Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

kết quả từ 1 tới 40 trên 63

Chủ đề: Giới thiệu sách: Chúa Ba Ngôi

Threaded View

  1. #36
    Bảo_†_Lâm's Avatar

    Tham gia ngày: Jan 2012
    Tên Thánh: Pierre-Hilaire
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Sài thành
    Quốc gia: Không chọn
    Bài gởi: 284
    Cám ơn
    2,043
    Được cám ơn 2,001 lần trong 281 bài viết

    Default

    Những “sứ vụ vô hình” của Chúa Thánh Thần đều biểu lộ sự ban tặng ân huệ dồi dào của Ngài trong các tâm hồn ngang qua các dấu chỉ hữu hình. Trước tiên, người ta suy xét một sứ vụ hữu hình nào đó của Chúa Thánh Thần trên chính Con Thiên Chúa nhập thể. Vào lúc Chúa Con chịu phép rửa, “Chúa Thánh Thần ngự xuống trên Người dưới hình dáng như chim bồ câu” (Lc 3, 21-22) và Chúa Cha đã tuyên bố Chúa Con là “Con Yêu Dấu” của Ngài (Mc 1, 11; Mt 3, 17)[1]. Biến cố Chúa Thánh Thần ngự xuống ngay buổi đầu sứ vụ của Chúa Con này chứng tỏ rằng, Chúa Con là Đấng Kitô, Con của Chúa Cha, là Đấng Cứu Độ. Việc sai phái của Chúa Thánh Thần dưới dấu chỉ “như chim bồ câu” khi Chúa Giêsu khai mạc sứ vụ công khai, biểu lộ sự sung mãn Thánh Thần (“sứ vụ vô hình” của Chúa Thánh Thần) mà nhân tính Chúa Giêsu được đổ tràn từ lúc thụ thai. Một truyền thống đáng khâm phục nữa cũng biết đến một sự giống nhau “sứ vụ hữu hình” của Chúa Thánh Thần trong cuộc biến hình của Chúa Giêsu khi phân biệt Chúa Thánh Thần ở trong “đám mây chói loà” và từ giữa đám ấy đó có tiếng Chúa Cha phán: “Đây là Con Yêu Dấu của Ta, đẹp lòng Ta mọi đàng: hãy vâng nghe lời Người” (Mt 17, 5). Các “sứ vụ hữu hình” của Thánh Thần trên Chúa Kitô Giêsu biểu lộ sự sung mãn bên trong của ân sủng mà Chúa Giêsu được đổ đầy từ lúc thụ thai và chuyển thông cho những người khác nhờ giáo huấn và hoạt động cứu độ của Ngài.
    Cũng thế, Chúa Thánh Thần được sai đến với các Tông đồ. Theo chứng từ của Tin Mừng thứ tư, thì vào chiều ngày phục sinh, Chúa Giêsu “thổi hơi vào các Tông Đ? và bảo: Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha, anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ” (Ga 20, 22-23). Theo sách Công Vụ Tông ?ồ, thì vào ngày lễ Ngũ Tuần, Chúa Thánh Thần hiện xuống trên các Tông ?ồ lúc các ông đang tụ họp, họ thấy xuất hiện “những lưỡi như hình lưỡi lửa” trong một tiếng động giống như “tiếng gió thổi”: Bấy giờ, tất cả được “đầy tràn Thánh Thần” (Cv 2, 1-41). Sau đó, các Tông Đồ bắt đầu nói được nhiều thứ tiếng khác nhau. Thánh Phêrô đã rao giảng đức tin vào Chúa Kitô chịu đóng đinh và phục sinh, kêu gọi những người nghe hoán cải và chịu phép rửa: bấy giờ Giáo hội có thêm nhiều người tin theo Chúa (Cv 2, 5-41). Những “dấu lạ” kèm theo sau ân huệ dồi dào của Chúa Thánh Thần (hơi thở, gió, những hình lưỡi lửa) chắc chắn là thuộc một trật tự khác với nhân tính mà Chúa Con đã đảm nhận trong cuộc nhập thể. Chúng ta phải hiểu khái niệm “sứ vụ hữu hình” theo cách thức khác với sự uyển chuyển. Các dấu chỉ đó chứng thực cách rõ rệt ân huệ bên trong của Chúa Thánh Thần, không phải chỉ để giúp cho các Tông Đồ, nhưng cũng còn có ích cho những người mà các Tông Đồ được sai đến. Nói khác đi, các dấu chỉ đó chỉ định cho các Tông Đồ ân huệ dồi dào bên trong của Chúa Thánh Thần để xây dựng Giáo hội trong đức tin và đức ái, nghĩa là để chuyển giao và truyền thông ân sủng của Chúa Kitô qua nhiệm vụ giảng dạy và cử hành các Bích Tích.
