Minhlee
23-03-2009, 08:17 PM
Những ca khúc giữa linh hồn và Người Yêu Dấu
Thơ của thánh Gioan Thánh Giá
LM. Trăng Thập Tự chuyển sang thơ Việt
Con người trong "cõi người ta" là một khắc khoải vuông cạnh hụt hẫng chỉ có thể vuông tròn bằng "kết hôn" được với "Cõi Lớn" . Đó chính là cảm hứng của truyền thống tu đức bên Đông cũng như bên Tây, về thiền cũng như chiêm niệm. Thánh Gioan Thánh Giá đã để lại những dòng thơ tuyệt diệu như điểm gặp gỡ giữa những truyền thống này thành nhạc khúc trầm lắng "silent music", thành âm thanh của tĩnh lặng "the sound of silence" chỉ có thể nghe được bằng tai của con tim.
Người Yêu Dấu của em, là những núi,
Những thung lũng xanh um quạnh quẽ
Những đảo lạ lùng
Những dòng sông vang ngân
Và tiếng gió thì thào trìu mến.
TÌNH NƯƠNG
1. Người ẩn nơi nao, Hỡi người Yêu Dấu,
Mà bỏ em rên rỉ?
Như một con nai, Người trốn biệt,
Sau khi đã làm cho em bị thương,
Em chạy ra, gọi với theo Người, thì Người đã đi.
2. Hỡi những người chăn cừu đang bước tới
Ở đó, qua những ràn cừu, tới tận đỉnh cao
Nếu tình cờ các anh thấy
Người tôi yêu mến nhất
Xin nói với chàng rằng tôi liệt nhược, đau khổ và tôi chết.
3. Để tìm kiếm tình tôi
Tôi sẽ đi qua những núi kia và những bờ sông kia
Tôi sẽ chẳng hái hoa,
Sẽ không sợ thú dữ
Tôi sẽ vượt qua những kẻ hung tàn và biên giới.
(Tra hỏi vạn vật)
4. Ôi những rừng cây và bờ bụi,
Bàn tay Người Yêu Dấu đã trồng lên
Ôi đồng cỏ xanh rờn
Trang điểm những hoa xinh
Xin hãy nói ta hay chàng có đi qua chỗ các người không?
VẠN VẬT TRẢ LỜI
5. Tuôn tràn ơn diễm lệ,
Chàng đã đi qua những lùm cây này thật vội vã.
Khi lướt qua và nhìn ngắm chúng
Chỉ với một ánh dung nhan chàng thôi
Chàng đã để lại cho tất cả được trang phục rực rỡ.
TÌNH NƯƠNG
6. Ôi! ai có thể chữa lành em!
Thôi, xin hãy ban cho em chính Người,
Thôi, hôm nay hãy bỏ đi, đừng gửi nữa
Đừng gửi thêm những sứ giả đến với em
Vì họ đâu nói được cho em những điều em tha thiết!
7. Và bao nhiêu kẻ đi qua
Kể cho em về Người hàng ngàn diễm lệ
Tất cả chỉ càng khiến em bị thương
Và càng chết em hơn
Bởi có một điều gì đó em không rõ mà họ cứ bập bẹ.
8. Ôi sự sống, làm sao ngươi còn kéo dài được
Khi không sống ở nơi phải sống?
Lẽ ra ngươi đã chết
Vì trúng phải những mũi tên
Do điều ngươi nghĩ về Người Yêu Dấu.
9. Kìa Người đã khiến trái tim này bị thương,
Sao Người không chữa lành nó?
Kìa Người đã lấy trộm trái tim em
Tại sao còn để lại đó như thế?
Sao không mang theo của ăn trộm mà Người đã trộm được?
10. Hãy dập tắt những phiền muộn của em
Vì không ai đủ sức cất chúng đi
Và ước gì đôi mắt em thấy được Người
Vì Người là ánh sáng của đôi mắt ấy,
Đôi mắt mà em muốn giữ cho một mình Người.
