-
NGHE CHÚA GIẢNG
NGHE CHÚA GIẢNG
Thỉnh thoảng bạn và tôi nghe nói linh mục này, linh mục kia giảng hay và hấp dẫn. Nhiều linh mục ngoài tài hùng biện, còn có cả lòng đạo đức nữa nên đã thu hút và đánh động lương tâm nhiều người nghe. Ít nhiều trường hợp khác, chúng ta cũng được nghe một số vị giám mục giảng. Nhưng nghe Chúa Giêsu giảng thì tôi tin chắc cả bạn và tôi chưa bao giờ được nghe, bởi lẽ rất giản dị là ngài đã về trời và không còn giảng nữa. Và vì thế tôi đã tìm đọc trong Thánh Kinh, nhất là Tân Ước là những sách viết về cuộc đời Chúa Giêsu hy vọng có thể tìm xem trong thời gian rao giảng Tin Mừng, ngài giảng giải như thế nào?
Theo Tin Mừng kể lại thì Chúa Giêsu giảng giải “như đấng có quyền”.
Phần lớn những buổi thuyết giảng của ngài đều nhắm vào thành phần thính giả nghèo, bình dân, đơn sơ, và khiêm hạ. Do đó, ngài thường dùng những thí dụ rất điển hình như người đi gieo giống, như nhóm thợ gặt, như cây nho, cây vả, như con chiên, con bò, và cả con lợn để đưa vào những thí dụ của ngài.
Tuy vậy, có nhiều lần những bài giảng của ngài mang ý nghĩa thâm sâu, khó hiểu, đến nỗi đối với nhiều người còn là một cái gì khó nghe và chói tai nữa. Thí dụ, khi nói về phép Thánh Thể, ngài đã dùng hình ảnh bánh và gọi bánh ấy là thân xác ngài. Người nghe phần lớn không hiểu gì: “Lời gì chói tai thế, ai nghe cho được” (Gio 6: 60).
Tóm lại, Chúa Giêsu giảng đôi lúc cũng bị phê bình, chỉ trích và ngờ vực như Tin Mừng đã ghi: “Đây không phải là Giêsu con ông Giuse sao? Chúng ta lại không biết cha mẹ ông đó sao? Làm sao ông ấy có thể nói là mình từ trời xuống?” (Gio 6:42). Và nhiều người trong đó có cả những môn đệ ngài đã bỏ ngài.
Trở lại bài giảng đầu tiên mà ngài giảng tại hội trường của làng ngài, mặc dù lúc ấy theo thánh ký ghi nhận ngài đã được nổi danh tại nhiều nơi, nhưng khi về đến quê hương, bài giảng đầu tiên của ngài đã gặp phải sự chống đối, và ngờ vực. Ngài đã gặp thất bại! Người nghe đã tỏ ra ơ hờ, và mặc dù có những người khen, nhưng không thiếu kẻ hoài nghi: “Đây không phải là con ông Giuse sao?” (Luc 4: 22), họ đã hỏi nhau một cách mỉa mai như thế.
Vậy ngài đã giảng những gì? Thánh sử Luca ghi lại rằng ngài vào hội trường Nagiaréth, và công bố lời của Thiên Chúa: “Thánh Thần Chúa ngự trên tôi. Ngài đã xức dầu và sai tôi đi mang tin vui cho những kẻ nghèo khó, công bố sự giải thoát, chữa lành người mù và giải cứu kẻ tù tội, công bố năm hồng ân của Thiên Chúa” (Luc 18-19). Nhưng có lẽ điều làm dân làng ngài khó chịu và không chấp nhận bài giảng, đó là câu ngài tuyên bố sau khi đã gấp sách lại: “Hôm nay ứng nghiệm đoạn Kinh Thánh mà tai các người vừa nghe” (Luc 4:21).
Chúa giảng như vậy thì bị phản đối là cái chắc. Chúa không tâm lý tí nào cả. Phải chi ngài chỉ ông này, ông kia trong hội trường mà nói là những lời ấy trở nên ứng nghiệm nơi họ, nơi dân làng của ngài. Họ là những người quan trọng, và dân làng ngài cũng toàn là những người quan trọng. Giảng như vậy, ngài sẽ được dân chúng vỗ tay và hoan hô. Hoặc trước khi giảng, ngài kể một câu truyện vui, hay làm một phép lạ, như vậy sẽ thu húc và chinh phục người nghe biết mấy. Nhưng vì ngài lại nhận lấy tất cả những vinh dự ấy về cho mình, nên họ ghen và khó chịu: “Đây không phải là con ông Giuse sao?” (Luc 4:22). Và có lẽ sự bực tức, lãnh đạm và tẩy chay hôm đó lên cao lắm nên chính ngài đã phải tự mỉa mai mình: “Tiên tri không được rạng danh nơi quê hương mình” (Luc 4:24).
“Đây không phải là con ông Giuse sao?” Nghe có vẻ ghen tỵ, có vẻ kiêu căng và tự phụ. Con ông Giuse thì sao? Không lẽ hễ là con ông Giuse thì không làm gì khác hơn nghề thợ mộc sao? Và đó là thái độ chúng ta cần phải có mỗi khi nghe Chúa nói với chúng ta trong Thánh Kinh, trong sách vở, và ngay cả trong khi nghe các linh mục giảng. Chúng ta đừng tìm kiếm lợi khẩu, thông thái, và sức thu hút hấp dẫn nơi các nhà giảng thuyết, vì thực tế không có mấy nhà giảng thuyết có hội đủ những tiêu chuẩn ấy. Và chúng ta cũng đừng hy vọng nhiều về những nhà giảng thuyết vừa có tài lại vừa có đức. Con số này có nhưng rất hiếm.
