Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới
kết quả từ 1 tới 5 trên 5

Chủ đề: Nên hay không tranh luận và bênh vực Đức Tin?

  1. #1
    teenvnlabido's Avatar

    Tham gia ngày: May 2011
    Tên Thánh: Giuse
    Giới tính: Nam
    Đến từ: HCM city
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 927
    Cám ơn
    1,503
    Được cám ơn 2,005 lần trong 603 bài viết

    Default Nên hay không tranh luận và bênh vực Đức Tin?

    Nên hay không tranh luận và bênh vực Đức Tin?

    Cái tựa đề trên mới nghe qua tưởng chừng như không cần phải bàn, bởi vì việc bênh vực và truyền bá Đức Tin là những nhiệm vụ mà một người Công Giáo đã được trao từ khi chịu Bí tích Thêm Sức. Nhưng vì chưa thể có sự đồng tâm nhất trí, thậm chí còn nhiều ý kiến khác biệt về việc này, cho nên tôi nghĩ rằng cần phải có sự thảo luận để cho ra môn ra khoai là: có nên hay không nên tranh luận và bênh vực những điều thuộc về niềm Tin của người Công Giáo.

    Để vào thẳng vấn đề, tôi xin nói thẳng rằng việc phản đối những bài viết chống Đạo đang đầy tràn trên mạng internet tôi cũng hoàn toàn nhất trí là không nên tham gia! Bởi vì một lý do duy nhất là:”Thời giờ ở đâu?”. Mặc dầu tôi từng đọc không ít những bài viết bài bác Đạo một cách kinh khủng của những tên Voltaire thời a còng đang khoa môi múa mép trên các báo mạng! Hơn nữa cũng để chiều lòng nhiều bề trên, nhiều đàn anh đàn chị thường khuyên răn rằng nên học hỏi theo gương Chúa Giê su Ki Tô.

    Chính vì thế , bây giờ chỉ còn lại một lãnh vực duy nhất, đó là trong một diễn đàn Công Giáo, có nên tranh luận, bênh vực Đức Tin hay không?

    Khi sắp đặt một câu hỏi như thế này, nếu một ai đó mà trả lời là không nên tranh luận, không nên bênh vực đức Tin chắc chắn sẽ bị búa rìu dư luận mặc dầu có đưa ra những lý lẽ biện minh có vẻ hợp lý! Tuy thế, tôi cho rằng ý kiến của bạn Dom. NTP tức bạn thenguyen, và bạn Cecile Liễu không phải không có lý, và có những điều đáng cho những người như tôi quan tâm.

    Trước hết tự đáy lòng tôi thành thật cảm ơn hai bạn đã đưa ra những ý kiến, bởi vì tôi đã biết, và tin rằng những ý kiến của hai bạn đều phát xuất từ một tình cảm đối với tôi, cũng như trong một tinh thần yêu thương của anh chị em đồng Đạo, cùng chung một diễn đàn.

    Tôi xin trích nguyên văn lời của bạn Cecile Liễu, cũng như nguyên văn lời bạn thenguyen:


    Teenvnlabido ơi!
    Teen cứ hết thắc mắc rồi giải thích, rồi biện minh rồi muốn làm một con gì đó… để làm gì hả Teen? Ce không biết ở ngoài Teen làm công việc gì? Công việc có stress lắm ko? Có phải vất vã chạy ngược chạy xuôi không…v.v… Dù Teen đúng và những người tranh luận kia là chưa đúng, hoặc chưa hiểu rõ Teen, thì đã sao nào? Teen dùng bao nhiêu thời gian để gõ gõ những dòng đó thì Teen được gì? Teen quyết tâm làm vì Teen ước mong mình làm con “gì đó” canh cổng nhà Chúa à? Chúa muốn Teen làm điều đó thật sao?

    Teen à, dù Ce biết trước đây có nhiều anh chị em thiện chí đã nói những điều này với Teen, nhưng Teen không / chưa muốn đón nhận. Riêng Ce, Ce rất quý Teen, dù không biết Teen…là ai!!! Một số điều Teen viết đã thể hiện tấm lòng của Teen. Và Ce tin Teen là một thanh niên giàu lòng tự trọng. Vậy, một thanh niên giàu lòng tự trọng như Teen, sao không dành tâm sức xây dựng cái gì đó cho bản thân và gia đình tương lai của Teen?! Ngon lành cành đào thì hãy trở thành một người đóng góp nhiều việc làm/ sản phẩm/ dịch vụ… hữu ích cho xã hội đi! Teen cứ đi lòng vòng, giải thích nọ kia làm cái gì?!
    Trên đây là những lời khuyên đầy tình nghĩa của bạn Cecile Liễu ở trang: https://thanhcavietnam.net/forum/showthread.php?t=44862#26

    Trong trang này, vì có sự tranh luận những vấn đề liên quan đến luân lý Công Giáo, tôi đã trích dẫn một đề tài tôi từng viết trong trang web svhaiha.org để nói lên cái
    mong ước được làm một con chó canh cổng cho nhà Chúa. Và bạn Cecile Liễu thật là một người bạn tri kỷ nhưng cũng không đồng tình với lập trường của tôi.

    Còn bạn thenguyen đã viết như sau trong trang:
    https://thanhcavietnam.net/forum/showthread.php?t=44686&p=158118#post158118
    :

    Nguyên văn bởi teenvnlabido

    Một điều rất đáng sợ là nhiều khi cả một diễn đàn Công Giáo thường phản ứng rất yếu ớt trước những sự tấn công này! Tôi không dám cho rằng trong các diễn đàn Công Giáo ấy không đủ sức đáp trả , phản biện lại những vặn vẹo của người tin lành, nhưng chính cái quan niệm:” im lặng là vàng, gương sáng là cách trả lời tốt nhất…” đã là một trong hai nguyên nhân khiến cho những người quan sát, hay những Ki Tô hữu đứng ở vị trí người đọc không khỏi có ý nghĩ rằng bên Công Giáo đã đuối lý, đã bại trận!

    Ông bạn teenvnlabido rất thân mến,

    Về vấn đề này thì tôi không đồng ý với quan điểm của ông bạn cho lắm. Bởi vì nếu mà nói theo kiểu phải cho ra ngô ra khoai và đi đến kết quả mong muốn của ông bạn là Công Giáo chiến thắng thì thực sự là không phải ai cũng đủ sức là điều đó. Năm 2006 Đức Benedict XVI có bài diễn văn ở Đại Học Resenburg gây tranh cãi, thì bài diễn văn đó là viết để trình bày trước những nhà chuyên môn. Bình dân học vụ như tôi thì đọc vào là thấy ong cả đầu, hoa cả mắt. Những bài viết chống đối (tôi gọi chung) mà phản bác cặn kẽ thì khi đọc vào cũng tương tự như người bình dân học vụ đọc bài diễn văn của Đức Benedict XVI vậy.

    Tín lý, giáo lý là những điều cao sâu, nên giải thích cặn kẽ sẽ rất dài dòng do viện dẫn và chứng minh bởi rất nhiều điều mà ra. Trong khi đó, người chống đối đâu có thiện chí để mà đọc, họ ác ý cơ mà. Còn người đọc nếu hiểu cặn kẽ thì còn đỡ, ngược lại cứ ù ù cạc cạc thì có khi đọc rồi còn nguy hại hơn.

