Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 2 trên 2

Chủ đề: Suy Tư về Người hát rong

  1. #1
    hongbinh's Avatar

    Tham gia ngày: Sep 2010
    Tên Thánh: Gioan Baotixita
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Gx Thổ Hoàng
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 9,475
    Cám ơn
    9,570
    Được cám ơn 28,345 lần trong 5,379 bài viết

    Default Suy Tư về Người hát rong

    Suy Tư về Người hát rong



    Cũng đành xin làm người hát rong
    Chỉ mong đời không chê trách
    Chỉ mong chuyến xe muộn màng
    Không dừng sớm khi đang rong chơi
    ( Trần Long Ẩn)

    Chắc hẳn rất nhiều người đã từng nghe và đã từng ngâm nga ca khúc nầy, tôi cũng vậy, tôi đã từng ngâm nga say mê và cũng thử tưởng tượng mình sẽ làm người hát rong theo bước chân những người đi trước hát vang bài ca tình yêu con người và cuộc sống cho dẫu có muộn màng:

    Cũng đành xin làm người đến sau
    Để nghe niềm đau phía trước
    Tình như chiếc môi dịu ngọt
    Treo hờ hững trên cây hoang đường
    ( Trần Long Ẩn)

    Và tôi nhớ đến một con người vĩ đại: Đấng Chân phước Gio-An Phao-Lô 2:

    Đấng Chân Phước đã làm người hát rong trong suốt 26 năm triều đại Giáo hoàng của mình với bài ca chủ lực: “Totus tuus, tất cả cho Mẹ” và bài ca nầy đã đi theo ngài suốt cả cuộc đời tới giờ phút cuối của của kiếp người.

    Cuối những năm của thế kỷ 20, cả thế giới đã chiêm ngưỡng một con người được mệnh danh là người hát rong của thế kỷ , một con người vĩ đại đó chính là Đấng Chân Phước Gio An Phao Lô 2.

    Trong những năm đó, toàn thế giới đang sống trong tâm trạng của một thế giới đầy sợ hãi, một nỗi sợ hãi bao trùm mà theo ánh mắt của nhân loại hầu như không có lối thoát, nỗi sợ hãi đó được ví như tâm trạng hoảng loạn của các Thánh tông đồ chơi vơi giữa biển rộng, vượt biển giữa đêm đen đầy bão tố mà không biết bám víu vào đâu và bám vào ai…

    Giữa lúc ấy Đấng Chân Phước Gioan Phaolo 2 đã kịp xuất hiện với bài ca đầu tiên Ngài đã hát đó là bài: “ Đừng sợ”, và có lẽ cũng chính nhờ bài ca khởi đầu cho 26 năm triều đại Giáo Hoàng nầy đã làm biến đổi lòng người và làm thay đổi khuôn mặt của thế giới ngày hôm nay.

    Đừng sợ, chính là bài ca Giê Su, bài ca của Giê Su theo Tin Mừng Thánh Mat-thêu: khi các môn đệ của Chúa đang phải chống chọi với sóng gió bão bùng giữa biển khơi, giữa lúc mọi người còn hoảng loạn, chẳng còn biết bám víu vào đâu thì Chúa Giê Su đã đi trên mặt nước đến và trấn án họ: “ Cứ yên tâm, Thầy đây đừng sợ!”, Và Đấng Chân phước đã hát bài ca : Đừng sợ” đồng thời kêu mời nhân loại cùng hòa nhịp vào bài ca nầy, đồng thời nhắc nhớ cho nhân loại là hãy tin tưởng, phó thác, cậy trông vào sự hiện diện đầy yêu thương và quyền năng cùng với sự can thiệp của Chúa luôn luôn đúng lúc và đúng thời điểm sẽ giúp chúng ta không còn sợ hãi trước những mối hiểm nguy của cuộc sống đã khiến chúng ta luôn luôn sống trong sợ hãi, luôn luôn để cái sợ chế ngự cả tâm trí lẫn hành vi.

    Sau bài ca đừng sợ Ngài lại cất cao tiếng hát hòa bình, giữa một thế giới đang chồng chất hận thù, lò lửa chiến tranh cứ chực chờ phát nổ, con người chỉ thích đối thoại với nhau bằng súng đạn, bằng bạo lực, ngài lại cất cao bài ca hãy kiến tạo hòa bình từ trong trái tim, để từ sự nối kết trái tim với muôn người bằng trái tim luôn sẵn sàng rộng mở sẵn sàng sống với con người và cuộc đời, ngài cất cao bài ca đối thoại, bài ca giao hòa cả thế giới về với Đức Giê Su sứ giả của hòa bình chân thật và duy nhất.