Nhưng chúng ta cần đến với Chúa Giêsu bằng cặp mắt của các mục đồng, của Ba Vua, của Simêon, Anna, và của Gioan Tiền Hô: “Đây là chiên thiên Chúa, Đấng xóa tội trần gian” (Gio 1:29). Chúng ta cũng phải dùng cặp mắt đức tin để nhìn ra ngài và những ân huệ của ngài như vậy. Nhìn nhận và khám phá ra điều mà ngài muốn chúng ta thực hành trong đời sống, vì đó là ý nghĩa đích thực của việc chúng ta đọc, nghe, suy niệm và sống lời Chúa. Sự giải phóng, giải thoát con người khỏi vòng nô lệ tội khiên chẳng đến từ Thiên Chúa sao? Ngài đã chẳng chữa lành tâm hồn tan nát vì tội lỗi của chúng ta đó sao? Lời ngài giảng là lời sự sống như Phêrô đã có lần tuyên xưng. Lời cần bình tâm suy nghĩ, và cầu nguyện. Nó không phải là những lời nghe cho vui tai hoặc vỗ về tự ái, kiêu căng của con người. Đó là lối Chúa giảng.
Nhưng còn các linh mục của Chúa thì sao? Một hôm trong câu truyện trao đổi với nhau liên quan đến giáo lý, và đời sống đạo, người con rể của bạn tôi bất chợt kể câu truyện về việc đi xưng tội.
- Con mới đi xưng tôi tuần trước?
- Thế sao?
- Thì xưng tội chuẩn bị mừng Giáng Sinh đó.
Rồi anh nói tiếp:
- Con vào tòa định xưng tội khác, nào ngờ gặp ngay ông cha mà con không ưa, nên xưng tội không ưa và ác cảm với ông cha đó luôn. Con xưng là con phạm tội ghét cha ấy. Nghe vậy cha ấy hỏi lại là làm sao mà ghét cha. Và con liền xưng luôn tội của cha ấy cho cha ấy nghe. Con nói: “Con có cảm tưởng rằng cha không bao giờ dọn bài giảng, nên mỗi lần con tham dự thánh lễ mà xui gặp cha thì con chia trí và khó chịu hầu như suốt bài giảng và trong cả thánh lễ nữa. Tại sao cha không dọn bài giảng mà chỉ lên tòa giảng nói lông bông, chọc cười thiên hạ vậy? Con một tuần mới có một ngày tới thánh đường nghe lời Chúa, tìm hiểu lời ngài mà con nghe như vậy thì thử hỏi con có nên khó chịu và ghét cái người nên cớ cho con khó chịu không? Con không biết là có bao nhiêu người cũng cùng một tâm trạng như con.”
- Thế rồi sao?
- Cha cũng cho việc đền tội 3 kinh Kính Mừng.
Quý linh mục của Chúa, nếu chưa một lần đọc cuốn Phẩm Chức Linh Mục của Thánh Anphonsô, Giám Mục Tiến Sỹ Hội Thánh và Sáng Lập Dòng Chúa Cứu Thế, xin hãy tìm đọc một lần để hiểu sự cao trọng và linh thiêng của mình khi đứng trước bàn thờ dâng lễ. Hiểu được sự quan trọng của mình khi đại diện chính Thiên Chúa cử hành thánh lễ. Nhưng thánh lễ nhiệm mầu được gói gọn trong 2 phần: Phụng Vụ Lời Chúa và Phụng Vụ Thánh Thể. Vậy làm sao chúng ta có thể dâng thánh lễ cách đầy đủ mà thiếu phần công bố lời Chúa và chia sẻ lời Chúa. Và làm sao chúng ta có thể chia sẻ lời Chúa khi không suy nghĩ, nghiền ngẫm và chuẩn bị kỹ lưỡng?
Lậy Chúa con chưa xưng cái tội mà người bạn trẻ trên đã xưng bao giờ. Nhưng nếu đó là tội, thì hôm nay con xin xưng với Chúa rằng con đã phạm tội này rất nhiều lần và trong nhiều trường hợp khác nhau. Bởi vì con đã thực sự chia lòng, chia trí và khó chịu vì nhiều bài giảng không đầu, không đuôi. Những bài giảng làm trò cười cho thiên hạ, và những bài giảng mà không bao giờ có Amen. Và con cũng tự ra việc đền tội cho con là sau khi kết thúc bài suy niệm này, con sẽ đọc 1 Kinh Lậy Cha, 3 Kinh Kính Mừng để đền tội con và đền thay những linh mục không có giờ dọn bài giảng. Amen.
Tóm lại, để Lời Chúa sinh hoa kết trái, người nghe cần từ nhủ:
Lời này Chúa muốn dạy riêng tôi, chứ không phải chỉ nói về Đức Giêsu, thánh Phêrô, người đàn bà ngoại tình…
Lời Chúa cần được nội tâm hóa, để lời của Ngài đi vào tâm của tôi quyết không đểchim trời bay xuống ăn mất muon hạt vàng tung bay trên đừong đi muôn người!!! để hôm nay Lời Chúa ứng nghiệm thực sự nơi tôi.
Nguồn: http://www.dongcong.net/LoiChua-SuyN...nh07/tn03c.htm
-