|  | 
 Khi sống Đức Tin vào Đức Kitô, với tất cả xương da và máu huyết của  mình, mỗi người trong chúng ta, không loại trừ một ai, đang thể hiện  cùng một lúc, nhiều thực thể khác biệt nhau, nhưng kết hợp mật thiết vào  nhau và nuôi sống lẫn nhau.
 Thực thể thứ nhất là chính con người của Đức Kitô đang có mặt trong bản  thân và cuộc đời của tôi. Phải chăng khi sống Đức Tin của mình, tôi cũng  có khả năng khẳng quyết giống như Thánh Phaolô : « Không phải tôi sống.  Chính Đức Kitô sống trong tôi. Tôi mặc lấy con người của Ngài. Tôi mang  vào mình những tâm tình của Ngài, Chính ngày hôm nay, tôi chịu đóng  đinh vào Thánh Giá cùng với Ngài, và nhờ đó tôi đang được sống lại với  Ngài » (Gl 2,20).
 
 Thực thể thứ hai là cùng với mỗi thành viên trong lòng Hội Thánh, chính  ngày hôm nay, tôi đang tiếp nối công trình mà Đức Kitô đã kinh qua trong  cuộc đời trần thế của Ngài. Tôi bổ túc những gì đang còn thiếu sót,  trong cuộc đời làm người của Ngài, cho đến ngày Ngài trở lại trong Vinh  Quang (Cl 1, 24). Chính vì lý do nầy, bao lâu còn có một người bị đàn áp  và bốc lột, trong lòng xã hội, chính Đức Kitô đang còn bị bốc lột và  đàn áp. Bao lâu còn có một người phải ngủ đêm trên đường phố, chính Đức  Kitô đang còn là người vô gia cư có mặt giữa chúng ta. Bao lâu trên thế  giới nầy, còn có một trẻ em đang bị lạm dụng tình dục, chính Đức Kitô  đang vác Thánh Giá và leo lên Ngọn Đồi Gôn-gô-tha.
 ***
 Tuy nhiên, những cách trình bày hay là lời tuyên xưng của tôi trên đây,  chỉ là « thanh là phèng phèng, chũm chọe xoang xoảng » (1Cr 13,1), chừng  nào Đức Tin vào Đức Kitô chưa được chứng minh và chứng nghiệm, một cách  toàn bộ và toàn diện, trong bốn lãnh vực làm người của tôi sau đây:
 
 Lãnh vực thứ nhất là Thân, gồm có con người xác thể của tôi. Hẳn thực,  bao lâu bàn tay tôi chưa làm, bước chân tôi chưa đi, nghĩa là tôi chưa  thể hiện Đức Tin, bằng những tác động cụ thể và khách quan, tôi chưa  phải là « người làm chứng đích thực về Đức Kitô ». Nói khác đi, trong  cuộc đời Đức Tin, tôi đang còn là một khán giả, đứng nhìn từ ngoài. Tôi  chưa « dấn thân, nhập cuộc », can đảm bước đi theo Đức Kitô và đứng  thẳng dưới chân Thánh Giá với Ngài, giống như Mẹ Maria, trên ngọn đồi  Gôn-gô-tha.
 
 Lãnh vực thứ hai là Trí. Nhờ biết vận dụng Tư duy và Trí thông minh, tôi  ý thức một cách sáng suốt về những giai đoạn đi tới, trên con đường Đức  Tin của tôi. Hiện tại tôi đang đứng ở đâu ? Mục đích cuối cùng của đời  tôi là gì ? Tôi sử dụng những phương thức nào để chuyển biến mục đích  cuối cùng ấy thành hiện thực cụ thể mỗi ngày trong lòng cuộc đời? Nếu có  những chướng ngại xuất hiện, tôi biết rõ khi nào cần thay đổi lộ trình,  khi nào phải can trường tiến tới. Không những tôi làm điều ấy cho bản  thân và cuộc đời của mình, tôi còn có trách nhiệm chia sẻ và đóng góp  lối nhìn của tôi, cho bao nhiêu người khác đang sống hai bên cạnh tôi.  Trong tinh thần và lăng kính ấy, sống Đức Tin còn mang ý nghĩa là « Chia  sẻ và Đồng hành » với mỗi người anh chị em, trên con đường làm người.  Ai buồn mà lòng tôi không khổ đau ? Ai cô đơn mà tôi không lại gần chăm  nom, ủy lạo ? Ai đang trầm luân trong tuyệt vọng mà tôi không sẵn sàng  hiến tặng một cánh tay nâng đỡ ?
 
