nhận được, ai tìm kiếm thì sẽ tìm thấy, ai gõ thì sẽ được mở cho” (cc. 7-8). Đó không chỉ là một lời hứa, mà còn là lời khích lệ để mỗi con người hãy mở lòng, dám mơ ước và không ngừng kiên trì trong hành trình tìm kiếm sự thật và niềm tin.
Biết bao người đã tin vào lời này của Đức Giêsu và đã dâng hiến tâm hồn mình vào cuộc cầu nguyện. Họ tin rằng, dù cho cuộc đời có bao biến cố, nếu chúng ta dám xin, dám tìm kiếm và dám gõ cửa, thì Thiên Chúa – Cha nhân từ sẽ mở ra cho chúng ta những điều tốt lành. Nhiều người đã được nhận lời cầu nguyện, họ cảm nhận được sự ấm áp của niềm tin khi được ban cho những điều mà lòng mình ao ước. Đôi khi, những điều ta khao khát không chỉ nằm ở sự trọn vẹn của vật chất mà còn là sự chữa lành cho tâm hồn, là sự an ủi trong những lúc bế tắc, là niềm tin vào một ngày mai tươi sáng.
Trái lại, không phải ai cũng nhận được điều mình xin theo cách mình mong đợi. Có những người tuy không được nhận lời như ý, nhưng lại được ban cho ơn vui vẻ, được chấp nhận và an ủi trong hoàn cảnh hiện tại. Họ nhận ra rằng, sự chấp nhận và biết ơn những gì mình có cũng chính là một cách được nhận lời – một cách để cảm nhận ơn Chúa qua việc nhận ra ý nghĩa của từng khoảnh khắc, của từng thử thách trong cuộc sống. Chính sự kiên trì và lòng tin yêu đã giúp họ biến những vấp ngã thành những bài học quý giá, giúp tâm hồn dần dần trưởng thành và mạnh mẽ hơn.
Nhìn lại lịch sử, bao người Do thái đã cầu nguyện khi 6 triệu đồng bào của họ bị tàn sát, bao người Việt Nam đã tìm kiếm sự an ủi trong cơn bách hại dưới các triều vua. Những lời cầu nguyện ấy không chỉ là tiếng kêu than trong đau đớn, mà còn là niềm hy vọng, là khát khao tìm kiếm một lối thoát, một sự cứu rỗi. Trong những khoảnh khắc ấy, câu hỏi “Có Chúa không? Chúa ở đâu? Sao Chúa lặng thinh và khoanh tay?” đã chạm vào trái tim của biết bao con người, khiến họ phải đối diện với những hoài nghi, những nỗi đau và cả niềm tin yếu mềm. Nhưng qua những hoài nghi ấy, Đức Giêsu vẫn khẳng định: xin sẽ được cho, tìm sẽ được thấy, gõ sẽ được mở – lời hứa vĩnh cửu của Thiên Chúa dành cho mọi linh hồn.
Cuộc cầu nguyện không chỉ là hành động xin điều mình cần, mà còn là quá trình thanh luyện tâm hồn, để từ từ hiểu được ơn tình yêu vô bờ của Thiên Chúa. Ngài luôn đáp trả mong đợi của con người theo cách và thời điểm mà Ngài cho là tốt nhất, dù đôi khi không trùng khớp với những gì ta mong muốn. Con người cần học cách đào sâu, thanh luyện và uốn nắn ao ước của mình theo ý của Thiên Chúa. Khi chúng ta biết lắng nghe, kiên trì cầu xin và chấp nhận những thử thách, cuối cùng, chúng ta sẽ thấy mình được biến đổi, được làm mới theo tình yêu và sự chỉ dẫn của Cha.
Những lần cầu nguyện chân thành đã giúp biết bao người tìm thấy được sự bình an, được mở ra những cánh cửa của hy vọng. Ai kiên trì cầu xin đều dần dần nhận ra rằng, sự biến đổi không đến từ những điều mà ta mong muốn bề ngoài, mà là từ bên trong, từ niềm tin, từ sự khiêm nhường và lòng biết ơn đối với tình yêu quyền năng của Thiên Chúa.
Thiên Chúa, với cái nhìn của một người cha yêu thương, hiểu rõ điều gì là tốt cho con cái của Ngài. Điều tốt đối với con người có thể là giàu sang, sống lâu, danh tiếng, thành công hay mạnh khỏe – những giá trị mà xã hội thường ca ngợi. Nhưng với Thiên Chúa, “điều tốt” không hẳn luôn như vậy. Đôi khi, những thứ ta cho là quý báu lại trở thành gánh nặng, là hòn đá cản bước hay thậm chí là con rắn đe dọa tâm hồn. Ngược lại, những điều giản dị, những thử thách nhỏ bé mà ta trải qua có thể là hành trang để dạy ta về lòng kiên trì, sự trân trọng và sự trưởng thành đích thực.
Mùa Chay là thời gian của sự suy niệm, của sự quay về với cội nguồn niềm tin và tình yêu. Nó nhắc nhở chúng ta rằng, dù có bao nhiêu khó khăn, chỉ cần ta tiếp tục cầu nguyện, tiếp tục gõ cửa, thì lời hứa của Đức Giêsu vẫn luôn hiện hữu. Hãy phó thác chuyện đời mình cho tình yêu quyền năng của Ngài, dù rằng khi còn sống trên đời, ta có thể không hiểu hết được mọi điều. Sự thay đổi lớn bắt đầu từ những bước đi nhỏ, từ sự lắng nghe và từ việc tin tưởng vào kế hoạch của Cha.
Trong từng lời cầu nguyện, trong từng tiếng gõ cửa của tâm hồn, chúng ta học được rằng: không có lời cầu nguyện nào là vô ích. Mỗi lần xin, mỗi lần tìm, mỗi lần gõ đều là bước tiến trên con đường hướng đến sự biến đổi, sự thấu hiểu và hạnh phúc đích thực. Và chính ở đó, giữa những thử thách và những niềm vui nhỏ bé, ta dần nhận ra rằng, lời Chúa đã mở cửa cho ta từ trước đến nay – chỉ cần ta đủ can đảm để bước vào và đón nhận điều Ngài dành tặng.
