-
14/08/2012
" When i said, i'll never let you go
When all those shadows almost killed your light
I remember you said, don't leave me here alone
But all that's dead and gone and passed tonight
Just close your eyes
The sun is going down
You'll be alright
No one can hurt you now
Come morning light
You and I'll be safe and sound
Don't you dare look out your window darling
Every thing's on fire
The war outside our door keeps raging on
Hold onto lullaby
Even when the music's gone
Just close your eyes
The sun is going down
You'll be alright
No one can hurt you now
Come morning light
You and I'll be safe and sound
I remember tears streaming down your face
When i said, i'll never let you go
When all those shadows almost killed your light
I remember you said, don't leave me here alone
But all that's dead and gone and passed tonight
Just close your eyes
The sun is going down
You'll be alright
No one can hurt you now
Come morning light
You and I'll be safe and sound
Don't you dare look out your window darling
Every thing's on fire
The war outside our door keeps raging on
Hold onto lullaby
Even when the music's gone
Just close your eyes
The sun is going down
You'll be alright
No one can hurt you now
Come morning light
You and I'll be safe and sound"
....
Những ca từ trong ca khúc Safe and Sound của nữ ca sĩ Taylor Swift vọng ngân thánh thót vang lên khiễn tâm hồn ta chợt bừng lên một xúc cảm mãnh liệt. Âm điệu trầm mặc cùng ngôn từ da diết đã làm ta bao lần rơi nước mắt, ca khúc cũng như giọng ca của nữ ca sĩ đã chạm đến tâm khảm của mình tựa như giọt nước rơi vào hồ sâu lạnh giá.
Những giọt nước mắt cùng sự ra đi, bóng tối bao trùm là cả một gam màu ảm đạm. Tôi chợt rùng mình nghĩ về mọi chuyện. Đêm qua mình đã lại khóc rất nhiều, khóc vì tủi thân, khóc vì sự cô đơn đến nao lòng. Mình không còn mềm yếu, nhưng sao mình ko thể ngăn lại những giọt nước ấy. Một người anh nói rằng, Khóc là tốt, ừ thì tốt nhưng thật sự có khiến mọi việc trở nên tốt đẹp hơn không. Mình luôn tự hỏi bản thân rằng, còn sự cố gắng nào tốt hơn là sự bằng lòng với cuộc sống hiện tại. Không tiền, ko tình yêu, ko có gì....
Mình thèm có 1 thứ cảm giác nào đó, tựa hồ như tình yêu, hay sự chở che nhẹ nhàng.... Mình đã mất quá nhiều rồi...
Có hay không tình yêu dành cho mình vào lúc này....
-
Ngày 21/08/2012
Cũng đã lâu rồi mình không gửi bài viết tâm sự lên diễn đàn ấy nhỉ. Không biết mọi người có nhớ mình không hen. Hôm nay, mình xin viết tiếp những trang tâm sự còn dang dở suốt hơn 1 tuần qua do công việc quá lu bu và mình phải về nhà trên Lâm Đồng có công chuyện gia đình.
----
Từ giã cao nguyên Lâm Đồng, sáng nay, mình lại quảy Balo lên đường nam tiến vào lại Sài Gòn trên chuyến xe TB quen thuộc. Suốt chuyến đi là cả một chặng đường thú vị, được gặp lại bác tài xế quen thân vui tính, được thực hành lại kĩ năng "lơ xe" 1 thời mình đã từng làm. (Do bác tài đi có một mình nên mình giúp bác ấy một chút ấy mà). Cũng đã lâu rồi mình không được ngồi ghế cạnh tài để được phóng cái nhìn toàn cảnh cung đường mà mình đang đi qua. Công nhận một điều rằng mọi thứ hai bên đường ngày một đổi mới từng ngày. Ngồi nói chuyện huyên thuyên với bác tài mà quên cả thời gian, về tới khu vực Biên Hòa, mình bắt đầu phụ bác trả khách và xuống hầm lấy hành lý cho khách nữa. Kết thúc chuyến đi thú vị và cũng không kém phần mệt nhọc này là 6 phút tự thưởng cho mình trên ghế mát-xa Rest and Go đặt tại Thành Bười Quận 5. Phải nói là khá thoải mái và dễ chịu đấy ^^.
….Một niềm vui khác mình nhận được khi tham gia HIV.com.vn, đó là được quen các anh, các bạn rất dễ thương trong nhóm, tạm gọi là H7.H7 thực ra chỉ là một cái tên đặt vui và ngẫu hứng cho nhóm… chưa chính thức được công nhận vì có khả năng sẽ bị thay đổi tên khác.H7 là một tập hợp các nam thanh, “nữ” tú có chung một dòng máu Hiếm (H) và chung một khát khao được sống lâu trăm tuổi ^^ (Có lẽ hơi tham lam, nhưng mình nghi không gì là không thể nếu mình nỗ lực và quyết tâm). Thực ra, các bạn trong nhóm đều là những bạn trẻ và rất trẻ tuổi từ 19 trở lên hiện đã và đang điều trị, uống thuốc chống lại căn bệnh thế kỉ này.
