Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trười sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 16 trên 16

Chủ đề: Đố Vui

Hybrid View

  1. #1
    mary phuongthuy's Avatar

    Tham gia ngày: Nov 2010
    Tên Thánh: Anas Taxia
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: gx Bến Gỗ
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 484
    Cám ơn
    2,237
    Được cám ơn 3,570 lần trong 474 bài viết

    Default Đố Vui

    Đố Vui

    Câu đố :
    Mẹ và vợ ngã xuống sông cùng một lúc, nếu cứu mẹ thì vợ sẽ chết hoặc cứu vợ thì mẹ sẽ chết. Vậy nên cứu mẹ hay cứu vợ hoặc là không cứu cả hai?

    Những câu trả lời :

    1 - Mạnh Tử :
    Bố chết từ khi còn nhỏ, mẹ nuôi nấng, dạy dỗ ta rất khó nhọc. Mẹ phải ba lần dọn nhà để tránh những ảnh hưởng xấu, dành món ngon cho ta ăn, mua áo đẹp cho ta mặc, tất cả là để cho ta có thể ngẩng cao đầu nhìn thiên hạ. Mẹ và vợ cùng ngã xuống sông, tất nhiên ta phải cứu mẹ rồi. Lấy chữ hiếu làm đầu, vợ chết thì lấy vợ khác, mẹ chết làm gì có mẹ nữa !
    Trên thế gian này chỉ có Mẹ là tốt nhất. Không có mẹ, con trẻ như cỏ cây, biết bấu víu vào đâu? Mẹ! Con sẽ cứu mẹ! Mạnh tử nhảy ùm xuống sông.

    2 – Chu U Vương :
    Vợ và mẹ cùng ngã xuống sông, tất nhiên là phải cứu vợ trước. Nghĩ lại ngày trước ta đùa giỡn với nàng, nhìn nàng cười, đến cả giang sơn lẫn sinh mạng nhỏ bé của ta cũng chẳng nghĩa lý gì, huống hồ là mẹ! Khi lập Thái tử, bà ấy còn định bỏ ta làm ta suýt mất cả ngôi báu.

    "Tình cảm đằm thắm, ta yêu nàng rất nhiều, ta sẽ cứu nàng !" Chu U vương cũng nhảy ùm xuống sông..

    3 – Lưu Bị :
    Anh em như chân tay, vợ con như áo mặc; áo rách có thể vá, chân tay gãy không thể lành. Chỉ cần Nhị đệ và Tam đệ của ta không ngã xuống sông là được, những kẻ khác ta không thèm để ý.
    "Mẹ ơi! Nàng ơi! Các người chết thật thê thảm!" Lưu Bị đứng trên bờ sông khóc lớn.


    4 – Tào Tháo :
    Thà rằng ta phụ người chứ không để người phụ ta, mẹ ta hay vợ ta cũng thế thôi, chỉ cần ta không ngã xuống sông là được rồi.
    "Ta nhẹ nhàng đi cũng như khi ta nhẹ nhàng đến, ta vẫy tay chào không một chút vấn vương." Tào Tháo vừa ngâm thơ vừa chầm chậm bước đi.


    5 - Khuất Nguyên :
    Thế gian này u ám quá, triều đại này thật hủ bại! Sống cũng chẳng còn có ý nghĩa gì, chi bằng chết cho trong sạch. Song anh có thể rửa mặt và rửa chân cho ta.

    Khoảng trời hiện tại là khoảng trời u ám, chẳng còn có thể nhìn tinh tú trên trời. Mẹ ơi! Nàng ơi! Ta cùng nhau chết ở nơi đây!" Khuất Nguyên vừa hát vừa từ từ nhảy xuống sông.


    6 – Trang Tử :
    Sinh về đâu và chết sẽ về đâu? Mẹ và vợ ta chết cứ chết, chẳng qua chỉ là từ trạng thái hữu hình trở về trạng thái vô hình, có gì phải đau đớn, c ó gì phải xót thương? Chẳng cần phải cứu ai cả! Trang tử ngồi xuống, tay nắm một mảnh sành vừa gõ nhịp vừa hát, mắt nhìn mẹ và vợ chìm đần xuống sông, nét mặt mãn nguyện.

    7 – Hoà Thân :
    Ai ngã xuống sông thì cứ ngã, cái ta yêu là tiền bạc. Tiền bạc là mẹ ta, là vợ ta. Sao trước khi ngã, các người không mặc ít quần áo thôi, điều đáng tiếc nữa là trâm vàng, khuyên bạc còn ở trên đầu các người.
    "Có tiền là có tất cả!" Hoà Thân đứng trên bờ vùa nhìn mẹ và vợ dần dần chìm xuống sông vừa thở dài.