    Khi người trẻ băn khoăn giữa ngã rẽ cuộc đời, chẳng biết chọn lối đường để bước đi, ngài đã đến với họ và đã cất cao tiếng hát cùng với họ, mở lối cho họ một con đường, con đường yêu thương và phục vụ sự sống, con đường của Chúa Giê Su mang đậm dấu hình Thập Giá, để từ con đường nầy giới thiệu cho mọi người trên thế giới gương mặt và khối tình của Chúa Giê Su thật tuyệt vời : “ tương lai được bắt đầu ngay ngày hôm nay chứ không phải vào ngày mai, Chúa cần các con nhiều để thắp sáng địa cầu, để chỉ cho nhân loại đường tìm về sự sống mới.Hãy sắp sẵn trí khôn, tài năng và nhiệt huyết, sắp sẳn cả tình yêu để đối diện với khổ đau. Hãy phục vụ cuộc sống và làm cho mọi người biết đên dung nhan Chúa, biết đến tình Giê Su tuyệt vời” ( Trầm Thiên Thu phối nhạc)

    Khi cả thế giới chưa hết bàng hoàng bởi những viên đạn bắn thẳng vào quả tim của ngài, thì lại một lần nữa lại được ngất ngây với một bài ca ngài cất lên sau đó, bài ca tha thứ cho kẻ đã bắn mình, bài ca lung linh tình thương của sự sống, của sự thứ tha theo gương Giê Su Thầy Chí Thánh đã dạy: “Thầy không bảo con phải tha đến bảy lần, nhưng đến 70 lần 7”, và chính Chúa Giê-Su đã tha cho cho những người đã đóng đinh mình: “Lạy Cha xin tha cho chúng vì chúng không biết việc chúng làm”.

    Và chính ngày hôm nay đang có hàng triệu triệu người, đặc biệt các bạn trẻ trên toàn thế giới đang kiên vững trong đức tin theo bước chân của Đấng Chân Phước Gio-An Phao-LÔ 2 làm người hát rong, hát vang bài ca tình yêu Thập giá, bài ca Giê Su Đấng là Tình Yêu và chính là Đường là Sự Thật và là Sự Sống.

    Riêng tôi với chỉ một ước mơ nhỏ bé, xin được làm người hát rong trong tầm tay và cuộc sống rất đỗi bình thường của mình bằng bài hát yêu thương con người như lời bài hát mà tôi vẫn thường ngâm nga:

    Kiếp này xin làm người hát rong
    Để cho tình yêu lên tiếng
    Để cho trái tim bội bạc
    Không còn đến trong đêm hoa đăng
    Sẽ còn câu chuyện người hát rong
    Còn nghe ngày sau kể tiếp
    Tặng riêng những ai thật lòng
    Đang còn hát yêu thương con người
    ( Trần Long Ẩn)

    Hồng Bính
    Chữ ký của hongbinh
    Đạm bạc dĩ minh chí
    Ninh tĩnh nhi chí viễn

  2. Có 7 người cám ơn hongbinh vì bài này:


  3. #2
    hongbinh's Avatar

    Tham gia ngày: Sep 2010
    Tên Thánh: Gioan Baotixita
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Gx Thổ Hoàng
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 9,475
    Cám ơn
    9,570
    Được cám ơn 28,345 lần trong 5,379 bài viết

    Default Video: Thánh Giáo Hoàng Gioan XXIII

    Video: Thánh Giáo Hoàng Gioan XXIII




    Đức Thánh Cha Phanxicô sẽ phong thánh cho hai vị Giáo Hoàng tiền nhiệm của ngài là Đức Gioan XXIII và Đức Gioan Phaolô II vào ngày 27 Tháng 4 tới đây.


    Việc chọn phong thánh cho hai vị cùng một ngày thật là đầy ý nghĩa. Cả hai vị đại Giáo Hoàng đều có những ảnh hưởng sâu đậm không những trên Giáo Hội mà còn cả trên vận mệnh của thế giới đương đại.

    Đức Giáo Hoàng Gioan XXIII tên khai sinh là Angelo Giuseppe Roncalli sinh ngày 25 tháng 11 năm 1881. Ngài là người con thứ tư trong gia đình có mười bốn đứa con. Cha mẹ ngài là những tá điền sống trong một ngôi làng ở Lombardy, Italia.

    Ngài được thụ phong linh mục ngày 10 tháng 8 năm 1904 và đảm trách nhiều chức vụ khác nhau như sứ thần Tòa Thánh tại Pháp, Bulgaria và Hy Lạp.

