|
TRUYỀN THỐNG YÊU THƯƠNG VÀ CHIA SẺ: HÀNH TRÌNH THẤU HIỂU VÀ NGHĨA VỤ TRONG MÙA CHAY
Trong mùa Chay, khi tâm hồn được mời gọi về với những giá trị cốt lõi của đức tin và nhân cách, chúng ta càng cảm nhận sâu sắc bổn phận thiêng liêng đối với tha nhân. Những lời dạy của Cựu Ước, với nguyên tắc “không được trộm cắp, không được nói dối, không được lừa gạt đồng bào mình”, như những mốc son của một nền tảng đạo đức, đã định hình những giá trị căn bản cho con người. Tuy nhiên, trong thực tế xã hội luôn tồn tại nhiều bất công, những mảnh đời bị bỏ lại phía sau do sự chênh lệch kinh tế và xã hội. Công bằng – dù là lý tưởng mà mọi xã hội ước mơ – vẫn chưa đủ để xóa tan mọi vết thương, tất cả những quy tắc cứng nhắc ấy chỉ là điểm khởi đầu cho một hành trình hướng tới bác ái và sự sẻ chia thực sự.
Tân Ước mở ra một góc nhìn mới, khi con người được kêu gọi không chỉ sống công bằng mà còn sống bác ái, sống có trách nhiệm với cộng đồng. Sự thay đổi này không đơn thuần là một cải biến về cách hành xử mà còn là một thông điệp mạnh mẽ: mỗi người trong chúng ta phải biết làm điều tốt, biết sẻ chia những của cải mà Chúa ban cho, bởi vì của cải trần gian vốn là ân tứ thiêng liêng được ban tặng cho mỗi con người. Sự chia sẻ, theo Tân Ước, không chỉ là hành động vật chất mà còn là cách thể hiện tình yêu thương, sự quan tâm và lòng trắc ẩn đối với những người đang gặp khó khăn. Nếu chúng ta cứ giữ lấy của cải riêng mà không biết sẻ chia, đó chính là hành động làm mất đi giá trị cốt lõi của nhân phẩm, biến sự dư thừa thành một tội lỗi của bất công.
Cùng với đó, mỗi con người được nhìn nhận là một mảnh ghép không thể thiếu trong bức tranh mầu nhiệm của thân thể Chúa. Điều đó có nghĩa là, mọi người đều là anh em, đều có quyền được sống một cuộc đời xứng đáng với phẩm giá của mình. Khi một người bị bỏ rơi, khi một anh em túng thiếu, đó không chỉ là mất mát của cá nhân họ mà còn là mất mát của toàn thể cộng đồng. Hành động không chia sẻ, không giúp đỡ đồng loại chính là sự từ chối trách nhiệm của mỗi cá nhân đối với cả một thân thể chung, là việc hạ nhục chính mình. Nhận thức sâu sắc rằng mỗi con người đều mang trong mình một phần của Chúa, chúng ta càng thấy rằng việc giúp đỡ người nghèo không chỉ là nghĩa vụ xã hội mà còn là một hành động thánh thiện, giúp mỗi người ta được sống trọn vẹn và nhân ái.
Sự đồng hóa của Chúa với người nghèo là minh chứng sống động cho ý nghĩa thiêng liêng của việc chia sẻ. Chúa, trong sự tự nguyện hóa thân, đã sống bên những con người nghèo khổ, cần được yêu thương và giúp đỡ. Điều này không chỉ làm sáng tỏ giá trị của việc giúp đỡ người nghèo mà còn nâng cao giá trị của người chia sẻ. Khi ta mở lòng chia sẻ, ta thực sự đang mở lòng đón nhận chính Chúa. Những của cải trần gian mà Chúa ban cho không dành riêng cho riêng mình, mà là món quà để ta có thể dùng để san sẻ, để mang lại niềm hy vọng và sự sống mới cho những người đang cần đến. Đây là bổn phận cao cả của mỗi người Kitô hữu, là lời kêu gọi yêu người như chính yêu Chúa – một yêu thương vô điều kiện, không biên giới và vượt lên trên mọi định kiến xã hội.
Trong hành trình sống theo đức tin, việc chia sẻ còn là nguồn mạch của sự sống, là ơn lành của tình yêu thương mà Chúa ban cho nhân loại. Khi ta nhận ra rằng của cải và của cải vật chất chỉ là tạm thời, mà giá trị thật sự nằm ở tình yêu thương, thì ta sẽ càng cảm thấy cần phải tìm ra những sáng kiến, những cơ hội để thực hành chia sẻ trong cuộc sống hàng ngày. Từ việc hỗ trợ những hoàn cảnh khó khăn cho đến việc tổ chức các hoạt động cộng đồng, mỗi hành động dù nhỏ bé cũng góp phần xây dựng nên một xã hội nhân ái, một cộng đồng đoàn kết. Chính trong mùa Chay này, khi lòng người trở nên thanh tịnh và hướng nội, thì việc tìm kiếm và tạo ra những dịp để chia sẻ càng trở nên thiết yếu, là cách để mỗi người khẳng định niềm tin và ý chí sống tốt đẹp của mình.