    8 – Vương Bột :
    Lòng bàn tay và mu bàn tay đều là thịt. Vợ là người ta yêu nhất, mẹ là người thân thiết nhất. Vậy phải làm thế nào đây? Thôi cứ nhảy xuống sông, thấy ai ở gần thì cứu. Vương Bột vội nhảy ùm xuống sông. "Chết rồi! Ta quên mất là ta cũng không biết bơi!" Vương Bột vẫy vùng một cách tuyệt vọng rồi từ từ chìm xuống sông.

    LỜI BÀN :


    1. Mạnh Tử: Thương mẹ hơn vợ thì chắc là lai………VIỆT NAM !
    2. Chu U Vương: Yêu vợ nồng nàn nên chắc lai…….PHÁP !
    3. Lưu Bị: Lo cho anh em đồng chí hơn gia đình là lai………..NGA SÔ (tinh thần quốc tế vô sản)
    4.Tào Tháo: Thấy chết không cứu phớt tỉnh……….ĂNG LÊ ( ENGLAND )!!
    5. Khuất Nguyên : Tự sát chết theo là tinh thần võ sĩ đạo xứ Phù Tang ( JAPAN )
    6. Trang Tử: Giống Tào Tháo lai ………ĂNG LÊ !
    7.
    Hòa Thân: Thực tế kiểu…………….MỸ !
    8. Vương Bột: Không biết trời cao đất rộng nhắm mắt liều mạng thì là chính …….gốc quân tử TÀU
    9.........................................

    (quà nhận từ email)












    --
    thay đổi nội dung bởi: mary phuongthuy, 01-07-2011 lúc 10:51 PM
    Chữ ký của mary phuongthuy
    Con muốn con chẳng là gì để đời con thuộc trọn về Chúa.
    Con muốn con chẳng là chi để tim con ôm ấp riêng Ngài.
    Chỉ mong con chẳng là chi, để chọn Chúa làm tất cả của cuộc đời con.
    Chỉ mong con chẳng còn gì, để trọn kiếp sống Chúa là nơi con ẩn mình......

  2. Có 14 người cám ơn mary phuongthuy vì bài này:


  3. #2
    quangvu1605's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2009
    Tên Thánh: Giuse
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Kẻ Mui- Sơn Trung - Hương Sơn - Hà Tĩnh
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,031
    Cám ơn
    5,086
    Được cám ơn 6,966 lần trong 1,016 bài viết

    Default

    đố vui mà tự trả lời. rõ là Phương có 1 người bạn gửi email đang tự sướng :D
    Chữ ký của quangvu1605

    Xin cho con sức mạnh để con vững bước trên đường đời.

  4. Có 6 người cám ơn quangvu1605 vì bài này:


  5. #3
    hongbinh's Avatar

    Tham gia ngày: Sep 2010
    Tên Thánh: Gioan Baotixita
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Gx Thổ Hoàng
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 9,333
    Cám ơn
    9,567
    Được cám ơn 28,336 lần trong 5,370 bài viết

    Default

    Trích Nguyên văn bởi quangvu1605 View Post
    đố vui mà tự trả lời. rõ là Phương có 1 người bạn gửi email đang tự sướng :D
    Quangvu hãy nghiên cứu có cách trả lời riêng của mình rùi cho thêm lời bàn đi chứ, trên chỉ là một trong những câu trả lời và lời bàn thui, hongbinh nghĩ thế, chúng ta cần có thêm lời bàn và trả lời theo ý của mình.... nào mời các bạn
    Chữ ký của hongbinh
    Đạm bạc dĩ minh chí
    Ninh tĩnh nhi chí viễn

  6. Có 11 người cám ơn hongbinh vì bài này:


  7. #4
    quangvu1605's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2009
    Tên Thánh: Giuse
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Kẻ Mui- Sơn Trung - Hương Sơn - Hà Tĩnh
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,031
    Cám ơn
    5,086
    Được cám ơn 6,966 lần trong 1,016 bài viết

    Default

    Trích Nguyên văn bởi hongbinh View Post
    Quangvu hãy nghiên cứu có cách trả lời riêng của mình rùi cho thêm lời bàn đi chứ, trên chỉ là một trong những câu trả lời và lời bàn thui, hongbinh nghĩ thế, chúng ta cần có thêm lời bàn và trả lời theo ý của mình.... nào mời các bạn
    Dạ ý con đọc hết bài cứ nghĩ là sẽ có một câu hỏi: "Liệu bạn sẽ là ai trong số đó?" hay "Sẽ có câu trả lời khác?"
    Câu hỏi này quả thật rất khó khăn trong quyết định của mỗi con người. Nếu cứu vợ thì mang tội bất hiếu, Nếu cứu mẹ thì không làm tròn đạo nghĩa. Còn ko cứu thì ko phải người :D

    Theo QV thì nhanh chân mà cứu lấy một người, ai cũng được vì theo QV cho dù có thể cứu mẹ thì mất vợ cứu vợ thì mất mẹ nhưng người chịu thiệt thòi sẽ hiểu và thông cảm cho QV vì con sẽ làm hết khả năng của mình để cứu vì mình đâu muốn như vậy.


