Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

kết quả từ 1 tới 2 trên 2

Chủ đề: Đừng ngưng cầu nguyện

Threaded View

  1. #2
    Vinam's Avatar

    Tham gia ngày: Dec 2007
    Tên Thánh: Giuse
    Giới tính: Nam
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 4,507
    Cám ơn
    5,558
    Được cám ơn 12,853 lần trong 2,816 bài viết

    Default

    Đừng bao giờ ngừng cầu nguyện
    Tiếp theo

    Vì sự nổi tiếng là một người làm phép lạ ngày càng gia tăng, một số thầy thực sự lưu tâm đến số người hành hương đổ về tìm sự giúp đỡ của Thầy André. Người què đi thẳng, các chi thể được lành lặn không phải cắt bỏ, người mù được thấy.
    Điều không tránh được là báo chí để ý đến thầy dòng khiêm tốn này là người dường như có thể làm được phép lạ, và việc quảng bá lại gây nhiều khó khăn. Nhiều phụ huynh đe dọa sẽ rút con ra khỏi trường vì họ nghĩ đến mánh khoé của việc kiện tụng. Họ là những người công khai gọi Thầy André là lang băm.
    Bất kể thái độ thù hằn này, cả đức tổng và vị bề trên từ chối không can thiệp vào công việc chữa bệnh của thầy. Cả hai đều tin rằng thầy thực sự là một người thánh thiện, và sự khiêm tốn cũng như sự khôn ngoan phấn khởi đủ là câu trả lời cho những người phê bình.
    Nếu những người hay nói xấu này biết được sự bách hại độc ác mà thầy dòng nhỏ bé kia phải chịu thì có lẽ họ đã biết kềm chế miệng lưỡi. Vì thường khi thầy cầu nguyện, một con vật đen đúa như con báo đen hiện ra bên cạnh thầy. Các sách vở, chén đĩa, và các đồ vật khác bị ném quanh phòng. Một dịp kia tiếng động kinh khiếp đến độ một thầy dòng phải bỏ chạy. Thầy André buộc phải thú nhận rằng, khi cầu nguyện thầy thường bị tấn công bởi các sức lực của tối tăm.
    Khi Thầy André là một thanh niên, Satan đã tấn công thầy với sự cám dỗ xác thịt kinh khủng--thầy phải lăn mình trong tuyết và thi hành các việc phạt xác khác để chế ngự chúng. Sau này, các cám dỗ nhẹ hơn. "Thầy André, sao thầy lại được chọn để chữa lành bệnh tật?" một tiếng nói thì thầm. "Chắc thầy phải tin rằng mình là một vị thánh chứ."
    Dĩ nhiên, Thầy André không tin vào điều đó. Thầy tiếp tục nhấn mạnh, những việc chữa lành thì nói cho cùng không thực sự là của thầy: Chúng bị ảnh hưởng bởi Thiên Chúa qua sự cầu bầu của Thánh Giuse. Tuy nhiên, trong những năm đầu, thái độ thù nghịch vẫn liên lỉ. Trước hết, có những lời buộc tội về sự thiếu đoan trang khi sờ đến người bệnh. Ngay cả họ gài bẫy thầy. Những việc này đều thất bại, thầy bị phúc trình lên Ban Y Tế, họ không thấy thầy có lỗi gì và còn ca ngợi trực giác của thầy. Vào năm 1910 một thẩm quyền cao hơn đứng về phía thầy: Đức Giáo Hoàng Piô X (bây giờ là thánh) đã gửi một chúc lành. Sau cùng những người phê bình phải im tiếng.
    Đám đông những người đau khổ đến núi Royal thấy một người nhỏ bé tử tế nhưng hoạt bát mà đơn thuốc của thầy, bất cứ bệnh gì, đều giống nhau: "Hãy xoa lên người với dầu và ảnh Thánh Giuse. Hãy làm tuần cửu nhật và luôn cầu xin với thánh nhân."
    Khi thầy đứng sau bàn giấy trong chiếc áo chùng cũ kỹ, ít khi thầy nhìn thẳng vào người đang nói chuyện. Thay vào đó, thầy nhìn đâu đó bên ngoài, như thể nhìn thấy sự đau khổ của cả thế giới. Dầu mà thầy cho được lấy từ các bình đèn dầu đốt sáng trước tượng Thánh Giuse.
    Nếu việc chữa lành chỉ một phần, như đôi khi xảy ra, Thầy André không bối rối chút nào. "Đừng ngưng cầu nguyện," thầy lên tiếng, "nếu không bạn sẽ mất những gì bạn đã được."
    Có lần một phụ nữ xin thầy giúp đỡ vì bà quá mệt. Thầy hỏi lại, "Vậy bà cầu nguyện cho tôi đi, vì tôi cũng quá mệt."
