Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 4 trên 4

Chủ đề: Ngày 20-9 : Thánh Anrê Kim Taegon, Phaolô Chong Hasang và Các Bạn

  1. #1
    hoathuytinh's Avatar

    Tham gia ngày: Jul 2007
    Tên Thánh: Maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Sài Gòn
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 2,893
    Cám ơn
    250
    Được cám ơn 5,368 lần trong 2,124 bài viết

    Default Ngày 20-9 : Thánh Anrê Kim Taegon, Phaolô Chong Hasang và Các Bạn

    Thánh Anrê Kim Taegon, Phaolô Chong Hasang và Các Bạn

    Anrê Kim Taegon là linh mục Ðại Hàn đầu tiên và là con của một người trở lại đạo. Cha của ngài, ông Ignatius Kim, được tử đạo trong thời cấm đạo năm 1839 và được phong thánh năm 1925. Sau khi được rửa tội vào lúc 15 tuổi, Anrê phải trải qua một hành trình dài 1,300 dặm để gia nhập chủng viện ở Macao, Trung Cộng. Sáu năm sau, ngài xoay sở để trở về quê hương qua ngả Mãn Châu. Cùng năm ấy ngài vượt qua eo biển Hoàng Sa đến Thượng Hải và thụ phong linh mục. Khi trở về quê, ngài có nhiệm vụ thu xếp cho các vị thừa sai vào Ðại Hàn qua ngã đường biển, nhằm tránh né sự kiểm soát biên phòng. Ngài bị bắt, bị tra tấn và sau cùng bị chặt đầu ở sông Han gần thủ đô Hán Thành.

    Thánh Phaolô Chong Hasang là một chủng sinh, 45 tuổi.

    Kitô Giáo được du nhập vào Ðại Hàn khi Nhật xâm lăng quốc gia này vào năm 1592, lúc ấy có một số người Ðại Hàn được rửa tội, có lẽ bởi các binh sĩ Công Giáo người Nhật. Việc truyền giáo rất khó khăn vì Ðại Hàn chủ trương bế quan tỏa cảng, ngoại trừ những hành trình đến Bắc Kinh để trả thuế. Một trong những chuyến đi này, khoảng năm 1777, sách vở tài liệu Công Giáo của các cha dòng Tên ở Trung Cộng được lén lút đem về để dạy bảo người tín hữu Kitô Ðại Hàn. Giáo Hội tại gia bắt đầu thành hình. Khoảng mười năm sau đó, khi một linh mục Trung Hoa lén lút đến Ðại Hàn, ngài thấy có đến 4,000 người Công Giáo mà chưa có ai được gặp một vị linh mục. Bảy năm sau, số người Công Giáo ấy lên đến khoảng 10,000 người. Sau cùng, tự do tôn giáo được ban hành vào năm 1883.
    Khi Ðức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đến Nam Hàn năm 1984 để phong thánh, ngoài Thánh Anrê và Phaolô, còn 98 người Ðại Hàn và ba vị thừa sai người Pháp, tất cả đều tử đạo trong khoảng 1839 và 1867. Trong số đó có các giám mục và linh mục, nhưng hầu hết là giáo dân: 47 phụ nữ, 45 quý ông.

    Trong những người tử đạo năm 1839 là Columba Kim, một phụ nữ 26 tuổi. Ngài bị cầm tù, bị tra tấn bằng vật dụng bằng sắt nung nóng và than. Ngài và người em là Agnes bị lột quần áo và bị giam chung với những tù nhân hình sự, nhưng họ không bị làm nhục. Sau khi Columba phàn nàn về sự sỉ nhục này, từ đó về sau không một phụ nữ nào bị nhục nhã như vậy nữa. Hai người bị chém đầu. Một em trai 13 tuổi, Phêrô Ryou, bị tra tấn dã man đến độ em có thể lấy da thịt của mình mà ném vào quan toà. Em bị xiết cổ cho đến chết. Protase Chong, một người quý tộc 41 tuổi, sau khi bị tra tấn ông đã chối đạo và được thả tự do. Sau đó, ông trở lại, tuyên xưng đức tin và bị tra tấn cho đến chết.