    Khi gặp hoàn cảnh này đứng giữa ngã ba đường phải bắt buộc chọn 1 con đường và con đường đó bắt buộc phải đi và hãy làm hết sức mình có thể.
    Còn mọi người thì sao?
    thay đổi nội dung bởi: quangvu1605, 01-07-2011 lúc 07:48 AM
    Chữ ký của quangvu1605

    Xin cho con sức mạnh để con vững bước trên đường đời.

  8. Có 11 người cám ơn quangvu1605 vì bài này:


  9. #5
    maria_huong's Avatar

    Tham gia ngày: Jan 2011
    Tên Thánh: Maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Nha Trang
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 658
    Cám ơn
    2,427
    Được cám ơn 2,394 lần trong 511 bài viết

    Default

    Câu chuyện này tôi đã được nghe bố tôi kể từ hồi còn nhỏ. Khi bố tôi lên cha xứ để xin lễ cưới, tưởng rằng cha sẽ khảo kinh nên chuẩn bị học kinh kỹ lưỡng, nhưng cha xứ chỉ hỏi có một câu : Nếu trên một dòng sông có hai người ngã xuống là mẹ và vợ mà anh chỉ cứu được một người thì anh sẽ cứu ai. Vợ hay mẹ...
    Bố tôi suy nghĩ và trả lời : Con sẽ cứu vợ.
    Cha xứ hỏi tại sao?
    Bố tôi nói : Vì cả hai nên một xương một thịt thì phải cứu vợ trước.
    Cha xứ cười và khen bố tôi có lý.
    Sau này tôi cũng đưa câu chuyện đó ra để hỏi lớp giáo lý hôn nhân, nhưng hầu như cả lớp đều trả lời là cứu mẹ vì chữ hiếu...

    Chữ ký của maria_huong
    HÃY KÝ THÁC ĐƯỜNG ĐỜI CHO CHÚA,
    TIN TƯỞNG VÀO NGƯỜI, NGƯỜI SẼ RA TAY

    (Tv 37,5)

  10. Có 11 người cám ơn maria_huong vì bài này:


  11. #6
    duoc1706's Avatar

    Tuổi: 29
    Tham gia ngày: May 2011
    Tên Thánh: Joachim Paul
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Tháp Đồng
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,146
    Cám ơn
    12,904
    Được cám ơn 5,422 lần trong 1,083 bài viết

    Default

    Cứu mẹ trước đã, rồi sau đó tính gì thì tính.
    Chữ ký của duoc1706
    Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con và Chúa Thánh Thần

  12. Có 6 người cám ơn duoc1706 vì bài này:


  13. #7
    TuyetNgaNguyenThuy's Avatar

    Tham gia ngày: Feb 2011
    Tên Thánh: RO SA
    Giới tính: Nữ
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 511
    Cám ơn
    8,419
    Được cám ơn 4,313 lần trong 513 bài viết

    Default

    Nếu là TN ở trong trường hợp trên thì sẽ suy nghĩ theo cách khác :
    _ Nếu ta mới cưới ,chưa có con cái cần chăm sóc.Nhưng ta còn các em nhỏ ,như vậy ta cần phải cứu mẹ ngay,để các em không "bị liếm lá gặm xương ! "Đành phải xin lỗi vợ vậy !
    _ Nhưng nếu mẹ đã già , các con ta còn nhỏ dại .Con xin được phép lạy mẹ để tạ tội ,nhanh chân nhảy xuống cứu vợ gấp ,kẻo "con vắng mẹ một ngày như đàn thủng lỗ lại còn không dây !"

    Hic hic.......rất tiếc là đến giờ này TN cũng chưa biết lội chứ đừng nói là bơi !!! vô phúc cho mẹ lẫn vợ.

