Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 1 trên 1

Chủ đề: Chú sâu xấu xí

Hybrid View

  1. #1
    hongbinh's Avatar

    Tham gia ngày: Sep 2010
    Tên Thánh: Gioan Baotixita
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Gx Thổ Hoàng
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 9,488
    Cám ơn
    9,570
    Được cám ơn 28,345 lần trong 5,379 bài viết

    Default Chú sâu xấu xí


    Chú sâu xấu xí



    Nó không có khái niệm gì về sự đẹp xấu của cơ thể nó cho đến một hôm nó nghe thấy tiếng la thất thanh của một bé gái “mẹ ơi! ghê quá … mẹ ơi, con sợ”. Khi đó nó không tin là người ta sợ nó. Nó nghĩ chắc cô bé đó sợ một cái gì khác, nhưng mẹ của cô bé đã dùng cây hất nó đi nơi khác. Bị tung lên không trung rồi rơi xuống đất. Nó thấy cơ thể nó rã rời, đau đớn. Nhưng vẫn không đau đớn bằng khi nó biết nó xấu xí, và mọi người ghê sợ. Nó bò đi trong cô đơn, buồn tủi và cuộn tròn thân lại ở một góc cây.

    Sáng hôm sau, nó cảm thấy cơ thể đói khủng khiếp, đói đến nổi nó có thể ăn hết một chiếc lá trong vòng vài phút. Thế là nó bò lên cây, bò ra những nhánh nơi có những chiếc lá non ngọt, mềm. Nó ăn nhiều lắm, và nó lớn rất nhanh. Sau cái lần nó bị hất tung lên cao, nó thấy mình có một mặc cảm là xấu xí, là dễ sợ. Vì vậy nó dễ dàng phản ứng và làm đau khổ bất cứ ai đến gần mà vô tình chạm phải nó. Nó không muốn làm người khác sợ, nó không muốn ai phải xa lánh khi gặp nó cả. Nhưng chính sự mặc cảm đang lớn dần trong nó ngăn nó đến với mọi người và ngăn mọi người đến với nó.

    Thần tượng của nó là những chú bướm xinh đẹp. Nó say mê, chiêm ngưỡng những chú bướm không chỉ vì đôi cánh đẹp rực rỡ mà còn vì sự bình an, nhẹ nhàng toát lên từ những gì bên trong, xa thẳm. Bỗng trong nó xuất hiện một ước muốn lớn lao. Nó muốn trở thành một chú bướm. Nó muốn có được sự bình an, nhẹ nhàng và tự do bay lượn đến những phương trời cao rộng mà nó hằng mong ước.

    Nó cũng muốn có được vẻ đẹp ít ra là hơn hình dáng của cơ thể nó bây giờ. Nó không dám mơ ước là nó sẽ đẹp như những chú bướm, vì mặc cảm xấu xí trong nó hãy còn quá lớn.

    Sau khi ăn xong vài chiếc lá, nó nằm yên và thiếp ngủ đi. Trong giấc ngủ nó nghe có ai đó đang gọi nó. Nó căng mình thức dậy. Bên cạnh nó là một chú bướm đang đứng âu yếm nhìn nó. Nó hạnh phúc lắm vì hôm nay nó được thấy thần tượng của nó – Một chú bướm xinh đẹp. Trong giây phút ngỡ ngàng đó nó không nói được gì. Nó chỉ yên lặng và ngắm nhìn.

