Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 6 trên 6

Chủ đề: Trịnh Công Sơn: Thư tình gửi một người

  1. #1
    hongbinh's Avatar

    Tham gia ngày: Sep 2010
    Tên Thánh: Gioan Baotixita
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Gx Thổ Hoàng
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 9,475
    Cám ơn
    9,570
    Được cám ơn 28,345 lần trong 5,379 bài viết

    Default Trịnh Công Sơn: Thư tình gửi một người

    Trịnh Công Sơn: Thư tình gửi một người


    Ngày 1/4/2011, đúng mười năm sau ngày nhạc sĩ Trịnh Công Sơn rời cõi tạm để rong chơi chốn vĩnh hằng, bà Dao Ánh – người tình đầu tiên – một trong những người tình đã mãi mãi bất tử bằng những ca khúc của ông cho công bố hơn 300 bức thư tình của Trịnh Công Sơn gửi cho bà.

    Trịnh Công Sơn đã nói tiếng yêu em bằng ngôn ngữ thật đẹp, là bản chúc thư ca ngợi tình yêu, là thân phận, là những dằn vặt triền miên về kiếp người. Người ta nói nghệ thuật là đời sống riêng biệt, hiếm hoi. Trong trường hợp này, dường như tình yêu đã làm nên những cảm xúc để từ đó ra đời những tình khúc huyền thoại để lại cho cuộc đời. Xin cảm ơn bà Dao Ánh và gia đình cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã cho phép Giai phẩm xuân Tân Mão Sài Gòn Tiếp Thị lần đầu tiên công bố những di bút rất riêng tư này.


    Dao Ánh lần trở lại năm 1998. Ảnh: TLGĐ


    Sau gần nửa thế kỷ, hơn ba trăm bức thư tình mới được chủ nhân của nó tiết lộ, hé mở phần sâu thẳm trong trái tim một nhạc sĩ tài hoa, gắn với một thời đoạn khai sinh những ca khúc bất hủ về tình yêu và thân phận...

    25 tuổi, tốt nghiệp trường Sư phạm Quy Nhơn, Trịnh Công Sơn đã chọn B’lao, một thị trấn chênh vênh giữa những tầng mây để sống như một kẻ ẩn dật, ôm theo mối tình si với người con gái xứ Huế mang tên Dao Ánh.

    Bức thư đầu tiên anh gửi ngày 17/9/1964, với những lời mở đầu như một tiếng reo vui “Dao Ánh, Dao Ánh, Dao Ánh…”. Nét chữ của anh hồi ấy nắn nót như những nốt nhạc: “Anh cảm ơn Ánh nghìn lần đã yêu thích thiên-đàng-sương-mù của anh. Anh sẽ cố gắng yêu thích lấy nó đến bao giờ không thể. Ở đây có cái tự do của con người mỗi ngày chỉ thấy mình và trời đất…”.

    B’lao bỗng hiển hiện thật rõ nét với hình ảnh một người đàn ông mơ mộng trầm tư ngày ngày chỉ có một niềm vui duy nhất là ra bưu cục đón nhận những bức thư. Anh viết về những ngày dài hoang vu, những buổi sáng thức dậy trong im lặng, những buổi tối trăng non… Anh gọi tên Dao Ánh không biết bao nhiêu lần trong thinh không… Anh dệt lên trong tâm tưởng một hình ảnh thật trinh nguyên, một Dao Ánh với “mái tóc thật dài, với tâm hồn lá non và tiếng cười hồn nhiên như một buổi sáng mùa xuân…”. Bắt gặp đâu đó trong những cuộc hẹn hò bất thành của anh là những giận hờn, trách cứ như biết bao người đàn ông khác trong tình yêu. Nhưng trách cứ của anh sao mà dịu dàng, sao mà ngọt ngào, yêu thương.


