Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

kết quả từ 1 tới 2 trên 2

Chủ đề: CÂY PHIỀN MUỘN

Threaded View

  1. #2
    hongbinh's Avatar

    Tham gia ngày: Sep 2010
    Tên Thánh: Gioan Baotixita
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Gx Thổ Hoàng
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 9,360
    Cám ơn
    9,567
    Được cám ơn 28,340 lần trong 5,374 bài viết

    Default Cây phiền muộn

    Cây phiền muộn


    Người thợ mộc mà tôi thuê để giúp tu sửa lại căn nhà cũ nát, chấm dứt một ngày làm việc đầu tiên với không ít phiền muộn và bực dọc. Đầu tiên là cái mái ngói nhà đã khiến anh ta loay hoay mất cả giờ đồng hồ, sau đó đến trò “đình công” của cái máy cưa và chiếc xe tải cũ kỹ. Khi tôi lái xe đưa anh ta về nhà, anh ngồi im như thóc, chẳng buồn cười nói suốt cả chặng đường. Đến nơi, anh mời tôi ghé thăm gia đình anh.

    Khi chúng tôi đến gần cửa, anh đột nhiên dừng chân bên cạnh một thân cây thấp bé và đưa cả hai tay vuốt nhẹ lên đầu ngọn cây. Lúc cánh cửa nhà bật mở, tôi ngạc nhiên thấy anh biến đổi hẳn thành một người khác hẳn. Gương mặt sạm nắng của anh rạng rỡ nụ cười. Anh siết chặt hai đứa con nhỏ vào lòng và dịu dàng hôn vợ. Sau một hồi hàn huyên, anh đưa tôi ra xe trở về nhà. Khi chúng tôi đi ngang qua cây thấp bé gần cửa, sự tò mò thôi thúc tôi đã khiến tôi buột miệng hỏi về hành động ban nãy của anh.

    “Ồ! Đó là cây phiền muộn của tôi”. Anh ta vui vẻ đáp. “Tôi biết mình không sao tránh khỏi những phiền toái trong công việc và chắc chắn rằng không nên đem về nhà những phiền toái ấy để gây khó chịu cho vợ con, những người đã đợi tôi cả một ngày dài. Vì vậy, mỗi khi buổi chiều về nhà, tôi đã đem hết mỗi buồn phiền và bực dọc của mình gửi lên ngọn cây rồi sáng hôm sau khi đi làm tôi lại mang chúng đi”.

    “Nhưng anh biết không, thật buồn cười”, người thợ mộc kể tiếp: “Khi tôi ra ngoài vào mỗi buổi sáng để mang chúng đi thì dường như chúng đã vơi đi khá nhiều so với lúc tôi gửi chúng lên ngọn cây đêm hôm trước”.

    Trong cuộc sống, chẳng ai có thể thường xuyên đem lại sự bình an cho bạn ngoài chính bản thân bạn.

    Người thợ mộc

    Ngày làm việc đầu tiên của người thợ mộc tôi thuê sửa nông trại cũ diễn ra không được suôn sẻ lắm. Anh đến muộn mất một tiếng vì bị bể bánh xe, sau đó cưa điện của anh lại hỏng, khi ra về thì chiếc xe tải nhỏ cũ kỹ của anh không tài nào khởi động được.
    Tôi đã đưa anh ta về. Trên đường về anh ta hoàn toàn im lặng. Khi về đến nhà, tôi được anh mời vô thăm gia đình. Trước khi bước hẳn vào nhà, anh dừng lại một lát nơi cái cây nhỏ, chạm cả hai tay của mình vào đầu các nhánh của nó.
    Cửa mở, người thợ mộc trở nên khác hẳn. Khuôn mặt vốn sạm đen của anh tươi tỉnh hẳn khi cười đùa với hai đứa con nhỏ. Anh ôm các con trong lòng và hôn vợ mình... Trên đường ra xe về, tôi tò mò hỏi người thợ mộc về cái cây, về thái độ khác hẳn của anh sau khi chạm vào nó.
    “À, đó là cây phiền muộn. Tôi biết rằng mình sẽ không thể nào tránh khỏi bực dọc trong công việc, nhưng đồng thời cũng tin chắc những thứ đó không thể làm phiền đến vợ và hai con nhỏ của tôi. Vì thế tôi để lại tất cả những phiền muộn nơi cây ấy trước khi vào nhà. Sáng hôm sau tôi lại mang chúng theo” - anh trả lời và mỉm cười nói tiếp: “Có một điều thú vị là không bao giờ những phiền muộn tôi lấy lại vào sáng ngày sau cũng nhiều như tôi gửi ở đó hôm trước”.(Theo Food for Thought)

    Ngày làm việc đầu tiên của người thợ mộc tôi thuê sửa nông trại cũ diễn ra không được suôn sẻ lắm. Anh đến muộn mất một tiếng vì bị bể bánh xe, sau đó cưa điện của anh lại hỏng, khi ra về thì chiếc xe tải nhỏ cũ kỹ của anh không tài nào khởi động được.

    Tôi đã đưa anh ta về. Trên đường về anh ta hoàn toàn im lặng. Khi về đến nhà, tôi được anh mời vô thăm gia đình. Trước khi bước hẳn vào nhà, anh dừng lại một lát nơi cái cây nhỏ, chạm cả hai tay của mình vào đầu các nhánh của nó.
    Cửa mở, người thợ mộc trở nên khác hẳn. Khuôn mặt vốn sạm đen của anh tươi tỉnh hẳn khi cười đùa với hai đứa con nhỏ. Anh ôm các con trong lòng và hôn vợ mình... Trên đường ra xe về, tôi tò mò hỏi người thợ mộc về cái cây, về thái độ khác hẳn của anh sau khi chạm vào nó.
    “À, đó là cây phiền muộn. Tôi biết rằng mình sẽ không thể nào tránh khỏi bực dọc trong công việc, nhưng đồng thời cũng tin chắc những thứ đó không thể làm phiền đến vợ và hai con nhỏ của tôi. Vì thế tôi để lại tất cả những phiền muộn nơi cây ấy trước khi vào nhà. Sáng hôm sau tôi lại mang chúng theo” - anh trả lời và mỉm cười nói tiếp: “Có một điều thú vị là không bao giờ những phiền muộn tôi lấy lại vào sáng ngày sau cũng nhiều như tôi gửi ở đó hôm trước”.
    (Theo Food for Thought)
    Bảo Mai sưu tầm
    Chữ ký của hongbinh
    Đạm bạc dĩ minh chí
    Ninh tĩnh nhi chí viễn

  2. Có 6 người cám ơn hongbinh vì bài này:


Tags cho chủ đề này

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com