  14. Có 10 người cám ơn TuyetNgaNguyenThuy vì bài này:


  15. #8
    duoc1706's Avatar

    Tuổi: 29
    Tham gia ngày: May 2011
    Tên Thánh: Joachim Paul
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Tháp Đồng
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,146
    Cám ơn
    12,904
    Được cám ơn 5,422 lần trong 1,083 bài viết

    Default

    Trích Nguyên văn bởi TuyetNgaNguyenThuy View Post
    Nếu là TN ở trong trường hợp trên thì sẽ suy nghĩ theo cách khác :
    _ Nếu ta mới cưới ,chưa có con cái cần chăm sóc.Nhưng ta còn các em nhỏ ,như vậy ta cần phải cứu mẹ ngay,để các em không "bị liếm lá gặm xương ! "Đành phải xin lỗi vợ vậy !
    _ Nhưng nếu mẹ đã già , các con ta còn nhỏ dại .Con xin được phép lạy mẹ để tạ tội ,nhanh chân nhảy xuống cứu vợ gấp ,kẻo "con vắng mẹ một ngày như đàn thủng lỗ lại còn không dây !"

    Hic hic.......rất tiếc là đến giờ này TN cũng chưa biết lội chứ đừng nói là bơi !!! vô phúc cho mẹ lẫn vợ.
    Nhưng hình như cô TuyetNga là nữ mà, làm sao có vợ được?
    Chữ ký của duoc1706
    Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con và Chúa Thánh Thần

  16. Có 8 người cám ơn duoc1706 vì bài này:


  17. #9
    quangvu1605's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2009
    Tên Thánh: Giuse
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Kẻ Mui- Sơn Trung - Hương Sơn - Hà Tĩnh
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,031
    Cám ơn
    5,086
    Được cám ơn 6,966 lần trong 1,016 bài viết

    Default

    Nhưng hình như cô TuyetNga là nữ mà, làm sao có vợ được?
    Đấy là 1 câu trả lời của người ta. Không nên bắt bẻ ý kiến của người khác như thế nha em. Dù sao cô cũng nêu ra ý kiến của cô cho mình học hỏi. Biết và gọi là Cô rồi còn bắt bẻ những cái không hiểu nổi.
    CŨng là một bài học để sau này em lấy vợ nữa đó. Tiếp thu đi. Đừng có bắt bẻ những cái không đâu như thế Bó tay
    Chữ ký của quangvu1605

    Xin cho con sức mạnh để con vững bước trên đường đời.

  18. Có 4 người cám ơn quangvu1605 vì bài này:


  19. #10
    duoc1706's Avatar

    Tuổi: 29
    Tham gia ngày: May 2011
    Tên Thánh: Joachim Paul
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Tháp Đồng
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,146
    Cám ơn
    12,904
    Được cám ơn 5,422 lần trong 1,083 bài viết

    Default

    Trích Nguyên văn bởi quangvu1605 View Post
    Đấy là 1 câu trả lời của người ta. Không nên bắt bẻ ý kiến của người khác như thế nha em. Dù sao cô cũng nêu ra ý kiến của cô cho mình học hỏi. Biết và gọi là Cô rồi còn bắt bẻ những cái không hiểu nổi.
    CŨng là một bài học để sau này em lấy vợ nữa đó. Tiếp thu đi. Đừng có bắt bẻ những cái không đâu như thế Bó tay
    Em nói vậy là vì cô TuyetNga nói câu này này: Hic hic.......rất tiếc là đến giờ này TN cũng chưa biết lội chứ đừng nói là bơi !!! vô phúc cho mẹ lẫn vợ.
    Hi, nói đùa vậy thôi ấy mà, có bắt bẻ tội lỗi gì ai đâu.
    Chữ ký của duoc1706
    Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con và Chúa Thánh Thần

  20. Có 3 người cám ơn duoc1706 vì bài này:


  21. #11
    TINHCHUAVOBO's Avatar

    Tham gia ngày: Jul 2011
    Tên Thánh: phanxicoxavier
    Giới tính: Nam
    Đến từ: GX. QUANG LAM
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 23
    Cám ơn
    127
    Được cám ơn 106 lần trong 22 bài viết

    Default

    Theo em thì đây chỉ là câu đố, đối với ai thì cũng vậy mẹ và vợ ai cũng quan trọng. nếu là em thì dù thế nào đi chăng nửa cũng phải cứu cả hai chắp nhận hy sinh bản thân mình còn hơn là đau khổ nhìn thấy người mình quang tâm chết trước mắt. nếu chỉ cứu được một người thì đó là ý Chúa và người đó là mẹ hay vợ thì phải nhờ vào số phận của mỗi người.
    Em vô cùng câm phẫn với những người thấy chết không cứu.
    Chữ ký của TINHCHUAVOBO
    Thầy ơi con đây!!

  22. Có 5 người cám ơn TINHCHUAVOBO vì bài này:


  23. #12
    hongbinh's Avatar

    Tham gia ngày: Sep 2010
    Tên Thánh: Gioan Baotixita
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Gx Thổ Hoàng
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 9,333
    Cám ơn
    9,567
    Được cám ơn 28,336 lần trong 5,370 bài viết

    Default Anh Phải Sống

    Anh Phải Sống


    Hongbinh không trả lời câu hỏi trên bởi vì đã nhiều câu trả lời, chỉ xin chia sẻ với các bạn một câu chuyện rơi nước mắt của Khái Hưng về cái nghĩa hy sinh bản thân mình của người vợ, người mẹ tất cả chỉ vì 2 chữ Gia Đình.....