    Ngày trước tôi nhớ việc đồn đoán nào là tối tăm 3 ngày, chỉ có nến làm phép mới cháy sáng được. Điều này lắm người tin đấy nhé, cứ cho đó là lời tiên báo của Đức Maria, nhưng hỏi là Đức Maria dạy lúc nào thì chả ai biết được. Thử hỏi nếu 1 người lành mà không có nến và 1 người dữ mà có nến thì sao nhỉ ? Người ta nói Chúa làm tối tăm 3 ngày để diệt trừ cái dữ, mà người lành lỡ không có nến thì cũng bị diệt, hóa ra Chúa giết nhầm sao ? Còn anh dữ có nến nên được sống vậy thì Chúa diệt sự dữ ở đâu ? Điều vô lý thế mà cũng khối người tin. Đấy người ù ù cạc cạc là tin ngay.

    Xin lấy thêm 1 ví dụ ở link này
    : http://svhaiha.org/%40forum/showthre...em-sợ-thật.

    Việc không hiểu rõ sẽ rất là nguy hiểm, do vậy khi mà "phản pháo" lại các bài viết chống đối là 1 công việc cực kỳ phức tạp. Vừa phải "phản pháo" mà phải làm thêm một công việc nữa là "củng cố" đức tin của anh em. Ví dụ như tôi "phản pháo" một bài viết nào đó nhưng ông bạn đọc bài viết của tôi không hiểu rõ ý do cách tôi viết dễ hiểu lầm quá. Mà từ chỗ gây hiểu lầm đó, ông bạn lại sai lạc đức tin thì có phải tôi đã gây tội lớn không ?

    Chính vì chỗ này mà phần lớn diễn đàn Công Giáo chọn cách im lặng. Còn hơn là có thể gây ra nguy cơ làm cho người khác sai lạc đức tin. Và có ai chắc rằng khi "phản pháo" thì họ sẽ hoàn toàn không có sự háo thắng của bản thân trong đó ? Hơn nữa có một lý do rất quan trọng để im lặng đó là : đức tin và tín thác. Nếu anh đã tin vào Chúa thì hãy tuyệt đối tin tưởng vào những gì Người đã phán dạy, đừng quá lo lắng về những điều chống đối. Nơi Thiên Chúa chứa chan ánh sáng, chỉ duy có bóng tối là chống đối Người. Nếu anh vững tin thì anh sẽ nhớ : Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối, và bóng tối đã không diệt được ánh sáng (Ga 1, 5).
    Nếu mà chiếu theo lối cư xử ở ngoài đời, tôi nghĩ rằng mình là kẻ vô cùng kém khôn ngoan và tế nhị khi đối lập với những lời khuyên chí tình như trên. Nhưng tôi rất mong rằng hai bạn hãy hiểu cho tôi khi tôi chưa thể đồng ý với các bạn vì những suy tư như sau:

    ___Tôi không hề tự sáng tác, hay đề ra một giáo lý, mà nói theo kiểu văn hoa đó là làm luật sư cho Chân Lý. Có nghĩa rằng tôi thấy Thiên Chúa là đấng Chân Thiện Mỹ, nên bất kỳ những gì muốn bài bác hay nghi ngờ Chân Lý, tôi cho rằng mình phải có nghĩa vụ bênh vực!

    Như trên đã kể rằng tôi không phản bác những lời chỉ trích chê bai Chân Lý trên các diễn đàn xã hội ngoài Công Giáo, đã là một sự nhượng bộ đáng kể! Nhưng tôi không thể chấp nhận một sự phê bình chỉ trích chứa đưng đầy những sự sai lầm đối với Thiên Chúa và Giáo Hội, mà lại diễn ra ở trên một diễn đàn Công Giáo, nhất là trên một trang Công Giáo mà tôi đang tham gia!

    Chúa Giê su xưa kia đã từng im lặng khi biết rằng có nói với các thầy tư tế Do Thái cũng vô ích, vậy mà khi một kẻ ngoại như Phi la Tô hỏi ngài một vài câu không lấy gì làm sốt sắng cho lắm, Người đã vôi vàng trả lời:
    Tôi đến thế gian để làm chứng cho Chân Lý…Ai yêu Chân Lý thì nghe tiếng tôi…Gioan 18, 37”

    Các bạn ơi! Hãy cho tôi biết rằng tôi có nên bắt chước gương Chúa Giê su để bênh vực cho Chân Lý của Thiên Chúa, bênh vực cho Giáo Hội hiền thê của Chúa Ki Tô hay không? Bạn Cecile Liễu từng hỏi có phải ý Chúa muốn tôi bênh vực cho Chân Lý của Người hay không? Tôi xin trả lời : chắc chắn Chúa muốn tôi như thế cũng giống như khi xưa Chúa trả lời bà Mattha khi bà than thở em gái Maria Madalena không chịu lo cỗ bàn phục vụ mà chỉ mải nghe rao giảng.:” …
    Maria đã chọn phần tốt nhất…”

    Về ý kiến của bạn thenguyen như tôi đã thành thật viết rằng đó là những điều rất đáng quan tâm và đáng trân trọng, tuy nhiên tôi xin phép bộc bạch như sau:

    ___ Giống như một luật sư chỉ có nhiệm vụ bào chữa, tôi không tự sáng tác ra những giáo lý, những tuyên ngôn của mình! Một khi thấy có người phát biểu, phê phán hay thắc mắc nghi ngờ về sự Chân Thiện Mỹ của THiên Chúa, cũng như chê bai Giáo Hội, tôi sẽ phản bác lại những luận điệu này đến cùng.

    Bạn thenguyen đã có ý nói rằng:
    phản bác lại những chống đối đạo Công giáo nhiều khi chưa đạt hiệu quả bởi vì người chống đạo rất ngoan cố còn những đồng đạo nhiều khi không hiểu, dẫn đến việc sai lạc Đức Tin…





  2. Được cám ơn bởi:


  3. #2
    teenvnlabido's Avatar

    Tham gia ngày: May 2011
    Tên Thánh: Giuse
    Giới tính: Nam
    Đến từ: HCM city
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 927
    Cám ơn
    1,503
    Được cám ơn 2,005 lần trong 603 bài viết

    Default

    Tôi xin trả lời rằng đã có rất nhiều lần tôi viết rằng một khi phản bác những chống đối đạo Công Giáo, tôi không dám hy vọng những người chống đạo sẽ bị thuyết phục! Bởi vì đấng vô địch hùng biện như Chúa Giê su xưa kia còn không thuyết phục nổi các người Do Thái ngoan cố! Còn chuyện những đồng đạo khi nghe những lời bênh vực Chân Lý mà bị sai lạc Đức Tin, thì trong thực tế gần như không bao giờ xảy ra với những tâm hồn khát khao và yêu thích Chân Lý,cũng như những tâm hồn có tinh thần khiêm nhường khao khát Sự Thật. Những người khi nghe sự bênh vực Chân Lý mà dẫn đến sai lạc Đức Tin, đó là do tâm hồn họ rất kiêu căng chỉ biết tôn vinh sự suy nghĩ , ý kiến của riêng mình mà không thèm để tâm rằng nhiều khi suy nghĩ ý kiến của họ nghịch với Giáo Lý và Tín lý tức Chân Lý của Thiên Chúa.