    Những kỷ niệm đẹp nhất giữa hai người đã trở thành cái cớ cho những suy tư về thân phận, về chiến tranh, về tình yêu của Trịnh Công Sơn tuôn trào. Hay có lẽ cái khoảng cách vời vợi giữa một tình yêu quá mộng mị đã giúp anh soi rọi một cách trầm tĩnh nhất vào cái hố thẳm của riêng mình, để gọi tên những cảm xúc cho Phúc âm buồn, Tuổi đá buồn, Lời buồn thánh, Như cánh vạc bay, Chiều một mình qua phố… Dao Ánh còn giữ lại nguyên vẹn bản viết tay đầu tiên của Mưa hồng, Tuổi đá buồn với lời đề tặng “bản của Ánh đó”. Suốt cả mùa hè năm 1965, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn lơ lửng giữa sự sống và cái chết, với những cơn hôn mê trước giấc ngủ của một kẻ tuyệt vọng cùng cực. Những ca khúc phản chiến, kêu gọi hoà bình rúng động lòng người đã ra đời chính trong thời điểm này, như Ca dao mẹ, Lại gần với nhau, Người con gái Việt Nam da vàng... Những ca khúc tranh đấu quyết liệt để giành lại quyền sống, để được làm người.


    Trịnh Công Sơn dạy tại B’lao chỉ ba năm, từ 1964 đến 1967, ba năm đều đặn với hơn ba trăm bức thư tình. Quả thật anh là người viết thư tình lãng mạn nhất của thời đại. Bức thư đầu tiên anh nói lời cảm ơn, và bức thư chia tay cuối cùng, anh cũng nói lời cảm ơn. Mỗi lá thư của anh như một đoản văn đầy chất thi ca, chứa đựng tâm trạng lo âu, dằn vặt triền miên về kiếp người, lòng tin vào những điều tốt đẹp đang dần mất đi trong cõi nhân gian. Đây thực sự là mảng văn chương ấn tượng trong cuộc đời nghệ thuật của Trịnh Công Sơn, bên cạnh gia tài đồ sộ về âm nhạc của anh.

    Năm 1993, Dao Ánh đã trở lại Việt Nam, và gặp lại Trịnh Công Sơn. Xin trả nợ người đã được anh viết liền một mạch vào đêm mùng ba tết năm ấy. Dưới bản nhạc anh viết tặng Dao Ánh là một tiếng thở dài đau nhói: “Nỗi buồn xin lỗi bàn tay/Tấm thân hiu quạnh ngồi say một mình…” Dao Ánh đã ly dị chồng ngay sau cuộc hội ngộ buồn bã này.


    Thủ bút Trịnh Công Sơn.


    Những lời cuối cùng anh viết cho Dao Ánh là những ngày anh nằm trên giường bệnh. Anh không thể cầm bút được, nên phải đọc cho người bạn Sâm Thương viết giùm mình, và gửi qua email. Vẫn là những lời an ủi thật dịu dàng: “Ánh cố gắng tìm được những niềm vui nhỏ nhắn trong cuộc sống bình thường là quý giá lắm rồi. Chúc Ánh một cái tết thú vị dù chỉ một mình hay với người khác…”.

    Hơn bốn mươi năm đã qua, bao tao loạn, thăng trầm, chiến tranh liên miên, rồi lấy chồng, sang Mỹ... vậy mà Dao Ánh vẫn cất giữ nguyên vẹn những bức thư tình, những chiếc phong bì, kể cả từng chiếc lá dã quỳ anh ép trong thư, cả những giọt nến anh đốt lên để viết tên chị... Nhưng có một điều ít ai biết, là lúc đó Ngô Vũ Dao Ánh, em gái của Ngô Vũ Bích Diễm (nhân vật của Diễm xưa), chỉ mới… mười lăm tuổi.