 Lãnh vực thứ ba là Tâm. Nhiệt tình và hăng say là bộ mặt bên ngoài của  những ai đang ngày ngày cố quyết « bắt chước Đức Kitô », trong cuộc đời  trần thế của mình. Tình Yêu lúc bấy giờ là động cơ thúc đẩy mọi đường đi  nẻo về của họ. Trong những quan hệ tiếp xúc hằng ngày, khi có một vấn  đề xảy ra với bất cứ người nào, Tình Yêu là câu trả lời của họ. Khi có  một tai ương hoạn nạn đang đe dọa cuộc đời, Tình Yêu là điểm tựa cuối  cùng của họ. Khi có người lên tiếng tố cáo, bôi nhọ, tấn công và kết án,  câu trả lời của họ là Tình Yêu và Thứ Tha. Theo lối nhìn bình thường và  tự nhiên của đại đa số quần chúng, cách trả lời như vậy là điên rồ và  ngu dại (1Cr 1, 18). Tuy nhiên, trên Thánh Giá Đức Kitô đã chọn lựa cách  trả lời ấy, với một tâm hồn hoàn toàn tự do và sáng suốt, với trọn vẹn  con người của mình.
 
 Lãnh vực thứ tư là Đạo. Đạo ở đây có nghĩa là con đường làm người. Hơn  ai hết, chính Thiên Chúa, mà tôi yêu mến và tôn thờ, đã chọn lựa con  đường làm người nầy, trong một khoảng thời gian dài hơn ba mươi năm, để  cho con người biết làm người với nhau. Trong tinh thần và lăng kính nầy,  bao lâu chúng ta chưa làm người và chưa biết tôn trọng tính người của  kẻ khác, trái lại chỉ dấn bước vào con đường hận thù, bạo động và chiến  tranh… phải chăng chúng ta đã thực sự « sống Đức Tin vào Đức Kitô » ?
 ***
 Theo lối nhìn của Tổ Tiên và Cha Ông chúng ta, không có thân chúng ta  chỉ là con « mộc tinh » trong lòng Quê Hương, nghĩa là một cây chiên đàn  không có gốc, không có rễ, không có lá cũng không có hoa. Ngày ngày  chúng ta lang thang phiêu bạt khắp đó đây, để đe dọa và lường gạt kẻ  khác.
 
 Không có Trí, chúng ta chỉ là những con « Sơn Tinh và Thủy Tinh », đang  tìm cách tận diệt lẫn nhau từ đời nầy qua đời khác. Rốt cuộc, chúng ta  chỉ trối lại cho con cháu, một gia tài đổ nát và tang thương.
 
 Không có Tâm, chúng ta chỉ là những con « Ngư Tinh », trong lòng cuộc  sống. Thay vì nuôi dưỡng, xây dựng, đóng góp, chúng ta chỉ đầu độc và  làm ô nhiễm toàn thể cuộc sống của anh chị em đồng bào.
 
 Không có Đạo, chúng ta chỉ là những con « Hồ Tinh », len lỏi, nằm vùng,  trên khắp mọi nẻo đường của Đất Nước. Trong cách làm và cách sống của  chúng ta, người khác chỉ là công cụ hay là đồ vật nhằm thõa mản những  nhu cầu bốc lột, đàn áp, hối lộ và tham tàn của chúng ta.
 
 Vậy, nếu ngày hôm nay, Đức Kitô trở lại lần thứ hai, trong cuộc đời trần  thế nầy, tôi sẽ là ai, là gì trước con mắt của Ngài ? Những vần thơ sau  đây có phản ảnh được một phần nào tâm hồn của tôi hay không?
 
 
 (ST Internet) 	
Các chủ đề cùng thể loại mới nhất: |  |