Hãy sống ở thể chủ động, tránh xa thể thụ động. nghĩ nhiều đến những gì bạn có khả năng làm được hơn là những gì có thể xảy đến cho bạn.
Hãy sống ở cách khách quan. Hãy quan tâm đến thực tế cuộc sống đúng với những gì đang thật sự diễn ra, hơn là mong muốn chuyện đời sẽ xảy ra như bạn mơ ước.
Hãy sống ở thì hiện tại, can đảm trực diện đối đầu với công việc ngày hôm nay. Không luyến tiếc quá khứ, cũng đừng lo lắng vớ vẩn đến tương lai.
Hãy sống ở ngôi thứ nhất, nghiêm khắc tự kiểm điềm mình hơn là bới móc những sai sót, lỗi lầm của thiên hạ.
Hãy sống ở số ít, lắng nghe lời phê bình xuất phát từ lương tâm mình hơn là thích thú với những lời tán thưởng của đám đông.
Và nếu như phải chọn một động từ thì hãy chọn lấy động từ yêu thương
Sao phải đợi một nụ cười mới trở lên thật xinh tươi?
Sao phải đợi đến lúc cô đơn mới nhận ra giá trị của một người bạn?
Sao phải đợi được yêu rồi mới đem lòng yêu người?
Sao phải đợi có một chỗ làm tốt mới bắt đầu công việc?
Sao phải đợi có thật nhiều rồi mới chia sẻ một chút?
Sao phải đợi thất bại mới nhớ tới một lời khuyên?
Sao phải đợi một nỗi đau rồi mới nhớ tới một lời ước nguyện?
Sao phải đợi có thời gian mới đem mình ra phục vụ?
Bạn ơi, sao phải đợi? bởi có thể rằng bạn không biết bạn sẽ phải đợi đến bao lâu…
*Nếu bạn thấy đêm nay khó ngủ - Cứ nghĩ đến những kẻ không nhà chẳng nệm ấm chăn êm.
*Nếu bạn gặp một ngày tồi tệ nơi làm việc - Hãy nghĩ đến những người đã mấy tháng nay không tìm được việc làm.
*Nếu bạn chán nản vì mối quan hệ xấu đi - Hãy nghĩ tới những kẻ không bao giờ biết hương vị của thương yêu và được người yêu thương lại.
*Nếu bạn buồn phiền vì thêm một cuối tuần vô vị trôi qua - Hãy nghĩ tới những người phụ nữ quẫn bách, quần quật cả ngày, suốt tuần không nghĩ, chỉ mong kiếm được chút tiền còm nuôi mấy miệng ăn.
*Nếu bạn hỏng xe dọc đường, phải cuốc bộ vài dặm vài mới tìm ra được người giúp đở - Hãy nghĩ tới những ai liệt cả đôi chân, luôn khao khát được bước đi như bạn.
*Nếu bạn cảm thây đời mình bị mất mát và băn khoăn về ý nghĩa kiếp người - Xin bạn hãy biết ơn cuộc sống vì có nhiều người đã không được sống hết tuổi trẻ của mình để có những trải nghiệm như bạn.
*Nếu bạn cảm thấy mình là nạn nhân của những ai hay cay nghiệt, dốt nát, nhỏ nhen, nghi kỵ - Hãy nhớ rằng việc đời có khi còn tệ hại hơn thế rất nhiều.
*Nếu bạn quyết định chuyển những lời này đến một người bạn yêu mến, có thể bạn giúp cho ai đó một ngày thanh thản nhẹ nhàng.
******
Nếu có gặp chuyện không may, hãy dành ra một phút để suy nghĩ xem có bao nhiêu người còn khổ hơn bạn nữa. Và hãy cảm ơn cuộc sống, bởi chính nó đã đưa bạn đến thế giới tươi đẹp này
Sao phải đợi một nụ cười mới trở lên thật xinh tươi?
Sao phải đợi đến lúc cô đơn mới nhận ra giá trị của một người bạn?
Sao phải đợi được yêu rồi mới đem lòng yêu người?
Sao phải đợi có một chỗ làm tốt mới bắt đầu công việc?
Sao phải đợi có thật nhiều rồi mới chia sẻ một chút?
Sao phải đợi thất bại mới nhớ tới một lời khuyên?
Sao phải đợi một nỗi đau rồi mới nhớ tới một lời ước nguyện?
Sao phải đợi có thời gian mới đem mình ra phục vụ?
Bạn ơi, sao phải đợi? bởi có thể rằng bạn không biết bạn sẽ phải đợi đến bao lâu…
Sao phải đợi một nụ cười mới trở lên thật xinh tươi?- Vì tâm hồn chưa biết tạo dựng nụ cười
Sao phải đợi đến lúc cô đơn mới nhận ra giá trị của một người bạn?- vì những lúc đông người vây quanh thì làm sao tâm trí dành cho một người đây
Sao phải đợi được yêu rồi mới đem lòng yêu người?- vì sợ lắm tình yêu ko được chấp nhận
Sao phải đợi có thật nhiều rồi mới chia sẻ một chút?- vì nếu không có thì làm sao chia sẻ đây
Sao phải đợi thất bại mới nhớ tới một lời khuyên?- vì khi thành công dường như ko ai cần lời khuyên cả
Sao phải đợi một nỗi đau rồi mới nhớ tới một lời ước nguyện?- vì khi hạnh phúc làm sao ý thức được giá trị của ước nguyện đây?!
Sao phải đợi có thời gian mới đem mình ra phục vụ?- vì nếu ko có thì sao phục vụ được ?!
:3::3::3: