ĐÊM VỌNG PHỤC SINH 2013:
ĐÓN NHẬN TIN VUI PHỤC SINH



Lm. Đỗ Đức Trí
GP. Xuân Lộc


Kính thưa quý OBACE, Chúng ta đang cùng với cả Giáo Hội mừng một biến cố trung tâm của đức tin Kitô giáo đó là biến cố Chúa Giêsu chỗi dậy từ cõi chết, bài Tin Mừng Thánh Luca cho thấy những phản ứng khác nhau của những người lần đầu tiên nghe tin vui này, có người sợ hãi, có người hoang mang, và có những người không phản ứng gì.

Đến hôm nay, sau hai ngàn năm tin vui phục sinh được loan báo, mỗi người chúng ta có phản ứng như thế nào, thái độ chúng ta đón nhận tin vui đó ra sao? Chúng ta có thực sự tìm và gặp được Chúa phục sinh chưa, hay chúng ta cũng chỉ nghe nói rằng Ngài đã sống lại? Nếu chúng ta chưa tìm, chưa gặp được Ngài, thì rất có thể chúng ta đã tìm kiếm sai chỗ, hoặc cũng tìm người sống ở nới kẻ chết giống các phụ nữ trong bài Tin mừng hôm nay.

Có thể chúng ta đã nghe báo chí nói về những người hồi phục lại sau khi chết lâm sàng, thế nhưng cho đến ngày hôm nay, tin vào việc một người chết sống lại quả vẫn là một điều thật khó, vì người ta cho rằng từ trước đến giờ chưa từng thấy ai chết mà sống lại, vì thế để có thể tin vào việc Chúa Giêsu phục sinh cũng đòi phải có ơn Chúa, sự sẵn sàng đón nhận lời Chúa và lắng nghe lời chứng của Giáo Hội

Trong trường hợp của các tông đồ, họ là những người đi theo Đức Giêsu từ ban đầu, đã nhiều lần được nghe Chúa nói về việc Ngài sẽ bị người Do Thái bắt và giết, nhưng ngày thứ ba, Người sẽ sống lại, nhưng có lẽ những lúc đó, các tông đồ cũng chỉ nghe và để đó chứ chưa hề tin và chưa hề suy nghĩ gì về những lời tiên báo ấy, và cũng nhiều lần Chúa Giêsu bày tỏ quyền năng như vị Thiên Chúa trước mặt các tông đồ khi hóa bánh ra nhiều, xua trừ ma quỷ, ra lệnh cho sóng yên biển lặng, và nhất là đã có những lần Chúa cho cho các ông chứng kiến việc Chúa ra lệnh cho kẻ chết sống lại, như cho con trai bà góa thành Naim, cho Lazaro chết bốn ngày sống lại, cho con ông trường hội đường sống lại, vậy mà tất cả những việc làm đó hầu như không đụng chạm được đến tâm hồn của các tông đồ, chính vì thế hôm nay, khi đối diện với tin vui phục sinh tất cả họ đều hết sức ngỡ ngàng.

Để có thể dễ dàng đón nhận được tin vui phục sinh, thì đòi chúng ta phải nhìn biến cố này trong toàn bộ chương trình cứu độ của Thiên Chúa. Chính vì thế các bài đọc trong đêm canh thức hôm nay đã nhắc lại cho chúng ta những cột mốc quan trọng trong lịch sử của dân tộc Do Thái, cũng đồng thời là lịch sử Thiên Chúa thực hiện kế hoạch cứu độ của Ngài. Tất cả kế hoạch này đều muốn diễn tả về một Thiên Chúa yêu thương con người, tạo dựng nên con người và vũ trụ, để rồi từ khi tạo dựng nên con người, cũng kể từ đó Thiên Chúa trở thành “liên lụy” với con người, và bao phen “vất vả” vì con người. Đặc biệt từ khi Thiên Chúa đã chọn cho mình một dòng dõi, một dân tộc làm sản nghiệp riêng thì cũng là lúc Thiên Chúa phải “đau khổ” vì dân tộc ấy vì sự phản bội bất trung của họ.

Việc Đức Giêsu, Ngôi Lời của Thiên Chúa đã đến thế gian, làm người và sống với con người là để đưa con người trở về với Thiên Chúa, trở về với tình trạng hạnh phúc mà con người đã phá đổ từ ban đầu. Việc Chúa Giêsu chấp nhận cái chết và hôm nay Ngài sống lại, và tin vui phục sinh lần đầu tiên được loan báo là một tin vui biến đổi hoàn toàn thế giới này, tuy nhiên chính những người đã từng gắn bó với Chúa từng thấy việc Người làm, từng nghe lời Người giảng dạy đã đón nhận tin vui phục sinh một cách hết sức dè chừng.

Trước hết là các phụ nữ, vì các bà vẫn chỉ mang trong đầu cái chết ghê sợ của Thày, và chính các bà là những người đã chứng kiến người ta chôn Thày trong mồ và lăn tảng đá bít cửa lại, vì thế đối với các bà, hòn đá lấp cửa mộ chính là dấu chấm hết của một con người, cũng chính vì vậy trong tầm hồn các bà chỉ còn một Chúa Giêsu đã chết, và không còn một chút hy vọng nào. Vì suy nghĩ như thế, nên sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần các bà còn đem theo dầu thơm để ướp xác Chúa. Kế đó, các bà thấy hòn đá đã được lăn ra khỏi mộ, không thấy xác Chúa đâu cả, rồi thấy hai người mặc áo trắng đứng đó, song các bà vẫn không thức tỉnh được đức tin. Tác giả Tin Mừng giải thích: Các bà sợ hãi cúi gằm mặt xuống đất, thì hai người kia nói: Sao các bà lại tìm người sống ở giữa kẻ chết?

