|
4. SỐNG ĐỜI CẦU NGUYỆN
Một ngày kia, các tu sĩ hỏi thầy Serovin:
- Làm sao mà thầy có thể bảo những người thợ kia làm việc chăm chỉ đến thế mà không cần trông chừng họ, trong khi mắt chúng con không rời họ mà họ vẫn đánh lừa chúng con?
Thầy Serovin trả lời:
- Tôi cũng không rỏ. Tôi chỉ biết rằng vào mỗi buổi sáng, trước khi tới xưởng, tôi cầu nguyện cho họ. Tôi đến với họ bằng quả tim yêu thương. Khi tôi bước vào xưởng, tôi yêu thương họ với tình yêu thương dạt dào của lòng tôi. Tôi phân công cho họ rồi ra về với quyết định là sẽ cầu nguyện cho họ trong suốt thời gian họ làm việc. trong phòng tôi, tôi đặt mình trước nhan Chúa và cầu nguyện: " Lạy Chúa, xin thương nhớ đến Nicola, cậu còn nhỏ, mới hai mươi tuổi, cậu để lại con đầu lòng và vợ ở dưới quê. Chúa nghĩ xem câu ta đau khổ biết mấy khi phải xa lìa vợ con như thế. Xin chúa gìn giữ gia đình Nicola khỏi mọi tai biến" . Rồi tôi cầu nguyện cho những người thợ khác nữa. tôi sống như vậy đó, tôi cầu nguyện cho mỗi một người thợ, người này rồi đến người khác. Cuối ngày, tôi đến trao đổi với họ vài câu chuyện. Chúng tôi cầu nguyện chung với nhau và họ ra về nghỉ ngơi. Phần tôi, trở lại tu viện với nhiệm vụ còn lại của một đan sĩ.
Lời cầu nguyện luôn đi đôi với công việc bổn phận hàng ngày. Các cộng đoàn tu trì thường tổ chức làm sao để luôn bất cứ giờ nào cũng có một tu sĩ cầu nguyện trước nhan Chúa thay cho những tu sĩ khác đang chu toàn bổn phận nơi khác.
Trong đời sống từng cá nhân, chúng ta tổ chức thế nào để tâm hồn luôn hướng về Chúa, làm sao cho moọi việc hàng ngày được đưa vào trong mọi lời cầu nguyện. Tác giả tập sách Đưòng Hy Vọng đã khuyên các con tinh thần của mình sống đời cầu nguyện như sau: " Con hãy cầu nguyện luôn, không ngừng". Người ta sống không nguyên bởi bánh, mà còn sống bởi lời Chúa,Thánh Thể, Thánh Kinh, Thánh Nguyện. Nếu không, con sẽ không có sự sống thần linh. Lời cầu nguyện của con phải phổ cập, quả tim con phaỉ chứa đựng cả thế gian. Nhưng đừng vì nó mà quên những thực thể trong con và chung quanh con. Đặc biệt, với tâm hồn tận hiến, đáng lẽ trong căn cước phải khai nghề nghiệp là cầu nguyện. Các nghề khác thế gian đều làm cả. Thế gian đòi hỏi con làm đại lý và nài xin con "hãy cầu nguyện cho tôi".
Như thầy đan sĩ Serovin được nhắc tới ở trên, chúng ta cần cầu nguyện luôn, cầu nguyện cho tất cả mọi người, nhất là những ai ta gặp hàng ngày, những ai có liên hệ đến ta.
Cần phải cầu nguyện luôn, cầu nguyện với hết lòng tin tưởng. Trong Phúc âm, Chúa Giêsu đã dạy các tông đồ: " hãy xin thì sẽ được, hãy gõ cửa thì sẽ mở cho. Vì bất cứ ai xin thì sẽ được, ai tìm thì sẽ thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở cho. Nào ai trong các người khi thấy con mình xin bánh mà lại đưa cho nó hòn đá ư, hay là nó xin con cá mà lại cho nó con rắn ư?. Vậy, nếu các con dù là kẻ xấu còn lấy của tốt mà cho con cái, phương chi Cha các các con ở trên trời sẽ không ban những sự tốt lành cho những kẻ khấn cầu Ngài hay sao?" (Mt 7,7-12).
Thử hỏi còn có lời nào có sức khuyến khích chúng ta cầu nguyện hơn những lời trên của Chúa Giêsu?.
Thiên Chúa là Cha tràn đầy yêu thương đối với mọi con cái của Ngài. Chúng ta không cầu nguyện vì chúng ta không nhìn nhận, không tin tưởng vào người Cha cao cả là Thiên Chúa. Tin mà không cầu nguyện là chưa tin thật sự. Tác giả tập sách Đường hy vọng đã nhận định như sau:" Con ngạc nhiên vì sao nhiều người mất ơn cứu rỗi, mất đức tin, phản bội giáo hội. trong bao nhiêu lý do luôn luôn có một lý do chính là họ đã bỏ cầu nguyện từ lâu rồi. Một người thánh mà không cầu nguyện là thánh giả. Con đợi xem họ sẽ sụp đỗ không mấy hồi".
Lạy Chúa, xin thương củng cố đức tin nơi con để con được sống kết hiệp với Chúa luôn mãi trong mọi giây phút cuộc đời. Với Chúa cùng tiến bước, con sẽ không còn sợ điều chi nữa. Xin chúa hãy đến ngự trong con cho con luôn sống tinh thần cầu nguyện và trung thành thực thi thánh ý Chúa mọi nơi mọi lúc. |
|