Hãy để Mùa Chay này trở thành mùa của sự chuyển mình, của sự đổi thay tâm hồn, nơi mà mỗi lời cầu nguyện được gửi gắm không chỉ là mong ước, mà còn là niềm tin vững chắc vào tình yêu và sự quan phòng của Thiên Chúa. Hãy nhớ rằng, dù cho con đường có gập ghềnh đến đâu, chỉ cần ta giữ vững niềm tin, thì những cánh cửa ẩn mình sẽ dần được mở ra, mang theo ánh sáng của hy vọng và sự sống mới.
Lm. Anmai, CSsR
SỨC MẠNH CỦA LỜI CẦU NGUYỆN – HÀNH TRÌNH HẤP DẪN ĐẾN GẦN GŨI THIÊN CHÚA
Trong không gian linh thiêng của Mùa Chay, mỗi chúng ta được mời gọi dừng lại, lắng nghe tiếng lòng và suy ngẫm về mối liên hệ sâu sắc với Thiên Chúa. Đây là khoảng thời gian để ta rũ bỏ những lo toan của cuộc sống thường nhật, mở lòng đón nhận ân phước và tình yêu vô bờ của Đấng Tạo Hóa. Lời cầu nguyện chính là chìa khóa mở ra cánh cửa ấy – một lời hứa từ Chúa Giêsu rằng “Hãy xin thì sẽ được, hãy tìm thì sẽ thấy, hãy gõ cửa thì sẽ mở cho” (Mt 7:7), như một lời mời gọi mạnh mẽ dành cho tất cả những ai đang trên hành trình tìm kiếm ánh sáng của đức tin.
Khi cuộc sống đẩy chúng ta vào những con đường gập ghềnh và thử thách, lời cầu nguyện chính là chiếc la bàn chỉ lối, giúp chúng ta định hướng tâm linh giữa muôn vàn cám dỗ của thế gian. Nó không chỉ là những lời nguyện cầu đơn thuần mà là sự giao tiếp chân thành giữa con người và Thiên Chúa. Mỗi lời cầu nguyện là một bước chân dũng cảm trên con đường hành hương, là sự khẳng định rằng, dù cuộc đời có bao nhiêu gian truân, niềm tin vào tình yêu thương của Thiên Chúa sẽ luôn soi sáng, dẫn lối ta vượt qua mọi bão giông.
Trong những khoảnh khắc tĩnh lặng, khi ta cúi đầu trong cầu nguyện, tâm hồn được thanh lọc và nâng niu những ước mơ giản dị. Chính sự tĩnh lặng ấy giúp chúng ta cảm nhận được âm vang của lời Chúa, khẳng định rằng mỗi chúng ta đều được yêu thương và không bao giờ đơn độc trên hành trình đời sống. Lời cầu nguyện mang trong mình sức mạnh chuyển hóa, biến những tâm hồn đang lạc lối thành những trái tim ấm áp và chan chứa yêu thương.
Không ít lần, chúng ta cảm thấy mình như những cánh hoa dại trong sa mạc khô cằn, thiếu đi nguồn nước sống của tình yêu và sự quan phòng từ Thiên Chúa. Tuy nhiên, qua từng lời cầu nguyện chân thành, những vết thương sâu kín dần được xoa dịu, và trái tim chai sạn lại được thay mới bằng thịt ấm áp của đức tin. Như lời dạy của Chúa Giêsu: “Vậy nếu các ngươi là những kẻ gian ác, còn biết cho con cái mình những của tốt lành, phương chi Cha các ngươi trên trời lại chẳng ban những của tốt lành cho những kẻ cầu xin Người sao” (Mt 7:11). Qua đó, Người khẳng định rằng, chỉ khi biết cầu xin và tin tưởng, chúng ta mới mở lòng đón nhận những ân phước thiết thực từ Thiên Chúa.
Hãy tưởng tượng rằng, mỗi lời cầu nguyện là một giọt nước mắt của tâm hồn, rơi xuống mảnh đất khô cằn và dần dần nuôi dưỡng sự sống mới. Từ những giọt nước ấy, một vườn hoa tinh thần nở rộ, tươi đẹp và đầy màu sắc, thể hiện niềm hy vọng, sự tha thứ và lòng biết ơn. Đây là minh chứng cho sức mạnh kỳ diệu của lời cầu nguyện, khi biến đổi chúng ta từ bên trong, giúp mỗi con người trở nên mềm mại, biết lắng nghe và cảm nhận được sự gần gũi của Thiên Chúa.
Không thể không nhắc đến Kinh Lạy Cha – lời cầu nguyện mẫu mực, là bản anh hùng ca của niềm tin và sự tin cậy vào tình yêu của Thiên Chúa. “Nước Cha trị đến và ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời” (Mt 6:10) không chỉ đơn giản là lời mong ước, mà còn là sự khẳng định của một trật tự thần thánh, nơi mọi thứ đều được sắp đặt theo ý muốn của Đấng Tạo Hóa. Lời cầu nguyện ấy dạy chúng ta sống trong sự khiêm nhường, biết tôn trọng và đón nhận những gì tốt đẹp mà Thiên Chúa đã chuẩn bị cho chúng ta.
Chính trong từng câu Kinh Lạy Cha, chúng ta cảm nhận được niềm tin mạnh mẽ và lòng biết ơn sâu sắc, như một nguồn năng lượng tinh thần giúp chúng ta vượt qua những khó khăn, thử thách của cuộc sống. Nó khuyến khích mỗi người sống một cuộc đời chân thật, không chỉ cầu xin cho bản thân mà còn biết chia sẻ, lan tỏa yêu thương đến với mọi người xung quanh. Qua đó, lời cầu nguyện trở thành cầu nối không chỉ giữa con người và Thiên Chúa, mà còn giữa những trái tim, giúp xây dựng một cộng đồng yêu thương và đoàn kết.