Chính vì các bà cúi gằm xuống đất, nên các bà chỉ thấy những sự thuộc về đất chứ không thể nhìn thấy những sự việc ở trên cao, vì chỉ cúi gằm xuống đất nên đức tin của các bà cũng bị giới hạn nơi những sư việc thuộc về con người thuộc về đất, chứ không thể tiếp nhận được một đức tin mạc khải đến từ Thiên Chúa; Và vì các bà chỉ tìm kiếm một Đức Giêsu đã chết ở nơi nấm mồ chết chóc, nên các bà chỉ gặp được sự sợ hãi. Trái lại để đón nhận được niềm tin phục sinh, đòi chúng ta phải ngẩng cao đầu, phải ngước mắt nhìn lên Thiên Chúa để đặt trọn niềm tin nơi quyền năng của Ngài thì chúng ta mới có thể đón nhận được tin vui lớn lao này.

Trong lúc các phụ nữ còn hoài nghi thì Sứ thần còn nói với các phụ nữ: các bà hãy nhớ lại những gì Người đã nói khi Người còn ở Galilea. Như vậy để đón nhận được tin vui phục sinh thì phải nhớ lại Lời Chúa Giêsu đã nói về cái chết và sư phục sinh của Ngài, mà Chúa Giêsu đã nhiều lần khẳng định Ngài sẽ bị nộp vào tay người đời, bị giết chết và ngày thứ ba Người sẽ sống lại. Nhớ lại ở đây không chỉ là một hồi ức, mà còn là một sư xác tin vào Đức Giêsu và quyền năng của Ngài, Đấng có quyền trên sự sống và sư chết, trên biển cả và âm phủ, trên ma quỷ và thần dữ.
Thánh Luca cũng cho thấy thái độ của các tông đồ khi đón nhận tin vui phục sinh này có vẻ thận trọng hơn, các ông cũng không dễ tin ngay vào lời các phụ nữ nói, Phêrô trong vai trò người đứng đầu các tông đồ đã chạy ra xem, thì chỉ thấy còn khăn liệm ở đó thôi, ông trở về và giữ sự im lặng để suy gẫm và và chờ đợi để nhận ra ý Chúa và những dấu chỉ của Chúa.

Thưa quý OBACE, là những Kitô hữu chúng ta đón nhận tin vui phục sinh này với thái độ nào? Chúng ta có thực sự tin vào sự phục sinh của Chúa hay chúng ta chỉ nghe nói về cuộc phục sinh này? Hơn thế nữa chúng ta có gặp gỡ được Chúa Giêsu Phục sinh hay chưa? Để có thể đón nhận được niềm tin vào Chúa phục sinh, thì chúng ta không thể mãi cúi gằm xuống đất để chỉ tìm kiếm những sự dưới đất, mà trái lại chúng ta phải đứng thẳng, ngửa mặt lên cao phải hướng về Thiên Chúa với sự phó thác thì chúng ta mới có thể “nhìn thấy” được Chúa phục sinh.

Xã hội và thế giới chúng ta đang sống là một xã hội vô thần, là một thế giới chạy theo vật chất, thế giới đó nó khiến cho con người chỉ biết cúi gằm mặt xuống đất để tôn thờ vật chất và những thực tại của thế gian, để tim kiếm những gì là lợi lộc trước mắt mà không biết ngửa mặt lên trời; thế giới này nó còn trói buộc con người trong cái tự kiêu tự mãn của nó khiến cho con người không còn chỗ cho Thiên Chúa và các giá trị thiêng liêng, chính vì thế nó là nguyên nhân chính cản tở chúng ta đón nhận tin vui phục sinh.

Để đón nhận được Tin Mừng Phục sinh, đòi chúng ta phải trở về với Lời của Chúa, tức là phải trở về với Thánh Kinh, và khiêm tốn đón nhận lời tuyên xưng của Giáo Hội, trở về với Thánh Kinh là để nhận là ý định chương trình của Thiên Chúa, nhận ra tiếng nói của Thiên Chúa trong biến cố này. Cụ thể là hãy chuyên cần đọc, lắng nghe và suy gẫm, cùng để cho Lời Chúa hướng dẫn cuộc đời, soi sáng bước đi và hành động của chúng ta. Hảy đến với Lời Chúa mỗi ngày trong Thánh lễ, chúng ta sẽ được giáo Hội giải thích và làm chứng cho chúng ta, hãy đọc Lời Chúa mỗi ngày nơi các giờ kinh tối gia đình, Chúa sẽ cũng cố đức tin cho chúng ta và cả gia đình.

Đón nhận Tin vui Chúa Phục sinh, chúng ta sẽ còn phải trở thành người loan tin vui ấy cho các anh chị em xung quanh. Hãy loan báo và làm chứng cho họ bằng chính cuộc sống vui, cuộc sống yêu thương của mình, người Kitô hữu không thể thể sống buồn, không thể bi quan thất vọng, nhưng luôn tin rằng Chúa đã sống lại và Ngài đã ban cho chúng ta sư sống mới của Ngài giúp ta mỗi ngày sống vui và sống tốt đẹp hơn. Amen