Thứ Ba Tuần XV Mùa Thường Niên Năm Lẻ
BÀI ĐỌC I: Xh 2, 1-15a
"Bà đặt tên cho trẻ là Môsê, vì vớt nó dưới nước lên; và khi đã khôn lớn Môsê đi thăm anh em".
Trích sách Xuất Hành.
Trong những ngày ấy, có một người đàn ông thuộc nhà Lêvi đi cưới vợ cũng trong chi tộc mình. Nàng mang thai và sinh hạ một con trai. Thấy con trẻ khôi ngô tuấn tú, nàng giấu kín trong ba tháng. Khi thấy không thể nào giấu kín được nữa, nàng liền lấy chiếc thúng trét nhựa thông, rồi bỏ đứa trẻ vào trong, đem thả trong đám sậy ở bờ sông. Chị đứa bé đứng xa xa để quan sát sự việc xảy ra thế nào.
Bấy giờ có công chúa con Pharaon xuống tắm dưới sông, còn các nữ tỳ đi bách bộ theo bờ sông. Khi thấy cái thúng mây ở giữa bụi sậy, nàng sai một nữ tỳ xuống vớt lên, vừa mở ra, thấy một trẻ nam nằm khóc trong đó, nàng thương hại và nói: "Đây là đứa trẻ Do-thái". Bấy giờ chị đứa trẻ thưa với công chúa rằng: "Bà có muốn tôi đi tìm cho bà một phụ nữ Do-thái có thể nuôi đứa trẻ này không?" Công chúa đáp: "Đi tìm đi". Chị đứa trẻ liền đi kêu mẹ nó. Công chúa Pharaon nói với mẹ đứa trẻ rằng: "Chị hãy lãnh nuôi đứa trẻ này giùm tôi, tôi sẽ trả công cho chị". Chị ta liền nhận nuôi đứa trẻ, và khi nó lớn lên, thì đem đến cho công chúa Pharaon. Công chúa nhận đứa trẻ làm con nuôi, đặt tên cho nó là Môsê và nói: "Vì tôi đã vớt nó dưới nước lên".
Trong những ngày ấy, Môsê đã khôn lớn, liền đi thăm anh em mình, người thấy họ cơ cực, và thấy một người Ai-cập đang hành hung một người Do-thái là anh em của mình. Sau khi đã nhìn qua nhìn lại, không thấy ai, Người liền hạ sát tên Ai-cập và vùi thây dưới cát. Hôm sau, người đi ra, thấy hai người Do-thái đang đánh lộn với nhau, người bảo kẻ có lỗi rằng: "Tại sao anh đánh người bạn của anh?" Anh ta trả lời: "Ai đã đặt anh làm lãnh tụ và quan án xét xử chúng tôi? Anh cũng muốn giết tôi như anh đã giết người Ai-cập hôm qua sao?" Môsê lo sợ và nói: "Việc này người ta đã hay biết rồi sao?"
Pharaon nghe biết câu chuyện, liền tìm giết Môsê. Nhưng Môsê đã lánh mặt nhà vua, trốn sang xứ Mađian.
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 68, 3. 14. 30-31. 33-34
Đáp: Các bạn khiêm cung, các bạn tìm kiếm Chúa, lòng các bạn hãy hồi sinh (x. c. 33).
1) Tôi bị dìm trong hố bùn lầy, không có chỗ để đặt chân nương tựa. Tôi bị rơi trong đầm sâu nước lớn, và ba đào đang lôi cuốn thân tôi. - Đáp.
2) Nhưng lạy Chúa, con dâng lời nguyện cầu lên Chúa. Ôi Thiên Chúa, đây là lúc biểu lộ tình thương. Xin nhậm lời con theo lượng cả đức từ bi, theo ơn phù trợ trung thành của Chúa. - Đáp.
3) Phần con, con đau khổ cơ hàn; lạy Chúa, xin gia ân phù trợ, bảo toàn thân con. Con sẽ xướng bài ca ngợi khen danh Chúa, và con sẽ chúc tụng Ngài với bài tri ân. - Đáp.
4) Các bạn khiêm cung hãy nhìn coi và hoan hỉ; các bạn tìm kiếm Chúa, lòng các bạn hãy hồi sinh: vì Chúa nghe những người cơ khổ và không chê bỏ con dân của Người bị bắt cầm tù. - Đáp.
ALLELUIA: Tv 24, 4c và 5a
Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, xin dạy bảo con về lối bước của Chúa, và xin hướng dẫn con trong chân lý của Ngài. - Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 11, 20-24
"Trong ngày phán xét, Tyro và Siđon sẽ được xét xử khoan dung hơn các ngươi".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu quở trách các thành đã chứng kiến nhiều phép lạ Người làm mà không chịu sám hối: "Hỡi Corozain, khốn cho ngươi! Hỡi Bethsaiđa, khốn cho ngươi! Vì nếu đã xảy ra tại Tyrô và Siđon các phép lạ diễn ra nơi các ngươi, thì họ đã mặc áo nhặm, rắc tro mà ăn năn hối cải từ lâu rồi. Nên Ta bảo các ngươi: Trong ngày phán xét, Tyrô và Siđon sẽ được xét xử khoan dung hơn các ngươi.
