|
------------------- Với tinh thần sốt mến hơn các thiên thần Seraphim, chính Mẹ khởi đầu cử hành nhiều nghi lễ, mà về sau được đưa vào Giáo Hội. Mẹ cũng làm cho các thánh Tông Đồ ghi khắc và xúc động vì những điều này, ngõ hầu các ngài có thể tận lực đem thực hành theo hoàn cảnh. Không những Mẹ chỉ đưa ra các việc tôn kính Khổ Hình Cứu Chuộc, mà còn nhiều truyền thống và nghi lễ về sau được áp dụng cử hành trong Giáo Hội, các giáo đoàn và dòng tu. Trong số các thực hành nghi lễ này là việc mừng các ngày lễ của Chúa và của Mẹ để làm mới lại kỷ niệm các ân sủng Mẹ được hưởng. Mẹ cảm tạ Chúa về các ân sủng cho toàn thể nhân loại nói chung và thờ lạy Chúa thay cho tất cả. Mẹ đã dành cả cuộc đời theo đuổi mưu cầu này không bao giờ ngưng nghỉ hoặc xao lãng, nhưng khi tới giai đoạn huyền nhiệm này trong đời, Mẹ chuẩn bị để làm nổi bật việc mừng các ngày lễ này với những thực hành được thiết lập trên kiến thức sâu xa hơn. Ở đây tác giả chỉ đề cập cách thức Mẹ mừng mầu nhiệm Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội và Chúa Giáng Sinh, các mầu nhiệm đầu tiên trong đời Mẹ, còn xin dành cho chương tiếp việc Mẹ mừng các lễ khác. Mẹ bắt đầu mừng các ngày tưởng niệm ngày lễ này ngay từ khi Ngôi Lời nhập thể, nhưng cách đặc biệt hơn sau khi Chúa ngự về trời, nhất là trong những năm cuối đời Mẹ ở trần gian.
------------------- Vào ngày 8 tháng 12 hàng năm, Mẹ mừng lễ Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội với lòng hân hoan tri ân vượt quá khả năng ngôn từ chúng ta có thể diễn tả. Đặc ân Vô Nhiễm Nguyên Tội có tầm quan trọng và giá trị cực độ đối với Mẹ. Mẹ cho rằng không bao giờ Mẹ có thể cảm tạ Chúa vì đặc ân này cho đủ. Mẹ khởi đầu việc mừng lễ từ chiều ngày hôm trước, suốt đêm đó thực hành các việc tận hiến lạ lùng, khóc vì vui mừng, tự hạ, phủ phục trên đất, và dâng những bài ca chúc tụng Chúa. Mẹ nhìn nhận sâu thẳm rằng Mẹ được tạo dựng bởi cùng một thứ đất từ Adong lưu truyền theo bản chất tự nhiên thông thường. Mẹ được giữ, được miễn khỏi tội nguyên tổ và được bẩm thai với vô cùng dư đầy ân sủng vì được Thiên Chúa Toàn Năng biệt lập ra khỏi toàn thể nhân loại. Mẹ mời các thiên thần hộ vệ giúp dâng lên lời tạ ân xứng đáng, và cùng với các ngài sáng tác những lời chúc tụng mới. Kế đến Mẹ mời toàn thể thần thánh trên thiên đàng cũng giúp Mẹ như vậy. Trong thời gian này lửa yêu mến Chúa bốc cháy trong Mẹ bừng bừng, đến độ Chúa phải tăng thêm sức mạnh, để các bản chất tự nhiên của Mẹ không bị thiêu hóa và làm cho Mẹ chết.
------------------- Sau khi Mẹ đã cử hành lễ này suốt đêm, Chúa Kitô từ trời xuống và cùng các thiên thần đưa Mẹ lên ngai toà Chúa trên thiên đàng, nơi đây việc mừng đại lễ tiếp diễn với sự vinh quang mới của triều đình Jerusalem trên trời. Tại đây Mẹ Maria phủ phục thờ lạy Thiên Chúa Ba Ngôi cực thánh, lần nữa Mẹ tạ ân vì được giữ cho không nhiễm vương tội lỗi và ơn Vô Nhiễm Thai. Kế đó Mẹ ngồi bên hữu Chúa Kitô Con Mẹ; chính Chúa Kitô tạ ân lòng nhân từ của Thiên Chúa Cha hằng hữu vì đã ban cho Chúa một Vị Hiền Mẫu xứng đáng và dư đầy thánh sủng, được thoát khỏi tội Adong. Lần nữa Ba Ngôi Thiên Chúa xác nhận và củng cố nơi Mẹ đặc ân này; Thiên Chúa Ba Ngôi hài lòng vì đã tách biệt Mẹ ra khỏi toàn thể mọi thụ tạo. Để tái minh xác chân lý này, Thiên Chúa Cha nói: “Xinh đẹp chừng nào những bước chân của Người, hỡi Ái Nữ Thiên Chúa, được bẩm thai vô nhiễm nguyên tội.” Thiên Chúa Con nói: “Hiền mẫu của Ta tột đỉnh tinh tuyền và vô nhiễm tội tổ, Người đã cho Ta hình hài nhân tính để cứu chuộc nhân loại.” Và lời Chúa Thánh Thần: “Hiền Thê của Ta, Người toàn vẹn xinh đẹp, không tì vết tội nguyên tổ.”