11. Hãy tỏ cho thấy Người đang hiện diện
Để cái nhìn và vẻ đẹp của Người giết chết em đi.
Người coi kìa, trận ốm vì yêu
Làm sao chữa lành được
Nếu không phải bằng sự có mặt và dung nhan
Người Yêu Dấu.
12. Ôi dòng suối pha lê loang loáng
Phải chi trong những nét tráng bạc của ngươi
Bất chợt ngươi cho ta thấy
Đôi mắt đáng ước ao
Mà ta đã ghi trong lòng ta một thoáng.
13. Này Người Yêu Dấu, hãy quay mắt đi một lúc,
Em bay.
TÌNH QUÂN
Quay lại đi, Bồ câu!
Này đây con nai bị thương
Xuất hiện trên đỉnh cao
Khi đón lấy làn khí mát do em vỗ cánh.
TÌNH NƯƠNG
14. Người Yêu Dấu của em, là những núi,
Những thung lũng xanh um quạnh quẽ
Những đảo lạ lùng
Những dòng sông vang ngân
Và tiếng gió thì thào trìu mến.
15. Và là đêm yên hàn
Đang khi hừng đông cựa mình thức giấc
Nhạc thinh lặng
Niềm cô tịch réo rắt
Bữa tối bổ dưỡng và đắm say yêu mến.
16. Hãy săn đuổi lũ chồn giúp chúng tôi
Vì vườn nho ta đã nở hoa.
Bằng bấy nhiêu hoa hồng
Ta hãy kết một trái thông
Đừng để ai ló mặt ở mé đồi.
17. Hãy lui đi, hỡi gió Bấc chết chóc,
Hãy đến, hỡi gió Nam gợi nhớ những yêu thương
Hãy thổi qua vườn ta
Cho hương thơm ngào ngạt
Và Người Yêu Dấu sẽ dùng bữa giữa muôn hoa.
18. Ôi những kiều nữ Giu-đê
Giữa bao nhiêu hoa và những khóm hồng
Khi cây long diên tỏa hương
Xin cứ ở lại những vùng ngoại thành
Các cô đừng tìm cách chạm đến ngưỡng cửa của chúng tôi.
19. Hãy ẩn mình đi, hỡi Bạn Yêu,
Và quay mặt nhìn lên mé đồi
Và đừng nỡ nói ra điều ấy
Nhưng hãy nhìn đám bạn đồng hành
Của cô nàng đang đi qua những đảo lạ lùng.
TÌNH QUÂN
20. Này lũ chim bay nhẹ
Này những sư tử, hươu nai và hoẵng đang nhảy nhót
Này những núi đồi, thung lũng và bờ sông
Nước, khí và sức nóng
Và hỡi những nỗi sợ của bao đêm không ngủ.
21. Bằng những khúc nhạc thất huyền cầm du dương
Và bằng tiếng hát nhân ngư ta kêu gọi các ngươi
Hãy dừng những cơn cuồng nộ
Đừng động đến bức tường
Để Tân Nương được thêm yên giấc.
22. Tân Nương đã vào
Trong vườn diễm lệ nàng mơ ước
Nghỉ ngơi giữa sắc hương
Cổ nghiêng
Trên những cánh tay dịu êm của Người Yêu Dấu.
23. Dưới cây táo
Em đã thành bạn tình ta sắp cưới
Ta đã cho em bàn tay ta
Và em được phục hồi
Ngay nơi mà mẹ em đã bị điếm nhục.
TÌNH NƯƠNG
24. Giường chúng ta đầy hoa,
Kết bằng những hang sư tử
Trải rực màu đỏ
Được xây dựng thật yên hàn
Và được nghìn thuẫn khiên vàng ròng tô điểm.
25. Dõi theo dấu chân Người
Các thiếu nữ rảo bước trên đường đi,
Dựa vào cái chạm khẽ chớp nhoáng
Vào mùi rượu cất
Và những hơi thở tỏa chất thơm thần thánh.
