Chúa nhật XXVII Mùa Thường Niên – Năm B

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô (10,2-16)
Khi ấy, những người biệt phái đến gần và hỏi thử Chúa Giêsu rằng: "Người ta có được phép ly dị vợ mình chăng?" Người đáp: "Môsê đã truyền cho các ông thế nào?" Họ thưa: "Môsê cho phép làm giấy ly dị và cho ly dị". Bấy giờ Chúa Giêsu đáp lại: "Chính vì sự cứng lòng của các ông, mà Môsê đã viết ra điều luật đó. Nhưng lúc khởi đầu cuộc sáng tạo, Thiên Chúa đã dựng nên một người nam và một người nữ. Bởi đó người nam sẽ lìa cha mẹ để luyến ái vợ mình, và hai người sẽ nên một huyết nhục. Như thế, họ không còn là hai mà là một huyết nhục. Vậy sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không được phân rẽ".

Về đến nhà, các môn đệ lại hỏi Người về điểm đó. Và Người bảo các ông: "Ai bỏ vợ mình và lấy vợ khác, thì phạm tội ngoại tình đối với người vợ trước. Và người nữ bỏ chồng và lấy chồng khác, thì cũng phạm tội ngoại tình".

Bấy giờ người ta đưa những trẻ nhỏ đến cùng Chúa Giêsu để Người đặt tay trên chúng, nhưng các môn đệ khiển trách họ. Thấy vậy, Chúa Giêsu bất bình và bảo các ông rằng: "Hãy để các trẻ nhỏ đến cùng Thầy, đừng ngăn cản chúng, vì nước Thiên Chúa là của những người giống như chúng. Thầy bảo thật các con: Ai không đón nhận nước Thiên Chúa như trẻ nhỏ, sẽ không được vào nước đó". Rồi Người ôm chúng, đặt tay ban phép lành cho chúng.

***

Bài chia sẻ Tin Mừng của Lm. Giuse Vũ Thái Hòa

Gia đình là nền tảng của xã hội và của Giáo Hội

Một số người Pharisêu đến gần Chúa Giêsu và đặt câu hỏi về việc ly dị để gài bẫy Người: “Người ta có được phép ly dị vợ mình chăng?”. Nhưng Chúa Giêsu trả lời bằng một câu hỏi, bắt họ phải nhìn nhận công khai rằng, việc được ly dị không phải là một điều luật trong luật Môisen, nhưng chỉ là một điều được Môisen cho phép. Bấy giờ, Chúa Giêsu tuyên bố rằng sở dĩ ông Môisen cho phép viết chứng thư mà rẫy vợ vì họ lòng chai dạ đá. Nhưng lời miễn chuẩn này không hủy bỏ được Luật căn bản.

Dù truyền thống Do Thái có cổ xưa đi chăng nữa, Chúa Giêsu vẫn nhắc lại ý muốn của Đấng Tạo Hóa khi kể lại câu chuyện trong sách Sáng Thế (bài đọc I). Bằng những hình ảnh đơn sơ, nhiều tưởng tượng nhưng đầy ý nghĩa, giống như truyền thuyết “Một mẹ trăm con” của dân tộc Việt Nam, tác giả sách Sáng Thế giúp chúng ta khám phá ra những chân lý căn bản và sâu sắc về mối tương quan vợ chồng cũng như về gia đình.

1/ “Đàn ông ở một mình không tốt”. Câu này làm đề tài cho nhiều cuộc tranh luận sôi nổi cũng như nhiều chuyện phiếm khôi hài. Thực ra, đây là do bản văn cũ dịch sai! Tên Adong hay Ađam có nghĩa là “con người”, là nhân tính; dịch ra tiếng Anh là “man”, tiếng Pháp là “homme”. Chữ này có hai nghĩa: con người và đàn ông. Do đó câu dịch đúng sẽ là: “Con người ở một mình không tốt”. Con người sinh ra là để sống cùng và sống với, với người khác, với gia đình, đoàn thể, xã hội... chứ không thể sống đơn độc một mình.