------------------- Xen kẽ lời Thiên Chúa Ba Ngôi là những hợp ca vô cùng du dương của toàn thể thần thánh: “Đức Maria rất thánh, bẩm thai vô nhiễm nguyên tội.” Đức Hiền Mẫu cực khôn ngoan đáp lại mọi vinh dự này bằng việc khiêm tốn dâng lên lời tạ ân, thờ lạy và chúc tụng Đấng Tối Cao. Sau khi vui hưởng vinh quang này trong một vài tiếng đồng hồ, Mẹ được các thiên thần đưa trở lại Nhà Tiệc Ly. Đây là cách thức lễ Vô Nhiễm Nguyên Tội của Mẹ được long trọng cử hành sau khi Thiên Chúa Con Mẹ vinh quang ngự về trời.
------------------- Trước khi chấm dứt chương này, tác giả cũng muốn ghi lại vài lời về dinh dưỡng của Mẹ Maria trong những năm cuối cùng ở trần thế. Suốt những năm này, Mẹ Maria ăn uống và ngủ nghỉ rất ít. Mẹ ngủ nghỉ chút ít vì thánh Gioan xin Mẹ nghỉ ngơi tối thiểu một phần nhỏ trong đêm. Giấc ngủ này của Mẹ chỉ là tạm ngưng các giác quan và kéo dài không quá nửa giờ. Nhưng cả trong giấc ngủ ngắn này Mẹ vẫn được thị kiến Thiên Chúa. Hiển nhiên, Mẹ Maria có thể sống cho dù không ăn uống ngủ nghỉ, nhưng Mẹ đã thi hành vì vâng lời đối với thánh Gioan vì ngài là linh mục và thế tử của Mẹ. Lương thực của Mẹ chỉ là một vài miếng bánh mì thông thường, đôi khi một chút cá mà Mẹ dùng theo đề nghị của thánh Gioan và để ngài cùng đồng bàn với Mẹ. Trong việc dùng thực phẩm, cũng như trong các đặc ân khác, thánh Gioan được diễm phúc không những chỉ ngồi ăn cùng bàn với Mẹ, mà còn được ăn thực phẩm do chính Đức Hiền Mẫu nấu và tiếp cho.
LỜI MẸ MARIA
------------------- Con của Mẹ, suốt đời, Mẹ ân cần ghi nhớ các việc làm, Khổ Hình và Chết của Thiên Chúa Con Mẹ, nhất là sau khi chứng kiến Chúa hy sinh dâng hiến trên Thánh Gía để cứu chuộc nhân loại. Trong chương này Mẹ đặc biệt muốn con chú ý tới việc tưởng niệm và các thực hành liên tục, mà Mẹ làm mới lại không phải chỉ bằng hồi tưởng, nhưng bằng chính những đau đớn thống khổ của Khổ Hình Cứu Chuộc. Mẹ ước mong sự hiểu biết này làm cho người ta cảm thấy điều đáng xấu hổ và sự lầm lạc quên lãng quái dị ghê tởm của họ đối với phúc lộc vô cùng do Ơn Cứu Chuộc. Đây là sự vong ân bội bạc đáng tủi hổ kinh khủng và nguy hiểm biết chừng nào! Sự quên lãng là bằng chứng hiển nhiên sự khinh mạn, vì người ta không thể dễ quên thứ người ta quí mến.
------------------- Vậy lý do gì nhân loại quên lãng các ân sủng đời đời Chúa dành cho họ? Phải chăng họ khinh thường tình yêu của Thiên Chúa Cha hằng hữu, mà vì yêu thương họ, đã để Con Một Ngài chịu chết? Vì yêu thương nhẫn nhục chịu đựng mà Con Thiên Chúa Cha và của Mẹ bằng lòng chịu chết vì nhân loại (Gioan 3:16). Trái đất vô tình còn đáp ứng nỗ lực của những người vun trồng nó; dã thú trở nên thuần thục và được nuôi trong nhà để làm lợi cho người chăn nuôi. Giữa người với người còn biết tri ân đối với người thi ân; khi lòng tri ân không được thể hiện, người ta phẫn uất, lên án và gọi điều đó là xúc phạm nặng nề.
