|
------------ Ngoài sự lo âu và đau đớn riêng mình, thánh sử Gioan chia sẻ những đau khổ trong hành trình này với Đức Hiền Mẫu. Những đau đớn này quá sức lớn lao đối với thánh Gioan vì lúc đó ngài không biết những gì trải qua trong trí khôn Đức Trinh Mẫu rất thánh. Một vài lần ngài tìm cách an ủi Mẹ mà cũng an ủi chính ngài bằng cách giúp đỡ và làm cho Mẹ khuây khỏa. Hải trình từ Ephesô về Palestine thường chỉ mất sáu ngày, chuyến này mất mười lăm ngày, trong đó mười bốn ngày giông bão. Một hôm thánh Gioan mất nhuệ khí vì tình trạng khó khăn khôn lường cứ kéo dài, không còn kiềm hãm được, ngài nói với Mẹ: “Thưa Mẹ, giông bão này là gì? Chúng ta có bị chết chìm trong biển không? Xin Mẹ xin Thiên Chúa Con Mẹ đoái nhìn chúng ta bằng cặp mắt Hiền Phụ và bảo vệ chúng ta trong cơn nguy khốn này.” Đức Hiền Mẫu đáp: “Con của mẹ, đừng lo. Lúc này chúng ta phải chiến đấu những cuộc chiến đấu của Chúa, chiến thắng các kẻ thù của Chúa bằng lòng can đảm kiên cường chịu đựng. Mẹ xin Chúa không để một ai ở với chúng ta bị hủy diệt, Chúa không ngủ, Đấng canh giữ dân Israel (Tv 70:4). Các thiên thần Chúa giúp đỡ bảo vệ chúng ta. Chúng ta hãy chịu đau khổ vì Chúa, Đấng đã hy sinh trên Thánh Giá để cứu chuộc nhân loại.” Lời Mẹ giúp thánh Gioan củng cố được lòng can đảm cần thiết.
------------ Lucifer và bọn quỉ dữ điên cuồng đe doạ Đức Nữ Vương rằng Người sẽ chết chìm trong biển chứ không thể sống thoát. Những lời đe dọa này chẳng qua chỉ là những mũi tên vô dụng. Đức Hiền Mẫu không đếm xỉa gì tới chúng, cũng chẳng nghe những lời đó, cũng chẳng nói với chúng một lời. Trái lại chính chúng không dám ngay cả tới liếc nhìn dung nhan Mẹ vì hiệu lực Đấng Tối Cao từ thánh nhan Mẹ toả ra. Chúng càng cố gắng kháng cự hiệu lực này, chúng trở nên càng yếu đuối và bị hành hạ hơn nữa vì sức mạnh huyền nhiệm mà Chúa đã mặc cho Mẹ rất thánh của Chúa.
------------ Thánh Phaolô và Barnabê biết việc Mẹ Maria trở lại Jerusalem khi các ngài tới thành thánh. Vì nhiệt thành ước ao gặp Mẹ, thánh Phaolô và Barnabê lập tức tìm gặp Mẹ, các ngài quì nơi chân Mẹ, đẫm lệ vì vui mừng. Mẹ Maria không kém vui mừng khi gặp hai thánh Tông Đồ, những người mà Mẹ đã ấp ủ tình yêu thương đặc biệt trong Chúa vì những vất vả gian khổ nhiệt tâm của các ngài để tôn vinh thánh danh Thiên Chúa và rao giảng Đức Tin. Mẹ Maria muốn hai thánh Tông Đồ trước tiên gặp thánh Phêrô và các thánh Tông Đồ khác, sau cùng mới gặp Mẹ. Mẹ cho mình là cuối chót trong mọi người. Nhưng hai thánh Tông Đồ vì lòng tôn kính yêu mến nghĩ rằng không một ai khác có thể được yêu quí hơn Mẹ, Đấng là Mẹ Thiên Chúa, Bà Chúa muôn loài, là khởi đầu mọi hạnh phúc của chúng ta. Mẹ Maria quì trước mặt hai thánh Tông Đồ, hôn tay các ngài và xin các ngài chúc lành. Dịp này thánh Phaolô được đặc ân thị kiến lạ lùng, trong đó ngài được mạc khải cho biết nhiều mầu nhiệm và đặc quyền cao cả về Mẹ Maria rất thánh, Thành Thánh Huyền Nhiệm của Thiên Chúa.
