Người nọ có phụ thân bị bệnh nặng, mời thầy thuốc đến khám bệnh, thầy thuốc nói:
- “Bệnh tình rất nặng không thể cứu được nữa, trừ phi có đứa con hiếu thảo cắt thịt mình cám ơn trời đất, mới có thể cứu được sống”.
Đứa con trai nghe như thế thì liên tục nói: “Việc ấy không khó, việc ấy không khó”. Sau đó lấy cây đao và đi ra khỏi nhà.
Lúc ấy là mùa hạ, có một người lõa thân nằm ngủ dưới gốc cây, đứa con trai ấy đi về phía người ấy, chặt một nhát đao nơi bắp vế của người ấy và cắt đi miếng thịt, người ấy đau quá nhảy đựng lên hét lớn, đứa con trai vội vàng xua tay nói:
- “Đừng la, đừng la, cắt miếng thịt cứu bố mẹ, lẽ nào anh không biết đó là việc tốt nhất trong thiên hạ sao ?”
Suy tư:
Cắt thịt mình để cứu bố mẹ là việc làm hiếu thảo, nhưng cắt thịt mình thì mới có giá trị, chứ đi cắt thịt của người khác thì không những không có hiếu, mà còn phạm tội hủy hoại thân thể của người khác.
Thời nay có những đứa con cũng đi cắt thịt người khác để báo hiếu cha mẹ mình:
- Đó là những đứa con bỏ tiền ra thuê người thay mình chăm sóc cha mẹ già của mình, còn mình thì rảnh tay chén tạc chén thù với bạn bè mà ít khi về nhà hỏi thăm cha mẹ.
- Đó là những đứa con ỷ mình có tiền bạc hơn các anh chị em khác, nên khoáng trắng cho anh chị em trong nhà chăm sóc cha mẹ với lý do: không có công thì có của.
Cắt thịt mình có hai nghĩa: nghĩa đen là cắt thịt mình thật để cứu cha mẹ, nghĩa bóng là mình chịu hy sinh thức khuya dậy sớm để chăm nom cha mẹ già như: tắm rửa, mớm cơm, thay áo quần.v.v...
Cắt thịt mình mới có giá trị, chứ cắt thịt người khác thì chẳng có ý nghĩa gì cả, mà lại thêm phạm pháp...
Chúa Giê-su không những hy sinh mạng sống của mình để cứu chuộc nhân loại tội lỗi, mà con ban thịt máu mình làm của ăn nuôi sống Giáo Hội và những kẻ tin vào Ngài.
--------------------- http://www.vietcatholic.net/nhantai