------------------- Vậy lý do gì mà chỉ có đối với Thiên Chúa và Chúa Cứu Thế thì nhân loại lại vong ân bội bạc, quên đi những thống khổ Chúa phải chịu để cứu họ khỏi trầm luân đời đời? Con của Mẹ, để nhân loại hiểu họ tự chồng chất lên mình tội lỗi kinh khủng chừng nào vì vong ân bội bạc, Mẹ muốn nhắc con nhớ rằng Lucifer và các quỉ của nó vui mừng vì quá nhiều linh hồn quên lãng các thống khổ Chúa Kitô đã chịu vì thương yêu họ. Chúng kết luận và nói về các linh hồn đó: ‘Linh hồn này không nhớ hoặc quí trọng phúc lộc do Ơn Cứu Chuộc của Thiên Chúa, chắc chắn chúng ta chiếm được linh hồn đó về phe chúng ta. Một linh hồn quá sức khùng dại đến độ không nhớ những ân sủng như thế, hiển nhiên không thể nào khám phá ra các dụ dỗ của chúng ta. Chúng ta hãy tiến hành cám dỗ và hủy diệt linh hồn đó, vì tự nó bỏ mất thành lũy bảo vệ kiên cố nhất của nó.’ Với kinh nghiệm rộng rãi, ma quỉ hăng hái tìm cách xoá hết hoặc làm lạc đi nơi người ta các ký ức về Khổ Hình Tử Nạn của Chúa Kitô và khích thích sự khinh miệt đối với lời giảng dạy về Ơn Cứu Độ. Satan đã thành công rất nhiều, gây ra sự tổn hại khủng khiếp cho các linh hồn. Mặt khác chúng thận trọng coi chừng, sợ việc cám dỗ các linh hồn thường quen việc suy gẫm và tưởng niệm các khổ Hình Chúa Cứu Thế đã chịu. Vì chúng cảm thấy sức mạnh và ảnh hưởng chống lại chúng do việc suy gẫm và tưởng niệm này phát ra, sức mạnh và ảnh hưởng này không cho chúng đến gần những người nhiệt tâm tưởng niệm các Khổ Hình Cứu Chuộc.
------------------- Để làm cho con hàng ngày xứng đáng rước Thánh Thể, con phải áp dụng các thực hành nhân đức này cho mọi điều con làm. Con cũng phải bắt chước các việc khác mà con được biết Mẹ đã làm. Nếu Mẹ, là Mẹ Chúa, đã tự cho rằng Mẹ không xứng đáng rước Thánh Thể Chúa, và bằng rất nhiều cách Mẹ đã tìm kiếm sự tinh tuyền cần thiết đối với Nhiệm Tích Thánh Thể, con hãy suy nghĩ xem con phải làm gì, vì con quá sức hèn hạ, mắc quá nhiều khốn nạn và bất toàn! Con hãy thanh tẩy đền thờ linh hồn, soi xét cẩn thận linh hồn con nhờ ánh sáng Thiên Chúa và trang hoàng linh hồn bằng những nhân đức cao cả, vì chính Thiên Chúa hằng hữu là Đấng con sắp đón rước; Đấng, mà không một ai khác ngoại trừ chính Chúa là xứng đáng. Con hãy cầu khẩn nhờ các thần thánh xin ơn Chúa cho con.
------------------- Hơn hết mọi sự là Mẹ khuyên con kêu cầu và xin Mẹ giúp con. Con phải biết Mẹ là Trạng Sư và Đấng Bảo Vệ đặc biệt cho những ai ước ao được sự tinh tuyền cao cả để rước Thánh Thể Chúa. Bất cứ khi nào con kêu cầu Mẹ vì mục đích này, Mẹ ở trước ngai tòa Đấng Tối Cao, và biết rõ mọi sự cần thiết để đón rước Chúa, Mẹ xin Chúa ban đặc ân và thánh sủng cho những người sắp rước Chúa trong Nhiệm Tích Thánh Thể. Trên thiên đàng Mẹ không mất đi lòng ước ao và nhiệt thành mà Mẹ đã thể hiện ở trần gian. Sau khi đã xin Mẹ, con cũng hãy tiếp xin các thiên thần cầu bầu, vì chính các thiên thần cũng hết sức ước mong thấy các linh hồn đón rước Thánh Thể Chúa với lòng tận hiến yêu mến và tinh tuyền cao độ
. |
|