1. Tiếng Chúa nói trong tạo vật, là nói chung cho mọi người, nói cho ta biết có Chúa và những đức tính của Người.
Chúa còn nói riêng trong lòng ta, để một mình ta nghe thấy, và hiểu Chúa thương ta và kêu mời ta đem tình thương đáp lại.
2. Xác ta tốt đẹp, có xương nâng đỡ, có thịt có da bao phủ. Bên trong có tim chuyển máu khắp thân mình, có gan, thận sắp xếp khéo léo để nuôi thân ta. Có ngũ quan đón nhận hình sắc bên ngoài, có trí khôn suy tưởng, trí nhớ cất giữ, tình yêu chan chứa tâm hồn...Bao nhiêu cơ quan, bao nhiêu tài năng, giúp ta sống êm đềm vui thú. Đó là tiếng Chúa nói : Chúa là Cha nhân ái, chăm sóc, sắm sửa mọi điều cho ta vui sống.
3. Trí khôn ta là tiếng nói luôn: Việc lành ta phải làm, việc dữ ta phải tránh. Ta làm việc lành thì tiếng đó khen ta, ta cảm thấy vui thú. Ta làm dữ, thì tiếng đó quở trách ta, thúc giục ta sửa mình lại. Lúc ta buồn chán, tiếng đó giục giã ta chỗi dậy, tiến bước. Đó là tiếng lương tâm, là chính tiếng Chúa bảo cho ta biết Thánh ý Người, là đường lối Người muốn cho ta đi theo.
4. Trong lòng ta lại thấy thèm khát yêu đương, và mơ ước hạnh phúc. Gặp bất cứ tình thương nào, điều hay điều tốt nào, ta cũng thích thú. Nhưng không bao giờ ta thỏa mãn. Tất cả tình thương giữa đời còn ngắn ngủi, mọi lạc thú ở đời còn mong manh. Ta cứ nghe tiếng lòng ta đòi hạnh phúc vô tận, mơ ước tình thương vĩnh viễn. Ta thấy mình lạc lõng, như xa quê hương, xa gia đình, xa lòng một người cha âu yếm vô hạn. Đó là tiếng Chúa nói: Chỉ một mình Chúa là hạnh phúc vô tận của lòng ta. Chính Chúa là Cha ta. Nơi Chúa ở là nhà ta, nước Chúa trị là quê thật của ta.
LM TRẦN HỮU THANH (DÒNG CHÚA CỨU THẾ)