HOA MÂN CÔI
H ai tay ôm chặt Giê-Su
O oe tiếng khóc ầu ơ ru hời
A i ơi bắt chước Mẹ thôi
M ẹ luôn suy gẫm những Lời bảo ban
 m thầm thực hiện hòa toàn
N ơi căn phòng cưới hay màn Can-Vê
C ho con giữ trọn câu thề
Ô m mân côi để dâng về mẹ yêu
I m nghe Lời giữa muôn điều
VONG ƯU THẢO (1)
V vi vu quanh cánh hoa vàng
O ng đang tâm sự nhẹ nhàng cùng hoa
N hững lời tình nghĩa thiết tha
G iữa vùng ánh sáng chan hòa ban mai
Ư u phiền gác bỏ ngoài tai
U buồn quên hết mặt mày tâm tư
T hản thanh giữa chốn bụi mù
H ãy mong cha mẹ những giờ yên vui
A n bình trăm tuổi một đời
O ng thường tâm sự tới lui trong vườn
(1) Tượng trưng cho mẹ. Người ta thường
trồng vong ưu thảo để mong mẹ sống lâu.
Vong ưu : hết buồn cho nên sống lâu
HOA ĐIÊN ĐIỂN
Đ i xa luôn vẫn nhớ nhà
I n màu điên điển thật thà dáng quê
Ê m đềm với mảnh trăng thề
N hư luôn nhắc nhở miền quê hiền hòa
Đ i xa luôn cứ nhớ nhà
I hình dáng của gốc dừa thân thương
Ê m đềm dáng mẹ cuối đường
N ơi mà mẹ cứ vẫn thường chờ con
Ngô xuân Tịnh, CVK