    Việc cử Thánh Thần đến vào ngày Lễ Ngũ Tuần là “sứ vụ hữu hình” cuối cùng. Đó cũng là đích điểm mạc khải của Ba Ngôi. Nó cho phép chúng ta tổng hợp các đặc điểm cấu thành “sứ vụ hữu hình”. Thứ nhất, chúng ta khám phá nơi đó đích thực Chúa Thánh Thần được Chúa Cha và Chúa Con sai đến. Hành động sai đi đó phản chiếu sự nhiệm xuất của Ngài từ đời đời. Có thể nói, sứ vụ của Ngôi Vị thần linh là một hành động lan toả sự nhiệm xuất đời đời của Ngài trong thời gian. Thứ hai, chúng ta phân biệt trong đó sự hiện diện mới mẻ của Thánh Thần nhờ ân sủng mà Ngài đổ tràn trên các Tông Đồ và ban cho họ nhiệm vụ thành lập Giáo hội. Hai khía cạnh đầu tiên này cấu thành “sứ vụ vô hình” của Chúa Thánh Thần thực hiện nơi các Tông đồ, nghĩa là ân huệ bên trong của Thánh Thần. Chúng ta sẽ trở lại vấn đề đó cách sâu xa hơn. Đối với hai khía cạnh đó, “sứ vụ hữu hình” thêm một yếu tố thứ ba: sự biểu lộ qua dấu chỉ rõ rệt. Dấu chỉ đó (sự thổi hơi, những hình lưỡi lửa) biểu lộ ra bên ngoài sự dồi dào ân sủng bên trong của Chúa Thánh Thần mà các Tông Đồ được đỗ tràn để xây dựng Giáo hội. Hơn nữa, trong khi trình bày sứ vụ của Chúa Thánh Thần từ bên trong, dấu chỉ đó cũng biểu lộ sự nhiệm xuất của Ngài từ đời đời. Thánh Âutinh đã giải thích khía cạnh cuối cùng này cách trực tiếp và sâu sắc (cách thức này phải được nắm bắt dưới ánh sáng của toàn bộ giáo huấn Tân Ước): “Thật không phải vô cớ mà chính Thánh Thần được gọi là Thánh Thần của Chúa Cha và Chúa Con. Tôi không thấy điều mà Thiên Chúa muốn nói theo cách thức nào khác khi thổi hơi vào các Tông Đồ và bảo: “Các con hãy nhận lấy Thánh Thần” (Ga 20, 22); Vì sinh khí hữu hình này […] là sự thể hiện đặc tính nhiệm xuất của Chúa Thánh Thần không phải chỉ từ Chúa Cha, nhưng cũng từ Chúa Con nữa, dưới một biểu tượng tương ứng”[2].
    Giáo huấn này tỏ bày một sự tương ứng sâu xa giữa một đàng là đặc tính vĩnh cửu của Chúa Con và của Chúa Thánh Thần và một đàng là “sứ vụ hữu hình” của các Ngài. Chúa Con được Chúa Cha sinh ra từ đời đời. Với tư cách là Con, Ngài đón nhận bản thể từ Cha và cùng với Cha, là nguyên lý của Chúa Thánh Thần: cùng với Chúa Cha, Chúa Con nhiệm xuy Chúa Thánh Thần. Vì vậy, trong tư cách là Chúa Con, được Chúa Cha sai đến như là Tác Giả sự thánh hoá, nghĩa là như Đấng ban ơn của Thánh Thần đều thuộc về Chúa Con. Đó là sự “tương hợp” của biến cố Nhập Thể mà chúng ta khám phá ở đây. Nói cách khác, chúng ta có thể phân biệt nơi đó giữa sự khôn ngoan và ý định của Thiên Chúa đã được thực hiện trong cuộc Nhập Thể của Chúa Con. Vì được Chúa Cha sai đi, nên Chúa Con đảm nhận nhân tính được phú bẩm lý trí và ý chí, để rồi trong nhân tính này và nhờ nhân tính này mà chúng ta được ơn thánh hoá. Trong nhân tính đầy tình yêu của mình, Chúa Con dâng hiến hy lễ giao hoà con người với Thiên Chúa. Và với sự cộng tác tích cực của nhân tính thánh thiện là “dụng cụ” của Thiên Tính, mà Chúa Con nhập thể đổ tràn Thánh Thần cho nhân loại. Từ đời đời, Chúa Thánh Thần nhiệm xuất từ Chúa Cha và Chúa Con. Ngài là Tình Yêu và Ân Huệ hỗ tương giữa Chúa Cha và Chúa Con. Cho nên, Ngài được sai đi trong tư cách là Ân Huệ thánh hoá. Chúa Thánh Thần chẳng phải là Đấng ban ơn, nhưng đúng hơn chính Ngài là Ân Hu?ä: Chúa Thánh Thần thực hiện sự thánh hoá bên trong những người mà Ngài đã đổ tràn ân huệ. Sự thổi hơi, gió và “những hình lưỡi lửa” là những dấu chỉ sứ vụ của Thánh Thần và của sự hiện diện linh hoạt của Ngài nhằm thiết lập và làm sống động Giáo hội. Chúa Thánh Thần là hiện thân của Ơn thánh hoá được Chúa Cha và Chúa Con đổ tràn. Sứ vụ của Chúa Con và của Chúa Thánh Thần xuất hiện cách minh bạch khi chúng ta xem xét chúng dưới ánh sáng đặc tính riêng của các Ngài.


    [1] Les évangiles présentent certaines différences. Suivant saint Jean, ce n'est pas Jésus (voir Mc 1,10) mais Jean-Baptiste qui voit « l'Esprit descendre, tel une colombe venant du ciel » (Jn 1, 32). Suivant saint Matthieu (Mt 3, 17), la voix venue du ciel s'adresse à la foule et non pas à Jésus (voir Mc 1, 11) ; et dans le quatrième évangile, c'est le Baptiste qui rend témoignage au Christ (Jn 1, 34). Sans négliger ces nuances, la notion de « mission visible du Saint-Esprit » lors du baptême de Jésus se concentre sur le signe qui manifeste la présence du Saint-Esprit en Jésus et la puissance salvifique de Jésus.


    [2] Saint Augustin, De Trinitate, IV, xx, 29 (BA, 15, p. 412-415).
    Chữ ký của Bảo_†_Lâm
    phó giáo dân

  2. Có 4 người cám ơn Bảo_†_Lâm vì bài này:


Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com