levinhkhang
(24/07/2009)
Đó là "con" trí thức. Họ có phải là người hay không? Đọc bài báo, tôi thấy thật sự bức xúc cho hành vi của những "tri thức lớn" đó. Những ông Sơn, ông Giang, ông Long đều đã có địa vị xã hội lại hành xử với mẹ của mình như một kẻ không có tính người. Không biết đã bao giờ họ nghĩ vì sao họ lại có được cuộc sống như hôm nay? Họ có nghĩ ai đã nuôi mình khôn lớn như thế? Đau lắm!!! Tôi mong quý báo và các cơ quan chức năng cần sớm can thiệp và có biện pháp thích hợp đối với những "con" trí thức đó. (Tôi không dùng chữ "người" đối với những kẻ hành hạ đấng sinh thành của mình như thế.)
Phản hồi ý kiến này
bachmai
(24/07/2009)
Tôi rất đau lòng khi đọc bài báo này. Tôi đang sống xa gia đình, nếu chẳng may một ngày nào đó tôi biết anh em tôi ở nhà đối xử với bố mẹ tôi như vậy, chắc tôi không chịu nổi. Chẳng biết những người trong bài báo này có đáng được gọi là con người hay không, thế mà họ lại còn được mang danh là "trí thức", thật mỉa mai quá! Tôi cũng là trí thức, tôi thấy xấu hổ khi có những kẻ như vậy trong hàng ngũ của mình. Nhiều bậc cha mẹ càng già càng khó tính, khó chiều, tôi nhớ báo Thanh Niên cách đây mấy ngày đã có bài "Người già khó", nhưng các con của họ vẫn một lòng hiếu thảo, bởi họ nghĩ một điều đơn giản: cha mẹ là những người đã sinh thành, dưỡng dục mình, đã cho mình cuộc sống và tri thức làm người. Họ chỉ là công nhân, là những người lao động chân tay, nhưng cách đối nhân xử thế của họ mới văn hoá, mới "người" làm sao! Còn những kẻ đã dám nói về người sinh ra mình "tôi còn không coi bà ấy là người" thì thật đáng ghê sợ. Sao ông ta không nghĩ câu "nòi nào giống ấy", nếu ông ta được sinh ra không phải từ con người thì liệu ông ta có là người không? Ông ta có vợ, chắc cũng có con, nếu con cái ông ta sau này cũng nói về ông ta như thế thì sao nhỉ? Tôi vẫn tin rằng "nhân nào quả nấy", nhưng giá như các cơ quan chức năng can thiệp sớm vào chuyện này, để người mẹ bất hạnh được sống yên ổn thì hay quá.
Phản hồi ý kiến này
culaopho
(24/07/2009)
Tôi không biết phải nói gì nữa, tôi thật sự bàng hoàng và hụt hẫng khi trên đời này lại còn tồn tại những "con trí thức" như vậy. Thử nhìn lại mà xem: 1. Chồng là gì? Nguyên là một chuyên viên Bộ Giáo dục - đào tạo cũng thừa nhận: "Việc tôi bạo hành bà ấy là có. Tôi cũng đã từng làm đơn ly dị hai lần nhưng vì các lý do khách quan nên chưa được". 2. Con là gì? Con trai đầu của bà Nhung - ông Nguyễn Thanh Giang, thạc sĩ - luật sư của Đoàn Luật sư thành phố. những người kia là kỹ sư, là cán bộ thi hành án nữa chứ!!! Một gia đình toàn trí thức, có ăn học, làm trong ngành giáo dục, chấp pháp và hành pháp, hiểu rõ truyền thống và pháp luật vậy mà họ lại "hành xử" theo kiểu xã hội đen với chính vợ và mẹ của mình.
Trích lời con bà Nhung nói: "Tôi còn không coi bà ấy là một con người, nói gì là mẹ! Nếu luật pháp cho phép, thì chẳng việc gì tôi ngại ngần khi... từ bà ấy!" Tại sao khi sinh những đứa con ra bà không lựa chọn là nên sinh một mớ trứng vịt nếu lỡ có ung đem ra chợ bán cũng có tiền hay sinh ra một lũ chó con đem bán cho mấy quán thịt cầy cũng được!!! Tôi vô cùng xin lỗi bà Nhung, thật sự tôi không kềm được sự phẫn nộ trong lòng mình. Xin chia buồn cùng bà rất nhiều!!!