Sự chia sẻ không chỉ dừng lại ở việc cho đi của cải mà còn là trao gửi niềm tin, hy vọng và tình thương. Mỗi khi ta giang tay giúp đỡ đồng loại, ta đang góp phần tạo nên một mạch sống của lòng nhân ái lan tỏa khắp cộng đồng. Đây là cách để xóa bỏ những khoảng cách, những ranh giới chia cắt con người, và biến mỗi cá nhân trở thành một phần của một hệ thống nhân đạo vững chắc. Khi xã hội biết sẻ chia, thì những mâu thuẫn, những bất công xã hội dần được giảm bớt, tạo nên một môi trường sống mà mọi người đều cảm thấy được tôn trọng và yêu thương. Đây chính là lý tưởng mà chúng ta khao khát, là ước mơ của một xã hội công bằng, nhân văn và đầy hi vọng.
Mỗi hành động chia sẻ, dù chỉ là một cử chỉ nhỏ, cũng mang theo nó sức mạnh của niềm tin và lòng hy sinh. Khi ta trao đi tình yêu thương, ta cũng đang nhận lại được sự an ủi, được sống trọn vẹn trong mối quan hệ thiêng liêng với Chúa và với anh em. Việc giúp đỡ người nghèo không chỉ làm thay đổi cuộc sống của họ mà còn biến đổi chính cuộc sống của ta, mang lại sự thanh thản và an lạc nội tâm. Đó là lời khẳng định rằng, trong mắt Chúa, mỗi người đều có giá trị và quyền được sống một cuộc đời trọn vẹn, được hưởng những điều tốt đẹp nhất của đời sống nhân sinh.
Trong mùa Chay này, hãy để lòng mình trở nên rộng mở và tràn đầy tình yêu thương. Hãy biến mỗi cơ hội gặp gỡ, mỗi khoảnh khắc trong cuộc sống thành dịp để chia sẻ và lan tỏa ánh sáng của đức tin. Khi ta biết rằng yêu người không đơn thuần là yêu chính mình mà còn là yêu người như yêu chính Chúa, thì mọi hành động của ta đều mang ý nghĩa thiêng liêng, góp phần xây dựng một cộng đồng nhân ái, một xã hội công bằng và tràn đầy hy vọng. Hãy để mùa Chay không chỉ là thời gian của sự ăn năn mà còn là mùa của sự trao gửi, của những hành động nhân ái, của niềm tin vào một thế giới tốt đẹp hơn.
Như thế, thông qua mỗi hành động chia sẻ, chúng ta không chỉ giúp đỡ người nghèo, mà còn giúp chính mình được sống trọn vẹn trong đức tin và tình yêu thương. Hãy để mỗi chúng ta trở thành ngọn đuốc sáng, lan tỏa ánh sáng của sự đồng cảm và lòng nhân ái, để mỗi bước đi trên con đường đời được định hướng bởi một tấm lòng rộng mở, biết sẻ chia và yêu thương vô điều kiện. Đó chính là thông điệp thiêng liêng của mùa Chay, lời kêu gọi từ đức tin và con người, hướng về một tương lai tràn đầy niềm tin, hi vọng và yêu thương.
Lm. Anmai, CSsR
XÉT XỬ CÔNG MINH CHO NGƯỜI ĐỒNG LOẠI
Trong sách Lê-vi và Tin Mừng theo thánh Mát-thêu, lời dạy của Thiên Chúa được thể hiện qua những mệnh lệnh và những lời nhắc nhở về tình yêu thương, lòng nhân ái và sự công chính. Lời Chúa không chỉ đơn giản là những quy định về đạo đức như không trộm cắp, không nói dối, không lừa gạt, mà còn là lời kêu gọi mỗi người trong cộng đồng phải sống có trách nhiệm, biết yêu thương và sẻ chia với đồng loại. Khi Ngài dặn dò “hãy xét xử công minh cho người đồng bào”, đó không chỉ là mệnh lệnh về sự công bằng trong xét xử mà còn là lời mời gọi mỗi con người sống đúng với giá trị nhân đạo, sống sao cho mỗi hành động dù nhỏ nhất đều được bao trùm bởi sự quan tâm và yêu thương chân thành. Đây là bài học vượt thời gian, nhắc nhở chúng ta rằng công chính không chỉ đến từ luật pháp khô khan mà còn được xây dựng qua từng hành động nhân ái trong cuộc sống hàng ngày.