    Đoạn văn trên có vẻ dùng những từ ngữ chuyên về thần học cao siêu quá phải không? Thế thì tôi xin diễn giải như sau:

    __ Chẳng hạn khi người Công Giáo chúng ta khi nghe về vụ thế giới Hồi Giáo phản đối và công kích ĐTC Benedicto 16 nhân việc ngài phát biểu trong một bài giảng ở đại học Regensburg, chắc chắn phần lớn sẽ chẳng hiểu rõ, cũng như khó có thể biết người Hồi giáo đúng hay Đức Benedicto 16 đúng! Nhưng nếu là một người có tinh thần khiêm nhường không kiêu ngạo, thì sẽ hiểu rằng một bậc thầy về sự trí thức, đang hết sức ủng hộ cho tinh thần liên tôn, đoàn kết và yêu thương giữa các tôn giáo như đức Benedicto 16, sẽ không bao giờ lại đi đả kích đạo Hồi!

    Chính cái khiêm nhường và không vương vấn kiêu ngạo sẽ dễ dàng nhận biết những tín đồ tầm thường như mình không thể nào sánh với sự khôn ngoan của vị thủ lãnh Giáo Hội. Và họ sẽ tin chắc rằng có sự hiểu lầm đáng tiếc chứ không phải do việc “nói lỡ lời”! Còn những người hiểu biết hơn, sẽ biết rằng hành động cương quyết không đưa ra lời xin lỗi của Đức Benedicto 16 ,sẽ là một hành động chứng minh rằng Sự Thật, lẽ phải không hề nghiêng ngả bởi một áp lực mạnh mẽ nào!

    Chúng ta nên hiểu rằng nếu đức Benedicto 16 mà lại đưa ra lời xin lỗi một điều mà ngài không hề vi phạm như những người thường có lập trường yêu thương nhẫn nại khoan nhân nhịn nhục hiền hòa chịu đựng…mong muốn khi nhớ đến chuyện đức Gioan Phao Lo II , thì chắc chắn Giáo hội đã từng bị quy trách nhiệm một cách thiên vị và bất công qua các vụ Pháp đình tôn giáo, vụ đạo binh Thánh Giá, vụ án Galilieo, nay sẽ càng có cơ hội để những người vu vạ , nhận xét oan sai càng chê trách Giáo Hội nhiều hơn!

    Tôi xin nhắc lại việc phản đối hôn nhân và tình dục đồng tính mà tôi đã từng nêu đề tài ở trong chuyên mục Tự sự trong trang TCVN này, để bạn thenguyen và mọi người có thể thấy sự kiêu ngạo vô hình đã làm cho ngay những tín đồ Công Giáo, chứ không thèm nói đến người ngoại đạo, đã thể hiện sự bất tuân phục Giáo Hội!

    Những gì tôi viết trong đề tài
    “Bạn đồng tính hay không đồng tính…” chỉ là giải thích và biện minh cho phán quyết:không chấp nhận hôn nhân và tình dục đồng tính mà Đức Benedicto 16 đã tái khẳng định. Thế mà thử hỏi trong diễn đàn chúng ta toàn là những người Công Giáo mà đã được bao nhiêu người đồng tình với phán quyết này? Thậm chí cũng không ít người đã đưa ra những ý kiến phản đối nhưng tiếc thay những ý kiến ấy không thể làm lung lay dù chỉ là một tí tị tì ti tuyên bố của Đức Benedicto 16!

    Trong 5 cái link mà tôi từng trích dẫn :

    __ _ http://nhacthanh.net/diendan/showthread.php?t=20194

    ___
    http://nhacthanh.net/diendan/showthread.php?t=20244

    ___
    http://nhacthanh.net/diendan/showthread.php?t=20253

    ___
    http://nhacthanh.net/diendan/showthread.php?t=20255

    ___
    http://nhacthanh.net/diendan/showthread.php?t=20296

    Bạn thenguyen hãy xem thử những phát biểu về Giáo Hội của hai cái nick wocjuynil và Thuynguyen trong những trang ấy đi! Không phải ít người đã phản bác những kiêu ngạo đáng khinh của hai cái nick trên. Những phản bác ấy rõ ràng đã làm chứng được cho Chân lý, cho Giáo Hội ít nhiều, và cũng có những phản bác chưa hiệu quả, chưa làm chứng được cho Chúa, cho Giáo hội. Nhưng tôi nhận thấy rằng chẳng có sai lạc đức Tin nào sẽ xảy ra cho những người đọc khi nghe những bài phản bác sự kiêu ngạo của hai cái nick Wocjuynil và Thuynguyen mặc dù những phản bác ấy chưa hiệu quả cả! Ngược lại , như tôi chẳng hạn, khi mà nghe những lý lẽ bênh vực Chân Lý chưa được hiệu quả ấy, tôi cảm thấy như được thêm kinh nghiệm thêm sức lực để tiêu diệt đến cùng những sự kiêu ngạo vô lối của con người!

    Sự sai lạc đức Tin có thể xảy ra khi người ta sáng tác hay tự suy nghĩ ra một giáo lý nào đó mà bản chất của nó nghịch lại với Tín Lý Giáo Lý của đạo Công Giáo. Chẳng hạn
    Giáo phụ Origenes
    đã được phúc Tử đạo, nhưng ông có đưa ra một lý thuyết riêng khi cho rằng Thiên Chúa vô cùng từ bi và nhân hậu cho nên không đời nào người sẽ phạt con người và ma quỷ đời đời kiếp kiếp trong hỏa ngục, cho nên hỏa ngục cũng chỉ có tính cách tạm thời! Giáo hội Công Giáo không thể chấp nhận việc Origenes cho rằng con người và ma quỷ ở trong hỏa ngục một thời gian rất lâu nào đó nhưng cuối cùng vẫn được tha cho nên đã bác bỏ luận thuyết Origenes này vì nó hoàn toàn sai với những điều Thánh Kinh đã mặc khải.

    Trong việc phản bác và bênh vực Đức Tin giống như công việc của một vị luật sư bào chữa cho Chân lý, cho Giáo Hội. Người luật sư ấy vin vào bộ luật chính là Giáo lý Tín lý, cũng như niềm tin Thiên Chúa Chân Thiện Mỹ để mà bác bỏ những phê bình chỉ trích sai lầm của người chống đối, chứ không vin vào những luật riêng của mình! Cho nên chỉ có hai tình huống xảy ra: một là bênh vực Chân Lý, Giáo hội thành công mỹ mãn, hai là kém hiệu quả vì ông luật sư ấy không có khả năng thầy cãi! Nếu bảo rằng do ông luật sư ấy kém tài cho nên đồng đạo dễ sai lạc đức Tin hoàn toàn không đúng bởi vì như trên tôi đã từng giải thích rằng việc ấy còn kích thích tinh thần, tăng thêm kinh nghiệm và sức lực cho những chiến sĩ viện binh ở phía sau.

    Bạn thenguyen hãy thử so sánh và suy gẫm lại xem: những lý luận phê bình chỉ trích, bài bác đạo Công Giáo khi mà không có người nào dám phản biện lại, sẽ làm cho những tín hữu Công Giáo thuộc loại ù ù cạc cạc như thuật ngữ bạn dùng, dễ mất và sai lạc đức Tin hơn hay là những phản biện lại những lý lẽ chống đạo Công Giáo chưa hiệu quả sẽ làm người ta mất đức Tin?

    Hai năm trôi qua kể từ khi tôi bắt đầu tham gia các diễn đàn Công Giáo, và tôi đã từng tham gia cũng như nêu rất nhiều đề tài tranh luận về đức Tin, không hiểu đã có ai vì những lời phát biểu của tôi mà sai lạc đức Tin hay không nhỉ? Nếu có ai bị như thế, xin cứ việc đưa ra chất vấn, tôi xin trả lời đến cùng để chúng ta củng cố đức Tin cho nhau.