Thật không dễ để luôn cảm nhận được sự đáp lại của Chúa qua mỗi lời cầu nguyện, nhất là trong những lúc tâm hồn bẽn lẽn, khi ta tự hỏi liệu mình có thực sự được yêu thương hay không. Nhiều người trong chúng ta từng trải qua những khoảnh khắc bơ vơ, khi lời cầu nguyện dường như vang vọng không hồi âm giữa bầu không khí trống trải. Tuy nhiên, chính trong những giây phút yếu lòng ấy, ta càng cần nhớ rằng sự im lặng của Thiên Chúa không phải là sự bỏ quên, mà là cách Ngài dạy chúng ta cách học hỏi, cách kiên nhẫn và cách đón nhận những điều tốt đẹp theo thời gian của riêng Ngài.
Thánh Jerome từng nhắc nhở rằng: “Chắc chắn Chúa sẽ ban cho người cầu xin, người tìm kiếm sẽ thấy, và người gõ cửa sẽ được mở: Rõ ràng là người chưa nhận được, chưa tìm thấy, chưa được mở cửa, là người công chính vì họ không biết cách cầu xin, cách tìm kiếm cũng như cách gõ cửa”. Lời nhắc này như một ánh sáng dẫn lối, khuyến khích chúng ta không nên vội vàng hay nản lòng mà hãy tiếp tục rèn luyện lòng tin, cải thiện cách cầu nguyện của mình. Sự im lặng ấy, dù mang theo cảm giác lặng thinh, lại ẩn chứa những bài học sâu sắc về kiên trì, về việc tự khám phá và hiểu rằng mỗi bước chân hành hương đều có ý nghĩa và giá trị riêng của nó.
Mùa Chay không chỉ là thời gian để ta suy ngẫm về đức tin mà còn là cơ hội để đối diện với chính bản thân mình. Mỗi lời cầu nguyện, mỗi giọt nước mắt, mỗi lần gõ cửa vào lòng Thiên Chúa, đều là những hành động của sự tự nhận thức và cải thiện bản thân. Chúng ta học được rằng, hành trình tâm linh không phải lúc nào cũng bằng phẳng, mà nó đòi hỏi sự kiên trì, lòng dũng cảm và một niềm tin mãnh liệt vào tình yêu vô điều kiện của Đấng Tạo Hóa.
Mỗi lần ngồi lại trong im lặng, ta như được mời gọi trở về với nguồn cội, trở về với cái tôi thật của mình, nơi chỉ có tình yêu và sự chân thành. Ở đó, ta tìm thấy những giá trị đích thực – giá trị của sự tha thứ, của lòng biết ơn, của niềm tin vào một cuộc sống tốt đẹp hơn. Và qua đó, lời cầu nguyện trở thành tiếng nói nội tâm, giúp chúng ta khẳng định rằng dù cho thế gian có bao la rối ren, thì trong lòng mỗi con người vẫn luôn tồn tại một nguồn sáng thiêng liêng, luôn sẵn sàng dẫn lối ta đến với Thiên Chúa.
Mùa Chay này, khi lòng người trở nên nhạy cảm hơn và tìm kiếm sự chân thật trong từng phút giây, hãy để lời cầu nguyện là người bạn đồng hành không thể thiếu. Nó không chỉ là tiếng nói của đức tin, mà còn là bản giao hưởng của tâm hồn, của niềm tin, của sự hy vọng. Chính qua những lời cầu nguyện ấy, mỗi chúng ta được mời gọi để biến đổi bản thân, để mở rộng trái tim, và để sống một cuộc đời đầy ý nghĩa theo con đường của Chúa Giêsu Kitô – Đấng đã dạy chúng ta cách yêu thương, cách tha thứ và cách sống trong ánh sáng của niềm tin.
Hãy nhớ rằng, mỗi lần ta xin, mỗi lần ta tìm, mỗi lần ta gõ cửa, Thiên Chúa đều đang chờ đợi để mở ra cánh cửa của Ngài, đưa chúng ta đến gần hơn với tình yêu bao la của Người. Không có lời cầu nguyện nào là vô ích; chúng đều góp phần xây đắp nên một tâm hồn vững mạnh, một đời sống Kitô hữu trọn vẹn và đầy hy vọng. Hãy sống với trái tim yêu thương như của Chúa Giêsu, và để những lời cầu nguyện của bạn trở thành cầu nối thiêng liêng dẫn lối đến với ánh sáng của Thiên Chúa, giúp bạn tìm thấy niềm an ủi, sự bình an và hy vọng mãnh liệt trong mỗi bước chân hành hương của cuộc đời.
Lm. Anmai, CSsR
NIỀM TIN VÀ ƯỚC MƠ TRONG CHƯƠNG TRÌNH CỦA THIÊN CHÚA
Trong Mùa Chay này, lời Chúa Giêsu vang vọng qua những lời hứa tràn đầy hi vọng: “Cứ xin thì sẽ được. Cứ tìm thì sẽ thấy. Cứ gõ cửa sẽ mở cho.” Những lời này như nguồn động lực thiêng liêng, nhắc nhở ta rằng trong mọi hoàn cảnh, dù bơ vơ, cô đơn hay đối mặt với hiểm nguy, chỉ cần ta đặt trọn niềm tin nơi Thiên Chúa – Người Cha nhân từ và vị cứu tinh toàn năng – thì mọi gian truân sẽ dần tan biến.