    Lời Bàn

    Chúng ta bàng hoàng khi thấy sau khi được thành lập, Giáo Hội Ðại Hàn hoàn toàn là một Giáo Hội của giáo dân khoảng hơn một chục năm. Làm thế nào mà giáo hội ấy sống còn khi không có bí tích Thánh Thể? Ðiều này cho thấy, không phải các bí tích không có giá trị, nhưng phải có một đức tin sống động trước khi thực sự được hưởng ơn ích của bí tích Thánh Thể. Bí tích là dấu chỉ của sự hoạt động và đáp ứng của Thiên Chúa đối với đức tin sẵn có. Bí tích làm gia tăng ơn sủng và đức tin, nhưng chỉ khi nào sẵn có một điều gì đó để được gia tăng.


    Lời Trích

    "Giáo Hội Ðại Hàn thì độc đáo vì được thành lập hoàn toàn bởi giáo dân. Giáo Hội còn non yếu, thật trẻ trung nhưng thật vững mạnh trong đức tin, và đã đứng vững sau những đợt sóng bách hại mãnh liệt. Do đó, chỉ trong vòng một thế kỷ, Giáo Hội đã kiêu hãnh với 10,000 vị tử đạo. Cái chết của các vị tử đạo này trở thành men cho Giáo Hội và đưa đến sự triển nở huy hoàng của Giáo Hội Ðại Hàn ngày nay. Ngay cả bây giờ, tinh thần bất khuất ấy vẫn còn trợ giúp cho người tín hữu của Giáo Hội thầm lặng ở miền bắc bên kia vĩ tuyến" (ÐGH Gioan Phaolô II, bài giảng trong lễ phong thánh).



    Trích www.NguoiTinHuu.com
    Chữ ký của hoathuytinh
    Vanitas, Vanitatum Et Omnia Vanitas.

  2. Được cám ơn bởi:


  3. #2
    xoicucnong's Avatar

    Tham gia ngày: May 2008
    Tên Thánh: Martino
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Đi bán dạo, mần răng có nhà hỉ...^^
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 868
    Cám ơn
    2,784
    Được cám ơn 1,699 lần trong 545 bài viết

    Default Ngày 20/09 Thánh tử đạo VN_Thánh Gioan Charles Cornay Tân


    Linh mục thừa sai Paris - (1809 – 1837)
    Thanh gươm sẽ xức dầu cho con

    "Lạy Chúa xin nhận lời con thống hối thay cho việc xưng tội, và máu con đổ ra thay cho bí tích xức dầu. Lương tâm con không vướng mắc tội trọng nào, nhưng không vì thế, con coi mình là công chính. Xin Đức Maria chứng gíam cho việc thống hối, và thanh gươm sẽ xức dầu cho con".
    Đó là lời cầu nguyện và lời chia sẻ chân thành của linh mục Gioan Tân trong ngày bị xử tử. Trước mặt cha giờ đây, một Thiên Chúa công bằng xét định tội phúc, cũng là một Thiên Chúa yêu thương khoan hồng tất cả, khi con người dám dâng trọn vẹn vì tình yêu ngài.

    Xin chọn nơi này làm quê hương

    Gioan Cornay sinh ngày 28.02.1809, tại Loudun, nước Pháp, trong một gia đình giàu có. Thời niên thiếu, ngoài việc học hành, cậu chỉ vui chơi với chúng bạn. Hết bậc trung học, được Chúa kêu gọi, cậu xin vào chủng viện Saumur, Mont Morillon, và sau đó vào đại chủng viện Thừa Sai Paris năm 1830. Năm sau thày lãnh chức phó tế, và xuống tàu đi giảng đạo ở Viễn Đông. Khi đến Macao, bề trên phái thày đến tỉnh Tứ Xuyên, Trung Hoa, nhưng vì khi đó đường vào Quảng Đông bị cấm ngặt, thày phải đến Việt Nam, có ý đi bộ theo lối Vân Nam cho an toàn hơn.

    Đến Việt Nam thày lấy tên là Tân và ở xứ An Tân chờ đợi. Chẳng may hai giáo hữu Trung Hoa qua đất Việt Nam để đón thày, khi đến Hà Nội lại mắc bệnh dịch tả và qua đời, nên thày Tân liền xuống giáo phận Nam, được Đức cha Harvard Du truyền chức linh mục ngày 20.04.1836, cha chính thức xin ở lại Việt Nam, và được gửi đến xứ Bầu Nọ giúp thừa sai Marette. Hỗ trợ cho cha có hai thày giảng Phaolô Mỹ và Phêrô Đường, sau cũng bị bắt một ngày với cha.