Đứng đầu bang hội có lẽ cũng là 1 đàn anh có tuổi đời cao nhất, là anh Đại, Mama Tổng Quản, anh được xem là biểu tượng của “Chuẩn men” trong nhóm. Một người hay cười nói, pha trò cực kì dễ thương và tếu táo. Nhớ ngày đầu đi off với nhóm, anh đã không ngần ngại chi trả cho mình tiền xe đi lại vì nhà mình ở khá xa chỗ off khiến mình cảm thấy rất vui và xúc động vì sự quan tâm ấy. Ngoài ra, anh còn là một người anh lớn luôn động viên và giúp mọi người có thêm hi vọng và niềm tin trong điều trị chống lại căn bệnh này.
“Nữ hoàng ăn uống” là cái tên mĩ miều dành đặt cho Sang, một nhân vật cũng không kém phần quan trọng của nhóm. S là một cậu bé mập mũm mĩm với vẻ ngoài khá dễ thương và ưa nhìn. Cậu là người luôn đứng ra kêu gọi mọi người tham gia OFFLINE và là kênh thong tin chính của nhóm. Thường mỗi khi nhắc đến S trong buổi OFF là thấy bạn ấy đang ăn, có lẽ vì vậy mà S bị gán cho cái biệt danh Nữ Hoàng ăn uống chăng?. Sang ít hát, nhưng có thể thấy ở cậu một nỗi niềm chất chứa. Có thể cậu ấy năng động vui tươi là thế, nhưng đằng sau đó là cả một nỗi lo toan về tương lai và về cuộc sống. Sang luôn sống vì người khác, S luôn động viên và khuyên mình nhiều điều, truyền them cho mình nguồn sức mạnh để mình tin rằng việc mình sắp làm là hoàn toàn đúng đắn.
Người kế tiếp xin được kể tên đó là anh Tình hay còn gọi là Bạn Tình (Theo ý muốn của anh ấy) với nick name rất dễ thương và không kém phần kích động là “Ông hoàng TD”. Anh gây ấn tượng mạnh với M là 1 con người năng nổ, hoạt bát và ưa ca hát. Dù hát không hay ^^ nhưng vẫn cố gắng gào thét và song ca cùng mình suốt chương trình HIV Idol trong buổi đầu gặp mặt mọi người. Anh luôn khiến mọi người phải cười vì những hành động và câu nói dí dỏm của anh. Mình nhận thấy ở anh là một con người can trường, có nghị lực vượt qua khó khăn, bệnh tật. Anh đã cố gắng tăng CD4 từ 2 lên hơn 900 trong máu. Anh luôn nói:” Cứ cười là CD4 sẽ tăng lên vùn vụt”. Mình thực sự cả nể anh vì điều đó.
Tiếp theo là bạn Nhân, bạn trai có nước da trắng, môi hồng. Cơ mà mình thích bạn này ở sự nhanh nhẹn, gần gũi cùng gương mặt thanh tú, hiền hậu. Mặc dù tiếp xúc chưa nhiều nhưng mình cảm nhận ở bạn một sự gần gũi, nhẹ nhàng như đã quen từ lâu vậy. Bạn hay cười, đôi khi những gì bạn thể hiện ra cũng khiễn mình thấy vui, song mình hiểu rằng bạn đã và đang rất nỗ lực để làm tốt tất cả mọi chuyện và đó là 1 điêm rất đáng được trân trọng ở bạn.
Người bạn cuối cùng xin được nhắc đến trong bài viết này đó là Toàn, Nữ Hoàng Hoa Dâm Bụt. Một chàng sinh viên với dáng hình nhỏ nhắn cùng nét thư sinh, khuôn mặt điển trai. Ấn tượng của mình về T là một cậu trai hay cười, ít nói. Nhưng luôn tạo cho Mình cảm giác gần gũi khi nói chuyện và trao đổi cùng bạn ấy.Nói chung H7 nên được gọi là một ngôi nhà, mà ở nơi đó, mỗi thành viên có thể tìm thấy ở nhau 1 sự đồng cảm, đòng điệu trong cuộc sống cũng như trong suy nghĩ và hành động.
Xin gửi lời cảm ơn đến các bạn đã cho M niềm tin, sức mạnh để vượt qua được bản than và tiếp tực con đường chiến đấu với bệnh tật.
Thôi cũng đã 23h32 rồi, trễ quá rồi, Mình xin gác bút tại đây. Mai lại tiếp tục lên đây lan man nhé….Thân chào mọi người, cảm ơn vì đã theo dõi những dòng tâm sự này….
-
Cuộc sống cũng tựa hồ như những chuyến xe vậy. Có khi tấp nập đông đúc, nhưng cũng có khi thing lặng và chậm rãi đến nao lòng. Chúng ta chính là những hành khách trên chuyến xe ấy, hoặc phải lựa chọn cho mình một chỗ ngồi thích hợp, hoặc là phải đứng cho đến hết chặng đường, nhưng ta biết một điều, dù đường xe đi xa đến mấy ta vẫn đi, khó khăn đến thế nào đi chăng nữa cũng có thể vượt qua được. Sống có mục tiêu và có động lực là một thành công trong cuộc đời....
