04/11 THỨ SÁU TUẦN 31 THƯỜNG NIÊN
Pl 3,17-4,1; Lc 16,1-8.

Phúc Âm: Lc 16, 1-8

"Con cái đời này khi đối xử với đồng loại thì khôn khéo hơn con cái sự sáng".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Một người phú hộ kia có một người quản lý; và người này bị tố cáo đã phung phí của chủ. Ông chủ gọi người quản lý đến và bảo rằng: "Tôi nghe nói anh sao đó. Anh hãy tính sổ công việc quản lý của anh, vì từ nay anh không thể làm quản lý nữa". Người quản lý thầm nghĩ rằng: "Tôi phải làm thế nào, vì chủ tôi cất chức quản lý của tôi? Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. Tôi biết phải liệu thế nào để khi mất chức quản lý thì sẽ có người đón tiếp tôi về nhà họ".
"Vậy anh gọi từng con nợ của chủ đến và hỏi người thứ nhất rằng: "Anh mắc nợ chủ tôi bao nhiêu?" Người ấy đáp: "Một trăm thùng dầu". Anh bảo người ấy rằng: "Anh hãy lấy văn tự, ngồi xuống mau mà viết lại năm mươi". Rồi anh hỏi người khác rằng: "Còn anh, anh mắc nợ bao nhiêu?" Người ấy đáp: "Một trăm giạ lúa miến". Anh bảo người ấy rằng: "Anh hãy lấy văn tự mà viết lại: tám mươi".
"Và chủ khen người quản lý bất lương đó đã hành động cách khôn khéo: vì con cái đời này, khi đối xử với đồng loại, thì khôn khéo hơn con cái sự sáng".
Ðó là lời Chúa.


SUY NIỆM VÀ CẦU NGUYỆN
DẶN DÒ NHAU LUÔN NGHĨ ĐẾN ĐỜI SAU

“Con cái đời này khi đối xử với đồng loại thì khôn khéo hơn con cái sự sáng”.

Dụ ngôn Tin Mừng kể chuyện người quản gia bất lương, biết mình sắp bị tước quyền quản lý tài sản của chủ, anh đã khôn khéo gian lận sổ sách, để đến khi “cuốc đất không nổi, ăn mày hổ ngươi”, thì cũng còn có cái tiêu xài, có người đón tiếp! Và Chúa nói đó là cách khôn khéo của con cái thế gian.

Vâng người phàm giỏi lo tính chuyện ở đời: Phải có cái ăn cái mặc, có cái dự phòng khi trái gió trở trời, “làm khi lành, để dành khi bệnh”, vơ vét của người làm của mình phòng lúc quyền lực trắng tay, lo chạy tội để hạ cánh an toàn, mà chẳng biết khôn ngoan lo tính cho mình một chỗ ở đời sau, sau cái chết.

Có người lương, khi tẩn liệm thi hài người thân, thì cho cả tiền vàng vào quan tài: “Để sang bên ấy, có cái mà tiêu xài, chứ tội nghiệp”. Hoá ra, họ cũng có biết lo đấy chứ, nhưng lại lầm nghĩ rằng thế giới mới của người ra đi, lại vẫn là một đất nước, một nơi xa xôi cũng phải có tiền có vàng để sống.

Chúa muốn chúng ta luôn nghĩ đến đời sau, và khôn ngoan làm việc đạo đức, làm việc lành, như của để dành cho mình được sống lại và sống đời sau trong nước Thiên Chúa. Việc đạo đức là việc thờ phượng Chúa cho nên, là tin cậy mến Chúa và sống công chính như Lời Chúa dạy. Việc lành là việc yêu thương người, giúp đỡ, chia sẻ cho người, hy sinh tất cả cho người, cứ cho đi hào phóng mà không tính toán keo kiệt thiệt hơn.

Ước gì các gia đình dặn dò nhau luôn nghĩ đến đời sau, mà lo sống sao cho đẹp lòng Chúa, đẹp lòng nhau, sốt sắng làm việc bác ái cho đẹp lòng cả những người cùng đinh khốn khổ.

Lạy Chúa, xin cho các gia đình yêu mến Chúa trên hết mọi sự thế gian, và cu thể việc yêu thương người bằng cách mở rộng lòng ra, mở bàn tay ra sẻ chia cơm áo cho người. Amen.

PM Cao Huy Hoàng