Câu chuyện về Hoàng hậu Ét-te là một minh họa sống động cho sự vững tin trong cầu nguyện. Trong những lúc bơ vơ và khốn khổ, khi không còn chỗ nương tựa nào ngoài chính đức tin, bà đã chọn cầu nguyện như là giải pháp duy nhất, giải pháp đầu tiên và cuối cùng. Bà đã nhận lời bởi vì bà chỉ trông cậy vào Thiên Chúa, đức tin ấy đã giúp bà vượt qua những thử thách cam go của cuộc đời. Bài học của Hoàng hậu Ét-te nhắc nhở chúng ta rằng, khi đối mặt với khó khăn, chỉ có Thiên Chúa mới là điểm tựa vững chắc, là nguồn sức mạnh không bao giờ cạn.
Thiên Chúa đã có một chương trình cứu độ lớn lao, bắt nguồn từ dân riêng của Người – Ít-ra-en – và phát huy đến Đấng Cứu Thế. Sự giải cứu ấy không chỉ xảy ra trong quá khứ, mà còn được mở ra cho mỗi con người đang sống trong thời đại này. Khi ta cầu nguyện, ta không chỉ đơn thuần gửi lời mong ước hay than thở, mà còn là bước đi vào mối tương giao thân tình với Thiên Chúa – Cha của chúng ta. Cha không chỉ là nơi ta tìm được sự che chở, mà còn là nguồn của mọi điều tốt đẹp, hiện tại, tương lai và mãi mãi.
Cầu nguyện không chỉ là hành động của lòng tin mà còn là cách để ta đi vào chương trình của Thiên Chúa. Khi ta cầu nguyện theo ý riêng, có thể những điều ta nhận được chưa thực sự phù hợp với lợi ích tinh thần và cuộc sống vĩnh cửu của ta. Tuy nhiên, khi lòng mình hòa quyện với ý Chúa, mọi điều ta nhận được sẽ là những điều tốt đẹp nhất, được sắp đặt một cách hoàn hảo để phù hợp với kế hoạch cứu độ của Người. Cha không bao giờ ban cho ta những điều có hại; Ngược lại, Ngài luôn ban cho ta những ơn lành vượt xa cả những ước mơ của chính ta.
Một trong những mục tiêu cao cả của cuộc sống đức tin chính là hướng về sự hòa hợp giữa ý ta với ý Chúa. Khi ý mình hoàn toàn phù hợp với ý của Đấng Tối Cao, ta không chỉ đạt được những điều mong muốn mà còn nhận được hạnh phúc sâu sắc đến từ sự hiện diện của Thiên Chúa trong đời sống ta. Sự hòa quyện ấy là bước đi cần thiết để ta không chỉ cảm nhận được tình thương vô bờ của Cha, mà còn sống theo chương trình cứu độ của Ngài – một chương trình tối ưu và tràn đầy hi vọng.
Hình ảnh của người con bé nhỏ trong lời dạy của Chúa Giê-su luôn gợi nhớ rằng, dù ta có yếu đuối hay mong manh đến đâu, thì tình thương của Cha vẫn luôn rộng mở và ấm áp. Khi ta bước vào trước Ngài với tâm trạng khiêm nhường và đầy niềm tin, Cha sẽ luôn mở cửa cho ta, ban cho ta sự che chở và những ơn lành vượt qua mọi mong đợi. Điều đó không chỉ mang lại sự an ủi trong những lúc khó khăn, mà còn là nguồn động viên giúp ta kiên trì theo đuổi ước mơ và mục tiêu của cuộc sống.
Trong mùa Chay này, hãy để lòng mình được lắng nghe tiếng gọi của Thiên Chúa qua từng lời cầu nguyện chân thành. Hãy học tập tấm gương của Hoàng hậu Ét-te, người đã chọn đặt trọn niềm tin vào Thiên Chúa ngay cả trong những lúc bơ vơ nhất. Hãy hướng tâm, để ý Chúa trở thành ý của chính ta, để ta có thể nhận ra những điều tốt đẹp mà Cha đã dành sẵn cho mỗi chúng ta. Đừng bao giờ ngại gõ cửa, tìm kiếm và cầu xin, vì chính trong những hành động ấy, đức tin của ta sẽ càng thêm vững chắc và dâng trọn theo ý của Thiên Chúa.
Như lời Chúa Giêsu đã dạy, hãy luôn nhớ rằng: nếu ta xin, ta sẽ được; nếu ta tìm, ta sẽ thấy; nếu ta gõ cửa, cửa sẽ mở ra cho ta. Đó là lời hứa trọn vẹn của Cha, là nguồn động viên vững chắc cho mỗi người chúng ta trên hành trình đời sống đức tin. Và khi ta đặt trọn niềm tin vào Người, ta sẽ nhận được không chỉ những ơn lành hiện tại mà còn những phước lành vĩnh cửu từ Ngài.
Mùa Chay này, hãy dâng trọn tâm hồn mình trong cầu nguyện và thiêng liêng, để mỗi lời nguyện cầu của ta được đáp lại bằng những điều kỳ diệu từ Thiên Chúa – Cha của chúng ta, Người luôn thương ban và che chở cho mỗi người con bé nhỏ yếu đuối này.
Lm. Anmai, CSsR
SỰ TIN TƯỞNG VÀ LỜI NGUYỆN CẦU: ĐỨC CHÚA CHẮC CHẮN LUÔN ĐỒI THƯƠNG
Trong mùa Chay này, lòng người được mời gọi đến với sự đối diện thẳng thắn với chính mình qua lời dạy của Đức Giê-su: “Cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho.” Đây không chỉ là lời hứa của Đức Ki-tô, mà còn là lời mời gọi chúng ta sống một đời tin cậy, kiên trì trong cầu nguyện và luôn hướng về Cha trên trời – Đấng ban cho của tốt lành cho những kẻ xin Ngài.
Đức Giê-su đã dạy rằng, khi chúng ta khao khát được nhận điều tốt, chúng ta phải kiên trì xin, tìm và gõ cửa. Hành động ấy không chỉ đơn thuần là lời cầu nguyện, mà còn là biểu hiện của niềm tin và hy vọng mãnh liệt vào một Cha trên trời luôn lắng nghe và quan tâm đến con cháu Ngài. Hình ảnh người cha ban những món quà tốt lành cho đứa trẻ khi nó xin điều cần thiết, như xin cái bánh hay xin con cá, làm nổi bật ý nghĩa của lòng nhân từ và sự chu đáo của một tình yêu thương vượt lên trên mọi giới hạn trần gian.