    Bạn thenguyen nêu ra một câu hàm ý đáng rất đáng lưu ý!

    Ý của bạn muốn nói rằng nhiều khi trong việc tranh luận và bênh vực Đức tin, thế nào cũng có sự háo thắng trong ấy.

    Sự hiếu thắng nghĩa là sự ham thích chiến thắng! Nếu có ai hỏi tôi sự hiếu thắng có cần hay không? Tôi xin trả lời là rất cần trong việc bênh vực Chân Lý bởi vì khi mà Chân Lý thắng hết tất cả những sự giả dối,chắc chắn hạnh phúc sẽ ngự trị. Đơn giản và cụ thể hơn: một khi tranh luận ,phản bác để bênh vực Chân Lý, tôi rất thích một chiến thắng giống như hịch tướng sĩ của vua Quang Trung:
    đánh để cho dài tóc, đánh để cho đen răng…đánh cho nó chích luân bất phản…đánh cho Sử tri Thiên quốc anh hùng chi hữu Chúa…”

    Tuy thế, sự hiếu thắng này quan trọng không phải là tôi đã làm cho anh A chị B im lặng không thể cãi lại tôi! Nhưng tôi ham thích chiến thắng khi mà tôi đã chứng tỏ được Thiên Chúa là Chân Thiện Mỹ. Ngược lại nếu tôi tranh luận về Giáo lý Đức Tin mà chỉ nhằm để cho mọi người biết tôi là một tay hùng biện, lý luận của tôi cứng, mà không thèm để ý rằng Chân lý mà tôi tự hào là đang bênh vực có được sáng tỏ hay không, đó là tôi đang đại bại ! Sự hiếu thắng lúc này không những chẳng cần mà phải nên tiêu diệt bởi vì nó là đồng đẳng với sự kiêu ngạo khi thích tôn vinh bản thân mình!

    Sau khi đã giải thích tỉ mỉ một số điều mà bạn Cecile Liễu và nhất là ngài chủ tịch đảng dân chủ thenguyen đã lưu ý, tôi xin đưa ra quan điểm cũng như lập trường từ trước đến giờ của tôi:

    ___ Thiên Chúa là đấng Chân Thiện Mỹ.Chúng ta không nên im lặng khi có những công kích bài bác hay vặn vẹo chất vấn về Đạo Công Giáo trong một diễn đàn Công Giáo bởi vì chính hành động im lặng này sẽ làm cho những người có sự hiểu biết kém sẽ dễ bị lung lạc và mất niềm tin vào Chân Lý, vào Giáo Hội. Ai cũng biết việc loan báo Tin Mừng cứu độ, truyền giáo không chỉ hiệu quả bằng những việc làm, mà hiệu quả không hề kém là còn do sự cầu nguyện ăn chay hãm mình như con đường truyền giáo của thánh nữ Terexa đã tiên phong .Nhưng chúng ta không thể gạt bỏ những sự truyền giáo bằng cách chứng minh cho người khác nhận thấy sự tuyệt vời của Thiên Chúa, vì hãy coi gương Chúa Giê su khi xưa rất sốt sắng nhiệt thành trong việc rao giảng bằng hành động, lời nói trong suốt ba năm người còn tại thế. Cũng như tôi xin rằng đừng ai cứ nhắc lại điệp khúc:” tốt nhất là truyền giáo bằng gương sáng” ,vì đó chỉ là một câu được lập đi lập lại nhưng rất vô lý trên mạng internet này.

    Tôi xin chờ đón ý kiến mọi người.

    Tái bút: Cái link mà bạn thenguyen trích dẫn ở trang svhaiha.org cũng đáng lưu ý, những xin để bàn luận vào một dịp tới.






  4. #3
    teenvnlabido's Avatar

    Tham gia ngày: May 2011
    Tên Thánh: Giuse
    Giới tính: Nam
    Đến từ: HCM city
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 927
    Cám ơn
    1,503
    Được cám ơn 2,005 lần trong 603 bài viết

    Default

    Khi muốn yêu một người, chúng ta phải thấy ngưỡng mộ và yêu thích một thứ gì đó ở con người chúng ta yêu.Công Chúa Mỵ nương chỉ vì nghe tiếng sáo Trương Chi vô cùng quyến rũ cho nên tưởng tượng ra người thổi sáo phải là một văn nhân nho nhã phong lưu tuấn tú. Rồi sự tương tư của nàng công chúa Mỵ nương khởi đầu từ nguyên nhân ấy! Nhưng đến khi nhìn thấy diện mạo rỗ chằng rỗ chịt của Trương Chi, công chúa Mỵ nương khỏi ngay lập tức căn bệnh tương tư vì sự thật quá phũ phàng không như mộng tưởng của nàng!

    Trong phim Mười điều răn, Hoàng tử Ramses đệ nhị đã nói với hoàng tử Môi se khi đày ông ra sa mạc:

    ___”Ta giao phó anh cho Thiên Chúa của anh, đấng không có lấy một cái tên! Nếu anh có chết là lỗi của ông ấy…”

    Từ ngàn xưa, tức thời Cựu ước, các thần linh mà dân ngoại tôn thờ đều có một cái tên, cũng như hình dáng cụ thể rõ ràng để các tín đồ có thể tạc tượng mà tôn thờ cúng bái. Riêng dân Do Thái không thể biết về Thiên Chúa Ya vê của mình có hình hài như thế nào.

    Cũng may là khi Ngôi Lời Nhập Thể để cứu chuộc,Người đã mặc khải thêm cho chúng ta một số điều, cũng như người Công Giáo chúng ta có thể hình dung Thiên Chúa qua diện mạo con người của Chúa Giê su, đồng thời lại được phụ trợ bởi hình ảnh đức Maria Mẹ Thiên Chúa, cho nên có lẽ thắc mắc:Thiên Chúa là đấng như thế nào không còn làm bận tâm trí của chúng ta giống như người Do Thái khi xưa nữa.

    Từ hồi nhỏ cho đến khi lớn khôn, tôi vẫn có thắc mắc Chúa Giê su có đẹp trai hay không và Mẹ Maria đẹp rực rỡ như thế nào khi mà có nhiều câu so sánh rằng:” …đẹp như Đức Mẹ”. Nhưng đến khi đọc được cuốn sách Thần Đô Huyền Nhiệm, tôi mới biết được rằng không những Chúa Giê su cực kỳ đẹp trai, mà mẹ Maria là một phụ nữ có một nhan sắc tuyệt vời không thể ai sánh kịp.

    Thập kỷ 50 ,60 của thế kỷ trước,
    Brigitte Bardot, một nữ minh tinh được mệnh danh là vẻ đẹp, biểu tượng nước Pháp thế mà khi chưa tròn 40 tuổi, bà đã có dấu hiệu tàn phai nhan sắc và nếu đặt những bức ảnh của bà bây giờ (năm nay bà khoảng 78 tuổi) bên cạnh những bức ảnh thời hoàng kim và son trẻ, thì chắc chắn người ta sẽ đặt dấu hỏi về khoảng cách giữa cái xấu và cái đẹp, cũng như thấm thía sự tàn phá của thời gian! Ở Việt Nam có nữ minh tinh Thẩm Thúy Hằng ,một thời nổi danh trước năm 1975, có thể coi là biểu tượng của phái đẹp miền Nam Việt nam vào thời ấy, vậy mà ngoài chuyện nhan sắc tàn phai theo thời gian, bà còn chịu hậu quả nặng nề bởi các hóa chất làm đẹp đã từng tiêm vào cơ thể trước đây!