    Khi sự mệt mỏi lấn lướt, thầy có thể dễ đụng chạm. Một phụ nữ Tin Lành bực mình vì thái độ của thầy đến độ bà ra về trong nước mắt. Mãi vài phút sau bà mới biết là sự què quặt của bà đã được khỏi.
    Thầy không kiên nhẫn với những ai đòi hỏi phải được chữa lành. Với những người nói, "Thầy phải giúp tôi", thì thầy trả lời: "Tại sao tôi phải giúp? Chúa có mắc nợ bạn điều gì không? Nếu bạn nghĩ như vậy, tốt hơn bạn hãy tự dàn xếp với Người đi."
    Nếu biết mình đã nặng lời, sau đó thầy luôn luôn xin lỗi. "Nhưng tối thiểu thì chính mắt họ đã thấy tôi chỉ là một người tội lỗi bình thường," thầy tự an ủi như vậy. "Và một khi họ biết rằng chính Thánh Giuse là người chữa lành thì tôi không cần phải để ý khi họ nghĩ tôi là một người cáu kỉnh."
    Thỉnh thoảng có những biến cố cho thấy sự hóm hỉnh nhà quê của thầy. Một bà mà thầy thấy ăn cắp cây trái của trường và sau đó đến thầy xin chữa bệnh đau bụng. Thầy nói một cách cộc lốc, "Hãy xoa dầu Thánh Giuse và đừng ăn nhiều táo xanh."
    Thầy thật cảm động khi một thiếu phụ đến xin giúp đỡ cho cô em, đang đau nặng. Tuy không được cho biết, thầy cũng biết là chính thiếu phụ này bị đau tim nặng.
    "Sau bà không xin giúp đỡ cho chính bà?" thầy ôn tồn hỏi.
    "Con có sao đâu," bà trả lời. "Chính vì em con mà con mới tới đây."
    Cả hai đều được chữa lành sau đó không lâu.
    Tuy thầy dành cả cuộc đời để giúp người đau khổ, thầy không coi sự đau khổ là sự dữ. Thầy nói, "Chúng ta không nên luôn cầu xin để bớt đau khổ. Đôi khi chúng ta phải cầu xin cho có sức mạnh để chịu đựng cách tốt đẹp hơn."
    Như chúng ta thấy, nhiều khi thầy có thể không tử tế. Tuy nhiên với một loại bệnh nhân nào đó, thầy cho thấy sự kiên nhẫn không cùng và dành cả một giờ hay hơn cho họ. Những ai mất đức tin, hay là tội nhân cứng lòng, thường ra về như được tái sinh. "Ôi phải chi bạn yêu Chúa như Chúa yêu bạn," thầy nói trong nước mắt dàn dụa. "Phải chi bạn biết tội lỗi của bạn lại đóng đinh Chúa một lần nữa!"
    Công thức cầu nguyện của thầy thật đơn giản. "Để cầu nguyện sốt sắng bạn phải nghĩ đến Chúa Giêsu trên thập giá. Chắc chắn là không thể nào bạn chia trí được khi nghĩ đến Anh của mình trên thập giá."
    Mỗi đêm, bất kể mệt mỏi đến đâu, thầy thường ngắm Đàng Thánh Giá, thật chậm rãi và với tất cả lòng sùng kính.
    Khi tiếng tăm chữa bệnh của thầy lan tràn, người ta đến càng đông để cầu nguyện với thầy trên núi. Bất kể những trở ngại xẩy đến, Thầy André không bao giờ hồ nghi rằng sẽ có một nhà thờ được xây trên đó, là nơi Thiên Chúa được cảm thấy gần gũi hơn. Thật vậy, lần lượt các trở ngại được vượt qua.
    Trước hết, bất ngờ người chủ đất xuống giá, và Tu Hội Thánh Giá chụp ngay cơ hội. Tuy nhiên, người ta do dự không muốn dùng đó để xây nhà thờ, như thể công nhận đó là một "giáo phái" chưa được Rôma chuẩn nhận.
    Một ngày trong năm 1904, Thầy André thấy mình là một bệnh nhân trong bệnh xá nhà trường. Cạnh đó là một bệnh nhân khác--vị bề trên tu hội. Không bỏ lỡ cơ hội, Thầy André đạt được điều quyết tâm là thay thế nhà nguyện nhỏ xíu mà thầy đã xây trên đó bằng một thánh đường to hơn.
    Như thường lệ, sự hăng hái của thầy lại thắng. Công việc được bắt đầu vào tháng Bẩy. Một thợ nề trước đây bị què đã đến làm việc không công để đền ơn. Ở cuối chỗ xây cất là một cái hộp để nhận tiền dâng cúng. Không biết làm sao, trong hộp ấy luôn luôn có đủ tiền để trả thêm công thợ.
    Vào tháng Mười Một nhà thờ được khánh thành; không bao lâu, trong nhà thờ ấy có biết bao các nạng của những người được chữa lành. Tuy đã được nới rộng ra nhiều trong vài năm kế đó, nhà thờ vẫn còn nhỏ. Vào Giáng Sinh 1916, Nhà Thờ Thánh Giuse được khánh thành, với một ngàn chỗ ngồi để cầu nguyện và rất nhiều chỗ đứng.