Tuy nhiên, trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta không phải lúc nào cũng nhận được điều mình khao khát. Có những lúc cầu nguyện dường như vang vọng trong khoảng không vô tận, có những lần tìm kiếm nhưng lại gặp phải muôn vàn trở ngại. Điều này không có nghĩa là lời hứa của Đức Chúa không đúng hay Ngài không quan tâm; mà chính bởi vì Cha trên trời luôn biết điều gì là tốt nhất cho chúng ta, Ngài ban cho những gì tốt hơn những gì chúng ta khao khát.
Khi xem xét lời dạy của Đức Giê-su, chúng ta có thể tóm tắt thành ba điểm chính:
Sự lắng nghe và đáp lại của Thiên Chúa: Mỗi khi chúng ta hướng về Cha trên trời trong mọi hoàn cảnh, dù vui hay buồn, Ngài luôn sẵn lòng lắng nghe. Lời hứa “cứ xin thì sẽ được” khích lệ chúng ta hãy đến với Cha trong mọi lúc, biết rằng trong từng lời cầu nguyện, chúng ta luôn được nhìn nhận và quan tâm.
Sự khác biệt giữa mong muốn của con người và ý muốn của Thiên Chúa:
Đức Giê-su không hứa rằng chúng ta sẽ nhận được chính xác những gì mình cầu xin, mà Ngài sẽ ban cho chúng ta những điều tốt hơn. Nếu một người cha trần gian còn có thể biết cho con mình những điều tốt lành, thì làm sao Cha trên trời, Đấng toàn tri, lại không ban cho những điều vượt xa mong đợi của chúng ta? Đây là bài học về lòng tin cậy tuyệt đối, khi chúng ta giao phó mọi điều cho Ngài, dù chúng ta đôi khi chưa hiểu hết được đường lối của Cha.
Lời cầu nguyện thiết yếu: “Lạy Cha, xin cho ý Cha được thể hiện dưới đất cũng như trên trời”: Đây là lời cầu nguyện trung tâm, chứa đựng thông điệp về việc đặt ý muốn của Thiên Chúa lên trên hết. Khi chúng ta thấu hiểu và sống theo lời cầu nguyện này, chúng ta nhận ra rằng mọi ước muốn, mọi khát khao của con người chỉ thực sự có ý nghĩa khi được đặt trong bối cảnh của ý muốn thiêng liêng. Lời cầu nguyện đó không chỉ là cách chúng ta kêu gọi sự giúp đỡ, mà còn là lời khẳng định niềm tin vào một trật tự thiêng liêng, nơi mà mọi sự đều được sắp đặt theo ý muốn của Cha.
Trong hành trình cầu nguyện, không ít người đã trải qua những khoảnh khắc thất vọng, khi những lời cầu nguyện dường như không được đáp lại như mong đợi. Những lúc ấy, lòng tin của chúng ta bị thử thách, nhưng đồng thời cũng là cơ hội để ta học cách kiên trì, bền chí và mở lòng đón nhận những điều tốt đẹp mà Đức Chúa ban cho theo cách Ngài mong muốn.
Câu hỏi “Có phải họ cầu nguyện vô ích chăng?” dẫu có thể vang lên trong tâm trí của những người đang trải qua thời gian khó khăn, nhưng thật ra, đó chỉ là lúc con người chưa nhận ra rằng lời cầu nguyện của mình đang được nghe và tiếp nhận theo một cách mà chúng ta khó có thể hiểu hết. Có những điều xảy ra không phải vì Ngài không đáp lại, mà là vì Ngài đang trao cho chúng ta những bài học quý giá, giúp ta trưởng thành và biết trân trọng hơn những điều tốt đẹp.
Lời dạy của Đức Giê-su mang đến cho chúng ta một thông điệp sâu sắc về sự hòa hợp giữa con người và Thiên Chúa. Khi chúng ta học cách đặt niềm tin vào lời hứa “cứ xin thì sẽ được”, chúng ta không chỉ mở rộng trái tim cho sự tha thứ, cho lòng biết ơn mà còn tìm thấy nguồn động lực để sống một đời tràn đầy hy vọng và yêu thương.
Điều đó đòi hỏi mỗi người chúng ta phải học cách đối diện với những thất bại, những khoảnh khắc không được đáp lại như mong đợi bằng sự kiên nhẫn và lòng tin rằng, trong mọi hoàn cảnh, ý Cha luôn được thể hiện, dù dưới hình thức mà chúng ta không ngờ tới. Sự an ủi ấy là động lực để mỗi ngày sống trọn vẹn, luôn nỗ lực làm những điều tốt đẹp cho bản thân và cho cộng đồng.
Mùa Chay là dịp để mỗi người chúng ta nhìn nhận lại chính mình, đánh giá lại niềm tin và lòng thành kính đối với Thiên Chúa. Lời dạy “cứ xin thì sẽ được” không chỉ là lời hứa của Đức Chúa mà còn là lời nhắc nhở về sự vĩ đại của tình thương Thiên Chúa dành cho chúng ta. Dù có những lúc ta không nhận được điều mình mong đợi, thì chính trong những lúc đó, Ngài đang dạy ta cách tin tưởng và trưởng thành qua những khó khăn.
Hãy để mỗi lời cầu nguyện của chúng ta luôn vang lên lời “Lạy Cha, xin cho ý Cha được thể hiện dưới đất cũng như trên trời”, để từ đó, ta nhận ra rằng, dù có những điều không như ý, thì trong lòng Ngài luôn có một kế hoạch hoàn hảo dành cho mỗi chúng ta. Chúng ta hãy sống với niềm tin rằng, dù đường đời có gập ghềnh, Cha trên trời luôn đồng hành và ban cho những điều tốt đẹp nhất cho đời sống tâm linh của ta.
