17/3 THỨ NĂM TUẦN 2 MÙA CHAY
Thánh Patriciô, Giám mục
Gr 17,5-10 / Lc 16,19-31

Phúc Âm: Lc 16, 19-31

"Con đã được sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng những người biệt phái rằng: "Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các thiên thần đem lên nơi lòng Abraham. Còn nhà phú hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước mắt lên thì thấy đằng xa có Abraham và Ladarô trong lòng Ngài, liền cất tiếng kêu la rằng:
"Lạy Cha Abraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này. Abraham nói lại: "Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ. Vậy bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn con thì chịu khốn khổ. Vả chăng, giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ muốn tự đây qua đó, không thể qua được, cũng như không thể từ đó qua đây được".
Người đó lại nói: "Ðã vậy, tôi nài xin cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi còn năm người anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này". Abraham đáp rằng: "Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy nghe các Ngài". Người đó thưa: "Không đâu, lạy Cha Abraham! Nhưng nếu có ai trong kẻ chết về với họ, thì ắt họ sẽ hối cải". Nhưng Abraham bảo người ấy: "Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu".
Ðó là lời Chúa.

SUY NIỆM VÀ CẦU NGUYỆN
NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ BÊN LỀ CUỘC ĐỜI

“Con đã được sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ”.

Chung quanh chúng ta có biết bao người khốn khổ. Họ khốn khổ vì nhiều nguyên nhân, trong đó, có cả nguyên nhân từ sự vô cảm của mỗi chúng ta. Một cái bỉu môi, bịt mũi, một ánh nhìn khinh bỉ, một chút keo kiệt, một lời nguyền rủa, một cái ngoảnh mặt đi, một lần chối từ đón tiếp, một chút bố thí cùng với cái đuổi xua… đã để lại trong lòng người biết bao là sỉ nhục.

Những người khốn khổ vẫn còn đó. Và những người an nhàn vô cảm vẫn còn đầy, trong đó, có mỗi chúng ta. Không ở đâu xa, ngay trong gia đình, có anh em ăn không hết, cũng có anh em lần không ra; có anh em dư thừa hoang phí, cũng có anh em chắt chiu chút mắm chút muối qua bữa, qua ngày!

Ước gì mỗi ngày, tất cả chúng ta hãy dựng lại toàn cảnh Lời Chúa hôm nay, để nghe như Chúa nói với riêng mình: “Con đã được sự lành cả đời, còn em con, cha mẹ con, bạn bè con, anh ấy, chị ấy, ả giang hồ khùng khùng điên điên ấy, lão cô đơn ngủ ở góc chợ ấy….gặp toàn sự khốn khổ, không có ngày an vui”.

Ước gì, bấy giờ, Lời Chúa nhắc nhớ mỗi chúng ta: Hãy nhìn xuống chân, biết bao người khốn cùng. Hãy bước xuống, cúi xuống, và ân cần chạm xuống những thương tích của người cùng khổ, để chữa lành cuộc đời họ bằng đức bác ái yêu thương. Có ngủ trong nệm êm chăn ấm, thì cũng phải nhớ đến ai kia đang co ro lạnh cóng dưới gầm cầu. Có ăn sung mặc sướng, thì cũng nhớ đến những người đang chia nhau chút cơm thừa cá cặn. Chút nhớ ấy, cùng với lời cầu xin cho họ gặp được lòng xót thương, cùng với sự sẻ chia của mình, là điều đẹp lòng Chúa.

Lạy Chúa, xin cho các gia đình luôn nhắc nhở nhau nhớ đến những người khốn khổ bên lề cuộc đời kia, để cầu xin cho họ gặp được lòng thương xót, để luôn tiết độ cho mình và quảng đại sẻ chia cho người, vì mến Chúa, vì yêu người. Amen.

PM Cao Huy Hoàng