-
Muốn ngón tay
Có một vị thần muốn thực nghiệm thực nhiệm coi có người không có lòng tham hay không ? Gặp người thứ nhất thì lấy ngón tay chỉ cục đá nhỏ biến thành thỏi vàng và hỏi anh ta có muốn không ? người ấy trả lời:
- “Muốn thì muốn, nhưng muốn xin thần chỉ lại cục đá lớn hơn”.
Thần chỉ cục đá lớn hơn biến thành tảng vàng cho người thứ hai, người thứ hai cũng hy vọng thần biến tảng đá lớn hơn nữa thành vàng.
Thần lại chỉ viên đá lớn hơn thành vàng cho người thứ ba, nhưng người này lắc lắc đầu bày tỏ là không muốn. Thần rất vui mừng, rồi lại chỉ viên đá lớn như sư tử thành vàng, người ấy cũng lại lắc đầu. Thần cho rằng người này không có lòng tham, và đang khi muốn độ anh ta trở thành thần tiên, thì người ấy nói:
- “Xin ngài đem ngón tay của ngài tặng cho tôi !”
Suy tư:
Con người có khi cũng lừa cả Thiên Chúa nữa, thì thần tiên là cái thá gì chứ ?
Có người nói phĩnh gạt Thiên Chúa thì dễ hơn là lừa gạt con người, bởi vì con người có tai có mắt, có óc có não nên khó phĩnh gạt, còn Thiên Chúa thì không thấy Ngài đâu cả, nên dễ lừa gạt hơn.
Con người ta khi có cái tâm tham lam thì bất kỳ ai họ cũng có thể phĩnh gạt lừa dối, nếu có lợi cho họ:
- Có người có bộ mặt rất dễ thương, nhưng lại đi lừa tình lừa tiền của người khác.
- Có người ăn nói thật thà như bụt, nhưng lại là tay mánh mung dối gạt người khác không thương tiếc.
- Có người cứ mỗi lời nói là yêu thương chị em, vì anh chị em mà hy sinh, nhưng cái hy sinh ấy nhỏ như con tép, mà âm mưu chiếm đoạt của mọi người thì lớn như con voi.
- Có người gặp cha cố, bề trên thì bẩm cha, bẩm cụ, nhưng trong lòng thì ghét cay ghét đắng tìm cách hạ bệ họ.v.v...
Thiên Chúa rất công bằng, rất nhân từ. Sự công bằng này mọi người sẽ thấy trong ngày phán xét, nhưng sự nhân từ thì con người ta có thể thấy ngay từ đời này, bây giờ trong cuộc sống của chính mình.
Cho nên, đừng nói là phĩnh gạt Thiên Chúa thì dễ nhé, coi chừng đó kẻo hối không kịp đó.
Trích nguồn mỗi ngày một câu chuyện