Khi nhắc đến “xét xử công minh”, chúng ta cần hiểu rằng sự công chính không đơn thuần chỉ là việc thực thi pháp luật một cách máy móc. Nó đòi hỏi mỗi con người phải có trái tim thấu hiểu, phải cảm nhận được nỗi đau và khó khăn của những người xung quanh. Những lời dạy của Thiên Chúa trong Lê-vi đã nhấn mạnh đến sự cần thiết của lòng nhân từ: không bóc lột người đồng loại, không nể mặt người quyền quý hay thiên vị người yếu thế. Qua đó, chúng ta nhận ra rằng sự công bằng thật sự được xây dựng trên nền tảng của sự đồng cảm và thấu hiểu. Điều này càng được làm nổi bật trong Tin Mừng khi Đức Giê-su dạy rằng mỗi khi chúng ta làm tốt cho “một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta”, chúng ta cũng đã làm cho chính Ngài. Sự liên hệ giữa tình thương và công chính như một chiếc cầu nối giữa đức tin và hành động, mở ra một con đường sống trọn vẹn và ý nghĩa.
Trong bối cảnh cuộc sống hiện đại, khi những mâu thuẫn và chia rẽ luôn rình rập trong từng góc phố, lời kêu gọi “xét xử công minh cho người đồng bào” càng trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Mỗi ngày, chúng ta gặp gỡ và tương tác với nhiều người từ đủ tầng lớp xã hội, từ người già yếu đến trẻ nhỏ, từ những người có điều kiện đến những người đang gặp khó khăn. Việc sống công bằng không chỉ dừng lại ở những quy định của pháp luật mà còn thể hiện qua những hành động nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa: lắng nghe nỗi lòng của người khác, chia sẻ những khó khăn, và không để định kiến hay thành kiến cá nhân làm lu mờ ánh sáng của lòng nhân ái. Mỗi hành động yêu thương, dù là một nụ cười, một lời động viên hay một cử chỉ giúp đỡ, đều là minh chứng cho sự hiện hữu của Ngài giữa đời thường, giúp xoa dịu những vết thương tâm hồn và xây dựng nên một cộng đồng tràn đầy sự quan tâm và sẻ chia.
Mùa Chay là thời điểm để mỗi chúng ta tự nhìn nhận lại bản thân, để nhận ra những thiếu sót và khuyết điểm của mình. Đây cũng là lúc để chúng ta suy ngẫm về ý nghĩa của sự hối cải và hành động yêu thương đối với đồng loại. Khi lòng người hướng về sự tĩnh lặng, về những phút giây cầu nguyện sâu lắng, lời dạy của Thiên Chúa lại càng vang vọng mạnh mẽ, nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm sống công bằng và yêu thương lẫn nhau. Mỗi khi chúng ta xét xử, hãy đặt mình vào vị trí của người khác, hiểu rằng không ai hoàn hảo và mỗi người đều cần được chia sẻ, được thông cảm. Chỉ khi biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, chúng ta mới có thể hiểu được sự cần thiết của một cái nhìn nhân hậu, một trái tim rộng mở để chắp cánh cho niềm tin và hy vọng của cộng đồng.
Lời Tin Mừng của Đức Giê-su đã mở ra một triết lý sống nhân văn sâu sắc: “Mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy.” Đây không chỉ là lời hứa về sự cứu rỗi mà còn là sự nhấn mạnh rằng mỗi hành động yêu thương, dù nhỏ bé, đều có ý nghĩa vĩ đại. Những hành động ấy tạo nên một chuỗi liên kết không thể tách rời giữa con người với con người, tạo nên một bức tranh sống động về lòng nhân ái và sự tha thứ. Trong xã hội ngày nay, khi mà sự ích kỷ và lòng tự ái đôi khi lấn át giá trị của tình người, lời dạy ấy lại trở thành kim chỉ nam để chúng ta nhớ rằng, chỉ có yêu thương mới là sức mạnh làm thay đổi cả một thế giới.
Lời mời gọi sống theo công chính và tình yêu thương của Thiên Chúa không chỉ là lời dạy của các thánh sử cổ xưa mà còn là nguồn cảm hứng sống động cho mỗi chúng ta trong thời đại hiện nay. Đó là sự gắn kết giữa đức tin và hành động, giữa lời hứa và hiện thực, giữa sự tha thứ và lòng nhân từ. Trong mỗi chúng ta luôn tiềm ẩn một nguồn sức mạnh thiêng liêng, chỉ cần biết mở lòng, biết yêu thương và biết sống với sự công bằng, chúng ta sẽ tìm thấy chính ánh sáng của Thiên Chúa soi rọi, đưa lối cho chúng ta vượt qua mọi khó khăn. Hãy để mùa Chay này trở thành thời gian để mỗi người tự nhìn nhận lại bản thân, để nhận ra rằng sự công chính không chỉ là trách nhiệm của riêng ai mà là sứ mệnh chung của cả cộng đồng. Khi chúng ta sống đúng với lời dạy của Đấng Tạo Hóa, mỗi hành động của chúng ta sẽ trở thành một lời ca ngợi thiêng liêng, góp phần xây dựng nên một thế giới nhân ái, một xã hội công bằng và chan chứa tình thương.
