Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 2 trên 2

Chủ đề: Cây câù.

  1. #1
    TuyetNgaNguyenThuy's Avatar

    Tham gia ngày: Feb 2011
    Tên Thánh: RO SA
    Giới tính: Nữ
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 511
    Cám ơn
    8,419
    Được cám ơn 4,313 lần trong 513 bài viết

    Default Cây câù.

    Cây cầu


    Vào năm 1796,cuộc chiến gay cấn giữa Pháp và hai nước liên kết Ý _ Áo.Đại tướng Bonaparte chỉ huy đoàn quân tiến quân vào vùng tuyến địch.Tại đó có một chiếc cầu bắc ngang,trong lúc tình thế đang nguy hiểm,đại tướng Bonaparte hô tiến quân qua cầu,nhưng không một ai nhúc nhích.Viên tướng trẻ nhảy xuống ngựa giật lá cờ quân đoàn,lá cờ đã rách tơi tả vì bom đạn,vừa bước qua cầu vừa hô to :"Ai yêu nước thì hãy bước theo ta !" Nhưng vẫn không ai di chuyển,giữa cầu chỉ chơ vơ vị đại tướng bé con cùng lá cờ thủng nhiều lỗ.Lúc ấy cậu bé Vidal mới 13 tuổi,người cầm trống để đánh trống thúc quân,hai tay đánh mạnh vào trống và lên cầu cùng đại tướng.Theo tiếng trống thúc quân của Vidal,đoàn quân sĩ đã tràn lên cầu cùng đại tướng.Cuộc chiến đó đã toàn thắng.
    Tám năm sau ,cuộc chiến đẫm máu đã kết thúc.Đại tướng nhỏ con nhưng oai hùng và tài giỏi đó đã là hoàng đế Napoléon.Hoàng đế tìm Vidal trong đoàn quân đấy,nhưng Vidal đã về quê để chiụ tang mẹ.Napoléon bỏ hết mọi yến tiệc ,mọi nghi thức đón tiếp để về quê tìm cậu bé đánh trống thúc quân năm xưa.Đến làng của Vidal,đi sau đoàn tang để ra huyệt đọc bài điếu văn chia buồn với người lính trẻ ,rồi cùng Vidal đi bộ về nhà.Viđal xúc động và một mực từ chối mời Hoàng đế lên xe vì đường đi rất nhiều ổ gà cùng nhiều buị bậm.Nhưng hoàng đế Napoléon đáp :"Tám năm trước ,bạn đã không nghĩ đến sống hay chết ,để cùng Ta bước qua cầu,thì giờ đây con đường gập ghềnh đau khổ này thấm gì.Hãy để Ta đi cùng cho có bạn !"

    Vậy mà giờ đây khi đứng trước cây cầu tôì lại ngập ngừng,hai chân nặng triũ,bàn chân không sao nhắc lên nổi để đi.Thiên Chúa vẫn đang đứng trên cầu để kêu gọi tôi bước tới.Tôi đã theo Ngài cả một đoạn đường dài rồi và cũng đã băng qua bao nhiêu cây cầu ....thế mà cây cầu này sao tôi lại chần chờ ?!? Sao tôi không như cậu bé Vidal ,dũng mạnh để bước tiến khi nghe tiếng của Chủ Tuớng hô.
    Chúa ơi! thêm sức cho con với."lòng con đừng sao xuyến.Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thày"(Jn.14:1)

    TN_NT.


  2. Có 6 người cám ơn TuyetNgaNguyenThuy vì bài này:


  3. #2
    Công Nguyên's Avatar

    Tham gia ngày: May 2011
    Tên Thánh: Domimico
    Giới tính: Nam
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 32
    Cám ơn
    43
    Được cám ơn 156 lần trong 31 bài viết

    Default Kinh Kính Mừng.

    Đó là hôm đó cha được người ta nhờ đi làm các phép bí tích cuối cùng cho một người phụ nữ lớn tuổi (bà là một Việt Kiều vừa xuống khỏi máy bay thì bị một cơn đột quỵ) Người nhà của bà đã thấy tình trạng nguy kịch của bà mà nhờ cha tới xức dầu.

    Sau khi cha làm xong các phép bí tích cuối cùng cho bà thì cha ra về. Trên đường cha ra về thì cha có đi ngang qua một giường bệnh, trên giường là một người phụ nữ tiều tụy đang khóc. Thoạt đầu thì cha cũng vô tư đi qua nhưng cha đã chia sẻ là không hiểu vì lý do gì chân cha cứ muốn dừng lại và quay nhìn người phụ nữ đó. Nhìn xong cha vẫn đi nhưng kỳ lạ một điều là trong đầu cha vẫn cứ muốn nhìn và tìm hiểu lý do gì người phụ nữ đó khóc. Cuối cùng thì cha cũng quyết định quay lại và hỏi xem vì sao cô ta khóc. Người phụ nữ đó vừa nghe cha hỏi thì liền nói rằng mình là người tội lỗi. Thật ra thì chị cũng là một người Công giáo, chị đã kể cho cha những sai lầm của chị trong cuộc sống và giờ đây chị đã mang một căn bệnh thế kỷ. Khi chia sẻ với cha, chị cũng không quên thổ lộ rằng trong đời chị cũng đã có lần được dâng hoa kính Đức Mẹ. Cha nói rằng cha rất ấn tượng câu nói đó.
    Cha nói với chị là khi đọc Kinh Kính Mừng có câu là “…… cầu cho chúng con khi này và trong giờ lâm tử. Amen”. Thì giây phút này ngay chính Đức Maria đã đưa cha đến với chị này chứ không phải đến với bà kia. Sau khi chia sẻ với cha thì cha hỏi chị là cần cha làm việc gì và cha đã thực hiện xong tất cả những gì cần thiết cho chị.

    Sau đó thì cha bảo rằng cha ra về rất bình an. Tới 4 giờ sáng của ngày hôm sau, khi cha thức để chuẩn bị dâng lễ thì cha thấy một đám người ở sân nhà thờ. Trong thâm tâm cha nghĩ rằng chắc bà cụ mà cha đi thăm lúc tối qua đời, nhưng hóa ra không phải. Người qua đời là người phụ nữ trẻ mà cha đã vô tình gặp trong bệnh viện tối qua. Người thân cô gái đó nói với cha rằng cô ấy đã ra đi trong đêm khuya và đã ra đi rất bình an.

    Chữ ký của Công Nguyên
    Emmanuel.
    CN.

  4. Có 2 người cám ơn Công Nguyên vì bài này:


+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com