    - “Anh muốn thông báo cho em một tin vui. Tổ tiên của chúng ta đã nhận được những lời ước của em, và đã cử anh đến để hướng dẫn em đi tiếp lộ trình còn lại.” Chú bướm nhẹ nhàng nói với nó
    Nó rất ngạc nhiên khi nghe chú bướm nói từ “tổ tiên của chúng ta”. Nó hỏi:
    - “Ý anh là …”
    Dường như hiểu được điều nó muốn hỏi, nên chú bướm ôn tồn nói tiếp.
    - “Đúng vậy, em và anh cùng một nguồn.”
    - … ?
    - “Trước đây anh cũng từng trải qua những khổ đau, mặc cảm như em bây giờ. Anh từng bị người ta xa lánh, hất hủi. Anh cô đơn, thậm chí có khi anh nghĩ mình sẽ tìm đến cái chết, hoặc sống một đời sống buông thả như những chú sâu ở các vùng tối, nơi luôn có những tiếng nhạc vang rền của dế đêm, và tận hưởng những cảm giác lân lân tuyệt đỉnh của những chiếc lá say. Nhưng em biết không? Anh đã may mắn nhận ra được con người đích thực của mình. Anh đã may mắn thấy được con đường. Vẻ đẹp đích thực sẽ không đến từ những gì hào nhoáng bên ngoài. Nó đến từ bên trong, bên trong những tâm hồn đẹp, trong sáng và thánh thiện. Và con đường chuyển hóa là con đường đã từng giúp anh có được vẽ đẹp và sự bình an như ngày hôm nay. Con đường đó không dành riêng cho anh, mà nó dành cho tất cả mọi người, cho những ai muốn đạt đến một vẽ đẹp đích thực và toàn vẹn.”
    - “Vậy anh chỉ cho em cách để đi trên con đường đó đi.”
    - “Chỉ cho em con đường, đó cũng chính là lý do mà anh có mặt với em hôm nay. Con đường chuyển hóa là con đường tìm lại với chính mình, đối diện với tất cả những khó khăn, khổ đau và bế tắc của bản thân, để thấy được những nguyên nhân gây ra những khổ đau đó và tìm cách chuyển hóa chúng.”

    Những lời chia sẻ của chú bướm về một con đường đã giải tỏa cho nó rất nhiều những bế tắc, giúp cho nó thấy được một hướng đi. Nó đã làm một cái kén và chui vào trong đó. Giờ đây nó đang ở trong kén. Nó ở trong kén không phải là để trốn tránh mọi người, mà nó muốn dành trọn thời gian còn lại để đối diện với chính nó, để thấy cho rõ mặt mũi đích thực của nó.

    Nó thấy mình có rất nhiều chuyển hóa khi ở trong kén. Thời gian yên tĩnh khi ở trong kén đã cho nó rất nhiều bình an, nhưng nó cũng cần phải phá bỏ luôn chiếc kén để đạt được niềm bình an và vẻ đẹp toàn vẹn. Đó là những gì mà chú bướm đã dặn nó trong những giây phút cuối cùng trước khi bay đi.
    Ở đầu kén đã xuất hiện một lỗ nhỏ. Chỉ còn một giai đoạn cuối cùng này thôi là nó sẽ lột xác, và một chú bướm xinh đẹp xuất hiện. Bỗng đâu đó có tiếng hát vang lên:
    Chú sâu xấu xí kia
    Chú bướm xinh đẹp này
    Tuy hai mà lại một
    Cuộc đời ôi lạ thay
    Rồi từ từ nó cũng vượt qua giai đoạn cuối cùng. Nó tung đôi cánh sặc sỡ nhiều màu lượn ba vòng xung quanh chiếc kén. Nó bay lên cao rồi hạ xuống thấp như thể nó đang cảm ơn đất trời đã tạo ra sự hiện hữu mầu nhiệm của nó.

    “Mẹ ơi! Có chú bướm xinh đẹp đang đậu trên hoa phong lan kìa. Con thích quá! Mẹ dừng lại cho con xem chút đi”. Nó nghe rất rõ những lời mà cô bé đang nói với mẹ. Nó biết giờ đây cô bé không con sợ nó nữa và nó cũng sẽ không bị hất tung lên không trung như lần trước. Vì vậy nó đã đậu trên nhánh phong lan một cách bình an và nhìn cô bé mỉm cười. Rồi nó lại nghe thấy tiếng hát ở đâu đó vọng lại thêm lần nữa:

    Em đừng sợ sâu nhé
    Sâu sẽ hóa bướm thôi
    Cũng như khổ đau vậy
    Mang hạnh phúc cho đời.
    ST
    Chữ ký của hongbinh
    Đạm bạc dĩ minh chí
    Ninh tĩnh nhi chí viễn

  2. Có 7 người cám ơn hongbinh vì bài này:


+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Tags cho chủ đề này

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com