Lm. Anmai, CSsR NGHĨA VỤ VÀ VỊ TRÍ ƯU VIỆT TRONG TÌNH YÊU CHIA SẺ
Trong mùa Chay thiêng liêng này, chúng ta cùng hướng về hình ảnh của Thiên Chúa quang lâm đến để phán xét công minh, một hình ảnh đầy uy nghi và nhân ái, nơi mà Đức Kitô không chỉ đến để xét xử mà còn đón nhận những ai xứng đáng trở thành công dân của Vương quốc Cánh Chung. Hình ảnh này đã được Tin Mừng Matthêu ghi nhận qua lời giáo huấn của Đức Kitô (x. Mt 25,31-46), khi Ngài đến phân rẽ nhân loại thành hai bên tả hữu – bên phải và bên trái – như tác giả Cl. Tassin đã giải thích, “bên phải” và “bên trái” trong thời cổ đại chỉ ra số phận tốt, xấu của con người. Chính ở sự phân chia ấy, chúng ta thấy được rằng, trong mắt của Thiên Chúa, mọi con người đều được đánh giá qua tấm lòng, qua hành động yêu thương và sẻ chia, chứ không chỉ qua những thành tựu vật chất hay danh tiếng phù phiếm.
Là Thiên Chúa Tình Yêu, Chúa Giêsu đã sống một cuộc đời ban phát, chữa lành cho chúng sinh, ban phát bình an cho dân và ban phát thần lương bằng chính bản thân Ngài cho nhân loại. Trong tình yêu thiêng liêng ấy, Ngài đã tự nguyện hóa thân thành người để cảm nghiệm trọn vẹn những thống khổ, thiếu thốn và đau đớn của con người. Chính vì tình yêu vô bờ bến ấy, Ngài trở nên như những kẻ bần cùng, chịu đựng nỗi đau, những mất mát mà bất kỳ ai cũng có thể trải qua. Ngài đã mở ra bí nhiệm tình yêu cao cả qua những lời tự xưng “Ta đói... khát... ốm đau... là khách lạ”, như một lời nhắc nhở rằng, bất kỳ sự thiếu thốn, bất kỳ nỗi đau của con người nào cũng không thể tránh khỏi sự đồng cảm và sẻ chia của Thiên Chúa. Chúa Kitô – Vua chúng ta trần trụi, yếu đau và thậm chí bị cầm tù – đã đặt ra một tiêu chuẩn cao cả: mọi hành động của chúng ta đối với những người bần cùng chính là hành động đối với Ngài, như lời Ngài khẳng định “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy.”
Qua mọi thời đại, hình ảnh của Vua Giêsu luôn hiện hữu bên những kẻ khốn cùng, những người bị xã hội lãng quên và bỏ rơi. Ngài không chỉ hiện diện trong những con người nghèo khó, những người mù chữ, trẻ em đường phố, hay những bệnh nhân lay lắt khắp xóm chợ, mà còn ở trong những tâm hồn suy sụp, cần được chia sẻ và yêu thương. Lòng yêu thương ấy chính là sức mạnh kỳ diệu, mang sự hiện diện của Thiên Chúa đến gần hơn với con người, khiến cho thế giới này có thể tồn tại và phát triển trong bầu không khí của sự thấu cảm và trắc ẩn. Như Fyodor Dostoyevsky từng cảm nhận, “Lòng trắc ẩn là quy luật chính yếu của sự tồn tại con người”, và điều đó càng được minh chứng rõ ràng qua hình ảnh của Đức Kitô, Người đã sống và chịu đựng vì chúng ta, để mở ra cánh cửa của lòng nhân ái cho mỗi người.
Trong ánh sáng của Tin Mừng, ý nghĩa của ngày phán xét không chỉ nằm ở việc xác định số phận của con người mà còn là lời kêu gọi mỗi chúng ta hãy sống theo tinh thần của sự chia sẻ và yêu thương. Mỗi hành động nhỏ bé, mỗi cử chỉ quan tâm và sẻ chia đối với người nghèo, người bị bỏ rơi đều có ý nghĩa to lớn trong mắt của Thiên Chúa. Những tấm lòng mang tinh thần bác ái được xếp vào hàng ngũ của những kẻ bên phải trong ngày phán xét chung, bởi vì chúng chính là minh chứng sống động cho tình yêu thương bất diệt của Đức Kitô đối với nhân loại. Ngày chung cuộc theo Tin Mừng, những ai sống trong yêu thương chia sẻ, biết dâng hiến trái tim và của cải của mình cho người nghèo sẽ được đón vào vương quốc Vĩnh Cửu, nơi tình yêu với Đức Kitô được tôn vinh và ngợi ca.