"Còn ngươi, hỡi Capharnaum, chớ thì ngươi nhắc mình lên tận trời sao? Ngươi sẽ phải rơi xuống địa ngục, vì nếu các phép lạ diễn ra giữa ngươi mà xảy ra tại Sôđôma, thì thành ấy đã tồn tại cho đến ngày nay. Vậy Ta bảo thật các ngươi: Trong ngày phán xét, Sôđôma sẽ được xét xử khoan dung hơn ngươi".
Đó là lời Chúa.
www.thanhlinh.net
Suy niệm của Nt Maria Chinh Anh
Suy niệm:
“Sám hối và tin vào Tin mừng” là lời rao giảng đầu tiên trong sứ vụ của Đức Giê-su.
Sự sám hối thật lòng luôn đi đôi với chí hướng canh tân thật lòng.
Không sám hối thật thì sẽ không có sự canh tân, và đời sống theo Tin mừng sẽ dẫm chân tại chỗ.
Sự sám hối đáng quí vì ở đó con người biết mình, nhận ra chính mình với những yếu đuối lầm lỗi;
Biết rằng mình đang trên tiến trình tiến tới sự toàn hảo chứ không phải là mình đã hoàn hảo,
để có thể sống thông cảm, bao dung trước những lầm lỗi, yếu đuối của tha nhân và không lên mặt vênh vang coi khinh người khác.
Nếu coi ‘sám hối’ là một sự ‘hối tiếc’ về điều gì đó không nên xảy ra trong cuộc sống, thì
Có người sám hối vì lợi ích vật chất: “Tôi thật hối hận vì đã đi vào cái nhà hàng chết tiệt đó, nó chém tiền từng ly nước như dao khứa vào tim. Từ rày thôi thì buộc chỉ cổ tay, ‘bái bai’ những nơi như thế.” Hoặc “Tôi thật hối tiếc vì đã chậm trễ để cho người khác nẫng mất một món hời trông thấy.”…
Có những người sám hối vì những yếu tố mang tính kỹ năng: “Tôi thật hối hận vì đã lỡ tay làm bể chiếc bình quí.”, “Tôi thật tiếc vì đã làm xấu một bức tranh lẽ ra rất hoàn hảo.”
Và còn nữa có rất nhiều điều người ta hối hận mà dường như không thể lấy lại được.
Tuy nhiên có những sám hối phát xuất từ con tim chân thành,
Sám hối vì mình đã bỏ biết bao nhiêu cơ hội để làm điều tốt cho bản thân, cho tha nhân và cho cuộc sống.
Sám hối về điều lẽ ra không nên có và mình không nên làm đã gây tổn thương cho bản thân, cho tha nhân và cho cuộc sống.
Sự sám hối từ con tim chân thành là sự sám hối thật lòng,
và sám hối thật lòng thì luôn đi đôi với sự canh tân.
Ai cũng biết câu chuyện nhà bác học Alfred Bernhard Nobel, người đã phát minh ra thuốc nổ. Thuốc nổ rất hữu ích trong việc khai thác mỏ, xây dựng cầu đường, nhưng người ta đã lạm dụng nó quá nhiều vào chiến tranh. Như là một sự sám hối đền bù, Alfred Nobel đã di chúc để tài sản của ông lại để làm giải thưởng cho những phát minh khoa học giúp ích cho nhân loại. Cũng thế nhà bác học Robert Oppenheimer, người phát minh ra việc chế tạo bom nguyên tử, cha đẻ của hai trái bom nguyên tử A hủy diệt hai thành phố Hiroshima và Nagasaki của Nhật Bản, đã rất hối hận vì phát minh của mình; Ông đã từ chức Giám Đốc Trung Tâm Nghiên Cứu Nguyên Tử vào tháng 8 năm 1945. ông Robert Oppenheimer vẫn còn là Giám Đốc của Viện Nghiên Cứu Khoa Học Cao Cấp tại Princeton thuộc tiểu bang New Jersey. Tại Viện Khảo Cứu của tư nhân này, các nhà bác học lỗi lạc được tự do tìm tòi, làm sao cho thiên tài của họ được phát triển tối đa.
Trình thuật Tin mừng hôm nay cho thấy Đức Giê-su “quở trách các thành đã chứng kiến phần lớn các phép lạ Người làm mà không sám hối.” Kho-ra-din, Bết-xai-đa, Ca-phác-na-um là những thành phố ven biển hồ Ga-li-lê khá phồn thịnh và có trình độ văn hóa; Là những nơi đã in nhiều dấu chân rao giảng của Đức Giê-su, đã chứng kiến phần lớn những phép lạ người làm. Nhưng có lẽ sự kiêu căng và tự mãn bởi giàu sang và tri thức đã khép lòng họ, khiến họ không thể mở lòng đón nhận Tin mừng của Ngài để sám hối và canh tân.
