hìhii...em biết chứ chị nhưng dù có thế nào thì phụ nữ chúng ta cũng được các đấng " mày râu" ủng hộ nhiệt tình à. nói chi xa xôi, ngay trên nhà mình nè chị, để e trích dẫn một số nhế: Làm đàn ông là tựa cửa đợi vợ về Nhanh nhảu chạy ra đỡ làn, đỡ nón
..... Ta thiếp đi nơi chân giường mát dịu… ( ko biết chú vinam lượm ở đâu)
rồi cả 1 bài để dành lưu truyền cho con cháu nữa:
Kính vợ đắc thọ ,
Sợ vợ sống lâu ,
Nể vợ bớt ưu sầu ,
Để vợ lên đầu , là trường sinh bất tử ...
Đánh vợ nhừ tử , là đại nghịch bất đạo .
Vợ hỏi mà nói xạo, là trời đất bất dung .
Chê vợ lung tung , là ngậm máu phun người .
Gặp vợ mà không cười, là có mắt không tròng .
Để vợ phiền lòng , là tru di tam tộc
Vợ sai mà hằn hộc , là trời đánh thánh đâm ,
Vợ gọi mà ngậm câm , là lòng lang dạ sói .
Để vợ nhịn đói , là tội nhân thiên cổ .
Để vợ chịu khổ là bất tài vô dụng.
Trốn vợ đi " ăn vụng" , là ngũ mã phanh thây ...
Vợ hát mà khen hay , là anh hùng thức thời
Khen vợ hết lời , là thuận theo ý trời ...
rùi chú Nghĩa già lại rút ra thế này: Bây giờ Nghĩa Già mới biết vì sao... mỗi kỳ lương đưa về là "bả" nhìn mình... trời ơi... ánh mắt ngập tràn thương yêu như là hồi "bả" mới nhận lời "tỏ tình" của mình vậy!!! Còn kỳ nào mà trễ lương, "bả" hờn, "bả" nguýt... "bả" làm mình làm mẩy... thấy lo cả làng..
còn nhìu nhìu lém chị ơi, đó, chị thấy chưa, phụ nữ chúng ta mà zữ thế nào thì cũng:
...Tạ ơn trời đàn bà vẫn còn đó
Đểđàn ông vẫn còn có niềm vui
Chỉ đàn ông . Thôi chết quách cho rồi
Không đàn bà. Ôi chẳng thà tận thế.( email)
hehe....
túm lại... ải mỹ nhân anh hùng không bao giờ qua được...
nên em mới post bài này, để cho các mày râu...... (e chưa biết gọi là gì nữa- oai 1 tí chăng).
thế mà,,.....chị ơi trong mắt họ chúng ta vẫn đáng yêu đấy chứ? chị nhỉ