    Trên đê Yên Phụ một buổi chiều mùa hạ.
    Nước sông Nhị Hà mới bắt đầu lên to, cuồn cuộn chảy, tưong muốn lôi phăng cái cù lao ở giữa sông đi.
    Theo dòng nước đỏ lờ đờ, những thân cây, những cành khô từ rừng về nổi lềnh bềnh, như một dãy thuyền nhỏ liên tiếp chạy thật nhanh tới một nơi không bờ không bến.
    Ðứng trên đê, bác phó nề Thức đưa mắt trông theo những khúc gỗ ấy tỏ ý thèm muốn, rồi quay lại, đăm đăm nhìn vợ, hỏi thầm ý kiến. Người vợ, ngắm sông, ngắm trời, lắc đầu thở dài, nói:
    -- Gió to quá, mà đám mây đen kia ở chân trời đùn lên mau lắm. Mưa đến nơi mất, mình ạ !
    Người chồng cũng thở dài, đi lững thững. Rồi bỗng dừng lại, hỏi vợ:
    -- Mình thổi cơm chưa ?
    Vợ buồn rầu đáp:
    -- Ðã. Nhưng chỉ đủ cơm cho hai con ăn bữa chiều hôm nay.
    Hai vợ chồng lại im lặng nhìn nhau... Rồi hình như cùng bị một vật, một định kiến nó thôi miên, nó kiềm áp, hai người đều quay lại phía sông. Những thân cây vẫn phăng phăng trôi giữa dòng nước đỏ.
    Chồng mỉm cười, cái cười vơ vẩn, bảo vợ:
    -- Liều !
    Vợ lắc đầu không nói. Chồng hỏi:
    -- Mình đã đến nhà bà Ký chưa ?
    -- Ðã.
    -- Thế nào ?
    -- Không ăn thua. Bà ấy bảo có đem củi vớt đến, bà ấy mới giao tiền. Bà ấy không cho vay trước.
    -- Thế à ?
    Hai chữ "thế à" rắn rỏi như hai nhát bay cuối cùng gõ xuống viên gạch đặt trên tường đương xâỵ Thức quả quyết sắp thi hành một việc phi thường, quay lại bảo vợ:
    -- Này ! Mình về nhà, trông coi thằng Bò.
    -- Ðã có cái Nhớn, cái Bé chơi với nó rồi.
    -- Nhưng mình về thì vẫn hơn, cái Nhớn nó mới lên năm, nó trông nom sao nổi hai em nó.
    -- Vậy thì tôi về... Nhưng mình cũng về chứ đứng đây làm gì ?
    -- Ðược, cứ về trước đi, tôi về sau.
    Vợ Thức ngoan ngoãn, về làng Yên Phụ.
    <><><><><><><><><><><><><><><><><><><>
    Tới nhà, gian nhà lụp xụp, ẩm thấp, tối tăm, chị phó Thức đứng ở ngưỡng cửa, ngắm cái cảnh nghèo khó mà đau lòng.
    Lúc nhúc trên phản gỗ không chiếu, ba đứa con đang cùng khóc lóc gọi bu. Thằng Bò kêu gào đòi bú. Từ trưa đến giờ, nó chưa được tí gì vào bụng.
    Cái Nhớn vỗ em không nín cũng mếu máo, luôn mồm bảo cái Bé:
    -- Mày đi tìm bu về để cho em nó bú.
    Nhưng cái Bé không chịu đi, nằm lăn ra phản vừa chưởi vừa kêu.
    Chị phó Thức vội chạy lại ẵm con, nói nựng:
    -- Nao ôi ! Tôi đi mãi để con tôi đói, con tôi khóc.
    Rồi chị ngồi xuống phản cho con bú. Song thằng Bò, ý chừng bú mãi không thấy sữa, nên mồm nó lại nhả vú mẹ nó ra mà gào khóc to hơn trước.
    Chị Thức thở dài, hai giọt lệ long lanh trong cặp mắt đen quầng. Chị đứng dậy, vừa đi vừa hát ru con. Rồi lại nói nựng:
    -- Nao ôi ! Tôi chả có gì ăn, hết cả sữa cho con tôi bú !
    Một lúc thằng bé vì mệt quá, lặng thiếp đi. Hai đứa chị, người mẹ đã đuổi ra đường chơi để được yên tĩnh cho em chúng nó ngủ.
    Chị Thức lẳng lặng ngồi ôn lại cuộc đời đã qua. Bộ óc chất phát của chị nhà quê giản dị, không từng biết tưởng tượng, không từng biết xếp đặt trí nhớ cho có thứ tự. Những điều chị nhớ lại chen chúc nhau hỗn độn hiện ra như những hình người vật trên một tấm ảnh chụp. Một điều chắc chắn, chị ta nhớ ra một cách rành mạch, là chưa bao giờ được hưởng chút sung sướng thư nhàn như những người giàu có.
    Năm mười hai, mười ba, cái đĩ Lạc, tên tục chị phó Thức, xuất thân làm phu hồ. Cái đời chị, nào có chi lạ. Ngày lại ngày, tháng lại tháng, năm lại năm...
    Năm chị mười bảy, một lần cùng anh phó Thức cùng làm một nơi, chị làm phu hồ, anh phó ngõa. Câu nói đùa đi, câu nói đùa lại, rồi hai người yêu nhau, rồi hai người lấy nhau.
    Năm năm ròng trong gian nhà lụp sụp ẩm thấp, tối tăm ở chân đê Yên Phụ, không có một sự gì êm đềm đáng ghi chép và hai cái đời trống rỗng của hai con người **** nạn, càng **** nạn khi họ đã đẻ luôn ba năm ba đứa con.
    Lại thêm gặp buổi khó khăn, việc ít, công hạ, khiến hai vợ chồng loay hoay, chật vật suốt ngày này sang ngày khác vẫn không đủ nuôi thân, nuôi con.
    Bỗng mùa nước mặn năm ngoái, bác phó Thức nghĩ ra được một cách sinh nhai mới. Bác vay tiền mua một chiếc thuyền nan, rồi hai vợ chồng ngày ngày chở ra giữa dòng sông vớt củi. Hai tháng sau, bác trả xong nợ, lại kiếm được tiền ăn tiêu thừa thải.
    Vì thế năm nay túng đói, vợ chồng bác chỉ mong chóng tới ngày có nước to.
    Thì hôm qua, cái ăn, trời bắt đầu đưa đến cho gia đình bác.
    Nghĩ đến đó, Lạc mỉm cười, se sẽ đặt con nằm yên trên cái tã, rồi rón rén bước ra ngoài, lên đê, hình như quả quyết làm một việc gì.