Phản hồi ý kiến này
ngohien
(24/07/2009)
Không thể tin được, những con người trí thức như thế lại đối xử với mẹ mình như vậy. Các cơ quan chức năng nên xử lý việc này. Những con người này mất tính người rồi chăng ? Con cái họ nghĩ gì khi cha mẹ mình đối xử với bà mình như vậy ? Tôi tin rằng ông trời có mắt. Họ sẽ bị quả báo.
Phản hồi ý kiến này
dothihuyenlan
(24/07/2009)
Xưa nay người ta thường cho là con cái vô học mới có thể có lời lẽ xúc phạm đến cha mẹ mình. Sao ngày nay, khi con người được sống trong cảnh thanh bình, có điều kiện học lên cao vẫn không thiếu những đứa con mất hết tính "người" đến như thế? Tôi chẳng biết phải dùng ngôn từ nào thích đáng hơn nữa để diễn đạt sự bức xúc của mình. Tôi không cần biết trong cuộc sống thường ngày người mẹ ấy đã có những hành vi gì để làm hại đến uy tín của những đứa con của mình. Nhưng tôi thiết nghĩ, sao các ông không tự nghĩ hình hài của "các ông" ở đâu mà có? Hay là từ đất chui lên? Khốn thay những năm tháng mang nặng đẻ đau của người mẹ ấy, phải chi ngày xưa người mẹ ấy sinh ra những trứng gà, trứng vịt thì tốt hơn nhỉ?
Phản hồi ý kiến này
phuonghong1981
(24/07/2009)
Có lẽ những đứa con này đã học theo gương bạo hành của người cha "trí thức" kia để hành hạ mẹ mình. Và, khi đã được mẹ nuôi nấng ăn học thành những con người "trí thức", họ cũng đã coi việc đánh chửi mẹ là chuyện bình thường. Thật tội nghiệp cho một người vợ, người mẹ đã phải sống bao năm trong gia đình địa ngục ấy. Tôi nghĩ, một người con, dù cho cha mẹ có lỗi lầm gì, lỗi lớn đến đâu, cũng không thể đánh đập người đã sinh ra mình. Huống chi đây là những con người "trí thức", mắng chửi mẹ mình cũng đã là điều không hay chút nào. Lại còn nói mẹ mình không phải là con người! Người mẹ ấy đã cưu mang họ trong bụng hơn chín tháng, trải qua cơn sinh nở banh da xẻ thịt, rồi chăm chút cho họ lớn lên mấy mươi năm, công ơn sinh thành dưỡng dục ấy to lớn biết dường nào. Mẹ đã sinh họ ra, giờ đây ông nói bà ấy không phải con người, vậy suy ra ông là "con gì"??
Tôi cũng có chút thắc mắc là người mẹ này đã có tội lỗi gì lớn đến nỗi làm cho ba người con trai bà hận thù và đánh đập bà, đòi "từ" mẹ. Cũng có nhiều bậc làm cha mẹ sống không tốt đến nỗi gieo vào lòng con cái sự oán hận. Tôi cũng lớn lên trong một gia đình thiếu hạnh phúc do cha mình sống không tốt... , nhưng tôi chưa bao giờ dám mắng chửi cha mình, đòi từ cha như ông Giang, cũng chưa bao giờ dùng vũ lực. Tôi cũng là một trí thức, nhưng trí thức chưa tới đẳng cấp "thạc sĩ" như mấy vị trong bài này. Đau xót thay cho người mẹ, chua chát mỉa mai thay cho những đứa con trai thành đạt kia. Họ thành danh nhưng chưa "thành nhân". Sau bài viết này, người đời sẽ nhìn họ với ánh mắt thế nào ? Có phải họ là những con người sống hai mặt không? Hoà nhã với bạn bè trong cơ quan, ngoài xã hội, nhưng về nhà lại không thể đối xử tốt với mẹ mình.
Phản hồi ý kiến này
phuti
(24/07/2009)
Đọc xong bài báo tôi rất bất bình, không hiểu những trí thức "lớn" này có lương tâm không? Hay là có nhưng họ để cho nó rơi xuống lòng đất rồi. Nếu nói những người cán bộ địa phương không đủ trình độ để nói chuyện với họ, thì tại sao họ lại có thái độ đó với chính người mẹ mang nặng đẻ đau sinh ra họ? Ông Thạc sỹ Giang của đoàn luật sư thành phố ơi! Ông nói ông không coi mẹ ông là con người thì ông là con gì? Ông từ lổ nẻ chui lên chắc. Còn bà Thuyết ơi! Bà là cán bộ thi hành án, tôi nghĩ bà phải hiểu luật pháp chứ, sao lại đánh mất lương tâm vậy!