------------ Thánh Phêrô, thủ lãnh Giáo Hội, đã triệu tập các thánh Tông Đồ và môn đệ khi đó đang ở Jerusalem và lân cận, mời mọi người họp trước sự hiện diện của Mẹ Maria. Thánh Phêrô đã dùng quyền Đại Diện Chúa Kitô ngõ hầu Đức Trinh Mẫu khiêm tốn không vắng mặt tại hội đồng. Khi mọi người tụ họp đông đủ, thánh Phêrô nói:------------ “Thưa quí huynh đệ và con cái của tôi trong Chúa Kitô Đấng Cứu Chuộc chúng ta, điều cần thiết là chúng ta tụ họp để giải quyết những khó khăn cùng quyết định các việc, mà huynh đệ yêu dấu nhất Phaolô và Barnabê của chúng ta cho biết, và để quyết định những vấn đề khác liên quan tới việc phát triển Đức Tin. Để xin ơn Chúa Thánh Thần trợ giúp thi hành việc hệ trọng này, chúng ta sẽ kiên trì cầu nguyện trong mười ngày như truyền thống. Vào ngày thứ nhất và ngày cuối chót, chúng ta sẽ cử hành Thánh Lễ, nhờ đó chuẩn bị trái tim chúng ta đón nhận ơn Chúa soi sáng.” ------------ Tất cả các thánh Tông Đồ và môn đệ tán thành việc sắp xếp này.
------------ Để cử hành Thánh Lễ đầu tiên sáng ngày hôm sau, Mẹ Maria chuẩn bị sảnh đường Nhà Tiệc Ly, chính tay Mẹ lau chùi trang trí chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ cho việc Hiệp Thông chính Mẹ cùng với các thánh Tông Đồ và môn đệ trong các Thánh Lễ này. Thánh Phêrô cử hành mọi nghi thức phụng vụ Thánh Lễ.
------------ Thánh Phêrô trao Thánh Thể Chúa cho các thánh Tông Đồ và môn đệ, Mẹ Maria là người sau chót rước Thánh Thể Chúa. Nhiều thiên thần từ thiên đàng xuống Nhà Tiệc Ly. Mọi người hiện diện đều nhìn thấy các thiên thần. Khi thánh hiến Thánh Thể, Nhà Tiệc Ly chan hòa ánh sáng và hương thơm lạ lùng, qua đó Chúa ban những hiệu lực tuyệt diệu trong linh hồn mọi người hiện diện. Sau khi cử hành Thánh Lễ thứ nhất, mọi người đồng ý về số giờ kiên trì cầu nguyện tối đa có thể mà không xao lãng việc phục vụ cần thiết cho các linh hồn. Mẹ Maria lui về một nơi, tại đó Mẹ ở một mình suốt mười ngày không ăn uống, cũng không nói gì với bất cứ ai. Trong thời gian này Mẹ biết được những mầu nhiệm lạ lùng mà các thiên thần phải ngỡ ngàng.