26. Nơi hầm rượu bên trong
Tôi đã uống lấy Người Yêu Dấu, và khi bước ra
Qua suốt cánh đồng bao la ấy
Tôi chẳng còn biết một chuyện gì
Tôi đánh mất đàn vật vừa theo chăn trước đó.
27. Ở đó chàng đã cho tôi hết lòng hết dạ
Đã dạy tôi một khoa học hết sức dịu ngọt
Và tôi đã thực sự hiến dâng chàng tất cả
Không trừ lại gì
Ở đó tôi hứa cùng chàng xe tơ kết tóc.
28. Thế là linh hồn tôi hoàn toàn chăm chú
Đem hết năng lực phục vụ chàng
Tôi chẳng còn chăn bầy vật
Cũng chẳng còn phận sự nào khác
Chỉ còn một việc là yêu.
29. Rồi nếu hôm nay ra đến sân làng
Không còn thấy tôi, không còn gặp,
Các bạn hãy bảo rằng tôi đã lạc
Đang khi tôi bước say đắm ngất ngây
Tôi đã để mình mất hết và tôi đã được.
30. Bằng hoa và ngọc lục bảo
Chọn trong những sớm mai tươi mát
Chúng ta sẽ kết những tràng hoa
Nở thắm bởi tình Người
Và kết bằng một sợi tóc em.
31. Người đã nhìn chỉ một sợi tóc ấy
Bay trên cổ em
Người đã nhìn nó nơi cổ em
Và Người đã bị bắt tù ở lại đó
Và Người đã bị thương vì chỉ một liếc mắt em.
32. Khi Người nhìn ngắm em
Đôi mắt Người in lên em vẻ diễm lệ của chúng
Vì đó Người yêu cưng em
Và nhờ đó đôi mắt em mới đáng
Tôn thờ điều chúng thấy nơi Người.
33. Đừng nỡ khinh thường em nữa
Vì nếu Người thấy nơi em màu da sạm nắng
Thì Người có thể ngắm nhìn em thật kỹ
Vì Người đã nhìn em
Và đã để lại nơi em duyên sắc và vẻ đẹp.
TÌNH QUÂN
34. Con chim bồ câu trắng
Đã cắp nhánh lá quay về tàu
Con chim cườm mái nhỏ
Đã tìm được kẻ làm bạn nó hằng ao ước
Trên những bờ sông mướt xanh.
35. Nó đã sống trong cô tịch
Và trong cô tịch nó làm tổ
Và trong cô tịch kẻ nó yêu hướng dẫn nó
Một mình với một mình
Cả kẻ nó yêu cũng vì yêu mà bị thương trong cô tịch.
TÌNH NƯƠNG
36. Hỡi Người Yêu Dấu, ta hãy cùng hân hoan
Hãy ra đi mà nhìn ngắm trong vẻ đẹp của Người
Trên núi và trên đồi
Nơi vọt ra nước tinh khiết
Chúng ta sẽ vào mãi phía trong sâu hơn nữa.
37. Rồi sau đó chúng ta sẽ đi đến
Những hang động thật cao của đá
Những hang động được che giấu thật kín
Ở đó chúng ta sẽ vào
Và cùng nếm chất ngọt của những quả lựu.
38. Và ở đó xin Người tỏ cho em
Điều hồn em hằng khao khát
Và rồi, hỡi Người là sự sống của em
Ở đó xin Người hãy cho em
Điều Người đã cho em ngày ấy.
39. Hơi gió thở nhẹ
Tiếng họa mi ca dịu dàng
Rừng cây và vẻ duyên dáng của nó
Giữa đêm thanh
Với ngọn lửa đốt thiêu mà không gây đau đớn.
40. Không một ai dòm ngó
cả Aminađáp cũng không xuất hiện
Vòng vây cũng thôi rồi
Và đám kỵ sĩ
Đã nhìn thấy dòng nước, và đang xuống.