    Với cha Tân, Việt Nam là quê hương thứ hai mà cha rất thân thương. Khi mang bệnh nặng, nhiều người đã khuyên cha về Pháp chữa trị, cha nói rằng : "Được Chúa sai đến đây, tôi sẽ không chịu bỏ về, dù phải chết đi nữa". Và sau này cha đã toại nguyện.

    Tình ngay lý gian

    Ở làng Bầu Nọ có một người tên Đức chỉ huy một băng cướp, đã bị các tín hữu bắt nộp cho quan. Để trả thù, anh tố cáo dân làng Bầu Nọ che dấu linh mục Âu Châu. Khi ấy, quan Trấn Sơn Tây Lê Văn Đức cũng chẳng thiết tha với lệnh bách hại đạo cho lắm, nên cũng lờ đi. Anh liền tố cáo cha Tân xúi dân nổi lọan, y dặn vợ là Yến giả xin học đạo để biết chỗ cha ở, rồi lén đến chôn giấu vũ khí trước khi báo cho quan. Lần này y thành công. Quan nghe tin có nổi loạn, liền đưa đạo quân gồm 1500 lính đến bao vây làng Bầu Nọ ngày 20.6.1837.

    Mới đầu viên Lý Trưởng Bầu Nọ cũng là người Công Giáo, đã tìm cách che chở cho cha Tân, nhưng khi quan đưa ông tới chỗ giấu gươm giáo và đánh đòn điều tra, ông liền tiết lộ chỗ của vị thừa sai. Lúc ấy cha Tân đang núp trong bụi rậm, thấy gươm giáo của lính đâm ngay bên mình, biết là không thoát khỏi, cha đứng dậy bước ra trình diện. Quan liền sai lính đóng gông nhốt vào cũi giải về Sơn Tây.

    Cha kể lại trong một lá thư rằng : "Thứ năm ngày 22.6, đoàn áp tải khởi hành từ sớm. Suốt con đường, tôi cầu nguyện nói chuyện và ca hát không ngừng. Dân chúng tụ tập và khen tôi vui vẻ quá". Tiếng hát của cha khá độc đáo và kích thích sự tò mò của nhiều người. Mấy ngày liền, quan bắt cha phải hát, rồi mới cho ăn. Cha liền chọn một khúc thánh ca chúc tụng Đức Mẹ để hát. Từ đây cha bị nhốt vào tù gần ba tháng.

    Nhận được tin, vua Minh Mạng ủy quyền cho các quan tỉnh xử án. Các quan cho điệu cha ra tòa, ép cha nhận tội phiến loạn. Cha trả lời : "Thưa quan, chúng tôi chỉ chuyền giảng đạo dạy người ta làm lành lánh dữ, dạy con cái kính thảo cha mẹ, dạy dân vâng phục vua quan. Tôi đâu thể đi ngược lại giáo huấn của mình mà chống đối nhà vua được :.

    Ngày 11.8, cha bị 50 roi kép bện bằng nhiều sợi dây, dầu mỗi sợi dây có một miếng chì, khiến thân thể cha bị rách da xé thịt, máu tuôn thấm cả y phục. Thế nhưng, cha không một lời kêu trách, đứng lên cha lại tiếp tục hát thánh ca.

    Tám ngày sau, quan bắt cha đạp lên Thánh Giá, cha ôm Thánh Giá lên hôn một cách cung kính. Lính đánh cha nát ba cây roi mây trước khi trả cha về ngục. Lần khác, khi ép tội làm loạn, cha khẳng khái tuyên bố : "Không, tôi thà chịu đủ mọi cực hình, hơn là nhận tội không phạm đó. được sống đấy, nhưng phải mang tiếng xấu suốt đời".

    Chết vẫn còn hát ca

    Cuối cùng quan kết án cha phải chém đầu, nhưng khi gửi vào Huế, vua Minh Mạng sửa thành án lăng trì. Nhận được tin do cha Jaccaard Phan báo, cha Tân viết thư cảm ơn và gởi lời vĩnh biệt mọi người. Cha viết thư về cho gia đình :

    "Cha mẹ yêu quý, đừng buồn về cái chết của con. Đó không phải là ngày than khóc, mà là ngày vui mừng. Xin hãy nghĩ rằng sau những dau khổ ngắn ngủi con chịu thì con sẽ luôn nhớ đến cha mẹ trên Trời cao. Xin nhận nơi đây tấm lòng thảo hiếu của con. Cornay".

