  |
|
Xin ACE hãy Search kỹ để tìm cho mình câu trả lời nhanh và chính xác
(Xin gõ tiếng Việt có dấu)
|
Xin ACE hãy Search kỹ để tìm cho mình câu trả lời nhanh và chính xác
(Xin gõ tiếng Việt có dấu) |
-
 |
 |
 |
|
 Nguyên văn bởi son_happy
Tôi là 1 nam sinh viên nam nhất của 1 trường ĐH tại TP HCM. Tôi sinh nam 1992, quê tôi ở TP cao nguyên Lâm Đồng. Cách đây 6 tháng tôi có đi test HIV theo chỉ định của ba mẹ (kiểm tra tổng quát) thì là negative. Nhưng tháng 2 tôi đi xét nghiệm tại Gia Định thì kết quả đưa ra là Có Phản ứng khiến tôi vô cùng lo lắng. Tôi đã nghĩ là mình bị nhiễm HIV thật rồi và đã khóc rất nhiều. Bạn tôi vẫn luôn bên tôi, hứa sẽ ở bên tôi cho đến khi nào có thể. Rồi tôi lấy lại được lạc quan, được niềm vui và sống bình thường. Nhưng tôi lại sợ xét nghiệm khẳng định, sợ nhìn thấy kết quả là mình bị dương tính lắm.
Ngày 17/3 vừa qua tôi có đi xét nghiệm tại BV Nhiệt Đới, sáng nay tôi nhận kết quả là Dương tính. Thoáng cười nhạt với cô y tá. Tôi thấy bình thường lắm, nhưng khi ngồi chờ khám, thấy những bệnh nhân HIV các giai đoạn cuối, tôi lại rùng mình lo sợ, không biết mình bao giờ mới bị như thế. Khi ra ngoài sảnh, tôi có gặp chị Trúc, chi đưa người yêu đi khám bệnh HIV. Chị đã khuyên tôi rất nhiều và tôi lại khóc. Nhưng đã mau chóng lấy lại bình tĩnh. Tôi và chị đã nói với nhau rất nhiều. Tôi buồn vì tôi còn quá trẻ, mới chỉ 19t thôi. Tôi đã vẽ ra cho mình nhiều hoạch định tương lai mà giờ ko lẽ tôi phải gác bỏ, tôi buồn khi nghĩ về gia đình, về bạn bè. Tôi bị bệnh này, không ai biết trừ bạn tôi và 1 người anh quen trên mạng. Tôi không biết sẽ phải xoay sở ra sao nếu mai mốt tiền thuốc quá nhiều. Tôi dặn lòng mình sẽ không bao giờ cho ai trong gia đình, bạn bè biết cho đến khi tôi sắp chết. Tôi ko muốn họ buồn. Tôi tự hứa sẽ sống sao cho tốt trong quãng đời còn lại của mình. Vì tôi vẫn là đứa con ngoan trong mắt họ mà. Tôi thấy hối tiếc vì 1 vài lần lầm lỡ, nhưng kì thực tôi không buồn. Vì sự sống phải đi theo con đường của nó mà. Tôi theo đạo Chúa, tôi tin là Chúa đã có chương trình. Và Ngài chọn tôi về với Ngài sớm hơn. Tôi tin là dù có bệnh hoạn gì đi nữa tối vẫn còn những người bạn và người thân yêu bên tôi, lo lắng cho tôi nữa. Tôi sẽ sống tốt vì họ!
Buồn....nhưng ko tuyệt vọng! 
****
LỚI HỨA.............!
Chào bạn trẻ!
Thật vui khi mà bạn đã dũng cảm nói lên căn bệnh của mình trên trang này. Và đó cũng cho thấy bạn thật can đảm và yêu đời biết bao nhiêu!
Xin chia se vài dòng cùng bạn.
Bạn ơi! cho dù con người có ra sao đi nữa, nhưng nếu biết tỉnh thức và quay về với chúa, thì dù bạn là ai, giàu nghèo - sang hèn - lành lặn hay đau yếu. Thì trước mắt thiên chúa bạn vẫn được ơn lành của Người.
Tôi chia vui với bạn vì bạn hiểu và can đảm hơn Tôi rất nhiều, bạn đã Không lo gì cho căn bệnh của mình mà chỉ lo sợ làm người khác buồn. Ôi thật quý giá biết bao! và Tôi tin rằng nếu xã hội này có thật nhiều ngưới có tâm hồn như bạn thì đau khổ và nghèo đói cũng sẽ giảm đi nhiều lắm.
Và bạn đừng bi quan vì cái chết, cuộc sống còn dài và tươi đep nếu chúng ta biết sống có ý nghĩa và có ích.
Và biết đâu một ngày gần đây khoa học tiến bộ sẽ tìm ra phương thuốc điều trị căn bêng nầy cũng giống như những căn bệnh khác thì sao?
Bạn hãy tin vào tương lai, tin và sự nhân từ của Thiên Chúa và tình yêu nơi Mẹ MARIA.
Chào bạn! |
|
|
|
 |
-
Có 6 người cám ơn Đaminh ngducdao vì bài này:
Quyền hạn của bạn
- Bạn không được gửi bài mới
- Bạn không được gửi bài trả lời
- Bạn không được gửi kèm file
- Bạn không được sửa bài
Quy Định Diễn Đàn