Sự hiện diện của Thiên Chúa không nằm ở những kiêu hãnh, quyền lực hay của cải trần gian, mà chính nằm ở trong những khoảnh khắc giản đơn của cuộc sống – khi ta chia sẻ một bát cơm, khi ta dành chút thời gian bên cạnh những người cần được lắng nghe, khi ta mở rộng vòng tay để đón nhận những người đang chịu đựng nỗi đau. Đây là minh chứng cho việc Ngài đã tự đồng hóa với những người túng thiếu, bởi vì Ngài hiểu rõ những nỗi đau của con người, Ngài từng đói, khát và cảm nhận được sự cô đơn, mất mát khi trở thành người khách lạ giữa đời thường. Sự đồng hóa ấy không chỉ khiến Ngài trở nên gần gũi hơn với chúng ta, mà còn thổi bùng ngọn lửa nhân ái trong tim mỗi người, khiến chúng ta nhận ra rằng, yêu người không chỉ là hành động đối với những người xung quanh, mà còn là cách để chúng ta yêu chính Thiên Chúa – Người đã ban cho ta mọi ân phước trần gian.
Chính qua những hành động chia sẻ đó, mỗi người chúng ta đều có cơ hội trở thành một phần của câu chuyện vĩ đại về tình yêu và sự cứu rỗi. Khi ta nhìn thấy ánh mắt của người nghèo, khi ta nghe tiếng khóc của kẻ lầm lỗi hay tiếng cười của những đứa trẻ đường phố, ta nhận ra rằng mỗi con người đều mang trong mình một mảnh của Thiên Chúa, một tia sáng của tình yêu thương vô điều kiện. Và mỗi khi ta giang tay giúp đỡ, ta không chỉ làm cho người khác cảm thấy được quan tâm, mà còn giúp chính mình được sống trọn vẹn trong niềm tin, trong lòng dâng hiến và trong sự thanh thản tâm hồn.
Lời mời gọi của Đức Kitô không chỉ dừng lại ở việc đòi hỏi chúng ta hãy làm cho những người nghèo mà còn là một sự khẳng định rằng, trong mỗi hành động yêu thương và chia sẻ ấy, chúng ta đang góp phần xây dựng một xã hội công bằng, nhân ái và đầy hy vọng. Một xã hội nơi mà những mảnh đời bị bỏ rơi được nâng đỡ, nơi mà những trái tim giàu tình thương không ngại khó khăn, thử thách để trao đi niềm tin và sự sống mới. Điều đó chính là ý lực sống được thể hiện qua lời nói “Cuộc sống của chúng ta sẽ luôn viên mãn nếu trái tim chúng ta luôn luôn dâng hiến”. Đây không chỉ là một lời khích lệ, mà còn là một triết lý sống, một lời nhắc nhở mỗi người về bổn phận thiêng liêng được giao phó bởi Đức Kitô – người Vua của sự yêu thương và chia sẻ.
Trên con đường theo đuổi đức tin, mỗi chúng ta đều cần nhận ra rằng, chỉ có khi trái tim luôn biết dâng hiến, biết yêu thương và sẻ chia, cuộc sống mới trở nên trọn vẹn và viên mãn. Mùa Chay này, trong từng giây phút suy niệm, hãy để lòng mình cảm nhận sâu sắc tiếng gọi của Thiên Chúa, tiếng gọi của sự trọn vẹn trong yêu thương. Hãy biến mỗi cơ hội gặp gỡ, mỗi tình cảnh của người nghèo thành dịp để chúng ta thể hiện lòng nhân ái, để lan tỏa ánh sáng của đức tin, cho rằng mỗi cử chỉ sẻ chia của chúng ta đều là lời khẳng định về giá trị sống của nhân loại. Đó là hành trình mà mỗi người đều có thể góp phần, dù là nhỏ bé, vào việc xây dựng một thế giới nhân văn hơn, một xã hội mà trong đó tình yêu thương được đặt lên hàng đầu, và mọi con người đều được sống trọn vẹn trong sự bảo bọc của Thiên Chúa.
Như vậy, thông qua những suy niệm của Tin Mừng thứ hai tuần 1 mùa Chay, chúng ta càng nhận ra rằng, bổn phận của mỗi con người không chỉ dừng lại ở việc tuân thủ những quy tắc công bằng mà còn là lời kêu gọi sống theo tinh thần của sự đồng cảm, yêu thương và sẻ chia. Mỗi hành động yêu thương, mỗi cử chỉ chân thành dành cho người nghèo không chỉ là sự hiện diện của Đức Kitô trong cuộc sống thường nhật mà còn là cách chúng ta thể hiện lòng biết ơn đối với những ân phước mà Ngài đã ban tặng. Và cuối cùng, trong ngày phán xét chung, những tấm lòng ấy sẽ được ghi nhận và đón nhận vào vương quốc Vĩnh Cửu của tình yêu với Đức Kitô – nơi mà mỗi người, dù nhỏ bé hay lớn lao, đều có vị trí ưu việt trong cộng đồng của Thiên Chúa.