    Đức Giáo Hoàng Piô XII đã tấn phong Hồng Y cho ngài ngày 12 Tháng Giêng năm 1953 và đặt ngài làm Thượng Phụ Thành Venice cũng như Hồng Y đẳng linh mục hiệu tòa Santa Prisca.

    Đức Roncalli được bầu làm giáo hoàng vào ngày 28 tháng 10 năm 1958 ở tuổi 76 sau mười một vòng bỏ phiếu. Những nhà bình luận thời ấy thường xem ngài như một vị Giáo Hoàng tạm thời. Tuy nhiên, Đức Gioan XXIII đã làm kinh ngạc họ với những dấu ấn ngài để lại cho Giáo Hội và thế giới.Ngài đã triệu tập Công Đồng Vatican II lịch sử với phiên khai mạc đầu tiên vào ngày 11 tháng 10 năm 1962 và kéo dài cho đến ngày lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội 8 tháng 12 năm 1965.

    Ngày 14 tháng 10 năm 1962, tức là ba ngày sau khi Đức Thánh Cha Gioan XXIII khai mạc Công Đồng, máy bay do thám Mỹ phát hiện ra Cuba và Liên Xô đã bắt đầu xây dựng các dàn phóng tên lửa đạn đạo hạt nhân tầm trung và tầm xa có khả năng tấn công hầu hết tất cả các thành phố trên nước Mỹ.

    Tổng thống Kennedy đặt quân đội trong tình trạng sẵn sàng chiến tranh, ráo riết triển khai các dàn phóng tên lửa hướng về Mạc Tư Khoa và Havana, phong toả Cuba, trong khi buộc Liên Sô và Cuba phải tháo gỡ các tên lửa. Bí thư đảng cộng sản Liên xô là Nikita Khrushchev không nhượng bộ còn đưa thêm tàu chiến áp sát Cuba và cho phép các tư lệnh chiến trường phóng các vũ khí hạt nhân chiến thuật, nếu Cuba bị Mỹ xâm lược.

    Thế giới tiến gần đến gần ngày tận thế hơn bao giờ hết. Hàng triệu người theo dõi các cuộc thách thức trên truyền hình. Hai phía dường như không còn có con đường nào để thoát ra khỏi một cuộc chiến được dự đoán là không thể tránh khỏi.

    Trước tình trạng mây đen chiến tranh đang tụ dần, che kín chân trời thế giới, ngày 25 tháng 10 năm 1962, trên radio Vatican, Đức Thánh Cha Gioan XXIII, đọc một diễn văn quan trọng bằng tiếng Pháp gởi tất cả các nhà lãnh đạo trên thế giới.Ngài nói:

    “Chúng tôi xin tất cả các chính phủ đừng giả điếc với tiếng kêu than của nhân loại. Họ cần phải làm tất cả những điều
    có thể trong thẩm quyền của mình để cứu vãn hòa bình. Như thế, họ sẽ tránh cho thế giới khỏi các nỗi kinh hoàng của một cuộc chiến tranh, mà hậu quả đáng sợ của nó không ai có thể dự đoán được. Họ cần tiếp tục các cuộc thương thảo, vì lối cư xử thành thật và cởi mở này có giá trị to lớn như một chứng tá cho lương tâm của mọi người, và trước lịch sử. Cổ vũ, ủng hộ, chấp nhận các cuộc đối thoại, ở mọi cấp và bất kỳ lúc nào, là một quy luật của sự khôn ngoan và thận trọng, đem lại những ơn lành của trời và đất”.
    Ngày hôm sau, thông điệp của Đức Giáo Hoàng xuất hiện trên các tờ báo trên khắp thế giới, trong đó có tờ Pravda (Sự thật), tờ báo chính thức của đảng Cộng sản Liên Xô. Nhan đề trong bài báo là: "Chúng tôi xin tất cả các chính phủ đừng giả điếc với tiếng kêu than của nhân loại”.

    Với lời nài xin của mình, Đức Thánh Cha Gioan XXIII đã cho thủ tướng Khrushchev một lối thoát trong danh dự. Bằng cách rút lui ngay lúc ấy, ông có thể được xem như là một con người của hòa bình, chứ không phải là một kẻ hèn nhát. Hai ngày sau, ông Khrushchev, một người vô thần, lãnh tụ của một đất nước luôn hăng máu hủy diệt tôn giáo, luôn cố gắng nuôi dưỡng một cuộc chiến tranh tuyên truyền không mệt mỏi chống Vatican, đã đồng ý rút các tên lửa. Đổi lại, Kennedy cũng đã bí mật đồng ý rút các tên lửa của Mỹ khỏi Thổ Nhĩ Kỳ.