    Đọc mấy truyện Kiếm hiệp của tụi ba tàu, thường nghe nói về thuật trụ nhan.Chẳng hạn như Nhiếp tiểu Phượng, một cô gái tuyệt thế mỹ nhân trong truyện Huyết trì đồ. Nhờ công phu võ học cao thâm cũng như thuật trụ nhan, bà ta khoảng 80 tuổi vẫn đẹp rực rỡ đến nỗi những mỹ nhân đương thời đứng bên bà ta chỉ như con đom đóm bên cạnh ngọn đèn rực rỡ! Đàn ông bất kể già trẻ mà chỉ cần nhìn vào dung nhan ấy, là không thể nào đủ can đảm ra tay sát hại mặc dù bà ta tội ác tầy trời!

    Trong khi đó theo như hồi ký của Đức mẹ thuật lại qua sách Thần Đô Huyền NHiệm, Mẹ Maria khoảng 14 tuổi đã là một thiếu nữ trưởng thành.Và dung nhan của Mẹ cực kỳ xinh đẹp thánh thiện và không bao giờ bị tàn phá bởi thời gian khi mà năm Mẹ hơn 70 tuổi , tức lúc Mẹ sắp lên Trời, Mẹ Maria vẫn xinh đẹp y như lúc mẹ 33 tuổi, một độ tuổi sung mãn của nhan sắc và trí tuệ.

    Nếu tổ tông chúng ta không phạm tội, tức ông bà A dong E và không bấm cái nút tạo nên một vụ nổ hạt nhân nơi vườn địa đàng để gây nên một hậu quả phóng xạ cực độc,tôi nghĩ rằng chúng ta chắc không có ai xấu trai xấu gái, và chẳng hề bị luật thời gian làm tàn phai nhan sắc. Cũng như đầu óc của chúng ta không hề thiên về những tư tưởng xấu xa và tội lỗi, rồi chúng ta cũng không thắc mắc rằng Thiên Chúa là đấng như thế nào bởi vì chúng ta hằng xem thấy dung nhan của Người. Và cũng bởi vì thấy rõ những sự Chân Thiện Mỹ của Người, chúng ta sẽ yêu Người hơn bất kỳ một tình yêu nào ở trên trần thế như tình yêu trai gái, tình yêu cha mẹ anh chị em bạn bè. Chắc chắn khi ấy tiền bạc danh vọng địa vị chẳng là gì so với tình yêu thế gian huống chi chắc chắn không thể so sánh với tình yêu chúng ta dành cho Thiên Chúa.

    Thế nhưng vì bà E và đã nghe lời dụ dỗ của ma quỷ để làm nổ tung đầu đạn nguyên tử hàng tỉ tỉ tỉ tỉ …megaton, rồi ông Adong cũng cùng đồng ý, cho nên đến bây giờ đầu sẽ trở thành sau rốt và sau rốt sẽ trở thành đầu tiên! Bây giờ, khi mà loài người chúng ta còn bị hậu quả của chất phóng xạ nguyên tổ tác động cho đến khi tận thế, nếu chúng ta không chiến đấu và cộng tác với ơnThánh Thần, thì thường ra loài người chúng ta chỉ biết nghi ngờ và oán trách Thiên Chúa, chứ thật khó mà tưởng tượng ra những tín hữu Công Giáo chúng ta lại yêu mến Thiên Chúa như một tình yêu tuyệt vời của thánh nữ Tê rê xa hài đồng!

    Có thể đa số anh chị em chú bác cô dì trong diễn đàn của chúng ta là những người đã có một niềm tin vững chắc nên cho dù gặp nghịch cảnh vẫn không oán than Thiên Chúa, mà còn vững lòng trông cậy tin yêu vào Người. Dù cho ai có nói ngả nói nghiêng, sẽ khó có thể làm lung lay được niềm tin vào Thiên Chúa Chân Thiện Mỹ, nhưng không phải tất cả đều như thế!

    Có thể nhiều quý vị trên chắc rất ít hoặc không bao giờ oán trách Thiên Chúa cho dù gặp những sự đau khổ ghê gớm do Chúa gởi đến, nhưng theo như kinh nghiệm của tuổi trẻ mà tôi từng trải qua, thì phải nói là đa số lớp trẻ nếu không oán trách Thiên Chúa, thì cũng rất khó mà yêu mến một đấng vô hình khi mà chẳng cảm nhận được sự Chân Thiện Mỹ của Người! Như thế đã chưa phải là hết, bởi vì đối với những tâm hồn “hơi khó yêu Chúa” đã là một vấn đề, lại thấy đối tượng mà được các bề trên khuyên bảo dạy dỗ là phải có nghĩa vụ yêu mến ấy, bị quá nhiều lý luận dèm pha chê bai , mà không có lấy một ai phản biện lại những công kích dèm pha chê bai ấy, thế thì xin hỏi mọi người rằng lòng yêu mến Chúa sẽ tăng lên hay giảm đi?

    Ngay là những người Công Giáo được cho là có lòng yêu mến Chúa, sốt sắng đạo đức, thế mà vẫn có nhiều trường hợp tỏ vẻ băn khoăn hay nghi ngờ sự Công Bằng của Thiên Chúa chẳng hạn việc ông bà A dong phạm tội thì lẽ ra tội ai nấy chịu cớ sao lại đổ lên đầu con cháu? Rồi đến vấn đề Thiên Chúa định cũng là một sự hóc búa khó hiểu khi mà việc gì cũng do Thiên Chúa định từ ngàn đời, thế thì sự dữ, tội lỗi do loài người thực hiện có phải do Chúa định hay không ? Nếu Chúa định thì tại sao lại phạt người ta vì chẳng qua họ là một con chốt thí thôi mà!

    Người đạo đức sốt sắng mà còn không khỏi nghi ngờ về Thiên Chúa qua những vấn đề trên, thế thì tôi xin mọi người hãy tưởng tượng đến giới trẻ chúng tôi , tức cái thế hệ mà cần phải có lòng tin rồi mới tạo thành lòng mến! Lớp trẻ chúng tôi có yêu Chúa nổi hay không khi mà chưa thấy Thiên Chúa là đấng Chân Thiện Mỹ ở chỗ nào, đã vậy chỉ toàn được nghe những rêu rao rằng Thiên Chúa chỉ là sự tưởng tượng, hoặc nếu có Thiên Chúa thì Người không Công Bằng!

    Đối với Thiên Chúa thì còn như thế, huống chi đối với Giáo Hội thì sẽ ra sao khi mà cái tư tưởng được truyền tụng xuất phát ngay từ những con người đạo đức, đó là:”Tin Đạo chứ không tin người có Đạo…”

    Những người có Đạo ở đây có nghĩa là các hàng Giáo phẩm kể từ đức Giáo Hoàng trở xuống. Và không tin người có đạo ở đây hàm ý ngay đức Giáo Hoàng cũng chẳng tin vì ngài chỉ là một CON NGƯỜI!!! Không biết ai có điều kiện để làm một cuộc thăm dò , trắc nghiệm về sự tin tưởng vào Giáo Hội Công Giáo không nhỉ? Riêng tôi thấy rằng ngay ở trong diễn đàn chúng ta, việc không tin tưởng vào Giáo Hội đã thể hiện qua một số bài viết mà khi được góp ý, tác giả của những bài viết ấy một là im lặng hai là biện hộ loanh quanh không chấp nhận đó là sự không tin tưởng, không vâng phục!