Lm. Anmai, CSsR
NÊN THÁNH TRONG MÙA CHAY THÁNH
Trong mùa chay này, Lời Chúa vang vọng qua miệng tác giả sách Lê-vi, nhắc nhở Dân Chúa: “Các ngươi hãy nên thánh, vì Ta là Đấng Thánh, là Thiên Chúa các ngươi” (Lv 19,1-2). Lời mời gọi ấy không chỉ là một thông điệp xa xôi mà còn là lời thách thức, là lời kêu gọi mỗi con người chúng ta tự nhìn nhận bản thân, rèn giũa tâm hồn và hành động theo hướng thánh thiện để xứng đáng với Đức Chúa Trời. Mỗi mùa chay là một cơ hội để chúng ta bừng tỉnh, để biết rằng con đường đến gần Thiên Chúa chính là con đường của sự trong sáng, của sự thánh khiết, và điều đó đòi hỏi mỗi tín hữu phải sống theo những nguyên tắc cao cả của đức tin. Câu hỏi đặt ra cho mỗi người hôm nay là: “Nên Thánh như thế nào?” Và lời đáp không quá phức tạp khi chúng ta nhớ đến những lời dạy của Chúa Giêsu qua Tin Mừng thứ hai, nơi Ngài cụ thể hóa tình yêu thương và sự phục vụ đối với đồng loại qua những hành động thiết thực trong cuộc sống.
Chúng ta được dạy rằng để nên thánh, cần phải áp dụng 20 chữ “Đừng” như một kim chỉ nam sống, “đừng trộm cắp, đừng nói dối, đừng phỉ gặt kẻ khác, đừng lấy danh Chúa mà thề dối, đừng xúc phạm danh Thiên Chúa… đừng nhục mạ… đừng nguyền rủa…” Những lời răn của Chúa không chỉ dừng lại ở lời cấm, mà còn mở ra một hướng đi rõ ràng cho đời sống của mỗi người: kính mến Thiên Chúa như Cha, yêu thương đồng loại như là anh em. Điều đó có nghĩa là mỗi hành động, dù là nhỏ bé, cũng mang trong mình giá trị thiêng liêng khi được thực hiện với tấm lòng trong sáng và khiêm nhường. Khi chúng ta từ bỏ những điều không đúng đắn, khi chúng ta kiềm chế được lòng ích kỷ, ta đang tiến gần hơn đến hình ảnh của Đấng Thánh, được Thiên Chúa yêu thương và kêu gọi sống thánh thiện.
Chúa Giêsu đã làm gương sáng cho chúng ta qua cách Ngài phục vụ đồng loại, qua cách Ngài trao ban cho người đói đồ ăn, cho người khát thức uống, cho khách đỗ nhờ, cho người mình trần áo mặc, viếng thăm kẻ bị giam cầm, an ủi người cùng khổ. Đó không chỉ là những hành động từ bi đơn thuần, mà chính là cách Ngài đồng hóa mình với từng con người, với từng nỗi đau, từng khó khăn của loài người. Ngài dạy rằng “mỗi lần các ngươi đã làm (hay các ngươi đã không làm) cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây là các ngươi đã làm (hay các ngươi đã không làm) cho chính Ta” (Mt 25,40.45). Từ đó, mỗi hành động yêu thương, mỗi cử chỉ chia sẻ không chỉ giúp đỡ được người cần mà còn là cách để chúng ta gặp gỡ Đức Giê-su – Đấng đã hy sinh trọn vẹn tình yêu để cứu chuộc nhân loại. Qua lời dạy ấy, chúng ta càng thêm hiểu rằng sự cứu rỗi không chỉ đến từ niềm tin trừu tượng, mà đến từ những hành động cụ thể trong đời sống hằng ngày, khi chúng ta biết sẻ chia, khi chúng ta biết yêu thương và khi chúng ta biết đồng cảm với những người đang khổ đau.
Những lời phán của Chúa Giêsu trong Tin Mừng thứ hai không chỉ dừng lại ở việc phán xét cuối cùng mà còn mở ra một viễn cảnh về vương quốc của Thiên Chúa, nơi chỉ có những người sống theo đức tin và tình yêu thương mới được hưởng phần gia nghiệp vĩnh cửu. Một ngày kia, khi chúng ta đứng trước mặt Chúa, Ngài sẽ nói: “Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ” (Mt 25,34). Điều này nhắc nhở mỗi chúng ta rằng chỉ có sự thánh thiện, chỉ có những hành động yêu thương và sự phục vụ chân thành mới mở ra con đường dẫn đến Nước Trời. Không ai được phép xem nhẹ những hành động nhỏ bé, vì mỗi hành động ấy, dù chỉ là một nụ cười, một lời an ủi hay một bàn tay giúp đỡ, đều là cách chúng ta sống theo lời mời gọi của Chúa, là cách chúng ta thể hiện lòng biết ơn đối với tình yêu vô bờ của Thiên Chúa.