    Có một việc công chúng thời đó ít người biết là vào ngày 23 tháng 9 năm 1962, chỉ một tháng trước khi khai mạc Công Đồng Vatican II và giúp thế giới thoát khỏi bờ vực chiến tranh, kết quả việc chụp X-quang cho Đức Thánh Cha Gioan XXIII biết là ngài bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối. Ngài biết là mình sắp từ giã cõi đời này. Trong lúc bi đát như thế, ngài vẫn tiếp tục cống hiến hết sức mình cho Giáo Hội và thế giới.

    Ngài được Chúa gọi về ngày 3 tháng 6 năm 1963.

    Những người thời đó đều lưu giữ một ký ức sống động về cảm xúc lan toả trong những ngày ấy. Quảng trường thánh Phêrô lúc đó trở thành một đền thánh ngoài trời, đón tiếp cả ngày lẫn đêm các tín hữu thuộc mọi lứa tuổi và thành phần xã hội, lo lắng và cầu nguyện cho sức khỏe của Đức Giáo Hoàng. Toàn thể thế giới đã nhìn nhận Giáo Hoàng Gioan là một vị mục tử và một người cha của nhân loại. Điều gì đã làm nên con người ngài như thế? Làm thế nào mà ngài có thể chạm đến trái tim của của những con người quá khác biệt nhau như thế, thậm chí ngay cả những người không phải là Kitô hữu nữa?

    Để trả lời câu hỏi này, chúng ta có thể liên tưởng đến khẩu hiệu Giám mục của ngài: oboedienta et pax: vâng phục và bình an. "Những từ này," –Giám mục Roncalli đã ghi lại trước ngày thụ phong trong cuốn “Nhật Ký Một Linh hồn, tĩnh tâm để chuẩn bị thụ phong giám mục, 13-17 tháng 3 năm 1925”.

    Bình an là khía cạnh rõ ràng nhất người ta dễ dàng nhận thấy nơi Đức Angelo Roncalli : bình an tự nhiên, thanh thản và thân ái. Đây rõ ràng là một nét đặc biệt về nhân cách của ngài, giúp ngài xây dựng tình huynh đệ bền chặt ở khắp mọi nơi, chẳng hạn trong thừa tác vụ là Đại Diện Tòa Thánh. Ngài đảm nhận cương vị này gần 3 thập niên, thường tiếp xúc với những môi trường và thế giới cách xa Thế Giới Công Giáo, nơi ngài được sinh ra và lớn lên. Chính trong những môi trường này mà ngài tỏ ra là người thợ dệt hữu hiệu các mối quan hệ và một người vô địch của tinh thần hiệp nhất, cả trong cộng đoàn Hội Thánh lẫn bên ngoài. Hơn thế nữa, ngài mở ra cuộc đối thoại với các Ki- hữu thuộc các Giáo Hội khác, với những người đại diện của Do thái giáo và thế giới Hồi giáo, và với nhiều người thiện chí khác.

    Đức Giáo Hoàng Gioan đã chuyển ban bình an đến với những ai tiếp xúc với ngài bởi vì tâm hồn ngài chìm ngập trong bình an: ngài đã để cho Chúa Thánh Thần tạo nên bình an trong tâm hồn. Và tâm hồn ấy tràn ngập bình an là hoa trái của một công trình lâu dài và thách thức trên chính bản thân ngài, mà những dấu vết phong phú đã để lại trong cuốn “Nhật Ký của một Tâm Hồn”. Trong đó chúng ta có thể thấy Roncalli - người chủng sinh, linh mục, giám mục – bám chặt vào tiến trình tiệm tiến là thanh tẩy tâm hồn. Chúng ta thấy ngài, ngày qua ngày, nỗ lực nhận ra và loại trừ những ước muốn bắt nguồn từ tính ích kỷ của bản thân và biện phân những soi sáng của Chúa, để mình được hướng dẫn bởi những vị linh hướng khôn ngoan và được truyền cảm hứng từ những bậc thầy như thánh Phanxicô đệ Salê và thánh Carolo Boromeo. Đọc những bài viết đó, chúng ta thực sự thấy được một linh hồn đang được hình thành dưới tác động của Chúa Thánh Thần, đang hoạt động trong Hội Thánh Người, trong các tâm hồn; chính Chúa Thánh Thần, cùng với những xu hướng tốt đó, đã đem lại bình an cho tâm hồn Roncalli.Giờ đây chúng ta hãy đề cập đến với từ thứ hai và có tính quyết định, đó là từ: "Vâng phục". Cho dù bình an là nét bên ngoài, thì thiên hướng bên trong của Roncalli hệ tại là vâng phục. Quả thế, vâng phục là phương tiện để đạt được bình an.