    Ra tới đê, Lạc không thấy chồng đâu.
    Gió vẫn to, vù vù gầm thét dữ dội và nước vẫn mạnh, réo ầm ầm chảy quanh như thác. Lạc ngước mắt nhìn trời; da trời một màu đen sẫm.
    Chị đứng ngẫm nghĩ, tà áo bay kêu phần phật như tiếng sóng vỗ mạnh vào bờ. Bỗng trong lòng nẩy ra một ý tưởng, khiến chị hoảng hốt chạy vụt xuống phía đê bên sông.
    Tới chỗ buộc thuyền, một chiếc thuyền nan, Lạc thấy chồng đương ra sức níu lại cái gút lạt. Chị yên lặng đăm đăm đứng ngắm đợi khi chồng làm xong công việc, mới bước vào thuyền hỏi:
    -- Mình định đi đâu ?
    Thức trừng mắt nhìn vợ, cất tiếng gắt:
    -- Sao không ở nhà với con ?
    Lạc sợ hãi ấp úng:
    -- Con... nó ngủ.
    -- Nhưng mình ra đây làm gì ?
    -- Nhưng mình định đem thuyền đi đâu ?
    -- Mình hỏi làm gì ? Ði về !
    Lạc bưng mặt khóc. Thức cảm động:
    -- Sao mình khóc ?
    -- Vì anh định đi vớt củi một mình, không cho tôi đi.
    Thức ngẫm nghĩ, nhìn trời, nhìn nước, rồi bảo vợ:
    -- Mình không đi được... nguy hiểm lắm.
    Lạc cười:
    -- Nguy hiểm thời nguy hiểm cả... Nhưng không sợ, em biết bơi.
    -- Ðược !
    Tiếng "được" lạnh lùng, Lạc nghe rùng mình. Gió thổi vẫn mạnh, nước chảy vẫn dữ, trời mỗi lúc một đen. Thức hỏi:
    -- Mình sợ ?
    -- Không.
    Hai vợ chồng bắt đầu đưa thuyền ra giữa dòng, chồng lái, vợ bơi. Cố chống lại sức nước, chồng cho mũi thuyền quay về phía thượng du, nhưng thuyền vẫn bị trôi phăng xuống phía dưới, khi nhô, khi chìm, khi ẩn, khi hiện trên làn nước phù sa, như chiếc lá tre khô nổi trong vũng máu, như con muỗi mắt chết đuối trong nghiên son.
    Nhưng nửa giờ sau, thuyền cũng tới được giữa dòng. Chồng giữ ghì lái, vợ vớt củi.
    Chẳng bao lâu thuyền đã gần đầy, và vợ chồng sắp sửa quay trở vào bờ thì trời đổ mưa... Rồi chớp nhoáng như xé mây đen, rồi sấm sét như trời long đất lở.
    Chiếc thuyền nan nhỏ, đầy nước, nặng trĩu.
    Hai người cố bơi nhưng vẫn bị sức nước kéo phăng đi...
    Bỗng hai tiếng kêu cùng một lúc:
    -- Trời ơi !
    Thuyền đã chìm. Những khúc củi vớt được đã nhập bọn cũ và lạnh lùng trôi đi, lôi theo cả chiếc thuyền nan lật sấp...
    Chồng hỏi vợ:
    -- Mình liệu bơi được đến bờ không ?
    Vợ quả quyết:
    -- Ðược !
    -- Theo dòng nước mà bơi... Gối lên sóng !
    -- Ðược ! Mặc em !
    Mưa vẫn to, sấp chớp vẫn dữ. Hai người tưởng mình sống trong vực sâu thẳm. Một lúc sau, Thức thấy vợ đã đuối sức, liền bơi lại gần hỏi :
    -- Thế nào ?
    -- Ðược ! Mặc em !
    Vợ vừa nói buông lời thì cái đầu chìm lỉm. Cố hết sức bình sinh, nàng mới ngoi lên được mặt nước. Chồng vội vàng đến cứu. Rồi một tay xốc vợ một tay bơi. Vợ mỉm cười, âu yếm nhìn chồng. Chồng cũng mỉm cười. Một lúc, Thức kêu:
    -- Mỏi lắm rồi, mình vịn vào tôi, để tôi bơi ! Tôi không xốc nổi được mình nữa.
    Mấy phút sau, chồng nghe chừng càng mỏi, hai cánh ta rã rời. Vợ khẽ hỏi:
    -- Có bơi được nữa không ?
    -- Không biết. Nhưng một mình thì chắc được.
    -- Em buông ra cho mình vào nhé ?
    Chồng cười:
    -- Không ! Cùng chết cả.
    Một lát -- một lát nhưng Lạc coi lâu bằng một ngày -- chồng lại hỏi:
    -- Lạc ơi ? Liệu có cố bơi được nữa không ?
    -- Không ?... Sao !
    -- Không. Thôi đành chết cả đôi.
    Bỗng Lạc rung khẽ nói:
    -- Thằng Bò ! Cái Nhớn ! Cái Bé ! ... Không ? ... Anh phải sống !
    Thức bỗng nhẹ hẳn đi. Cái vật nặng không thấy bám vào mình nữa. Thì ra Lạc nghĩ đến con đã lẳng lặng buông tay ra để mình xuống đáy sông, cho chồng đủ sức bơi vào bờ.