Ngày nay, có lẽ đời sống đức tin của người Ki-tô hữu cũng không hơn các thành phố mà Đức Giê-su đã quở trách là mấy. Người ta rất thích đi xem hay được chứng kiến phép lạ. Có rất nhiều người nghe ở đâu có ‘phép lạ’ là có thể bỏ hết mọi công việc làm ăn để ‘đi xem’. Tuy nhiên, phần lớn là do sự hiếu kỳ. Chẳng có mấy người sám hối hay thay đổi cuộc sống của mình sau khi đi xem dấu lạ. Vì thế Lời Chúa hôm nay lại một lần nữa như tiếng chuông cảnh tỉnh gióng lên kêu gọi mọi người, nhất là các Ki-tô hữu: Hãy sám hối để được ơn tha thứ! Hãy sám hối để được ơn cứu độ! Hãy sám hối để mở lòng mình ra đón nhận ân thánh Chúa như mưa sương tưới gội cho tâm hồn được canh tân biến đổi, sinh nhiều hoa trái thơm lành cho cuộc sống.
Lạy Chúa Giê-su là cha rất nhân lành hằng yêu thương chúng con.
Xin ban cho chúng con ơn sám hối tội lỗi mình.
Xin cho chúng con nhận ra tội là sự xúc phạm đến tình yêu Chúa,
Là sự phản bội, vô ơn đối với biết bao hồng ân Chúa đã thương ban cho chúng con,
Là sự vô tâm, cứng lòng không tin, không sống theo những điều Chúa dạy…
Chúa ơi, thật khốn cho con nếu con đã được nghe lời Chúa, được chỉ bảo về những điều Chúa dạy mà con vẫn thờ ơ, coi thường, không tin, không giữ, không sám hối canh tân; hậu quả sẽ như thế nào, làm sao con có thể lường hết được. Con xin mượn lời của tác giả Thánh Vịnh 51 như lời kinh sám hối để cầu xin lòng thương xót Chúa:
3 Lạy Thiên Chúa, xin lấy lòng nhân hậu xót thương con,
mở lượng hải hà xoá tội con đã phạm.
4 Xin rửa con sạch hết lỗi lầm
tội lỗi con, xin Ngài thanh tẩy.
5 Vâng, con biết tội mình đã phạm, lỗi lầm cứ ám ảnh ngày đêm.
6 Con đắc tội với Chúa, với một mình Chúa,
dám làm điều dữ trái mắt Ngài.
Như vậy, Ngài thật công bình khi tuyên án,
liêm chính khi xét xử.
7 Ngài thấy cho : lúc chào đời con đã vương lầm lỗi,
đã mang tội khi mẹ mới hoài thai.
8 Nhưng Ngài yêu thích tâm hồn chân thật,
dạy con thấu triệt lẽ khôn ngoan.
9 Xin dùng cành hương thảo
rảy nước thanh tẩy con, con sẽ được tinh tuyền ;
xin rửa con cho sạch, con sẽ trắng hơn tuyết.
10 Xin cho con được nghe
tiếng reo mừng hoan hỷ,
để xương cốt bị Ngài nghiền nát được nhảy múa tưng bừng.
11 Xin ngoảnh mặt đừng nhìn bao tội lỗi
và xoá bỏ hết mọi lỗi lầm.
12 Lạy Chúa Trời, xin tạo cho con một tấm lòng trong trắng,
đổi mới tinh thần cho con nên chung thuỷ.
13 Xin đừng nỡ đuổi con không cho gần Nhan Thánh,
đừng cất khỏi lòng con thần khí thánh của Ngài.
14 Xin ban lại cho con niềm vui vì được Ngài cứu độ,
và lấy tinh thần quảng đại đỡ nâng con ;
15 đường lối Ngài, con sẽ dạy cho người tội lỗi,
ai lạc bước sẽ trở lại cùng Ngài.
16 Lạy Thiên Chúa con thờ là Thiên Chúa cứu độ,
xin tha chết cho con, con sẽ tung hô Ngài công chính.
17 Lạy Chúa Trời, xin mở miệng con,
cho con cất tiếng ngợi khen Ngài.
18 Chúa chẳng ưa thích gì tế phẩm,
con có thượng tiến lễ toàn thiêu,
Ngài cũng không chấp nhận.
19 Lạy Thiên Chúa, tế phẩm dâng Ngài là tâm thần tan nát,
một tấm lòng tan nát giày vò, Ngài sẽ chẳng khinh chê.
Nt. Maria Chinh Anh
_________________________________________________________________________________
Mời bạn đọc Lẽ Sống - Ngày 14/7: Tự do đích thực