I. Ra Đi (...)
:read: :read:
Dù là xích vàng,
Còn bị ràng buộc,
Con không lên đường được.
1. Chúa "dắt con trên đường, để con ra đi, và thu được nhiều hoa trái."
Đường ấy là "đường hy vọng", vì chan chứa hy vọng, vì "đẹp như hy vọng." Sao không hy vọng khi con đi với Chúa Giêsu, khi con về cùng Đức Chúa Cha?
2. Bí quyết của đường hy vọng gồm ba điểm:
A. Ra đi: "Bỏ mình"
B. Bổn phận: Vác thánh giá mình mỗi ngày
C. Bền chí: "Theo Thày"
3. Bỏ tất cả mà chưa bỏ mình thì con chưa bỏ gì cả, vì chính mình con sẽ dần dần quơ góp lại những gì con bỏ trước.
4. Abraham đã ra đi, vì hy vọng đến đất hứa. Maisen đã ra đi, vì hy vọng cứu dân Chúa khỏi nô lệ. Chúa Giêsu đã ra đi từ trời xuống đất, vì hy vọng cứu nhân loại.
5. Dù có ra khỏi nhà, đi phương xa vạn dặm mà cứ mang theo tất cả tật xấu, cả con người cũ, thì có khác gì ở nhà đâu?