    ********
    Ðèn điện sáng rực xuống bờ sông. Gió đã im, sóng đã lặng. Một người đàn ông bế một đứa con trai ngồi khóc. Hai đứa con gái nhỏ đứng bên cạnh. Ðó là gia đình bác phó Thức ra bờ sông từ biệt lần cuối cùng linh hồn kẻ đã hy sinh vì lòng thương con.
    Trong cảnh bao la, nước sông vẫn lãnh đạm chảy xuôi dòng

    Anh Hai

    Lý Thanh Thảo

    - Ăn thêm cái nữa đi con! - Người đàn bà giàu sang bảo con.

    - Ngán qúa, con không ăn đâu! - Ðứa con cằn nhằn, từ chối.

    - Ráng ăn thêm một cái, má thương. Ngoan đi cưng!

    - Con nói là không ăn mà. Vứt đi! Vứt nó đi!

    Thằng bé lắc đầu quầy quậy, gạt mạnh tayï Chiếc bánh kem văng qua cửa xe hơi rơi xuốnh đường, xát mép cống. Chiếc xe hơi láng bóng rồ máy chạy đị

    Hai đứa trẻ đang bới móc đống rác gần đó, thấy chiếc bánh kem nằm chỏng chơ, xô đến nhặt. Mắt hai đứa sáng rực lên, dán chặt vào chiếc bánh thơm ngon. Thấy bánh lấm láp, con bé gái nuốt nước miếng bảo thằng bé trai:

    - Anh Hai thổi sạch rồi mình ăn.

    Thằng anh phùng má thổi. Bụi đời đã dính, chẳng chịu đi chọ Ðưá em sốt ruột cũng ghé miệng thổi tiếp. Chính cái miệng háu đói của nó thổi làm bánh rơi tõm xuống cống hôi hám, chìm hẳn.

