Ở ĐÂY KHÔNG CÓ BA TRĂM LƯỢNG
Ngày xưa, có một người thích làm người thông minh, tên là Trương Tam, anh ta để dành được ba trăm lượng bạc, vì sợ người khác ăn trộm nên anh ta cứ nghĩ lui nghĩ tới, tìm cách cất số bạc ấy, cuối cùng cũng tìm ra một cách: tìm một cái rương và đem ba trăm lượng bạc bỏ vào trong rương, sau đó đem cái rương chôn phía sau nhà. Nhưng anh ta vẫn cứ không yên tâm, thế là lấy ra một tờ giấy viết “ờ đây không có ba trăm lượng bạc” rồi dán ở góc tường nơi có chôn cái rương, sau đó mới yên tâm đi ngủ.
Nào ngờ, chuyện này bị Vương Nhị ở kế bên biết được nên lén lén đào cái rương có ba trăm lượng bạc và đem về nhà, ông ta lại sợ Trương Tam biết mình ăn trộm ba trăm lượng bạc của anh ta, cho nên cũng viết dưới góc tường một câu: “Vương Nhị ở sát bên không có ăn trộm”.
(Truyện dân gian)
Suy tư:
Ở đời có những người học hành không đến nơi đến chốn nhưng muốn làm ra vẽ ta đây có ăn học, thế là ăn to nói lớn với mọi người không đầu không đuôi; lại có người luôn chứng tỏ ta đây là người thông mình đọc nhiều hiểu rộng, nên hể mở miệng là nói chữ và chê bai người khác...
Ở đời này có nhiều người không học nhưng được làm quan, thế là vì sĩ diện và vì muốn che lấp cái không học của mình, nên những ông quan này thường đưa ra lý này lẽ nọ bắt thuộc hạ phải làm để gọi là mình cũng có tư duy, nào ngờ tư duy của mình không giống ai, rốt cuộc tốn tiền của công quỷ lại còn làm khổ người khác.
Người Ki-tô hữu là người thông minh và khôn ngoan, bởi vì họ được Chúa Thánh Thần trực tiếp dạy bảo, vì họ biết được có một Thiên Chúa duy nhất, họ biết và tin vào Chúa Giê-su Ki-tô là Thiên Chúa làm người, họ biết có thiên đàng để thưởng người lành và có hỏa ngục để phạt kẻ dữ, họ hiểu nhiều điều mà những người khác không hiểu…
Nhưng họ -người Ki-tô hữu- sẽ là người dốt nhất và tội nghiệp nhất nếu họ không nghe và thực hành Lời Chúa dạy qua Giáo Hội.
Chúng ta không thể đem Lời Chúa chôn dưới đất để rồi nói “tôi chưa bao giờ nghe được Lời Chúa”.