    Tôi đã từng nêu câu hỏi ở diễn đàn chúng ta về việc người Công Giáo chúng ta là phải vâng phục Giáo Hội, vâng phục đức Giáo Hoàng, thế thì phải xử trí như thế nào khi những người chống đạo , hoặc với tư cách khách quan đứng bên ngoài, và đưa ra những sai lầm của Giáo Hội khi lập Pháp đình tôn giáo để hỏa thiêu, xử tử dã man biết bao người bị gán cho cái mác tà đạo! Đạo binh Thánh giá do đức Thánh Cha Ubano đệ nhị kêu gọi và thành lập để đi chiếm Đất Thánh Giê ru sa lem đã bị vô số sử gia đưa ra những bằng chứng để kết luận rằng người Công Giáo là nguyên nhân gây nên chiến tranh Hồi Giáo và Công Giáo và có sử gia chống Đạo còn đưa ra tỉ mỉ những thống kê ,những tài liệu về sự tàn ác kinh khủng của người Công Giáo khi hãm hiếp dã man, tàn sát bất kể những phụ nữ con trẻ Hồi giáo chân yếu tay mềm! Họ từng nhấn mạnh là Giáo hội ngăn cản nền văn minh nhân loại mà bằng chứng là cấm cách các phát minh khi mà chúng gây bất lợi cho tôn giáo, cho Giáo hội như vụ Galileo với thuyết nhật tâm đè bẹp thuyết địa tâm mà Giáo hội ủng hộ! Học thuyết tiến hóa của Darwin đã là một khẩu thần công phá toang những điều Thánh Kinh ghi chép, mà cho mãi đến thời các đức giáo hoàng thức thời sau này mà điển hình là đức Gioan Phao Lo II mới phải đành khâm phục mà công nhận tính xác thực của học thuyết tiến hóa này! Rồi cũng chính đức Gioan Phao lo II này đã nhận ra những lỗi lầm của Giáo hội Công Giáo đối với nhân loại cho nên phải cất tiếng xin lỗi công khai về các vụ Pháp đình tôn giáo,gây ra chiến tranh bằng đạo quân Thập tự, tuyên bố Galileo không có lỗi và xóa vụ án của ông ta…

    Thôi thì cứ cho im lặng là vàng đi! Người Công Giáo chúng ta cứ tin Thiên Chúa là Chân Lý là tốt rồi! Bóng tối sẽ không bao giờ tiêu diệt được ánh sáng! Thế nhưng câu trả lời vẫn chưa có để cho lớp trẻ chúng tôi, đó là có nên tin và tuân theo những gì Giáo Hội chỉ dạy nữa hay không khi mà bản thân Giáo Hội đã từng sai lầm chết người như trên?

    Chắc chắn không một Người Công Giáo nào dám nói là không nên tin vào Giáo Hội, không nên vâng phục Giáo hội, nhưng nếu khuyên lớp trẻ chúng tôi là phải tin và vâng phục Giáo Hội thì hãy giải thích cho rõ tại sao lại có thể vâng phục và tin tưởng Giáo Hội một khi Giáo Hội đã sai lầm như quá khứ và có thể trong hiện tại vẫn đang còn đầy dẫy???

    Có một bài viết ở trang
    https://thanhcavietnam.net/forum/sho...php?t=44453#21
    tác giả đã từng kết luận một cách nhơn nhơn là Thiên Chúa là đấng không Công Bằng! Cũng như trích dẫn một đống link toàn bằng ngoại ngữ để chứng minh việc đức Gioan Phao lo II đã phải xin lỗi cả thế giới! Lẽ ra tôi đã phản hồi bài viết này đến cùng nhưng phần đã nản vì nhớ đến câu:”im lặng là đệ nhất của hùng biện” cũng như chiều lòng một vài anh chị em có lời khuyên rằng nên nghỉ Tết xong đi rồi hãy tiếp tục cho nên tôi đã đình chỉ. Đến bây giờ tự nhiên tôi ngao ngán chẳng muốn tiếp tục nữa bởi vì thấy rằng có nói nữa cũng không đem lại kết quả!

    Với thời đại @ bây giờ một người dốt ngoại ngữ vẫn có thể trông cậy vào Google để hiểu một đoạn ngoại văn. Nhưng người ta sẽ biết trình độ thực là như thế nào một khi dịch nó sang tiếng Việt bởi vì thằng google dịch không thể dịch được đúng ý nghĩa mà câu văn muốn diễn tả! Người dịch một đoạn ngoại ngữ sang tiếng Việt thì phải rành ngữ pháp của ngoại ngữ đó đã là một chuyện, nhưng cần phải thông thạo cả Việt văn không thôi sẽ dịch thuật hoàn toàn sai ý nghĩa của nguyên tác, mà người Việt cũng chẳng hiểu!

    Một khi tôi yêu cầu những tài liệu hay nguyên văn những câu xin lỗi của Đức Gioan Phao lo II, không phải là vì tôi ù tai vì những lời xin lỗi đó như tác giả bài viết ấy đã hình dung ra! Nhưng tôi biết chắc rằng đây là một tình trạng hiểu sai lạc hoàn toàn những gì đức Gioan Phao lo II phát biểu do người ấy ngoại văn thì chắc cũng không giỏi, mà tiếng Việt thì kể như tiêu! Nếu muốn trích dẫn nguyên văn tiếng Anh tiếng Ý lời xin lỗi của đức Gioan Phao lo II, thì người trích dẫn hãy để những nguyên văn bằng ngoại ngữ đó một bên và bên cạnh đưa ra bản dịch tiếng Việt của mình để đối chứng! Tình trạng này sẽ tránh được việc xuyên tạc hay tam sao thất bản bởi vì có bao giờ đức Gioan Phao lo II tuyên bố là không có hỏa ngục đâu? Thế mà rất nhiều nguồn dư luận khẳng định là ngài đã tuyên bố như thế đấy! Nhưng những người phát biểu theo kiểu xuyên tạc này không thể đưa ra được một nguyên văn để mà kiểm chứng! Vụ thuyết tiến hóa cũng thế! Bọn ủng hộ sự lừa dối xuyên thế kỷ tức giả thuyết Darwin loan tin khắp mọi nơi rằng đức Gioan Phao lo II cũng phải chấp nhận thuyết tiến hóa nhưng trong nguyên văn của ngài có nói như thế đâu!

    Nên hay không nên tranh luận và bênh vực đức Tin?

    ___ Tôi đã nêu ra ở trên một số suy nghĩ và quan điểm của mình, bây giờ xin tạm dừng vì bài viết đã dài…

    thay đổi nội dung bởi: teenvnlabido, 17-03-2013 lúc 10:22 PM

  5. Được cám ơn bởi:


  6. #4
    hongbinh's Avatar

    Tham gia ngày: Sep 2010
    Tên Thánh: Gioan Baotixita
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Gx Thổ Hoàng
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 9,337
    Cám ơn
    9,567
    Được cám ơn 28,336 lần trong 5,370 bài viết

    Default

    xin giới thiệu một bài viết trong năm đức tin


    NĂM ĐỨC TIN
    Đức Tin và Những Thử Thách Thời Sơ Khai

    Lm Mt. Nguyễn Khắc Hy, S.S.
    Nguồn: Vietcatholic

    Nếu mục đích của Năm Đức Tin là giúp Kitô hữu hiểu, yêu mến, và học hỏi thêm đức tin đã lãnh nhận, thì cách tốt nhất là nhìn lại chính lịch sử hình thành đức tin trong đời sống cha ông chúng ta. Bốn trăm năm đầu tiên của Giáo hội, các Kitô hữu phải chống trả với rất nhiều “thù trong, giặc ngoài”, những âm mưu nhằm phá hoại đức tin non nớt của họ. Ba trăm năm đầu với “giặc ngoài”, là những áp lực của chính quyền, các triết lý đương thời, các tôn giáo khác v.v… khi những áp lực này vu cáo Kitô giáo phản quốc (không phục tùng hoàng đế), tà đạo (vì dám thờ Ba Chúa thay vì Một Thiên Chúa như Do Thái giáo), và man rợ (vì ăn thịt và uống máu trong các dịp Lễ) v.v… Từ thế kỷ thứ tư, Giáo hội đối đầu với “nội thù” là những lạc thuyết và lạc giáo xuất phát từ những thần học gia hay tu sĩ Kitô giáo diễn dịch sai lạc về Kinh Thánh và truyền thống Giáo hội, gây hoang mang và chia rẽ trong Giáo hội.