------------ Tác giả chỉ xin sơ lược một phần nhỏ. Sau khi rước Thánh Thể vào ngày thứ nhất, Mẹ Maria lui về cầu nguyện một mình, và do thánh ý Chúa, Mẹ Maria được đưa lên thiên đàng cả hồn xác. Một thiên thần thay dạng Mẹ để các thánh Tông Đồ tại Nhà Tiệc Ly không biết Mẹ vắng mặt. Khi Mẹ Maria tới ngoại tầng không gian, Thiên Chúa Toàn Năng truyền lệnh cho Lucifer và các quỉ hỏa ngục phải tới trình diện Đức Nữ Vương Maria. Lập tức tất cả mọi quỉ hoả ngục đều đến trước mặt Mẹ. Mẹ thấy và nhận biết tất cả chúng theo tình trạng xưa và nay. Cảnh tượng đó làm cho Mẹ đau lòng, vì chúng hết sức quái đản, ghê tởm. Nhưng Mẹ được trang bị bản chất thần linh, để không bị tổn hại vì cảnh tượng hãi hùng ghê tởm này. Trái lại bọn ma quỉ phải khốn khổ tột cùng vì Chúa cho chúng hiểu sự cao cả và tối thượng của Vị Phụ Nữ, mà chúng đã liên tục khủng bố vì là kẻ thù của chúng. Chúng được cho thấy chúng đã tự phụ ngông cuồng như thế nào trong những nỗ lực chống lại Người. Điều làm cho chúng kinh sợ hơn nữa là chúng thấy Chúa Kitô trong Nhiệm Tích Thánh Thể hiện diện trong ngực Mẹ Maria, và Thiên Chúa bảo vệ Mẹ chẳng khác gì được bao bọc trong chính Thiên Chúa để làm cho chúng phải nhục nhã.
------------ Các quỉ dữ nghe tiếng Thiên Chúa phán: “Ta sẽ luôn luôn bảo vệ Giáo Hội của Ta bằng khiên thuẫn này của cánh tay uy quyền bất khả địch và uy dũng của Ta. Vị Phụ Nữ này sẽ đạp giập đầu cựu xà (Stk 3:15), sẽ đời đời chiến thắng lòng kiêu căng ngạo mạn của nó vì vinh quang thánh danh Ta.” Các ma quỉ thấy và hiểu mọi mầu nhiệm này cùng các mầu nhiệm khác nữa về Mẹ Maria rất thánh trong khi chúng bị bắt phải miễn cưỡng run rẩy tụ họp chung quanh Mẹ. Chúng cảm thấy tuyệt vọng đau đớn nát tan cùng cực đến độ chúng lớn tiếng la thét kêu: “Xin quyền năng Thiên Chúa lập tức liệng chúng tôi xuống hoả ngục, xin đừng bắt chúng tôi phải ở trước mặt Vị Phụ Nữ này, Người làm cho chúng tôi đau đớn khổ sở hơn lửa hoả ngục. Ôi Vị Phụ Nữ bất khả địch và uy dũng chừng nào! Xin Bà lùi xa chúng tôi, vì chúng tôi không thể trốn thoát khỏi sự hiện diện của Bà, nơi mà chúng tôi bị trói chặt bởi xiềng xích của Đấng Toàn Năng. Tại sao Bà cũng hành hạ chúng tôi trước khi chúng tôi đáo hạn? (Mt 8:29). Trong cả loài người một mình Bà là công cụ của Đấng Toàn Năng chống lại chúng tôi; qua Bà mà loài người có thể giành lại được hạnh phúc vĩnh cửu họ đã mất. Những người đã chìm đắm trong tuyệt vọng không bao giờ được hưởng thánh nhan Thiên Chúa đời đời, bây giờ nhờ công nghiệp của Đấng Cứu Chuộc, được thấy dung nhan của Bà là phần thường của họ. Nhưng vì lòng hận thù của chúng tôi, việc thấy Bà là sự hành hạ, là hình phạt đau đớn cho chúng tôi. Lạy Thiên Chúa Toàn Năng, xin thả chúng tôi đi, xin ngưng hình phạt mới này, trong đó Chúa làm mới lại hình phạt chúng tôi bị đuổi khỏi thiên đàng. Chúa thi hành hình phạt đã đe chúng tôi bằng việc kỳ diệu này do quyền năng vô cùng của Ngài.” |
|