Theo tô,i tất cả những người con trai và con dâu của bà Nhung nên xin thôi việc đi, đừng để khi xã hội chỉ tận tay day tận mặt và cơ quan của các ông, bà buộc thôi việc thì xấu hổ lắm, các ông các bà ạ. Nhục quá... Các bạn có cùng ý kiến như tôi không? Tôi thấy các ông Giang, ông Sơn, bà Thuyết thực sự chỉ là những con thú đội lốt người.
Phản hồi ý kiến này
xuanitvn
(24/07/2009)
Tôi thấy bạn levinhkhang vẫn còn ưu ái khi gọi họ là "con" trí thức. Tôi cho rằng phần "con" lẫn phần "người" đều không còn, trong con người họ chỉ tồn tại một thứ được gọi là quỷ dữ. Những kẻ hành hạ mẹ mình như vậy cần phải được xã hội loại bỏ. Họ hãy nhớ câu " Nhân nào quả đấy "
Phản hồi ý kiến này
sagittarius
(24/07/2009)
Xin đừng gọi bọn họ là trí thức! Thật không thể tin được trên đời lại có những đứa con có thể đối xử như thế với mẹ của mình. Không biết họ suy nghĩ gì mà lại có thể có những hành động đầy thú tính như vậy? Dù cho chỉ là một lời nói nặng nhẹ với cha mẹ thì cũng đã coi như bất hiếu. Thật không thể định nghĩa được những hành động của những con người này là gì nữa rồi! Xin đừng gọi bọn họ là những trí thức! Họ không xứng đáng với từ đó! Thế mới hay học cao, có học hàm, học vị này kia cũng chưa hẳn đã là có văn hoá.
Một người là thạc sĩ- luật sư, một người là kĩ sư và từng là giảng viên, một người là cán bộ thi hành án; những thứ họ đang có ngày hôm nay, thử hỏi tự họ có thể có được? Họ có thể sống đến ngày hôm nay không cần phải nhờ đến một hạt gạo, bát cơm nào của bố mẹ? Cho dù không phải là mẹ mình đi chăng nữa, những hành động đó cũng bị xem là vô ơn. Thế mà đằng này… Những ai đọc bài báo này hẳn sẽ rất phẫn nộ vì những lời lẽ được thốt ra từ ông Nguyễn Thanh Giang- một người “con” của bà Nhung. Một luật sư hẳn hoi, có cả bằng thạc sĩ, vậy mà lại có thể thốt ra được những lời như thế. Ông không xem mẹ mình là một con người? Xin lỗi! Chúng tôi cũng không xem ông như một con người!
Phản hồi ý kiến này
viethang
(24/07/2009)
Đọc bài báo, tôi vô cùng bức xúc. Tại sao lại có những đứa con đối xử với mẹ mình như vậy? Tôi thương cho bà mẹ này đã mang nặng đẻ đau, chăm sóc một lũ "QUÁI THAI" của xã hội , vậy mà lúc nào chúng cũng tự cho mình có trí thức. Mong pháp luật có biện pháp trừng trị thật xứng đáng để làm gương.
Phản hồi ý kiến này
hoabanmai
(24/07/2009)
Tôi tự hỏi những người này có còn là con người không nữa? Thậm chí họ còn không bằng những con thú. Ít nhất những con thú cũng còn biết thương yêu, che chở cho đồng loại của nó. Tôi đồng ý gọi họ là "con" vì họ không đáng là "người"...
Phản hồi ý kiến này
nhatquang
(24/07/2009)
Thật không tin đây lại là những " trí thức ". Các cụ ngày xưa đã có câu: CHO GÌ - NHẬN NẤY. Cầu mong là sau này con cái các vị ấy không " đối xử " với các vị như vậy khi các vị về già.
Phản hồi ý kiến này
bahieptran
(25/07/2009)
Tôi quá thất vọng về những người có tâm địa dã thú đội lốt nguời !
