|
Hồi phục một phát minh vĩ đại!
Phần trước đã nói về chuyện nhờ rút kinh nghiệm từ chuyện Tân Ti Tụ, tôi đã chế ngự được sự kiêu hãnh, lòng tự ái không đáng có của tuổi trẻ! Và cái câu:” Tân ti Tụ” được dùng như một điển tích để tự kiểm điểm, tu sửa con người của mình.Sang đến việc:”Còn sống đến bây giờ là nhờ biết sợ” tôi vẫn luôn luôn công nhận những cái hay của cẩm nang này, tuy thế , vì có những cái phải trả giá cho nó mà theo tôi là khá đắt, khá chua xót cho nên tôi vẫn còn băn khoăn ngần ngại và phải suy tính rất lâu mới dám áp dụng nó.
Thời thế đổi thay nhanh quá cho nên phải chăng “nhận thức cũng thay đổi “?
Một số năm trước đây, muốn sống thì chỉ cần biết sợ, nhưng đến bây giờ nhiều khi biết sợ vô cùng vậy mà nhiều khi vẫn không thể sống còn?
Tất nhiên đây không phải là một kiểu chơi chữ hay một cái trò làm khó chịu người nghe, bởi vì ít năm trở lại đây con người chúng ta, những người dân hiền lành rất sợ hãi nhưng chưa chắc có thể sống còn bởi vì:
___ Chỉ cần nhìn đểu, hay bị cho là nhìn đểu, có thể bị đâm, bị chém toi mạng!
___ Đi xe bị va quẹt, không cứ lỗi ở mình hay không, có thể bị xử ngay tại chỗ không cho phép khiếu nại!
___Chuyện bị chém đứt tay để lấy điện thoại xịn, hay bị chém đứt cổ để cướp xe ngay giữa ban ngày cũng là chuyện bình thường!
___ Bị chặn đường xin đểu và coi chừng bị mạng vong, coi chừng bị đâm kim HIV nếu không bựt hết những gì có trong người ra!
___Sinh viên, hoặc người mang laptop, một dụng cụ cần thiết nhưng khó dấu vào người, coi chừng chết uổng mạng khi đi đường!
___ Ở nhà đóng cửa không đi đâu hết là an tâm ư? Chưa chắc! Bởi vì thằng ăn cướp vào nhà định giết chúng ta để cướp của, nếu chúng ta tự vệ mà làm chết thứ cặn bã, ung nhọt của xã hội này! Chúng ta khó có thể thoát khỏi tù tội!
__....!
Bản thân tôi đã từng bị một lần trấn lột ngay tại xa lộ Hà Nội vào khoảng quá 7 giờ tối, mà cho đến bây giờ tôi vẩn không thể hiểu là có phải đó là bọn cướp chuyên nghiệp hay không hay chỉ là những kẻ nghiệp dư, thấy thời thế bây giờ trấn lột ngon ăn quá cho nên thử tay nghề!
Tối hôm ấy cũng may phúc là tôi đi bằng con wave tàu cũ xỉn nhưng máy móc rất tốt bởi vì như đã khoe ở trên rằng tôi là người rất biết sợ! Con tay ga đắt tiền tôi chỉ dùng để đi làm cho bằng anh bằng chị bằng em, còn con wave tàu với bề ngoài cũ và xấu để bất đắc dĩ thì đi tối! Đang mải mê phóng nhanh qua chỗ vắng thì thấy có hai ánh đèn phía sau vượt lên và thấy hai cặp thanh niên kè sát hỏi đường. Bởi vì cái xe của một trong hai cặp thanh niên cản trước đầu xe nên theo phản xạ tôi phải lách vào lề đường. Đang định trả lời tiếp câu bọn chúng hỏi thì một thằng bên cạnh nói nhỏ nhưng rất rõ:
___ Đang có việc cần, ông anh làm ơn ủng hộ bọn này một phát !
Lúc này tuy trời tối nhưng tôi thấy bàn tay thằng đứng bên cạnh tôi nguyên hình một con dao găm ánh lên màu sáng bạc.Trong lúc hồn vía đang lên mây thì có ba bốn bàn tay móc vào túi quần, ngực áo trong lúc tiếng nói của thằng hồi nãy vẫn vang lên đều đều, mà giọng vẫn nhỏ mà rõ:
___Đừng có kêu cứu vô ích ông bạn ạ vì tiền ủng hộ cho chúng tôi còn ít hơn là tiền phong bì cho bác sĩ khi ông bị ăn một vài dao vào người đó!
Hình như lúc ấy tôi chỉ còn nhớ là mình mếu máo như sắp khóc khi sợ mất những tư liệu trong cái điện thoại cũng như giấy tờ, nhưng phúc mấy đời khi thằng cầm dao giơ bàn tay có đeo găng màu đen ném trả lại cho tôi cái ví cùng cái điện thoại ,miệng còn tỏ bộ nhân từ:
___ Lại quả cho ông anh cái điện thoại cũ mèm này cùng với giấy tờ đấy!
Lúc chúng phóng đi mất dạng tôi còn đứng im lặng và ngỡ như mình đang ngủ mê! Mọi sự diễn ra quá nhanh và quá bình thường giống như một đám bạn bè gặp gỡ nhau trên đường!
