| 
 |  
 
  				Truyện Suy Niệm Về Mình Máu Thánh Chúa Kitô  Thánh Thể			
 
  
 
 Một hôm, người ta hỏi một em bé chín tuổi mới được rước lễ lần đầu: “Đâu  là sự khác biệt giữa cây thánh giá và Mình Thánh Chúa?”. Em bé ấy đã  trả lời rất hay và rất đúng rằng: “Trên cây thánh giá, người ta thấy  Chúa Giêsu. Nhưng Ngài không có ở đó. Còn trong bánh Thánh, người ta  không thấy Ngài, nhưng Ngài ở trong đó”. Đúng vậy, về phép Thánh Thể  người ta không thể nhìn bằng con mắt xác thịt, mà chỉ có thể nhìn bằng  con mắt đức tin, bởi vì đây là một mầu nhiệm đức tin, nhưng đây cũng là  một mầu nhiệm của tình yêu thương.  
 
 
Trong bữa tiệc ly, bữa tiệc cuối cùng của Chúa Giêsu với các môn đệ  vào chiều ngày thứ năm tuần thánh, Chúa đã làm một việc rất quan trọng,  đó là biến bánh miến thành thịt Ngài và biến rượu nho thành máu Ngài,  đồng thời Chúa truyền cho các môn đệ hãy làm như vậy để tưởng nhớ đến  Ngài. Như vậy, bữa tiệc ly này đã trở thành thánh lễ đầu tiên do chính  Chúa Giêsu, là linh mục tối cao, cử hành, và việc biến bánh rượu trở nên  Mình Máu Ngài là bí tích Thánh Thể do Chúa thiết lập và Chúa muốn sự  kiện cao quý này, tức là thánh lễ, được tiếp diễn luôn mãi qua các môn  đệ của Ngài. 
 
Vì thế, trong thánh lễ, khi linh mục lặp lại những lời của Chúa Giêsu:  “Này là Mình Thầy”, “Này là chén Máu Thầy”, tức thì bánh không còn là  bánh, rượu không còn là rượu nữa, nhưng là Mình và Máu Chúa Giêsu. Dĩ  nhiên đây là một chân lý cao siêu, vượt quá sự hiểu biết của trí khôn  loài người. Bởi vì trước và sau khi linh mục đọc lời truyền phép, chúng  ta có nhìn xem, đụng chạm tới hay nếm một tấm bánh chưa truyền phép và  một hình bánh đã truyền phép, chúng ta chẳng thấy có gì khác nhau, hay  là có đưa vào phòng thí nghiệm để phân chất, chúng ta vẫn thấy như  thường về phẩm chất, khối lượng và hình thức. Tuy nhiên, theo đức tin,  thì lại khác xa nhau một trời một vực: một đàng là Mình Máu Thánh Chúa  Giêsu, một đàng là tấm bánh nhỏ bé, tầm thường. Chính vì thế, sau truyền  phép, linh mục lớn tiếng công bố: Đây là màu nhiệm đức tin. 
 
Đúng vậy, Thánh Thể là một bí tích đức tin. Nhưng cũng còn là bí tính  tình yêu. Tại sao vậy? Thánh Gioan tông đồ đã viết: Chúa Giêsu đã yêu  thương các môn đệ của Ngài và đã yêu thương họ đến cùng. Yêu thương đến  cùng có nghĩa là yêu thương đến tột bực. Tột bực tình yêu của Chúa Giêsu  ở đây là việc lập phép Thánh Thể, để từ nay Ngài trở thành nơi gặp gỡ  tình yêu giữa Ngài với chúng ta và giữa chúng ta với nhau. 
 
Sau hết, Thánh Thể còn là bí tích của sự chia sẻ. Chúng ta biết: Chúa  Giêsu đã lập bí tích Thánh Thể trong bầu khí thân tình của một bữa ăn từ  giã. Tấm bánh Chúa đã cầm và phân chia cho các môn đệ cũng như chén  rượu Ngài đã trao cho các môn đệ là để họ cùng ăn cùng uống trong tình  huynh đệ, và chính việc chia sẻ này đã được Chúa dùng như dấu chỉ để các  môn đệ làm mà nhớ đến Ngài. Cũng vậy, ý thức chia sẻ đòi buộc mỗi người  chúng ta không được đóng khung những buổi cử hành Thánh Thể bên trong  nhà thờ, nhưng phải sống mầu nhiệm Thánh Thể, mầu nhiệm yêu thương ngay  trong cuộc sống hằng ngày. Chúng ta cũng không thể cử hành Thánh Thể một  cách trung thực nếu chúng ta sống dửng dưng ích kỷ, không quan tâm đến  những anh chị em chung quanh. Nếu chúng ta nghèo của cải vật chất, chúng  ta hãy chia sẻ, hãy cho nhau tình thương, sự thông cảm, vị tha, bác ái  dưới mọi hình thức với hết mọi người. 
 
Bí tích Thánh Thể cao quý biết bao và đem lại ơn ích biết bao nhiêu. Thế  mà nhiều người vẫn còn thờ ơ hoặc chưa yêu mến cho thật đầy đủ. Được  bao nhiêu người rước lễ, có người chỉ rước lễ một năm với Chúa, thế mà có  những thái độ bất kính: nói chuyện riêng, có những cử chỉm một lần.  Nhiều người rước lễ không nên, hoặc không chuẩn bị đầy đủ hoặc không cám  ơn đàng hoàng. Đến nhà thờ là gặp Chúa, tâm sự  bất kính. Chúng ta hãy  xin Chúa tha thứ và cố gắng sống tốt đẹp hơn. 
 
 
  st 
 
    
   
   
 
 
	
	
Các chủ đề cùng thể loại mới nhất:
 
	
    | 
 |