2/ Hình ảnh ông Ađam ngủ say khi Chúa tạo dựng bà Evà là một biểu tượng gồm nhiều ý nghĩa: “người khác” vẫn là một điều bí mật; tác động của Chúa luôn là một mầu nhiệm; chính Chúa sáng tạo sự sống chứ không phải con người.

3/ Người nam và người nữ bình đẳng như nhau vì được dựng nên từ cùng một xương, một thịt, cùng một nhân tính, một phẩm giá.

4/ Đôi vợ chồng phải sống trong sự hợp nhất thâm sâu và bất khả phân ly. Sự hợp nhất ấy được biểu lộ qua sự truyền sinh. Con cái chẳng phải là “một thân thể” xuất phát từ tình yêu vợ chồng hay sao?

Sự hợp nhất chủ yếu này phải đuợc duy trì và bảo vệ bằng mọi giá, vì đó là ước muốn của Thiên Chúa đối với đôi vợ chồng cũng như đối với gia đình. Vì thế, Chúa Giêsu mạnh mẽ xác nhận: “Sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly”. Người đến để khôi phục sự sáng tạo theo lệnh truyền của Đấng Tạo Hóa.

Thế nhưng, những người Do Thái giải thích bản văn của sách Sáng Thế về đôi vợ chồng theo lối của họ. Những người Pharisêu tự cho phép né tránh luật Chúa và đề xuất một vài luật trừ. Theo hướng của các ngôn sứ, Chúa Giêsu trở về nguồn và phản đối những giải thích sai lầm của họ: “Tại sao các ông dựa vào truyền thống của các ông mà vi phạm điều răn của Thiên Chúa?... các ông dựa vào truyền thống của các ông mà hủy bỏ lời Thiên Chúa?” (Mt 15,3-6).

Chúa nhật hôm nay, Giáo Hội nói về gia đình và cầu nguyện cho gia đình. Gia đình là nền tảng của xã hội và của Giáo Hội. Thiên Chúa là nguồn sự sống, nhưng tình yêu vợ chồng làm cho sự sống đó được sinh ra; gia đình là vườn ươm trồng cho sự sống được phát triển và sinh hoa kết trái. Gia đình cũng là nơi gieo mầm đức tin và rao giảng Tin Mừng. Chúa Giêsu cũng cần một gia đình để được sinh ra, lớn lên và phát triển về nhân tính. Cha Stan Rougier có nói: “Nếu Thiên Chúa phát minh gia đình, bởi vì gia đình giống Người. Thiên Chúa của Kitô hữu không đơn độc. Người cần có Ba Ngôi để thành Thiên Chúa”.

Nhưng trong cuộc sống, không có con đường nào hoàn toàn trơn tru, thẳng tắp cả, nhất là con đường tình yêu hôn nhân. Đời sống gia đình không thể tránh khỏi những khó khăn, thử thách. Trong hôn nhân, chung thủy và tha thứ luôn gắn bó với nhau. Chồng hoặc vợ tha thứ cho nhau là vì để muốn tỏ cho người bạn đời của mình hiểu rằng cuộc sống ngày mai sẽ khá hơn ngày hôm qua. Tha thứ không phải chỉ là quên những chuyện quá khứ, nhưng còn cao xa hơn nữa: tha thứ là để muốn cùng nhau tiếp tục xây dựng tương lai. Gia đình luôn là nơi cao trọng của tình yêu con người, của tình yêu lâu bền, chung thủy, mạnh hơn cả những thử thách và thất bại.

Lời Chúa hôm nay nhắc chúng ta không nên phán xét và kết án. Chúng ta hiểu rõ rằng luật xã hội và luật Giáo Hội rất cần thiết, nhưng sự phán xét của Chúa không bị giới hạn trong sự phán xét của loài người. Người nhìn xa và rộng hơn.

Xin Chúa chúc lành và ban ơn cho mỗi gia đình chúng ta luôn biết sống thương yêu nhau trong sự chung thủy, tin tưởng, nhẫn nại và tha thứ. Ước gì mỗi gia đình và mỗi người chúng ta là những chứng nhân tình yêu của Chúa, vì ở đâu có tình yêu thương, ở đó có Thiên Chúa hiện diện.



Audio player

--->DOWNLOAD<---