Cách đây không lâu tôi có làm phụ đề Việt cho phim Ấn độ: Andhaa Kanoon 1983, mà tôi đã post lên diễn đàn. Xin nói thật cái nguyên nhân chính thúc đẩy tôi làm phụ đề đó là nhận thấy cái phim Công lý và Báo thù trên giống như một cái van hạ áp cực kỳ hữu hiệu để giải tỏa những uất ức, căm hờn bị dồn nén!
Có nhiều thằng bạn khoe với tôi rằng thời buổi côn đồ tội phạm lộng hành như thế này, đi đâu ra đường chúng nó thường thủ một cây mã tấu, dao bấm hay dao găm để trong cốp xe hay giắt theo trong người để chống lại trộm cướp. Có thằng còn đi kiếm cò để tìm mua một khẩu súng tự chế ,hay súng bắn đạn hoa cải để thủ thân! Có lúc tôi cũng nghĩ rằng cái biện pháp tự vũ trang này là hiệu quả nhất bởi vì khi gặp cướp, mình phòng vệ chính đáng và làm cho chúng nó què lăn hay ngã quỵ tại chỗ thì vừa bảo vệ được mạng sống mà còn “thế thiên hành đạo”. Bởi vì điều luật 96 của BLHS nước CHXHCNVN quy định:
Điều 96. Tội giết người do vựơt quá giới hạn phòng vệ chính đáng
1. Người nào giết người trong trường hợp vượt quá giới hạn phòng vệ chính đáng, thì bị phạt cải tạo không giam giữ đến hai năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm.
2. Giết nhiều người trong trường hợp vượt quá giới hạn phòng vệ chính đáng, thì bị phạt tù từ hai năm đến năm năm.
Nếu bị phạt cải tạo không giam giữ khoảng hai năm thì cũng còn hơn là mình thiệt mạng một cách oan ức.Trường hợp một sinh viên tên Hưng bị một bọn năm sáu người vây đánh đồng thời định hiếp dâm bạn gái tên Trang, anh ta đã dũng cảm chống cự lại và tiêu diệt một tên côn đồ ác ôn, sau đó anh ta bị xử 7 năm tù giam! Thôi thì 7 năm tù giam cũng còn đỡ hơn là bị giết chết, bạn gái bị làm nhục! Xin coi tại:http://vnexpress.net/gl/phap-luat/2012/12/vu-nam-sinh-gay-trong-toi-qua-loi-ke-nhan-chung/
Tuy thế, việc thủ súng thủ dao trong người để chống lại tội phạm và côn đồ cũng không phải là một biện pháp hữu hiệu bởi vì:
___ Công an giao thông, công an trật tự hay cảnh sát cơ động bây giờ hoạt động trên mọi tuyến đường rất tích cực. khi chặn xe lại để xét giấy tờ, họ thường yêu cầu mở cốp xe để khám xem có hung khí.Phòng vệ đâu thì chưa thấy, chỉ thấy rằng sẽ gặp rắc rối to! Còn nhét súng trong người thì khó mà qua được những cặp mắt tinh anh sáng suốt của các chiến sĩ cảnh sát!
___ Cho dù có mang sẵn vũ khí để tự vệ, nhưng bọn côn đồ tội phạm thời nay làm gì để cho chúng ta có cơ hội trở tay! Chúng từ đàng sau lao lên bất ngờ chém vào tay, vào người, vào cổ của chúng ta. Thế là chúng đã cướp được tài sản và một khi chúng ta toi mạng hoặc gục ngã, chắc chắn vũ khí như dao súng phòng vệ sẽ được bổ sung vào chiến lợi phẩm!
Gần như biện pháp trên đi vào bế tắc!
Không lẽ chúng ta chịu chết hay sao?
Tôi vừa nhắc đến ở trên là nhiều khi “biết sợ vô cùng vậy mà nhiều khi vẫn không thể sống còn”, và không cần phải giải thích thêm vì hình như mọi người hình như ai ai cũng đều biết, đều có cái tâm trạng này! Do đó ngày hôm nay tôi muốn hồi phục một phát minh vĩ đại của người xưa.
Phát minh này có thể ví như phát minh bánh xe, cái mà đã đưa nền văn minh của con người lên đến tột đỉnh kể ngay từ thời Ai Cập. Hoặc cũng có thể cho là một phát minh mới, bởi vì nếu phát minh này được ứng dụng rộng rãi, thì cái sự “biết sợ vô cùng vậy mà nhiều khi vẫn không thể sống còn” sẽ biến mất không còn tồn tại hoặc giảm thiểu đến mức tối đa!
Bây giờ bọn tội phạm, lũ côn đồ thường làm gì chúng ta?