    - Ai biểu anh Hai thổi chi cho mạnh - Con bé nói rồi thút thít.

    - Ừa. tại anh! Nhưng kem còn dính tay nè. Cho em ba ngón, anh chỉ liếm hai ngón thôi.

    Khái Hưng
    Chữ ký của hongbinh
    Đạm bạc dĩ minh chí
    Ninh tĩnh nhi chí viễn

  24. Có 3 người cám ơn hongbinh vì bài này:


  25. #13
    maria_huong's Avatar

    Tham gia ngày: Jan 2011
    Tên Thánh: Maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: Nha Trang
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 658
    Cám ơn
    2,427
    Được cám ơn 2,394 lần trong 511 bài viết

    Default

    Câu chuyện nổi tiếng Anh Phải Sống của Khái Hưng, hầu như cỡ tuổi mình ai cũng biết, dù từ lâu rồi đã đọc rất nhiều lần nhưng hôm nay vẫn đọc lại cho hết câu chuyện, và nó vẫn gợi lên sự cảm động trong lòng. Chắc thời nay không còn những câu chuyện như vậy nữa. Anh Hồng Bính kể lại câu chuyện này cho lũ trẻ thật là giá trị, mong rằng lớp trẻ thấm thía cốt truyện để sống lại một chút nào tình sâu nghĩa nặng của tình người.
    Chữ ký của maria_huong
    HÃY KÝ THÁC ĐƯỜNG ĐỜI CHO CHÚA,
    TIN TƯỞNG VÀO NGƯỜI, NGƯỜI SẼ RA TAY

    (Tv 37,5)

  26. Có 4 người cám ơn maria_huong vì bài này:


  27. #14
    duoc1706's Avatar

    Tuổi: 29
    Tham gia ngày: May 2011
    Tên Thánh: Joachim Paul
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Tháp Đồng
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 1,146
    Cám ơn
    12,904
    Được cám ơn 5,422 lần trong 1,083 bài viết

    Default

    Trích Nguyên văn bởi maria_huong View Post
    Câu chuyện nổi tiếng Anh Phải Sống của Khái Hưng, hầu như cỡ tuổi mình ai cũng biết, dù từ lâu rồi đã đọc rất nhiều lần nhưng hôm nay vẫn đọc lại cho hết câu chuyện, và nó vẫn gợi lên sự cảm động trong lòng. Chắc thời nay không còn những câu chuyện như vậy nữa. Anh Hồng Bính kể lại câu chuyện này cho lũ trẻ thật là giá trị, mong rằng lớp trẻ thấm thía cốt truyện để sống lại một chút nào tình sâu nghĩa nặng của tình người.
    Nhưng có điều là câu chuyện đó dài qua cô chú ơi, làm con nhìn vào không muốn đọc chút nào.
    Chữ ký của duoc1706
    Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con và Chúa Thánh Thần

  28. #15
    Yến Châu's Avatar

    Tham gia ngày: Oct 2010
    Tên Thánh: Maria
    Giới tính: Nữ
    Đến từ: có chỗ đặt lưng là OK
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 785
    Cám ơn
    1,974
    Được cám ơn 5,867 lần trong 776 bài viết

    Default

    Trích Nguyên văn bởi duoc1706 View Post
    Nhưng có điều là câu chuyện đó dài qua cô chú ơi, làm con nhìn vào không muốn đọc chút nào.
    Điều đó đủ để biết các bạn trẻ cần trau dồi nhiều hơn nữa. Kỹ năng sống là không kể ngắn hay dài. Cảm nhận một vấn đề mà chỉ muốn "ngắn cho mau thấy" thì làm sao có cách nhìn từ nhiều phía của cuộc sống.
    Thế mới biết càng học thấy mình càng kém cỏi.
    Chữ ký của Yến Châu
    Em đang đi họp! Và chắc là còn phải họp dài dài!

  29. Có 3 người cám ơn Yến Châu vì bài này:


  30. #16
    Giuse Ghi's Avatar

    Tuổi: 41
    Tham gia ngày: Jan 2011
    Tên Thánh: Giuse
    Giới tính: Nam
    Đến từ: saigon nhiều bon chen mà vẫn ế
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 139
    Cám ơn
    755
    Được cám ơn 876 lần trong 135 bài viết

    Default

    thôi đành mất hieus để cứu vợ vì sau vợ lại có con nhỏ , trả lẽ để con cái sống thiếu mẹ sao . đành bất hiếu thôi
    Chữ ký của Giuse Ghi
    phúc thay kẻ lấy Ngài làm sức mạnh,
    ấp ủ trong lòng giấc mộng hành hương ,.."

  31. Có 2 người cám ơn Giuse Ghi vì bài này:


+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com