    Không ít người thắc mắc tại sao đến giờ này, Dao Ánh mới chịu công bố những bức thư tình. Chính chị đã phải trải qua những ngày dài đắn đo, nên mười năm sau ngày mất của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, chúng ta mới được chiêm ngưỡng nó. Trong thư gửi Trịnh Vĩnh Trinh, em gái Trịnh Công Sơn, Dao Ánh viết: “Hãy nghĩ về anh Sơn không phải chỉ để dành riêng cho một con người, một gia đình, một thành phần cụ thể nào cả… Dù cho mình có yêu thương anh Sơn thế nào đi nữa thì anh đã là một vĩ nhân rồi, và theo hướng nhìn đó anh đã là của tất cả mọi người. Dao Ánh đã tập nghĩ cho mình như thế, để có thể giao phó tập thơ này cho gia đình xuất bản, như một món quà để lại cho thế hệ đời sau và văn chương Việt Nam…”.






    Bà Dao Ánh chụp chung cùng gia đình nhạc sĩ trong đêm nhạc Trịnh Công Sơn ở Vũng Tàu năm 2008. Ảnh: Nguyệt Vy

    Nhà thơ Nguyễn Duy, người được gia đình Trịnh Công Sơn tin cậy giao phó việc biên tập và xuất bản tác phẩm Thư tình gửi một người, thổ lộ: “Đọc hết ba trăm hai mươi bức thư tình, tôi gần như choáng váng. Cảm ơn những người tình như Dao Ánh đã biết gìn giữ tình yêu của anh Sơn trong bốn mươi sáu năm qua, tức là gần nửa thế kỷ. Dao Ánh vừa là một tình yêu rất cụ thể, đồng thời là một tình yêu biểu tượng. Một tình yêu cụ thể đã chấm dứt, nhưng biểu tượng tình yêu thì bất tử với thời gian…”.



    B’lao, Ngày 25/Mars/1967

    Bây giờ đã quá khuya, chương trình chuyên đề về tình yêu còn để lại một vị đắng rất mỏng. Mọi người cũng đã ngủ từ lâu và anh cũng phải quyết định một lần cho Ánh lẫn cho anh. Một quyết định thật khó khăn và chẳng ai trong cuộc dám dứt khoát với chính mình. Quyết định nào cũng có sự khổ sở của nó. Anh cam đành là kẻ bội bạc để mở ra cho Ánh sự ngạt thở bấy lâu trong đó người này hay kẻ kia đã cố gắng đóng cho trọn vai trò của mình. Cho đến phút này anh vẫn cảm thấy chỉ riêng mình anh đã sống thật hồn nhiên trong tình yêu đã qua.

    “Chúng mình chấm dứt tình yêu đó ở đây”

    Hãy xem mọi lầm lỗi đều ở anh cả và sau quyết định này là một lối ngỏ thênh thang trên đó Ánh hãy đi vào những phiêu lưu mới đừng ăn năn, đừng băn khoăn gì cả. Tất cả đã rõ như một khoảng trắng. Cũng đành vậy thôi.



    Bà Ngô Vũ Dao Ánh lần trở lại mười năm sau. Ảnh: Nguyệt Vy


    Anh đã nhìn tình yêu ở một độ cao nhất của thuỷ triều. Quyết định như không thuộc về anh. Anh xin cảm ơn bốn năm ròng rã nâng niu tình yêu đó. Cũng xin cảm ơn những buổi đợi chờ thật dịu dàng không bao giờ còn có được. Để vĩnh biệt nhau trong tình yêu đó anh chỉ muốn khuyên Ánh, trong tương lai hãy tự tin hơn và bớt suy tính.

    Anh đã bất lực không cứu vãn gì được cho tình yêu của mình. Thêm một lần đánh mất và thất lạc những vàng son.

    Đã viết quá dài ngoài ý muốn nhưng nói một lần mà cho tất cả về sau.

    Cầu mong thật nhiều bình an cho Ánh và đời đời hạnh phúc trong những dự tính mới ở tương lai.