___ Xin thưa: Đâm, hoặc Chém mà không cần báo trước khi mà chúng nó thích!
Vậy thì dễ ợt! Chúng ta cứ để cho chúng nó đâm hoặc chém!
Để cho mọi người khỏi nói tôi là khùng, tôi xin mọi người hãy nhớ đến bộ giáp sắt của các chiến binh ngày xưa. Trong truyện Đông Ki sốt (Don Quijote) nếu chàng hiệp sĩ khùng này không có bộ giáp sắt trùm kín cả mặt thì đã chết từ lần hành hiệp giang hồ đầu tiên! Cũng như trong cuốn tiểu thuyết Ivanho nổi tiếng của nhà văn Walter Scott, những thanh gươm, những mũi giáo được đâm cực mạnh bởi những hiệp sĩ mà vẫn không thủng được bộ giáp đối phương, huống chi thời nay mấy tên tội phạm côn đồ hầu hết là dân nghiện hoặc có khỏe mấy đi nữa cũng không bằng một góc của các hiệp sĩ thời xưa! Bởi thế nếu chúng ta, những người dân hiền lành vô tội được trang bị một bộ giáp sắt bằng những loại thép đặc biệt mỏng nhẹ nhưng chắc chắn, thế thì khi mà bọn côn đồ tội phạm bất thần đâm chém chúng ta, chắc chắn bọn chúng sẽ bị phản lực và té ngã.Lúc ấy nhân tiện chúng ta dùng vòng sắt ở cổ tay làm khí giới tặng cho chúng vài quả, rồi tỉnh bơ rút điện thoại báo công an! Hoặc cho dù là phụ nữ đi nữa, một khi các chị em vô hiệu hóa được những nhát dao đâm chém của bọn ác nhân được dung túng này, các chị em có thể la toáng lên cầu cứu và bảo đảm bọn chúng mất hết thời cơ sẽ phải cuốn gói bỏ chạy!
Với công nghệ thời đại mới này, những người muốn nhẹ hơn, tiện dụng hơn mà vẫn bảo toàn mạng sống có thể đặt mua một bộ áo giáp bằng loại vải sợi nylon như loại áo giáp chống đạn. Tôi không rành về các loại áo giáp bây giờ , nhưng trước kia nghe bố tôi kể rằng thời trước giải phóng 1975, mấy ông anh họ của bố tôi từng đi lính kể rằng: mặc áo giáp chống đạn dao găm không thể đâm thủng, thậm chí mảnh đạn đại bác trúng vào người cũng bảo toàn được mạng sống.
Chúng ta thử tưởng tượng nếu hồi phục , hoặc cải tiến những loại áo giáp quần giáp này, xã hội sẽ bình yên biết là bao nhiêu! Biết bao cái chết thương tâm và oan ức sẽ được ngăn cản triệt để! Cứ thử tưởng tượng nếu mỗi buổi tối, hay lúc tình nghi chúng ta đi xem xét xem có tên trộm nào lẻn vào nhà giống như trường hợp tên dã man Luyện lẻn vào nằm vùng ở tiệm vàng Ngọc Bích trước đây. Khi chúng ta phát hiện ra tên trộm, chắc chắn những tên cặn bã xã hội này sẽ xiên cho chúng ta một lưỡi dao găm chí mạng vào người ! Nhưng bộ áo giáp yêu quý đã bảo vệ hữu hiệu khiến tên cướp mất đà ngã lăn quay! Và với cây gậy đã chuẩn bị từ trước, chúng ta quật thẳng vào xương ống chân khiến cho tên cướp gẫy cẳng. Chúng ta chỉ việc tri hô và gọi mọi người tới tóm cổ tên cướp giao cho pháp luật! Điều quan trọng nhất là chúng ta không được đánh chết người bởi vì mạng người rất quý! Pháp luật của chúng ta thường dạy rằng: pháp luật hướng đến sự cảm hóa là chính, chứ không phải hướng đến sự trừng trị!
Tôi đã nghiên cứu trên mạng, và thấy rằng chưa có một quốc gia nào trên thế giới đã nghĩ ra được một biện pháp phòng trị hữu hiệu tội phạm như thế này! Vì thế các bạn và mọi người nghĩ sao khi một loại áo giáp quần giáp mang nhãn hiệu :”Nhân Đạo” ,hoặc ý nghĩa hơn là "Cảm hóa" , "Tình Người" chẳng hạn, cùng với dòng chữ Made in Việt nam cháy hàng trên một số quốc gia, nhất là các quốc gia có tỉ lệ tội phạm cao?
He he! Tối nay tôi không ngủ được vì đang hình dung ra một cơ hội kinh doanh mang lại nhiều vàng ròng… Lúc ấy tôi sẽ bỏ việc hiện tại để mà toàn tâm toàn ý cho một công ty….
Bạn the nguyen ơi! Ông bạn đối lập của tôi đâu rồi! Hãy tư vấn thử xem có trắc trở nào cần lưu ý hay không? Riêng tôi thấy chắc ăn quá rồi!
|
|