Phản hồi ý kiến này
hoabinhmaimai101
(25/07/2009)
Tôi không biết người mẹ này đã làm gì với họ để họ xem bà ta không phải là người. Nhưng, với tư cách là một con ngừơi thì họ cũng không có quyền ngược đãi, đánh đập bất kỳ một ai. Mà ở đây, họ lại nhẫn tâm đánh đập cả mẹ mình, dù bà đã có làm gì đi chăng nữa. Là những người tri thức trẻ mà lại có cách hành xử vô đạo đức, vô giáo dục như vậy thử hỏi họ có tư cách để đứng trên giảng đường giảng dạy cho sinh viên hay có tư cách để là người đại diện của luật pháp đi đòi công lý cho người khác hay không?
Phản hồi ý kiến này
ngocanh24
(25/07/2009)
Không còn nghi ngờ gì nữa họ là những con quỹ dữ đội lốt người như bahieptran viết, tôi hoàn toàn nhất trí với nhận xét đó, không hiểu sao những người cấp trên của họ không hiểu họ đã sống với người sinh thành ra họ như thế thì thử hỏi họ sẽ làm gì khi những người chung quanh họ không phải là máu thịt, làm sao họ có thể công tâm mà làm việc tốt cho người khác được, làm sao họ có thể bảo vệ cho ai đuợc !
Phản hồi ý kiến này
HATHANHHUE
(25/07/2009)
Nếu người mẹ ấy chẳng ra gì thì làm sao các vị được xã hội coi là trí thức kia có được như ngày hôm nay. Một "dây chuyền" trí thức mà lại làm những hành động không phải của con người bình thường. Một người chồng làm bên ngành giáo dục, một người con là thạc sĩ, còn lại là kỷ sư, thi hành án, vậy mà đối xử với người thân của mình như kẻ thù. Không biết khi ra xã hôi họ sẽ hành động ra sao??? Người đã rứt ruột sinh ra mình mà còn xem chẳng ra gì thì có xứng đáng với công việc họ đang làm không? Có thể người lớn tuổi thì tính tình thay đổi nên đôi lúc họ khó tính. Là con, dù thế nào đi nữa cũng không thể đối xử với mẹ mình như vậy.
Phản hồi ý kiến này
phuthuansf
(25/07/2009)
Tôi chỉ thắc mắc là, những đứa con này- Mẹ của họ, mà họ còn đánh đập hành hạ như vậy, thì làm sao họ “yêu thương” ai !? Tôi mà thấy họ ở đâu, tôi sẽ tránh xa họ ngay! Tôi mồ côi Mẹ năm lên 4 tuổi, lớn lên tôi thấy các bạn mình có Mẹ để gọi, tôi ước ao, Mẹ tôi sống lại với tôi một lần, rồi tôi chết cả đời này cũng chịu ! Ôi sao lại có những đứa con “ác quỷ” như vậy trên cõi đời này ?! Trần Mai
Phúc Binh Thanh
Phản hồi ý kiến này
nhulang
(26/07/2009)
Phận làm con, trong đời, chắc hẳn ai cũng không tránh được một vài lần lỡ có những lời lẽ khó nghe với mẹ. Nhưng chỉ bấy nhiêu thôi cũng khiến con áy náy, dằn vặt cả đời và rơi nước mắt khi nghĩ lại, với suy nghĩ: "Dẫu mẹ có làm gì vẫn là mẹ". Thử hỏi những người con kia đã có khi nào tự nhìn lại mình? Ra đời, họ là những trí thức cao cấp, nhiều người trọng vọng, nhưng bổn phận làm con họ còn "chưa có", chứ chưa phải "chưa tròn", thì theo tôi, mọi công đức đều đổ sông đổ biển. Họ xem chính người sinh thành ra mình không ra gì, thì cái bề ngoài lịch lãm kia chỉ là sự đội lốt. Tôi đang tự hỏi, đối với con cái, họ sẽ dạy dỗ thế nào nhỉ?
Phản hồi ý kiến này
huynhthilan
(26/07/2009)
Tôi rất đau lòng và bức xúc khi đọc những dòng này, tôi nghĩ chỉ có những con thú mới có những hành xử như vậy với mẹ mình - người đã mang nặng đẻ đau và nuôi nấng họ khôn lớn, nên người. Những hành động của Sơn, Giang đáng bị cả xã hội nguyền rũa và lên án. Mong rằng các cấp thẩm quyền hãy "mạnh tay" với những "con thú" này.