Lm. Anmai, CSsR
TRAO ĐI YÊU THƯƠNG
Trong hành trình tìm kiếm chân lý và ý nghĩa cuộc sống, mỗi con người đều cần tự vấn bản thân về cách mình sống, cách ứng xử với những người xung quanh. Mỗi bước chân trên con đường tâm linh đều chứa đựng bài học quý báu về đạo đức và tình yêu thương, giúp chúng ta hiểu rõ rằng giá trị cao cả nhất của cuộc sống chính là sự sẻ chia, thấu hiểu và cảm thông. Mùa Chay là dịp để chúng ta dừng lại, nhìn lại bản thân và tự hỏi: “Liệu mình có đang sống theo những giá trị nhân văn mà các bậc hiền triết và những lời dạy thiêng liêng của Chúa Giêsu muốn truyền đạt?”
Trong truyền thống Do thái giáo, có hai trường phái đạo đức nổi bật mang những quan niệm khác nhau về cách ứng xử và hành xử trong cuộc sống. Phái của Shammai được biết đến với tính khắc khổ, nghiêm nghị, đặt nặng sự kỷ luật và sự tuân thủ luật lệ một cách cứng nhắc. Câu chuyện kể rằng, một người đến xin học tập với Shammai và bày tỏ mong muốn “đứng trên một chân để nghe thầy giảng”. Thay vì tiếp nhận một cách cởi mở, Shammai đã đuổi người đó đi kèm theo một cuốn sách dày chứa đựng các quy định pháp luật. Qua hành động ấy, ông muốn nhấn mạnh rằng con đường tìm kiếm chân lý đòi hỏi sự nghiêm khắc, kỷ luật và nỗ lực không ngừng nghỉ.
Ngược lại, phái của Hilel lại mang đến một thông điệp đầy nhân ái và bao dung. Khi cùng một người đệ tử trình bày mong muốn của mình, Hilel đã nhẹ nhàng đáp: “Những gì anh không thích thì đừng làm cho người khác.” Câu trả lời ấy không chỉ đơn thuần là một lời khuyên, mà còn là bản tóm tắt tinh túy của luật đạo – một nguyên tắc mộc mạc nhưng sâu sắc, nhắc nhở mỗi người hãy đặt mình vào vị trí của người khác và hành xử theo cách mà mình mong đợi nhận lại. Sự đối lập giữa hai trường phái này đã mở ra một góc nhìn đa chiều về đạo đức: một bên là sự nghiêm khắc, một bên lại là sự nhân từ và thông cảm.
Những lời dạy của Hilel không chỉ dừng lại ở truyền thống Do thái giáo mà còn được phản chiếu qua lời dạy của nhiều triết gia và nhà hiền triết lớn của nhân loại. Khổng Tử, với triết lý “Ký sở bất dục, vật thi ư nhân”, đã truyền đạt một bài học rằng, điều gì mà chúng ta không mong muốn xảy ra với bản thân, cũng đừng áp đặt cho người khác. Tương tự, Aristote từng dạy: “Đừng làm lại những điều người khác làm cho ngươi nổi giận”, nhấn mạnh tầm quan trọng của sự kiềm chế và lòng bao dung trong cuộc sống. Một triết gia La Mã cũng từng nhắc nhở: “Đừng áp đặt trên người khác những điều bạn không thích”, một lời cảnh tỉnh chân thành rằng những hành động tiêu cực không những làm tổn thương người khác mà còn làm tổn hại chính tâm hồn của chúng ta.
Các triết lý này, mặc dù được hình thành ở những nền văn hóa và thời đại khác nhau, đều hướng về một chân lý nhân văn chung: sự thông cảm, lòng nhân ái và tình yêu thương là nền tảng của một xã hội hạnh phúc và công bằng. Những giá trị ấy càng trở nên cần thiết trong bối cảnh xã hội hiện đại, nơi mà sự khác biệt và mâu thuẫn luôn rình rập, đòi hỏi mỗi chúng ta phải biết cách lắng nghe và thấu hiểu người khác.
Trong khi các lời dạy của các triết gia cổ đại thường tập trung vào việc “đừng làm điều ác”, thì Chúa Giêsu lại đưa ra một khuôn mẫu đạo đức hoàn toàn tích cực: “Điều gì các ngươi muốn người ta làm cho mình, thì chính các ngươi hãy làm cho họ trước.” Câu nói ấy không chỉ đơn thuần là lời nhắc nhở tránh làm điều xấu, mà còn là lời kêu gọi mỗi người hãy chủ động gieo mầm yêu thương, lòng vị tha và sự quan tâm đối với người xung quanh. Đó chính là cốt lõi của Kitô giáo, một tinh thần luôn hướng tới việc xây dựng cộng đồng, hàn gắn những vết thương và tạo nên một xã hội nơi tình người được trân trọng và lan tỏa.
Chúa Giêsu không chỉ dừng lại ở việc cảnh báo “đừng làm điều ác”, mà Ngài còn khuyến khích mỗi chúng ta hãy làm điều thiện, biến mỗi hành động, mỗi lời nói trở thành nguồn động lực giúp người khác vượt qua khó khăn và tìm lại niềm tin vào cuộc sống. Khi mỗi cá nhân biết đặt mình vào vị trí của người khác, biết cảm thông và chia sẻ, xã hội mới có thể từ từ biến đổi từ một nơi đầy rẫy mâu thuẫn thành một cộng đồng gắn bó, chan chứa yêu thương và hy vọng.
Trong cuộc sống hối hả ngày nay, khi mỗi người chúng ta thường bị cuốn vào những bộn bề của công việc, áp lực xã hội và những mâu thuẫn không tránh khỏi, lời dạy “điều gì các ngươi muốn người ta làm cho mình, thì chính các ngươi hãy làm cho họ trước” càng trở nên cấp thiết. Mỗi hành động nhỏ bé – từ một nụ cười chân thành, một lời động viên nhẹ nhàng, cho đến một hành động chia sẻ yêu thương – đều có sức mạnh biến đổi không chỉ cuộc sống cá nhân mà còn cả cộng đồng.