    Trước tiên, nó có một ý nghĩa rất đơn sơ và thực dụng: chu toàn trong Hội Thánh một việc phục vụ mà các bề trên của ngài yêu cầu, bằng cách không hề tìm kiếm bất kỳ điều gì cho bản thân, không trốn tránh bất kỳ điều gì được đòi hỏi, ngay cả khi điều đó có nghĩa là phải rời bỏ quê hương để đối diện với những thế giới mà mình không biết và sống nhiều năm ở những nơi có rất ít người Công Giáo và ở xa nhau. Đó là tinh thần sẵn sàng để được dẫn dắt như một đứa trẻ, tinh thần này đã tôi luyện đời hoạt động của ngài như một linh mục, như các bạn đã biết rất rõ; thư ký của Giám Mục Radini Tedeschi và đồng thời giáo sư và cha linh hướng trong đại chủng viện của giáo phận; Đại Diện Tòa Thánh ở Bungari, Thổ Nhĩ Kỳ, Hy Lạp và Pháp; Thượng Phụ Giáo Chủ Venice và cuối cùng, Giám Mục Rôma. Tuy nhiên, qua sự vâng phục này, Roncalli, trong tư cách linh mục rồi Giám mục, cũng đã sống một sự trung thành sâu xa, mà ta có thể gọi là, như ngài đã từng nói, sự phó thác vào Thiên Chúa Quan Phòng. Ngài luôn nhìn nhận trong đức tin rằng qua lối sống theo cách này, dường như được dẫn dắt bởi người khác chứ không theo sở thích hoặc dựa trên sự nhạy cảm thiêng liêng của chính mình, Thiên Chúa đang phác hoạ một kế hoạch của riêng Người. Ngài là con người quản trị, người lãnh đạo. Nhưng ngài là một nhà lãnh đạo được hướng dẫn bởi Chúa Thánh Thần, bởi sự vâng phục.

    Qua sự phó thác hàng ngày cho thánh ý Chúa, Giáo Hoàng Gioan tương lai đã sống ngày càng sâu xa hơn một cuộc thanh tẩy cho phép ngài hoàn toàn từ bỏ chính mình và bám chặt vào Đức Kitô. Chính theo cách này mà ngài làm cho sự thánh thiện toả sáng, sự thánh thiện mà Hội Thánh sau này đã chính thức nhìn nhận. Đức Giêsu nói với chúng ta: "Bất cứ ai mất mạng sống mình vì thầy thì sẽ cứu được mạng sống ấy.” (Lc 9, 24) Đây là nguồn mạch đích thực của sự tốt lành của Đức Giáo Hoàng Gioan, của sự bình an mà ngài đã gieo vãi trên khắp thế giới. Chính nơi đây mà cội rễ của sự thánh thiện của ngài được tìm thấy: trong sự vâng phục theo tin mừng của ngài.

    Đó là bài học cho mỗi một người chúng ta, nhưng cũng cho Hội Thánh trong thời đại chúng ta: Nếu chúng ta để mình được hướng dẫn bởi Chúa Thánh Thần, nếu chúng ta có thể chết đi cho tính ích kỷ để dọn chỗ cho tình yêu Chúa và Thánh ý Người, chúng ta sẽ tìm thấy sự bình an, chúng ta sẽ là những người xây dựng bình an và sẽ lan toả bình an chung quanh chúng ta. Nửa thế kỷ sau cái chết của ngài, sự hướng dẫn khôn ngoan và đầy tình phụ tử của Đức Giáo Hoàng Gioan, tình yêu của ngài đối với truyền thống của Hội Thánh và ý thức về nhu cầu đổi mới không ngừng, trực giác tiên tri khi triệu tập công đồng Vatican II và sự dâng hiến cuộc sống của ngài cho sự thành công của công đồng, có giá trị như là cột mốc trong lịch sử Hội Thánh của thế kỷ hai mươi; và như là ngọn đuốc sáng cho hành trình đi về phía trước.

    vietcatholic
    Chữ ký của hongbinh
    Đạm bạc dĩ minh chí
    Ninh tĩnh nhi chí viễn

  4. Được cám ơn bởi:


+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Tags cho chủ đề này

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com