Thơ của thánh Gioan Thánh Giá
LM. Trăng Thập Tự chuyển sang thơ Việt
Con người trong "cõi người ta" là một khắc khoải vuông cạnh hụt hẫng chỉ có thể vuông tròn bằng "kết hôn" được với "Cõi Lớn" . Đó chính là cảm hứng của truyền thống tu đức bên Đông cũng như bên Tây, về thiền cũng như chiêm niệm. Thánh Gioan Thánh Giá đã để lại những dòng thơ tuyệt diệu như điểm gặp gỡ giữa những truyền thống này thành nhạc khúc trầm lắng "silent music", thành âm thanh của tĩnh lặng "the sound of silence" chỉ có thể nghe được bằng tai của con tim.
Người Yêu Dấu của em, là những núi,
Những thung lũng xanh um quạnh quẽ
Những đảo lạ lùng
Những dòng sông vang ngân
Và tiếng gió thì thào trìu mến.
TÌNH NƯƠNG
1. Người ẩn nơi nao, Hỡi người Yêu Dấu,
Mà bỏ em rên rỉ?
Như một con nai, Người trốn biệt,
Sau khi đã làm cho em bị thương,
Em chạy ra, gọi với theo Người, thì Người đã đi.
2. Hỡi những người chăn cừu đang bước tới
Ở đó, qua những ràn cừu, tới tận đỉnh cao
Nếu tình cờ các anh thấy
Người tôi yêu mến nhất
Xin nói với chàng rằng tôi liệt nhược, đau khổ và tôi chết.
3. Để tìm kiếm tình tôi
Tôi sẽ đi qua những núi kia và những bờ sông kia
Tôi sẽ chẳng hái hoa,
Sẽ không sợ thú dữ
Tôi sẽ vượt qua những kẻ hung tàn và biên giới.
(Tra hỏi vạn vật)
4. Ôi những rừng cây và bờ bụi,
Bàn tay Người Yêu Dấu đã trồng lên
Ôi đồng cỏ xanh rờn
Trang điểm những hoa xinh
Xin hãy nói ta hay chàng có đi qua chỗ các người không?
VẠN VẬT TRẢ LỜI
5. Tuôn tràn ơn diễm lệ,
Chàng đã đi qua những lùm cây này thật vội vã.
Khi lướt qua và nhìn ngắm chúng
Chỉ với một ánh dung nhan chàng thôi
Chàng đã để lại cho tất cả được trang phục rực rỡ.
TÌNH NƯƠNG
6. Ôi! ai có thể chữa lành em!
Thôi, xin hãy ban cho em chính Người,
Thôi, hôm nay hãy bỏ đi, đừng gửi nữa
Đừng gửi thêm những sứ giả đến với em
Vì họ đâu nói được cho em những điều em tha thiết!
7. Và bao nhiêu kẻ đi qua
Kể cho em về Người hàng ngàn diễm lệ
Tất cả chỉ càng khiến em bị thương
Và càng chết em hơn
Bởi có một điều gì đó em không rõ mà họ cứ bập bẹ.
8. Ôi sự sống, làm sao ngươi còn kéo dài được
Khi không sống ở nơi phải sống?
Lẽ ra ngươi đã chết
Vì trúng phải những mũi tên
Do điều ngươi nghĩ về Người Yêu Dấu.
9. Kìa Người đã khiến trái tim này bị thương,
Sao Người không chữa lành nó?
Kìa Người đã lấy trộm trái tim em
Tại sao còn để lại đó như thế?
Sao không mang theo của ăn trộm mà Người đã trộm được?
10. Hãy dập tắt những phiền muộn của em
Vì không ai đủ sức cất chúng đi
Và ước gì đôi mắt em thấy được Người
Vì Người là ánh sáng của đôi mắt ấy,
Đôi mắt mà em muốn giữ cho một mình Người.