    Hiện nay một số cho là lịch sử đang phần nào tái diễn, và đây là nguyên nhân dẫn đển khủng hoảng đức tin. Chúng ta cùng nhau tìm hiểu và học hỏi cách thức cha ông bảo vệ và tăng cường đức tin ngày xưa để làm bài học cho ta ngày nay.

    Hộ Giáo Học và Ngoại Thù

    Khi Kitô hữu thời sơ khai đối đầu với những vu cáo, bôi nhọ, xuyên tạc, chế nhạo và ngay cả cấm đoán họ sống đức tin, họ thấm hiểu lời thánh Phêrô dạy: “Hãy luôn luôn sẵn sàng trả lời cho bất cứ ai chất vấn về niềm hy vọng của anh em.” (1 Pet 3:15). Môn Hộ Giáo Học (được dịch từ tìếng Hi Lạp apologia, nguyên nghĩa là bài nói chuyện để bào chữa hay để trả lời những tố cáo của người khác)[1] ra đời trong những thế kỷ đầu tiên nhằm giải thích những thắc mắc hay minh oan những vu cáo của chính quyền hay các triết gia về tính phi lý của đức tin Kitô giáo.[2]

    Hộ Giáo Học thường có ba chức năng chính: Chứng Minh, Tự Vệ và Phản Công. Chứng Minh là đưa ra những bằng chứng vững chắc, hợp lý tại sao ta tin. Tự Vệ là là trả lời những thắc mắc mà người khác cho rằng Kitô hữu tin không hợp lý. Và Phản Công là “tấn công sự ngu xuẩn” (TV 14:1; 1 Cor 1:18-2:16) của những tư tưởng không đáng tin (như cổ động cho tà thần, đa thần, hay vô thần…).

    Trong Tân Ước, Phaolô được xem là người tiêu biểu nhất sống vai trò Hộ Giáo Học khi rao giảng Tin Mừng. Viết thư cho tín hữu Galata, ông biện hộ khi người ta tố cáo ông không phải là tông đồ thật vì quá khứ của ông (Gal 1:1-10). Bực tức với lời tố cáo này, ông khẳng định việc ông được kêu gọi làm tông đồ “không phải do loài người mà do Đức Giêsu Kitô” (Gal 1:1) (ý ông muốn giải thích việc ông không là Một trong nhóm Mười Hai được Chúa Giêsu kêu gọi), và ông còn khẳng định thêm rằng Tin Mừng ông rao giảng là Thật, và vì thế, “nếu có ai, kể cả chúng tôi, hoặc một thiên thần nào từ trời xuống, loan báo cho anh em Tin Mừng khác với Tin Mừng chúng tôi đã loan báo cho anh em, thì xin Thiên Chúa loại trừ kẻ ấy đi!” (Gal 1:8).[3]

    Trong Công Vụ Tông Đồ, hai bài thuyết giảng của Phaolô được ghi lại với tính cách biện chứng nhằm khích lệ những người không tin có Thiên Chúa suy nghĩ lại. Ở Lystra, Phaolô nói rằng vạn vật mang dấu tích của Đấng Tạo Hoá (Cvtd 14:14-16), và ở Athens Phaolô lý luận rằng vì con người là con cái Thiên Chúa, và có Thần Khí, nên Thiên Chúa thuộc về Thần Khí. Nếu Đấng Tạo Hoá ban hơi thở (là sự sống) cho muôn loài muôn vật, vậy chắc chắn Ngài (thượng đế) phải là một Đấng Đang Sống, và vì thế Ngài không thể là những vật vô tri vô giác của tà thần, của vàng bạc, đất, đá… (Cvtd 17:23-29; xem thêm 1 Cor 1:21; Gal 4:8; 1 Thes 4:5; 2 Thes 1:8; Titus 1:16).

    Khi giảng cho người Do thái, những người đã tin vâo Thiên Chúa Yahweh, Phaolô muốn thuyết phục họ rằng Đức Giêsu Kitô chính là Đấng Mesiah mà dân hằng mong đợi. Ông tìm cách chứng minh cho người Do Thái thấy những trùng hợp của Cựu Ước khi nói về Đấng Mesiah và những gì xảy ra cho Ngài. Khi có người cho rằng Thiên Chúa không thể xuống làm con người được, Phaolô cảnh cáo những Kitô hữu gốc Do Thái và những triết gia tìm cách giải thích Tin Mừng Chúa Kitô theo khôn ngoan của loài người, và nhắc nhở họ về mầu nhiệm mặc khải của Thiên Chúa trong lịch sử “vì cái điên rồ của Thiên Chúa còn hơn cái khôn ngoan của loài người” (1 Cor 1:18-25; 2:6-16). Chính Chúa Giêsu đã đặt một nền móng cho lý luận này khi Ngài nói với các môn đệ trên đường Emmaus: “Rồi bắt đầu từ ông Mô-sê và tất cả các ngôn sứ, Người giải thích cho hai ông những gì liên quan đến Người trong tất cả Sách Thánh.” (Lk 24:27).[4]

    Sau Thời Các Tông Đồ

    Từ đầu thế kỷ 2, Kitô giáo bị đe doạ từ nhiều phía. Do Thái giáo muốn tống xuất những Kitô hữu gốc Do Thái ra khỏi Hội Đường vì họ cho là những người này theo lạc giáo. Chính quyền bắt bớ và hành hạ Kitô hữu vì thế lực Giáo hội dần dần trở thành một tổ chức (chính trị) với thực lực lớn mạnh trong đế quốc Roma.

    Hầu hết những bách hại bắt nguồn từ những vu cáo hoặc hiểu lầm. Những vu cáo thông thường gồm việc Kitô hữu bí mật họp nhau hằng tuần cử hành nghi thức gọi là “bữa ăn tình thương” (agape meal) tại nhà riêng, họ gọi nhau là “anh, chị em” vì họ coi đó như một gia đình mới; họ cũng ăn uống say sưa, và nhiều khi sống thác loạn.

    Việc rước lễ cũng bị cắt nghĩa sai lầm. Kitô hữu bị tố cáo là những người “ăn thịt và uống máu” trong những buổi lễ. Một số còn tố cáo là họ sát tế trẻ con để ăn thịt. Còn những người tham dự buổi lễ thì bị cấm không được tiết lộ với ai.

    Về mặt chính trị, Kitô hữu bị ghép tội không tuân phục hoàng đế khi họ không bái lạy theo nghi thức dân sự. Việc này bị kết án là gây chia rẽ và xáo trộn sự hài hoà của xã hội.