Trong mùa chay này, lời mời gọi “Nên Thánh” càng trở nên thiêng liêng hơn bao giờ hết. Nó không chỉ đòi hỏi chúng ta phải rèn luyện lòng kiên nhẫn, từ bỏ những thói hư tật xấu mà còn là cơ hội để mỗi người làm mới mình qua những hành động yêu thương và chia sẻ. Mỗi ngày trôi qua, mỗi khoảnh khắc sống, chúng ta cần tự hỏi: “Liệu mình đã sống đúng với lời mời gọi của Chúa chưa? Liệu mình đã từng trao đi yêu thương, đã từng giúp đỡ người khó khăn theo cách mà Ngài dạy chưa?” Những câu hỏi ấy là lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ, để không một ai bị lãng quên trong hành trình theo đuổi sự thánh thiện.
Thực chất, sự thánh thiện không đến từ những danh hiệu hay địa vị, mà đến từ chính tấm lòng biết yêu thương, biết sẻ chia của mỗi người. Khi chúng ta từ bỏ những hành động xấu, khi chúng ta buông bỏ lòng ích kỷ, ta đang tiến gần hơn đến hình ảnh của Đấng Thánh. Và trong mỗi hành động ấy, dù chỉ là việc không nói dối, không trộm cắp hay không phỉ báng kẻ khác, chúng ta đều đang góp phần xây dựng nên một đời sống sống động theo đức tin. Đó chính là con đường của sự cứu rỗi, con đường dẫn dắt chúng ta đến gần hơn với Thiên Chúa – Đấng đã hy sinh hết mình vì tình yêu của nhân loại.
Sống theo lời dạy của Chúa không chỉ là việc tuân thủ những lệnh cấm, mà còn là việc tích cực trao ban yêu thương cho đồng loại, là cách chúng ta đáp lại tiếng gọi của Chúa. Hành động yêu thương của Chúa Giêsu, những hành động nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa ấy, chính là minh chứng cho sự hiện diện của Ngài giữa chúng ta. Mỗi khi chúng ta trao đi một bữa ăn, một lời an ủi hay một sự chia sẻ chân thành, ta không chỉ đang giúp đỡ một con người mà còn đang sống đúng với lời mời gọi “Nên Thánh”, là sống để trở thành những người con trung tín của Thiên Chúa. Qua đó, mùa chay không chỉ là thời gian ăn năn mà còn là thời gian của sự biến đổi tâm hồn, của sự rèn luyện lòng nhân từ, của việc mở rộng trái tim để đón nhận và trao đi tình yêu thương thiêng liêng.
Lời mời gọi “Nên Thánh” trong mùa chay nhấn mạnh rằng, chỉ có những người sống trọn vẹn với đức tin, chỉ có những người biết sống và yêu thương theo cách mà Chúa dạy, mới được xứng đáng ghi tên vào vương quốc của Ngài. Hãy để mỗi hành động, mỗi suy nghĩ và mỗi lời nói của chúng ta là một bản khúc ngọt ngào của đức tin, là một lời khẳng định rằng chúng ta đã chọn con đường của tình yêu thương và sự sống thánh thiện. Như vậy, mỗi bước đi trên hành trình này, mỗi khoảnh khắc được trao đi yêu thương chính là những viên gạch xây đắp nên một vương quốc của lòng tin, của sự cứu rỗi và của niềm hy vọng vĩnh cửu.
Với lòng biết ơn và khát khao được sống trọn vẹn theo lời mời gọi của Chúa, mỗi chúng ta hãy biến mùa chay này thành thời gian thiêng liêng của sự tự kiểm, của sự hối cải và của những hành động yêu thương chân thành. Hãy nhớ rằng, chỉ có khi chúng ta sống đúng với lời “Nên Thánh”, chỉ có khi chúng ta biết trao đi yêu thương cho đồng loại như chính cách mà Chúa Giêsu đã làm, chúng ta mới có thể nghe tiếng gọi “Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời” (Mt 25,34). Ước mơ về một Nước Trời chỉ dành cho những người thánh thiện, cho những con người biết sống và yêu thương trọn vẹn theo ánh sáng của Đức Chúa Trời, là ước mơ mà mỗi trái tim đang khát khao và nỗ lực hướng về. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
SỨ ĐIỆP PHÁN XÉT TÌNH YÊU
Tin Mừng hôm nay nhắc nhở mỗi người chúng ta về thực tại sâu xa rằng ai cũng phải ra trước tòa phán xét của Thiên Chúa. Trong ngày đó, không phải quyền lực, giàu sang hay danh vọng của chúng ta sẽ được xét đến, mà là tình yêu cụ thể mà chúng ta đã dành cho anh chị em của mình trong cuộc sống. Chúa Giêsu đã nói rõ: “Những gì các ngươi làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta” (Mt 25,40).