-
17/09/2012
Mới đi cùng thằng bạn qua Nhạc Viện thành phố dự thi tiếng hát truyền hình bản sắc việt. Công nhận là có nhìu bạn hát không hay nhưng tự tin quá. Thật là nể phục.
Cũng lâu rồi không lên đây post bài tâm sự nhỉ. Hôm nay mình đã chuyển qua nhà mới bên Phú Nhuận rồi. Gần trường hơn, đi học sẽ dễ dàng hơn nhiều. Cũng còn một năm nữa mới ra trường lận nên không thể không lo lắng về tương lai vào lúc này được. Dạo này mình kẹt về kinh tế quá, khó khăn trăm bề không biết phải làm sao. một mình tự chi tất cả, chỉ với số tiền ít ỏi mà ba mẹ cho hằng tháng chỉ đủ cho mình sống tại Sài Gòn chứ không làm gì hơn được. Muốn kiếm một công việc gì đó phù hợp làm nhưng mà kẹt giờ quá, sáng đi học, làm tối thì sao về nhà vì ko có xe máy, mình đi xe buýt mà, tối 10h còn xe buýt nào chạy nữa... Haiz.... Thật khó xử...
Ngày mai mình đi tái khám, có kết quả CD4 mới rồi. Không biết có phải uống thuốc điều trị ngay chưa nữa?. Nhưng mình cảm nhận rằng sức khoẻ mình không được tốt, hay bị sốt, tiêu chảy.... nhiều lần mấy tuần nay. Bữa thứ năm đi siêu âm bụng thì không sao, phổi vẫn bình thường nên cũng bớt phần lo ngại. Sắp tới mình sẽ được cấp thuốc và khám miễn phí tại Nhiệt Đới Hospital, hi vọng mọi chuyện sẽ tốt đẹp.
Mình sẽ cố gắng......
-
17/04/2013
Ngày tái khám với nhiều suy nghĩ...
Hôm nay lên Bệnh Viện Nhiệt Đới, nghe phong phanh rằng các bệnh nhân sẽ bị chuyển về địa phương. Thấy cũng lo lắng quá. Đang quen với môi trường này rồi mà. Thằng bạn mình khám chung cũng không khỏi lo lắng, nó nói thà mất tiền còn hơn về TG điều trị.
Khi vào phòng khám, Bác sĩ thông báo cho mình kết quả CD4 sau hơn hai tháng uống thuốc là tăng từ 341 lên 693. Mình cũng vui nhưng cũng tự hỏi ko biết như vậy là tốt hay ko tốt nữa....
Sau khi khám, mình đã gọi và thông báo cho ba mẹ về tình hình bệnh tình của mình tốt rồi.
Ông bà có vẻ vui lắm.
Chỉ mong là được sống lâu hơn để phụ giúp gia đình mình....
À quên, mình cũng đã cho Ba mẹ biết về tình hình bệnh tình của mình rồi. Thoạt đầu họ có buồn nhưng rồi tất cả cũng nhanh chóng qua đi. Giờ thì có Ba mẹ, bác và các em ở bên động viên chia sẻ, nhắc mình uống thuốc hằng ngày nên cũng bớt phần buồn tủi....
Cuộc sống của mình lại bước sang trang mới... :)
-
Đọc topic này mà thấy mắt ...cay cay! Còn đó những tấm lòng nhân ái, chia sẽ, động viên, an ủi.....
Không biết nói gì hơn. Chúc cháu luôn lạc quan yêu đời, và mong một ngày không xa các nhà khoa học sớm tìm ra phương thuốc chữa được căn bịnh thế kỷ này!
Thân ái!
-
MT tham gia DĐ này cũng mới đây thôi. Hôm nay đọc Topic này M thấy mắt mình cay cay....tuổi trẻ mà...ai mà không ít nhất một lần nông nỗi. nhưng thú thật M thấy em là người rất can đảm và giàu nghị lực !!!....Em đã biết đứng dậy sau vấp ngã,đã sống rất tốt....M cũng có một người em có dòng máu giống như em. Không nhiều thì ít M cũng hiểu được phần nào những ưu tư của Em....chẳng biết nói gì hơn nữa chúc cho Em có thêm nhiều nghị lực để Em có thể sống và đứng vững như Em đã từng sống và đứng vững trong suốt những năm tháng qua. Chúc Em luôn tìm thấy niềm vui,hạnh phúc bên những người thân yêu và nhất là luôn bình an trong Chúa. Chúa ở cùng Em.
Mến chúc
-
cám ơn bạn nhiều.
mình đã hiểu ra nhiều điều hơn.
-
........................................................................................................................
........................................................................................................................
-
Cầu mong em luôn khỏe mạnh và bình an trong ơn lành của Chúa.
-
chào bạn. mình đã ngồi đọc hết tâm sự của bạn. cũng đã gần 2 năm rồi không thấy bạn viết tiếp nữa ko biết sức khỏe của bạn bây giờ thế nào rồi? hãy cố gắng lên bạn nhé!
-
Tất Cả Là Hồng Ân ...........................................