11. Hãy tỏ cho thấy Người đang hiện diện
Để cái nhìn và vẻ đẹp của Người giết chết em đi.
Người coi kìa, trận ốm vì yêu
Làm sao chữa lành được
Nếu không phải bằng sự có mặt và dung nhan
Người Yêu Dấu.
12. Ôi dòng suối pha lê loang loáng
Phải chi trong những nét tráng bạc của ngươi
Bất chợt ngươi cho ta thấy
Đôi mắt đáng ước ao
Mà ta đã ghi trong lòng ta một thoáng.
13. Này Người Yêu Dấu, hãy quay mắt đi một lúc,
Em bay.
TÌNH QUÂN
Quay lại đi, Bồ câu!
Này đây con nai bị thương
Xuất hiện trên đỉnh cao
Khi đón lấy làn khí mát do em vỗ cánh.
TÌNH NƯƠNG
14. Người Yêu Dấu của em, là những núi,
Những thung lũng xanh um quạnh quẽ
Những đảo lạ lùng
Những dòng sông vang ngân
Và tiếng gió thì thào trìu mến.
15. Và là đêm yên hàn
Đang khi hừng đông cựa mình thức giấc
Nhạc thinh lặng
Niềm cô tịch réo rắt
Bữa tối bổ dưỡng và đắm say yêu mến.
16. Hãy săn đuổi lũ chồn giúp chúng tôi
Vì vườn nho ta đã nở hoa.
Bằng bấy nhiêu hoa hồng
Ta hãy kết một trái thông
Đừng để ai ló mặt ở mé đồi.
17. Hãy lui đi, hỡi gió Bấc chết chóc,
Hãy đến, hỡi gió Nam gợi nhớ những yêu thương
Hãy thổi qua vườn ta
Cho hương thơm ngào ngạt
Và Người Yêu Dấu sẽ dùng bữa giữa muôn hoa.
18. Ôi những kiều nữ Giu-đê
Giữa bao nhiêu hoa và những khóm hồng
Khi cây long diên tỏa hương
Xin cứ ở lại những vùng ngoại thành
Các cô đừng tìm cách chạm đến ngưỡng cửa của chúng tôi.
19. Hãy ẩn mình đi, hỡi Bạn Yêu,
Và quay mặt nhìn lên mé đồi
Và đừng nỡ nói ra điều ấy
Nhưng hãy nhìn đám bạn đồng hành
Của cô nàng đang đi qua những đảo lạ lùng.
TÌNH QUÂN
20. Này lũ chim bay nhẹ
Này những sư tử, hươu nai và hoẵng đang nhảy nhót
Này những núi đồi, thung lũng và bờ sông
Nước, khí và sức nóng
Và hỡi những nỗi sợ của bao đêm không ngủ.
21. Bằng những khúc nhạc thất huyền cầm du dương
Và bằng tiếng hát nhân ngư ta kêu gọi các ngươi
Hãy dừng những cơn cuồng nộ
Đừng động đến bức tường
Để Tân Nương được thêm yên giấc.
22. Tân Nương đã vào
Trong vườn diễm lệ nàng mơ ước
Nghỉ ngơi giữa sắc hương
Cổ nghiêng
Trên những cánh tay dịu êm của Người Yêu Dấu.
23. Dưới cây táo
Em đã thành bạn tình ta sắp cưới
Ta đã cho em bàn tay ta
Và em được phục hồi
Ngay nơi mà mẹ em đã bị điếm nhục.
TÌNH NƯƠNG
24. Giường chúng ta đầy hoa,
Kết bằng những hang sư tử
Trải rực màu đỏ
Được xây dựng thật yên hàn
Và được nghìn thuẫn khiên vàng ròng tô điểm.
25. Dõi theo dấu chân Người
Các thiếu nữ rảo bước trên đường đi,
Dựa vào cái chạm khẽ chớp nhoáng
Vào mùi rượu cất
Và những hơi thở tỏa chất thơm thần thánh.
