Vài lời ngày 7 tháng 3


HÃY NHỚ RẰNG MÌNH KHÔNG CƠ ĐƠN

Hôm nay, khi cảm thấy mỏi mệt vì những áp lực và lo toan của cuộc sống, hãy nhớ rằng bạn không hề đơn độc. Trong thế giới rộng lớn này, ở đâu đó cũng có những người đang âm thầm vật lộn với nỗi niềm riêng, đang cố gắng vượt qua những khó khăn không lời giải.

Chúng ta có thể nhỏ bé trong biển đời mênh mông, nhưng mỗi người đều mang trong mình một sức mạnh tinh tế, một ngọn lửa hy vọng sẵn sàng thắp sáng cho chính mình và cho những người xung quanh. Ánh sáng ấy không phải để xóa đi những gánh nặng, mà là để nhắc nhở rằng có người luôn lặng lẽ đứng bên cạnh, cùng bạn chia sẻ những phút giây im lặng, cùng nhau vượt qua những thử thách khó khăn.

Khi mọi thứ trở nên u ám, hãy tự nhủ rằng sự hiện diện của người khác – dù chỉ qua một nụ cười nhẹ hay một cái gật đầu hiểu biết – cũng có thể mang đến niềm an ủi, giúp ta tiếp tục bước đi. Đôi khi, chính trong khoảnh khắc tĩnh lặng ấy, ta mới nhận ra rằng sức mạnh của tình người vượt lên trên mọi muộn phiền, rằng trong lòng mỗi chúng ta đều có thể trở thành nguồn cảm hứng, là ánh sáng dịu dàng cho người khác.

Hãy tin tưởng vào bản thân và vào khả năng của chính mình. Dù hành trình có chông gai, hãy nhớ rằng mỗi bước đi của bạn đã góp phần tạo nên một câu chuyện ý nghĩa, một hành trình đầy cảm hứng của tình người. Và lúc đó, bạn sẽ nhận ra rằng, dù cuộc sống có lúc khiến ta mỏi mệt, thì giữa những khó khăn ấy, sự đồng hành, dù chỉ là trong thầm lặng, luôn là minh chứng cho rằng chúng ta không bao giờ đơn độc trên con đường mình đã chọn.

Lm. Anmai, CSsR

SỐNG DỊU DÀNG VỚI CHÍNH MÌNH VÀ VỚI CHÚA

Năm nay, mình chọn sống dịu dàng hơn với chính mình. Không còn ép bản thân phải vội vã chạy theo những tiêu chuẩn của xã hội, không còn trách móc mình vì những điều chưa hoàn hảo, không còn gồng mình để trở thành một phiên bản mà người khác mong muốn. Mình chọn lắng nghe trái tim, chấp nhận những điều chưa trọn vẹn, và nhẹ nhàng vỗ về chính mình sau những giông bão.

Mình nhận ra, cuộc sống không phải là một cuộc đua, cũng chẳng phải là một bảng thành tích để khoe với người khác. Cuộc sống là từng khoảnh khắc trôi qua, là từng hơi thở an yên, là từng buổi sáng thức dậy với lòng biết ơn. Giá trị của mình không nằm ở những gì mình làm được, mà nằm ở cách mình yêu thương chính mình trong từng ngày sống.

Nhưng không chỉ dừng lại ở đó, năm nay, mình cũng chọn sống dịu dàng với Chúa. Không còn oán trách hay hoài nghi mỗi khi gặp thử thách, không còn nặng lòng với những điều đã qua, không còn mong cầu mọi thứ phải xảy ra theo ý mình. Mình học cách đặt trọn niềm tin vào Chúa, để Ngài dẫn dắt con đường phía trước.

Sống dịu dàng với Chúa là khi mình biết chấp nhận những điều đến và đi như một phần của hành trình thiêng liêng. Là khi mình dám buông bỏ những lo lắng, những tổn thương, và cả những tham vọng quá mức, để tâm hồn nhẹ nhàng hơn. Là khi mình không còn chỉ tìm đến Chúa trong những lúc yếu lòng, mà luôn nhớ Ngài trong từng niềm vui, từng nụ cười, từng phút giây hạnh phúc.

Dịu dàng với chính mình và với Chúa, không có nghĩa là buông xuôi hay thụ động. Ngược lại, đó là một sự kiên định mạnh mẽ, một niềm tin sâu sắc rằng cuộc đời này vẫn luôn có tình yêu và hy vọng. Đó là khi mình biết dừng lại để trân quý bản thân, biết dành thời gian cầu nguyện, biết sống chậm lại để lắng nghe tiếng Chúa trong lòng mình.

Năm nay, mình không mong cuộc sống ít thử thách hơn, mà chỉ mong trái tim mình đủ bình an để đối diện với mọi điều bằng sự dịu dàng. Dịu dàng với chính mình, với Chúa, và với cả những người xung quanh. Bởi vì khi có Chúa đồng hành, mình hiểu rằng, dù cuộc đời có ra sao, thì mọi sự cũng đều có ý nghĩa.

Và thế là đủ cho một năm mới an yên.

Lm. Anmai, CSsR