    Ngày 20.9.1837, cha bị đưa ra pháp trường Năm Mẫu ngoài thành Sơn Tây. Ngồi trong cũi giữa đoàn lính tráng đông đảo, cha vẫn vui vẻ tươi cười đọc kinh vả hát thánh ca. Đến nơi xử, cha xin phép cầu nguyện một lát, rồi tự cởi áo và nằm trên thảm trải sẵn. Lý hình đóng bốn cọc bốn phía, trói chân tay ngài vào đó.

    Theo luật xử án lăng trì, lẽ ra phải chặt chân tay trước, nhưng viên quan đã tỏ ra nhân đạo hơn, cho chém đầu cha trước, rồi mới đến tay chân. Cuối cùng phân xử thân mình cha làm bốn khúc. Toán lý hình thấy lòng cam đảm của tử tội thì mơ ước hão huyền : Họ móc gan của vị thừa sai rồi ăn sống, có kẻ liếm máu còn đọng lại trên gươm đã chém đầu cha, họ hy vọng nhờ đó họ thêm can đảm.

    Được phép quan, tìn hữu xứ Bách Lộc đến chôn cất thi thể vị tử đạo tại chỗ. Hai tháng sau đem về an táng tại Chiêu Ửng.

    Đức Lêo XIII suy tôn cha Gioan Cornay tân lên bậc Chân Phước ngày 27.5.1900.

    Ngày 19-06-1988, Đức Gioan Phaolô II suy tôn ngài lên bậc Hiển thánh.



    Chữ ký của xoicucnong
    LẠY CHÚA, XIN CHO CÁC LINH HỒN ĐƯỢC AN NGHỈ NGÀN THU.

  4. #3
    xoicucnong's Avatar

    Tham gia ngày: May 2008
    Tên Thánh: Martino
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Đi bán dạo, mần răng có nhà hỉ...^^
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 868
    Cám ơn
    2,784
    Được cám ơn 1,699 lần trong 545 bài viết

    Default Ngày 20 tháng 9 Chân phước Mác-cô Mơ-đên

    Linh mục (+1498)
    Tiểu sử

    Mặc dù có rất ít thông tin về tiểu sử của chân phước Mác-cô Mơ-đên, nhưng dựa vào những thông tin hạn hẹp đó ta vẫn có thể hình dung cách sống động về nhân cách của người. Mặt khác, không có sự kiện nào vào thời ấy được truyền lại cho chúng ta, mà không bị biến dạng và trộn lẫn với các sự kiện khác. Thế nhưng, các chi tiết trong tiểu sử này đều có những điểm tương đồng : chân phước Mác-cô Mơ-đên là một tu sĩ đức độ và là một tông đồ nhiệt thành rao giảng Lời Chúa.

    Người sinh tại Mơ-đên vào đầu thế kỷ XV. Lúc còn trẻ người xin gia nhập tu viện thuộc Dòng Ða Minh ở quê nhà. Người say mê cầu nguyện, siêng năng suy gẫm các mầu nhiệm trong đạo, trung thành giữ các lời khấn và kỷ luật dòng, đánh tội phạt xác và tô điểm tâm hồn bằng các nhân đức. Vì mục đích chính của Dòng là các tu sĩ không chỉ khao khát ơn cứu độ cho chính mình mà còn nhiệt tâm chăm lo phần rỗi cho tất cả mọi người, nên cha đã miệt mài nghiên cứu thánh khoa và đi giảng dạy khắp nơi, mang lại nhiều hoa trái cho các linh hồn ở nhiều thành phố của nước Ý. Tiếng tăm về sự thánh thiện và thông thái đem lại cho người một uy tín ; sức mạnh siêu nhiên của tài hùng biện và gương sáng về đời sống thanh thoát đã đem lại một sức thuyết phục mạnh mẽ trong lời giảng của người. Vì thế, cha đã cảm hóa được nhiều tâm hồn, giúp họ từ bỏ đường tà và khơi dậy nơi tâm hồn họ niềm khao khát được nên trọn hảo.

    Khi cha được chọn làm bề trên tu viện Pê-xa-rô, anh em và dân cư trong thành phố hết lòng kính trọng và tín nhiệm người. Cha qua đời tại tu viện này vào ngày 22-9-1498.

    Người được đức thánh cha Pi-ô IX suy tôn lên hàng chân phước năm 1857.