Cuộc phán xét ấy không phải là một viễn cảnh đáng sợ cho những ai biết sống yêu thương, nhưng chắc chắn sẽ là ngày đáng sợ cho những ai khép kín trái tim mình trước nỗi đau của đồng loại. Chúa không đòi hỏi chúng ta làm những điều lớn lao vượt quá khả năng, nhưng Ngài đòi hỏi chúng ta sống tình yêu cách chân thật, quảng đại và cụ thể với những người nghèo đói, bệnh tật, khổ đau mà ta gặp mỗi ngày.
Lạy Chúa Giêsu, chính Chúa đã dạy chúng con rằng yêu Chúa thì phải yêu anh chị em mình cách cụ thể. Không thể nói con yêu mến Chúa, mà lại lạnh lùng, vô cảm trước nỗi đau của người bên cạnh. Mỗi lần con từ chối giúp đỡ, từ chối cảm thông, từ chối sẻ chia với anh chị em đang đau khổ, chính là con đang quay lưng với Chúa. Và mỗi lần con rộng lòng thương giúp đỡ, lắng nghe và chia sẻ với người khác, thì con được hạnh phúc vì đã gặp chính Chúa trong họ.
Lạy Chúa, xin cho con biết nhận ra khuôn mặt Chúa nơi những người nghèo túng, đau khổ, bệnh tật và già yếu chung quanh con. Họ là những người anh chị em bé nhỏ nhất mà Chúa đồng hóa với chính mình. Chúa đến với con không phải trong vinh quang, quyền lực, nhưng trong dáng vẻ nghèo hèn, khốn cùng của những người thấp bé, yếu đuối nhất. Con đã từng vô tâm hay cố tình xua đuổi Chúa, từ chối Chúa trong những người anh em ấy. Chúa đã ban cho con hiện tại để chuẩn bị cho tương lai, vậy mà có biết bao lần con tự tay đào sâu vực thẳm để tự mình rơi xuống, bởi sự ích kỷ, vô tâm và thờ ơ.
Lạy Chúa, hôm nay con muốn nhìn lại cuộc đời mình để nhận ra những lỗi lầm và thiếu sót. Con thường dễ dàng giúp đỡ người khác khi con thấy điều đó mang lại lợi ích cho mình, nhưng lại ngại ngần, miễn cưỡng khi phải giúp người khác một cách vô vị lợi. Xin dạy con sống theo gương Chúa: yêu thương vô điều kiện, cho đi không tính toán, phục vụ chỉ vì hạnh phúc và lợi ích cho người mình yêu.
Xin Chúa tha thứ cho con những thiếu sót, những ích kỷ, và tất cả những lần con khước từ Chúa nơi anh chị em mình. Trong mùa Chay này, xin cho con cơ hội để hoán cải, để đổi mới đời sống, để sống gần gũi với tình yêu của Chúa hơn nữa. Xin Chúa uốn lòng con theo trái tim Chúa, một trái tim luôn tràn đầy lòng thương xót, nhân từ và bao dung.
Lạy Chúa, con biết rằng cuộc sống con trên trần gian này là một cuộc hành trình hướng về ngày gặp gỡ Chúa. Nhưng nhiều lúc con đã quên mất mục đích thật sự của cuộc đời mình. Con lao theo những đam mê phù phiếm, những ích kỷ nhỏ nhen, những tham vọng thế tục. Chính những điều ấy đã che mờ mắt con, khiến con không còn nhìn thấy Chúa nơi anh chị em mình. Xin mở mắt con, Chúa ơi, để con nhận ra sự hiện diện của Chúa ngay trong những hoàn cảnh bình thường nhất, trong những con người đơn sơ nhất.
Xin giúp con không chỉ biết xót thương nhưng còn biết hành động cụ thể, để tình yêu con dành cho Chúa được diễn tả cách rõ nét nhất. Cho con luôn sẵn lòng chia sẻ cơm áo, thuốc men, thời gian, sự an ủi và cả tình thương chân thành cho những ai cần đến con. Lạy Chúa, xin làm cho lòng con mềm mại, quảng đại hơn, để con không bao giờ từ chối những cơ hội được yêu thương.
Chính Chúa đã dạy con rằng vào ngày phán xét, Chúa sẽ không hỏi con đã tích lũy được bao nhiêu của cải, quyền lực hay thành công. Nhưng Chúa sẽ hỏi con đã yêu thương ra sao, đã quan tâm đến anh chị em mình như thế nào. Xin cho con biết sống mỗi ngày với ý thức sâu xa ấy, để ngày con ra trước tòa Chúa, con không cảm thấy tiếc nuối hay ân hận vì bất kỳ điều gì con chưa làm hoặc đã làm không đủ.
Lạy Chúa Giêsu, xin hãy ở bên con, dẫn dắt con và giúp con biết sống trọn vẹn tình yêu của Chúa trong từng phút giây cuộc đời. Xin ban cho con sức mạnh để không ngừng hoán cải, biết yêu thương và phục vụ anh chị em con như Chúa đã yêu thương và phục vụ con. Amen.
Lm. Anmai, CSsR |
|