    Thân yêu

    Trịnh Công Sơn
    Chữ ký của hongbinh
    Đạm bạc dĩ minh chí
    Ninh tĩnh nhi chí viễn

  2. Có 10 người cám ơn hongbinh vì bài này:


  3. #2
    horungcn's Avatar

    Tuổi: 62
    Tham gia ngày: Feb 2008
    Tên Thánh: Giu Se
    Giới tính: Nam
    Đến từ: GP Ban Mê Thuột
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 24
    Cám ơn
    322
    Được cám ơn 121 lần trong 21 bài viết

    Default

    Chẳng thấy hình minh họa gì cả hongbinh ơi

  4. Được cám ơn bởi:


  5. #3
    hongbinh's Avatar

    Tham gia ngày: Sep 2010
    Tên Thánh: Gioan Baotixita
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Gx Thổ Hoàng
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 9,475
    Cám ơn
    9,570
    Được cám ơn 28,345 lần trong 5,379 bài viết

    Default

    máy nhà mình thấy,có lẽ do mình lấy từ email nên các máy khác không đọc được chăng,mình lấy hình từ nguồn khác rồi, không biết đã thấy chưa....
    Chữ ký của hongbinh
    Đạm bạc dĩ minh chí
    Ninh tĩnh nhi chí viễn

  6. Có 2 người cám ơn hongbinh vì bài này:


  7. #4
    nguyễn văn xuân's Avatar

    Tham gia ngày: May 2009
    Tên Thánh: Micae
    Giới tính: Nam
    Đến từ: TP Hồ Chí Minh
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 325
    Cám ơn
    1,298
    Được cám ơn 2,223 lần trong 308 bài viết

    Default

    Nghĩ về: TRỊNH CÔNG SƠN

    Nguyễn-Văn-Xuân

    Trịnh-Công-Sơn mất đi Việt Nam mất đi một nhạc sỹ đại tài.
    Suốt đời người nghệ sĩ tài hoa ấy chỉ cưu mang, gào thét tố khổ bất công, mơ ước thanh bình, hạnh phúc, yêu thương và lòng nhân ái của con người. Nhưng suốt chiều dài lịch sử âm nhạc tài hoa của anh vẫn bị bế tắc.

    Anh đi tìm một quê hương yên bình, chính là lúc anh chỉ gặp chiến tranh, bom đạn , máu và nước mắt. Anh đi tìm một tình yêu chân thật, kiếm tìm cho mình , cho đời một chút hương hoa hạnh phúc, thì ở đó anh lại gặp toàn bất hạnh, khổ đau , chia ly và tuyệt vọng.

    Có những lúc anh cảm thấy như bất cần cái thế Giới vô thường này để rong chơi giũa cõi đời hư ảo, không cần chắt chiu tìm kiếm cội nguồn “ ta vui chơi giữa đời í a, biết đâu nguồn cội…” Đó là lúc anh đánh mất niềm tin và hy vọng.

    Con người đa tài , có chiều sâu tâm hồn, ngập ứ sự phong phú đa dạng, hiên thực. Luôn chắt chiu lòng nhân ái.
    “ Sống trên đời phải có một tấm lòng”…..
    ... để gió cuốn đi. Anh lại quay về nặng mang tuyệt vọng.

    Trịnh Công Sơn viết “ một cõi đi về” có nghĩa đời là một chuyến đi, nhưng đi để mà về, về với anh . Đường về cát bụi. – Thế là hết, kết thúc ở đó: thân Phận .

    Cuối đời . Anh viết “ Tiến thoái lưỡng nan” và “ tôi ơi đừng tuyệt vọng”.Để rồi mượn rượu, trong rượu say quên đời . Không muốn đối diên với cái chết.
    Thành ra trước tử sinh luôn là nỗi khắc khoải, ưu tư hiện sinh của kiếp người.
    Tiếc thay!

  8. Có 5 người cám ơn nguyễn văn xuân vì bài này:


  9. #5
    horungcn's Avatar

    Tuổi: 62
    Tham gia ngày: Feb 2008
    Tên Thánh: Giu Se
    Giới tính: Nam
    Đến từ: GP Ban Mê Thuột
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 24
    Cám ơn
    322
    Được cám ơn 121 lần trong 21 bài viết

    Default

    đã thấy hình rồi cảm ơn anh hongbinh

  10. Được cám ơn bởi:


  11. #6
    hongbinh's Avatar

    Tham gia ngày: Sep 2010
    Tên Thánh: Gioan Baotixita
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Gx Thổ Hoàng
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 9,475
    Cám ơn
    9,570
    Được cám ơn 28,345 lần trong 5,379 bài viết

    Default Tản mạn...