    Lời nguyện : Lạy Thiên Chúa giàu lòng thương xót, nhờ công đức của chân phước Mác-cô, Chúa đã dẫn đưa nhiều người lầm lạc trở về nẻo chính đường ngay. Vì lời cầu bầu của người, xin thanh tẩy chúng con sạch mọi tội lỗi, hầu chúng con được hưởng nếm niềm vui vĩnh cửu. Chúng con cầu xin
    Chữ ký của xoicucnong
    LẠY CHÚA, XIN CHO CÁC LINH HỒN ĐƯỢC AN NGHỈ NGÀN THU.

  5. #4
    xoicucnong's Avatar

    Tham gia ngày: May 2008
    Tên Thánh: Martino
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Đi bán dạo, mần răng có nhà hỉ...^^
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 868
    Cám ơn
    2,784
    Được cám ơn 1,699 lần trong 545 bài viết

    Default Ngày 20 tháng 9 Chân phước Phan Sinh Pô-xa-đát


    Linh mục (1644-1713)
    Tiểu sử
    Cậu Phan Sinh Pô-xa-đát sinh tại Co-đua năm 1644. Song thân cậu làm nghề buôn bán trái cây. Khi còn trẻ, cậu được một tu sĩ Ða Minh và một tu sĩ dõng Tên giúp cậu làm quen với công việc đèn sách. Thế nhưng, khi mẹ của cậu tái giá, người cha kế đã cắt đứt việc học và bắt cậu đi làm thuê cho một ông chủ tàn nhẫn. Dần dần, chẳng những cậu đã chinh phục được ông chủ bằng đức tính dịu hiền của mình, mà còn nhận được sự ủng hộ của ông để tiếp tục việc học còn đang dang dở. Cậu hăng say thi hành những công việc bác ái đến mức sẵn sàng phân phát cho người nghèo phần lương thực của mình.

    Cậu muốn gia nhập cộng đoàn thánh Phao-lô của các anh em Ða Minh ở Co-đua, nhưng các vị bề trên đã từ chối vì mẹ cậu thuộc tầng lớp "buôn thúng bán bưng". May mắn thay ! cậu lại được tiếp nhận ở tu viện Ca-la Cơ-li gần Co-đua. Thế là thầy Phan Sinh được gửi lên miền Gia-en để theo học tại tu viện thánh Ca-ta-ri-na Nữ hoàng. Thầy tuyên khấn vào năm 1663 và ít lâu sau được lãnh tác vụ linh mục, cha được bổ nhiệm đến Ca-la Cơ-li. Từ đây, cha đã trở nên vị tông đồ bừng cháy lửa nhiệt tình theo gương thánh Vinh Sơn Phê-ri-ê và danh tiếng của cha lan rộng khắp nước Tây Ban Nha.

    Vì động lòng thương những người nghèo, bệnh nhân và các tù nhân, cha thường chia sẻ cho họ quần áo, giày dép, thuốc men và tất cả những đồ dùng cá nhân. Cha có tài hùng biện nổi tiếng đến mức có thể chinh phục được thính giả, khiến cho những buổi diễn kịch nhảm nhí ở Co-đua đành phải tháo lui. Ðồng thời, nhờ biết luyện tập đức khiêm nhường, cha luôn cố gắng chu toàn những công việc hèn mọn nhất, vui tươi trước những lời chỉ trích và châm chọc của những kẻ muốn vu oan cáo vạ cho người và còn từ chối những chức vụ cao trọng anh em dành cho người như chức giám tỉnh và giám mục. Cha nói : "Thật vô lý khi thấy chiếc mũ giám mục lại đội trên đầu một người lớn lên giữa những giỏ trái cây..."

    Cha đã viết một tiểu sử về thánh Ða Minh và một khảo luận chống lại phái Mô-li-nô và chủ nghĩa an tịnh. Người qua đời ngày 20-9-1713 ở tuổi 69, như người đã linh cảm và tiên báo trước.

    Ðức thánh cha Pi-ô VII tôn phong người lên hàng chân phước năm 1818.


    Lời nguyện : Lạy Chúa là Ðấng rất mực yêu thương, Chúa đã đổ tràn trên chân phước Phan Sinh vị ngọt ngào của lòng bác ái siêu nhiên và làm cho người trở nên nhà giảng thuyết Tin Mừng nổi tiếng. Nhờ lời người nguyện giúp cầu thay, xin ban cho chúng con luôn được sống trong tình yêu của Chúa. Chúng con cầu xin
    Chữ ký của xoicucnong
    LẠY CHÚA, XIN CHO CÁC LINH HỒN ĐƯỢC AN NGHỈ NGÀN THU.

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com