26. Nơi hầm rượu bên trong
Tôi đã uống lấy Người Yêu Dấu, và khi bước ra
Qua suốt cánh đồng bao la ấy
Tôi chẳng còn biết một chuyện gì
Tôi đánh mất đàn vật vừa theo chăn trước đó.
27. Ở đó chàng đã cho tôi hết lòng hết dạ
Đã dạy tôi một khoa học hết sức dịu ngọt
Và tôi đã thực sự hiến dâng chàng tất cả
Không trừ lại gì
Ở đó tôi hứa cùng chàng xe tơ kết tóc.
28. Thế là linh hồn tôi hoàn toàn chăm chú
Đem hết năng lực phục vụ chàng
Tôi chẳng còn chăn bầy vật
Cũng chẳng còn phận sự nào khác
Chỉ còn một việc là yêu.
29. Rồi nếu hôm nay ra đến sân làng
Không còn thấy tôi, không còn gặp,
Các bạn hãy bảo rằng tôi đã lạc
Đang khi tôi bước say đắm ngất ngây
Tôi đã để mình mất hết và tôi đã được.
30. Bằng hoa và ngọc lục bảo
Chọn trong những sớm mai tươi mát
Chúng ta sẽ kết những tràng hoa
Nở thắm bởi tình Người
Và kết bằng một sợi tóc em.
31. Người đã nhìn chỉ một sợi tóc ấy
Bay trên cổ em
Người đã nhìn nó nơi cổ em
Và Người đã bị bắt tù ở lại đó
Và Người đã bị thương vì chỉ một liếc mắt em.
32. Khi Người nhìn ngắm em
Đôi mắt Người in lên em vẻ diễm lệ của chúng
Vì đó Người yêu cưng em
Và nhờ đó đôi mắt em mới đáng
Tôn thờ điều chúng thấy nơi Người.
33. Đừng nỡ khinh thường em nữa
Vì nếu Người thấy nơi em màu da sạm nắng
Thì Người có thể ngắm nhìn em thật kỹ
Vì Người đã nhìn em
Và đã để lại nơi em duyên sắc và vẻ đẹp.
TÌNH QUÂN
34. Con chim bồ câu trắng
Đã cắp nhánh lá quay về tàu
Con chim cườm mái nhỏ
Đã tìm được kẻ làm bạn nó hằng ao ước
Trên những bờ sông mướt xanh.
35. Nó đã sống trong cô tịch
Và trong cô tịch nó làm tổ
Và trong cô tịch kẻ nó yêu hướng dẫn nó
Một mình với một mình
Cả kẻ nó yêu cũng vì yêu mà bị thương trong cô tịch.
TÌNH NƯƠNG
36. Hỡi Người Yêu Dấu, ta hãy cùng hân hoan
Hãy ra đi mà nhìn ngắm trong vẻ đẹp của Người
Trên núi và trên đồi
Nơi vọt ra nước tinh khiết
Chúng ta sẽ vào mãi phía trong sâu hơn nữa.
37. Rồi sau đó chúng ta sẽ đi đến
Những hang động thật cao của đá
Những hang động được che giấu thật kín
Ở đó chúng ta sẽ vào
Và cùng nếm chất ngọt của những quả lựu.
38. Và ở đó xin Người tỏ cho em
Điều hồn em hằng khao khát
Và rồi, hỡi Người là sự sống của em
Ở đó xin Người hãy cho em
Điều Người đã cho em ngày ấy.
39. Hơi gió thở nhẹ
Tiếng họa mi ca dịu dàng
Rừng cây và vẻ duyên dáng của nó
Giữa đêm thanh
Với ngọn lửa đốt thiêu mà không gây đau đớn.
40. Không một ai dòm ngó
cả Aminađáp cũng không xuất hiện
Vòng vây cũng thôi rồi
Và đám kỵ sĩ
Đã nhìn thấy dòng nước, và đang xuống.