    Tản mạn...
    Nếu "Một Cõi Đi Về" mà nhạc sỹ Trịnh Công Sơn gặp được Đức Ki Tô nhỉ, gặp được Đức Ki Tô thì "Một Cõi đi về" có lẽ đã có một điểm đến cụ thể chứ không phải : "đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt", mà cuộc hành trình tìm nguồn cội của mình có lẽ sẽ dễ dàng hơn chăng? và niềm tin và hy vọng trong con người nhạc sỹ thiên tài nầy sẽ bừng nở mãnh liệt và có cái để mà tin và hy vọng chứ chẳng phải" ta vui chơi giữa đời í a biết đâu nguồn cội".

    "Một cõi đi về", về với cát bụi, về với thân phận phù du và mỏng dòn của kiếp người, và cũng chính trong sự trở về với cát bụi mà nếu gặp được Đức Ki tô Đấng đồng hành và đồng dạng cùng với con người, đã sống như con người ( hạt bụi), chết như con người ( trở về cát bụi} và đã sống lại để cứu rỗi con người ( cát bụi tuyệt vời), thì lời bài hát" ôi cát bụi tuyệt vời, dấu mực nào xóa bỏ không ngơi" có lẽ sẽ tuyệt vời hơn rất nhiều chăng?

    Nếu gặp được Đức Ki Tô thì sự chắt chiu lòng nhân ái của nhạc sỹ Trịnh Công Sơn sẽ không chỉ " để gió cuốn đi" mà là hãy " bẻ ra và trao cho.....(Mt.14:19)
    khi con người biết "bẻ ra và trao cho...." thì sẽ biết chạnh lòng thương và cùng với Ngài làm phép lạ hóa bánh ra nhiều.

    Và nếu gặp được Đức Ki Tô thì cái chết sẽ không còn là là một sự đe dọa, sẵn sàng đối diện với cái chết, bình thản đón nhận sự thật là cái chết, và chết là một mối lợi như Thánh Phao Lô đã cảm nghiệm đươc"Đối với tôi, sống là Đức Kitô, và chết là một mối lợi” (Pl 1,21) vì chết là giải thoát khỏi thân xác, khỏi nơi giam hãm thế gian này để về với Chúa trên quê hương Nước Trời (x. Pl 3,20; 2Cr 5,6-7).

    Đức Ki Tô đã chết và đã sống lại, Ngài đã hoàn thành sứ mạng cứu rỗi của mình bằng cách làm hạt bụi ( làm người) trở về làm cát bụi ( chết) rồi làm cát bụi tuyệt vời dấu mực náo xóa bỏ không ngơi ( sống lại), chính Ngài đã đi trước để dọn chỗ cho con người " Trong nhà Cha của Thầy có nhiều chỗ ở”(Ga 14,1-6,),Gặp được Đức Ki Tô,tin tưởng vào Đức Ki Tô,thì biết đâu những thao thức,những khắc khoải của Nhạc sỹ Trịnh công sơn sẽ không phải "Tiến thoái lưỡng nan” và “ tôi ơi đừng tuyệt vọng”.Để rồi mượn rượu, trong rượu say quên đời" và sợ Không muốn đối diên với cái chết.

    Một chút tản mạn cuối năm cùng với nhạc sỹ anh Nguyễn Văn Xuân như là là một lời tâm sự, một chút suy tư về thân phận cát bụi nhưng là cát bụi thật tuyệt vời vì đã được cứu rỗi bởi chính Đức Ki Tô đã chết và phục sinh vinh hiển



    Chữ ký của hongbinh
    Đạm bạc dĩ minh chí
    Ninh tĩnh nhi chí viễn

  12. Có 3 người cám ơn hongbinh vì bài này:


+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Tags cho chủ đề này

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com