Chúng ta cần học cách “bắc nhịp cầu” kết nối giữa những tâm hồn, vượt qua sự phân chia và định kiến, để tạo nên những mối liên hệ chân thành và bền vững. Điều đó đòi hỏi mỗi người chúng ta phải biết lắng nghe, cảm thông và luôn sẵn sàng chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn của nhau. Khi đó, những ranh giới ngăn cách sẽ dần tan biến, thay vào đó là một bầu không khí ấm áp, thân thiện và tràn đầy hy vọng.
Mùa Chay không chỉ là thời điểm để ta tự kiểm điểm bản thân, mà còn là cơ hội để mỗi người trở thành người truyền cảm hứng, người xây dựng mối liên kết giữa con người với nhau. Bằng cách thực hành những lời dạy của Chúa Giêsu, chúng ta không chỉ làm đẹp cho tâm hồn mình mà còn góp phần làm đẹp cho xã hội. Mỗi hành động thiện nguyện, dù nhỏ bé, cũng có thể tạo nên làn sóng lan tỏa yêu thương, mang lại niềm tin và sự an ủi cho những người đang gặp khó khăn.
Những giá trị nhân văn mà các bậc hiền triết từ xưa đến nay truyền đạt không chỉ giúp ta nhìn nhận lại chính mình mà còn mở rộng tầm mắt, nhận ra rằng trong mỗi chúng ta đều tiềm ẩn sức mạnh để làm thay đổi thế giới. Chính sự kết hợp giữa sự kỷ luật của Shammai, lòng bao dung của Hilel và sự chủ động tích cực của Chúa Giêsu đã tạo nên một bản hòa ca của những giá trị nhân đạo vĩnh cửu, một kim chỉ nam cho mỗi bước đi của con người.
Khi chúng ta dừng lại và lắng nghe tiếng gọi của lòng mình, ta sẽ nhận ra rằng mỗi ngày trôi qua đều là một cơ hội để thực hành tình yêu thương và lòng nhân ái. Điều giản dị như “điều gì mình không thích người khác làm với mình, thì mình cũng đừng làm” lại mang trong đó sức mạnh của sự cảm thông và tôn trọng lẫn nhau. Hãy để mỗi hành động của chúng ta được chiếu sáng bởi lòng chân thành, để từ đó, những vết thương cũ dần được lành lại và những mối quan hệ bị tổn thương được hàn gắn.
Mùa Chay là lời nhắc nhở rằng chúng ta cần trở lại với bản chất con người thật thà, sống theo những giá trị cao đẹp đã được các bậc hiền triết và các tôn giáo của nhân loại khẳng định. Hãy cùng nhau lan tỏa thông điệp của sự yêu thương, của sự thấu hiểu và của lòng nhân ái – những giá trị không chỉ giúp cá nhân ta trở nên tốt đẹp hơn mà còn tạo nên một cộng đồng vững mạnh và đoàn kết.
Khi mỗi chúng ta biết trao đi tình yêu thương mà không đòi hỏi hay áp đặt, thì chính xã hội này sẽ dần dần trở nên ấm áp, nhân ái và đầy hy vọng. Hãy cùng nhau biến mỗi ngày sống thành một bài học đạo đức sống động, để rằng qua từng hành động nhỏ, ta có thể góp phần xây dựng một thế giới công bằng và nhân văn hơn.
Mùa Chay này, cầu mong mỗi chúng ta tìm thấy được con đường trở về với chính mình, với những giá trị tinh thần sâu sắc và ý nghĩa nhân văn vĩnh cửu. Hãy nhớ rằng, khi chúng ta biết lắng nghe, cảm thông và yêu thương, mỗi trái tim sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn, mỗi bước đi sẽ được soi sáng bởi niềm tin và hy vọng, và xã hội sẽ dần dần chuyển mình thành một cộng đồng đầy ắp tình người và sự tha thứ.
Chúng ta hãy sống mỗi ngày với tâm hồn rộng mở, biết rằng chỉ khi trao đi tình yêu thương, ta mới nhận lại được hạnh phúc đích thực. Đây chính là bài học mà lịch sử, triết học và đức tin của nhân loại đã để lại cho chúng ta – một kim chỉ nam cho con đường đi tới một cuộc sống tốt đẹp hơn, một thế giới nhân văn hơn.
Lm. Anmai, CSsR
LỜI CẦU NGUYỆN – TÌNH YÊU VÀ SỰ TIN TƯỞNG
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu đã dạy cho chúng ta một bài học quý giá về cách cầu nguyện – không chỉ là lời nói mà còn là cả tâm hồn được nâng lên, như người con được che chở và yêu thương bởi người cha. Hình ảnh người cha và người con trong gia đình được Đức Giêsu dùng để minh họa mối quan hệ thân thiết, đậm đà tình nghĩa giữa Thiên Chúa và con cái Ngài. Cũng như trong gia đình, khi con cái đói thì xin bánh, thì người cha thường sẵn lòng ban cho, vậy chúng ta cũng có thể đến với Thiên Chúa bất cứ lúc nào để trình bày nỗi lòng, nhờ cậy sự quan phòng và lòng nhân từ của Người.
Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu không chỉ dừng lại ở lời hứa “Hãy xin thì sẽ được, hãy gõ thì sẽ mở cho” mà Ngài còn vẽ lên bức tranh về thái độ cần có trong cầu nguyện: tin tưởng, cậy trông và bác ái. Những giá trị ấy không chỉ định hướng cách chúng ta nguyện xin mà còn giúp con người hiểu rõ hơn về mối liên hệ thiêng liêng với Thiên Chúa – Người Cha toàn thiện.