    Một lần, khi số tiền dâng cúng thật lớn được gửi đến, vị thầy bé nhỏ xoa tay hân hoan và nói lớn: "Bây giờ chúng ta có thể xây một nhà thờ lớn hơn."
    Vị bề trên, là người cảm thấy hơi khó chịu hôm đó, ngắt lời: "Chắc thầy muốn một vương cung thánh đường kế tiếp."
    Sau đó ngài nhìn lên, và thấy cái nhìn xa xăm trong mắt của Thầy André.
    Vào năm 1922 các kế hoạch xây dựng vương cung thánh đường được bắt đầu--đó là vương cung thánh đường trên núi Royal ngày nay. Đây là công trình xây cất mà Thầy André đã thấy trong giấc mơ trước đây từ lâu. Thầy không bao giờ được thấy nó hoàn tất, vì nó vẫn chưa có nóc cho đến khi thầy từ trần. Nhưng điều đó không làm thầy lo ngại, như một người bạn ở Nữu Ước đã nói: "Thầy sẽ thả cái nóc từ trời xuống với lời cầu xin của thầy."
    Trong những năm cuối đời thầy đi nhiều nơi ở Hoa Kỳ, là quốc gia thầy sống khi thanh niên mà thầy không ngừng yêu quý. Danh tiếng của thầy luôn đi trước, dù thầy không bao giờ biết được điều đó. Có một lần thầy nói với người bạn: "Tôi đến thành phố Jersey ngay khi người ta có một đám rước thật lớn--chắc là một buổi lễ lớn ở địa phương." Thầy không biết rằng cuộc rước đó là để vinh danh thầy.
    Vào mùa thu năm 1931, thầy được thị kiến Thánh Tâm Chúa, và sau đó là Đức Mẹ bế Hài Nhi Giêsu. Các đấng hiện ra với thầy vào ban đêm, khi thầy nằm trên giường.
    Sau đó không lâu, khi thầy cầu nguyện trong nhà thờ, một công nhân rõ ràng thấy tượng Thánh Giuse rực sáng trong bóng tối. Rồi tượng ấy tiến về phía Thầy André như thể trên một đám mây, và đứng trước thầy khoảng ba phút. Người công nhân kêu lớn "Thầy! Thầy!" nhưng dường như Thầy André không nghe thấy gì. Sau này thầy quả quyết rằng thầy không thấy gì khác thường cả; thầy bị ngất khi cầu nguyện.
    Cho đến khi bị bệnh lần sau cùng, Thầy André tiếp tục sự khổ hạnh mãnh liệt, chỉ sống bằng bánh khô và cà phê đậm. "Ăn càng ít nếu có thể và cầu nguyện càng nhiều nếu được" là công thức sống lâu của thầy. Tuy nhiên khi thầy được đãi ăn tối ở Nữu Ước, thầy làm mọi người ngạc nhiên khi ăn đủ mọi món một cách ngon lành.
    Khi càng già đi, thầy phàn nàn về điều mà thầy thấy là thiếu đoan trang nơi y phục của phụ nữ, và thầy không do dự nói lên quan điểm này. Người vi phạm chắc chắn sẽ bị hỏi là có phải bà quá vội vàng khi đến đây, vì hiển nhiên là bà quên mặc váy dài.
    Sau những lúc đầu do dự, sau cùng rađiô được thầy chúc lành, chỉ vì nó là một phương tiện để truyền thanh các chương trình tôn giáo. Nhưng các món quà vĩ đại mới mẻ của Thiên Chúa, trong con mắt của Thầy André, là chiếc xe hơi. Thầy rất thích cưỡi bộ máy kỳ cục này, nó đi nhanh hơn ngựa và xe độc mã trong thời niên thiếu. Nhiều người chở thầy đi chơi dễ thấy mình vi phạm luật đi đường chỉ vì vị hành khách đặc biệt ấy thường thúc giục họ chạy nhanh hơn tốc độ giới hạn. Tuy vậy, thường là không gì trở ngại khi viên chức cảnh sát nhận ra khuôn mặt nhỏ bé mỉm cười hối lỗi ở ghế đằng sau.
    Ngày nay Thầy André được chôn trong hầm mộ của vương cung thánh đường trên núi Royal, trong một ngôi mộ đá đơn sơ chỉ khắc tên của thầy. Vẫn còn những người bị bệnh tật thể xác cũng như tinh thần đến thăm viếng, và cũng như khi thầy còn sống, nhiều người đã được chữa lành.

    Leo Knowles

    Chữ ký của Vinam
    Ngài là gia nghiệp đời con
    Ngài là hạnh phúc của con

  2. Có 4 người cám ơn Vinam vì bài này:


Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com