V ì con mẹ đã từng đêm
I n lên tường trắng bóng thêm muộn phiền
Ê m ru lời mẹ triền miên
T ừ trên cung bậc nỗi niềm xót xa
N ăm năm tháng tháng như là
A i đem dao cứa ruột rà mẹ yêu
M ẹ ơi mẹ khổ trăm chiều
Ghi từ vườn sau
Trên thảm cỏ xanh rì
Những bông tím li ti
Như những hạt kim cương
Gắn lên tà áo gấm
Mẹ suốt đời âm thầm
Hy sinh trong lặng câm
Bao buồn vui lo lắng
Nuôi con những tháng năm
Ngợi ca lòng mẹ bao la
Mẹ bồng con giữa trăng tròn
Không gian tĩnh lặng một hòn núi cao
Tình yêu biểu tượng dạt dào
Sáng trưng che khuất ngàn sao xao mờ
Lặng thinh trời dệt ý thơ
Nhạc thiêng chạm đến dây tơ chan hòa
Ngợi ca tình mẹ bao la
Thơ vô ngôn cũng nhạc là vô thanh
Trăng vàng rót ngọc mông mênh
Mẹ bồng con đứng lênh đênh dòng đời
Việt Nam tình mẹ người ơi
Vững bền hóa đá giữa trời thiên thu
Ngô xuân Tịnh, CVK
( vừa nhận được mấy vần thơ của thi sỹ anh Ngô Xuân Tịnh về ngày của mẹ hongbinh xin chia sẻ với các bạn)