Khi cầu nguyện, sự tin tưởng là nền tảng quan trọng nhất. Đức Giêsu dạy rằng “Hãy xin thì sẽ được”, một lời hứa đầy khích lệ dành cho những ai dâng tâm hồn mình lên với niềm tin mãnh liệt vào tình yêu của Thiên Chúa. Tin mà không cầu nguyện, thì chỉ là niềm tin không thành lời – thiếu đi sự giao tiếp, sự sẻ chia với Cha nhân từ. Tác giả Đường Hy vọng từng nói: “Con ngạc nhiên vì nhiều người mất ơn gọi, mất đức tin và phản bội Giáo hội ư? Trong bao nhiêu lý do, có một lý do chính, đó là họ đã bỏ cầu nguyện từ lâu rồi”. Qua đó, chúng ta nhận thấy rằng, việc kiên trì cầu nguyện và tin tưởng vào sự quan phòng của Thiên Chúa sẽ mở ra những cánh cửa của ơn lành, dù điều đó không phải lúc nào cũng đến theo cách chúng ta mong muốn.
Không chỉ dừng lại ở việc tin tưởng, cầu nguyện còn cần được thực hiện bằng lòng cậy trông. Cậy trông ở Thiên Chúa nghĩa là biết rằng, dù cho chúng ta có thể không hiểu hết được mọi thử thách, mọi khó khăn của cuộc sống, thì lòng nhân từ và sự thương xót của Người luôn sẵn sàng đáp lại những lời cầu xin chân thành của con cái. Trong những lúc tha thiết xin mãi mà không nhận được điều mình mong đợi, hãy nhớ rằng: hiệu quả của lời cầu nguyện không đến từ công lao của con người mà đến từ lòng nhân hậu của Thiên Chúa. Chính vì vậy, dù chúng ta cầu xin theo cách nhìn của loài người, hãy luôn kiên trì cầu nguyện, để rồi từ từ chúng ta sẽ nhận ra rằng, ơn Chúa thường đến theo cách Ngài cho là điều cần thiết cho phần rỗi của ta. Lời cầu nguyện mẫu mực của Chúa Giêsu trong Vườn Cây Dầu: “Lạy Cha, xin Cha cất chén đắng này xa con; nhưng xin làm theo Thánh Ý Cha chứ không theo ý con” chính là minh chứng cho lòng cậy trông tuyệt đối vào ý Chúa.
Cuối cùng, bài học về cầu nguyện của Đức Giêsu còn nhấn mạnh đòi hỏi đức bác ái trong cuộc sống. Lời dạy “Mọi điều anh em muốn người ta làm cho mình thì chính anh em hãy làm cho mọi người” không chỉ là kim chỉ nam cho cách hành xử với người xung quanh mà còn là cách chúng ta thể hiện sự chân thành trong mối quan hệ với Thiên Chúa. Khi lòng bác ái được nuôi dưỡng và thể hiện qua những hành động nhỏ nhặt hàng ngày, lời cầu xin của chúng ta sẽ trở nên thiêng liêng và trở thành cầu nối gắn kết tình yêu thương của Thiên Chúa với từng con người.
Các giá trị bác ái ấy không chỉ được thể hiện qua lời dạy của Chúa Giêsu, mà còn được khắc họa qua lời khuyên của các bậc hiền triết như Khổng Tử – “Kỷ sở bất dục, vật thi ư nhân”: điều ngươi không muốn người ta làm cho mình, thì đừng làm cho người khác. Hay như lời khuyên của vua Nicoles Hy Lạp: “Đừng làm cho người khác điều khiến cho ngươi tức tối, như ngươi đã kinh nghiệm lúc rơi vào tay họ”, và cả thông điệp của hoàng đế Severus Rôma với câu “Điều ngươi không muốn người ta làm cho mình, đừng làm cho bất cứ ai”. Những lời dạy ấy càng khẳng định rằng, để lời cầu nguyện được Thiên Chúa chấp nhận, con người phải biết đặt lòng bác ái lên hàng đầu, bởi vì tình yêu thương chân thành là nguồn sức mạnh để đối diện với mọi thử thách của cuộc sống.
Bài Tin Mừng hôm nay đã mở ra cho chúng ta một cánh cửa thiêng liêng, nơi mối quan hệ giữa Thiên Chúa và con người được hình dung qua mối tình phụ tử, cha con đầy yêu thương. Chúng ta được khuyến khích hãy đến với Cha bất cứ lúc nào, với mọi nỗi lòng và mọi nhu cầu của mình, bởi Cha không chỉ ban cho chúng ta những điều cần thiết mà còn ban cho chúng ta sự an ủi, niềm tin và sức mạnh để vượt qua mọi thử thách.
Hãy cùng nhau nuôi dưỡng ba thái độ vàng trong cầu nguyện: tin tưởng, cậy trông và bác ái. Khi đó, lời cầu xin của chúng ta không chỉ là tiếng kêu của những người yếu đuối, mà sẽ trở thành tiếng hát của niềm tin và hy vọng, là cầu nối giúp chúng ta ngày càng gần gũi hơn với tình yêu quyền năng của Thiên Chúa. Có thể chúng ta chưa nhận được tất cả những gì mong đợi theo cách mình hiểu, nhưng đừng quên rằng, theo ý Cha, điều Ngài cho là điều tốt nhất cho con cái Ngài – một điều mà đôi khi vượt qua mọi lý trí của loài người.
Mùa Chay này, hãy để lòng mình tràn đầy niềm tin và hy vọng, hãy mạnh dạn trình bày mọi nỗi lòng với Cha và đón nhận những ơn lành từ Người. Qua mỗi lời cầu nguyện, mỗi lần xin, mỗi lần gõ cửa, chúng ta không chỉ nhận được sự quan phòng của Thiên Chúa mà còn được biến hóa, được nuôi dưỡng trong tình yêu và sự chở che của Người – mối liên hệ thiêng liêng không gì có thể chia lìa.
Lm. Anmai, CSsR