    Về mặt đức tin, Kitô hữu bị tố cáo tin dị đoan cách mù quáng. Celsus, một triết gia lúc đó, lý luận rằng Chúa Giêsu Kitô không thể là Thiên Chúa được, vì nếu là Thiên Chúa, tại sao khi bị đóng đinh Ngài không trừng phạt quân lính? Hay vì Ngài không có khả năng? Và tại sao Thiên Chúa lại cần xuống thế gian, có phải vì Ngài không biết hết mọi sự? Với niềm tin vào xác loài người ngày sau sống lại, Celsus châm biếm rằng những người chết cháy, bị thú vật ăn trên rừng, hay cá ăn ngoài biển… rồi con thú đó hay con cá đó bị con khác ăn, vậy sau khi sống lại, người đó thuộc về đâu?[5]

    Những chế giễu, vu cáo và hiểu lầm này cần phải được giải thích. Các giáo phụ đã phát triển Hộ Giáo Học như một vũ khí mới đương đầu với những thách thức này.

    Phản Công để Bênh Vực Đức Tin

    Trách nhiệm phản công này được giao cho Hộ Giáo Học.[6] Từ đầu thế kỷ thứ hai, Kitô giáo bắt đầu tham gia tranh luận với triết lý Hi Lạp và hấp dẫn sự chú ý của xã hội Roma. Một số giáo phụ viết những bài biện hộ cho đức tin Kitô giáo. Đáng kể là Justin Martyr (100-165 AD), một người ngoại từ Samaria, sau khi tìm hiểu nhiều trường phái triết lý khác nhau đã quyết định chọn Kitô giáo làm chân lý, và chịu chết tử đạo ở Roma. Những tác phẩm của ông, Biện Chứng Thứ Nhất, Đối thoại với Trypho, và Biện Chứng Thứ Hai đã có ảnh hưởng rất lớn trong đời sống Giáo hội thời đó (và cả sau này).

    Trong Biện Chứng Thứ Nhất, ông viết cho hoàng đế Antonious Pius và thượng viện Roma để thanh minh những vu cáo sai lạc. Trước hết, Kitô hữu không là vô thần khi họ tuyên xưng Chúa Giêsu Kitô là Thiên Chúa, nghĩa là, họ không tin vào một con người, mà tin Con Một Thiên Chúa. Thứ hai, khi “ăn thịt uống máu”, họ không hiểu theo nghĩa đen của những người tố cáo là ăn thịt trẻ con, mà họ “ăn thịt uống máu” hy tế của con chiên Đức Giêsu Kitô, Thiên Chúa của họ. Thứ ba, khi bị vu tội không thờ lạy hoàng đế, Justin lên tiếng rằng Kitô hữu không thờ lạy bất cứ tạo vật nào, nhưng chính Kitô hữu trung thành phục vụ hoàng đế khi họ cầu nguyện cho hoàng đế với Thiên Chúa thật của họ, vì hoàng đế cần sự trung thành hơn là nghi thức bên ngoài.

    Sau đó, ông kết luận rằng Kitô hữu không đáng bị trừng phạt, nhất là bị giết chết, vì đức tin của họ.

    Trong Biện Chứng Thứ Hai, ông viết cho thượng viện Roma và đòi hỏi công bằng cho Kitô hữu. Ồng cũng chứng minh rằng Đức Kitô là kết quả hoàn hảo của mọi sự khôn ngoan và chân lý đã tìm thấy trước đây, như trong lời dạy của các triết gia Socrates, Plato v.v…

    Và trong tác phẩm Đối Thoại với Trypho, Một Nguời Do Thái, ông chứng minh rằng Đức Giêsu là Đấng Mêsia được báo trước trong Cựu ước, rằng Kitô giáo là triết lý đúng đắn nhất trong những triết thuyết ông đã nghiên cứu. Ông còn chứng minh tính ưu việt của triết lý Kitô giáo hơn hẳn triết Plato, và ông kết luận rằng chân lý hay sự khôn ngoan trong triết lý Plato chẳng qua chỉ là một hình thức sao chép (copy) lại những gì đã được ghi trong sách của Moses.

    Cùng thời đó, thánh Ireaneus (chết 202) viết tác phẩm Chống Lạc giáo - Adversus Haereses khoảng năm 180.[7] Tertullian (160-225), một luật sư Roma trở lại Kitô giáo (khoảng năm 193) xuất bản Biện Luận Chứng-Apologia năm 197, trong đó ông lý luận rằng hoàng đế Trajan đã không đúng khi truy bắt Kitô hữu như những tội phạm. Điều sai trái là hoàng đế đã không dùng luật tố tụng dân sự để áp dụng, nghĩa là không cho Kitô hữu được tự do biện minh. Rồi sau khi phi bác những tố cáo về vô thần, trạng thái sống hỗn loạn, bừa bãi của những cộng đoàn Kitô hữu, và vu cáo sát tế trẻ con trong các buổi lễ, Tertullian chứng minh rằng Kitô giáo là nguồn của mọi phúc lộc cho xã hội và cho con người.[8]

    Đến thế kỷ 3, Clement of Alexandria (chết 214) viết một số những Luận Giải về Bênh Vực Kitô giáo. Tác phẩm Protrepticus bàn đến triết lý và văn hoá Hi lạp với chủ tâm để chứng minh rằng Kitô giáo là kết tụ của những gì được nói đến trong triết lý và văn hoá cũng như thần thoại Hi Lạp.[9]

    Đầu thế kỷ thứ 4, Lactantius (240-320) xuất bản Những Tổ Chức của Chúa - Divinae Institutiones, lên án tính kỳ quặc của đa thần, và khẳng định chỉ có một Thiên Chúa thật. Ông tranh luận đến thiên tính của Chúa Kitô, nói đến những phép lạ Ngài làm, lời ứng nghiệm trong Tân Ước, và chứng minh nền tảng luân lý Kitô giáo là tuyệt hảo. Tác phẩm cúa ông lôi kéo được nhiều nhà trí thức Roma theo đạo.

    Giám mục Eusebius của Caesarea (263-339) viết bộ biện luận gồm hai phần: Chuẩn Bị cho Tin Mừng – Praeparatio evangelica, và Bằng Chứng của Tin Mừng -Demonstratio evangelica. Tác phẩm nhằm trả lời cho Porphyry, một học trò cúa triết gia Plotinus, lên án Kitô giáo trong cuốn Chống Lại Kitô giáo – Contra Christianos. Trong phần đầu, Eusebius bài bác lý luận triết học của Porphyry và trong phần hai, chống lại những phi bác về phép lạ và sự sống lại Chúa Kitô.

    Hộ Giáo Học và Nội Thù

    Sau năm 313, với Hiệp Ước Milan, hoàng đế Constantine hợp thức hoá Kitô giáo, và từ đây không còn bắt bớ, truy lùng nữa. Khi Kitô giáo được tự do rao giảng, mối nguy hiểm lớn nhất cho Giáo hội đến từ những thần học gia, triết gia, và thầy dạy trong Giáo hội. (Trong những bài viết sau, chúng ta sẽ có dịp học hỏi thêm về những lạc thuyết đã gây sóng gió cho Giáo hội thời ban đầu, và đã góp phần quyết định trong việc hình thành Kinh Tin Kính, nền tảng đức tin Kitô giáo ngày nay).

    Thánh giám mục Augustine (354-430) là người đóng góp rất nhiều trong tranh luận với những người chống Giáo hội, nhất là tranh luận về lạc giáo và dị giáo. Tác phẩm Thành Của Thiên Chúa- De Civitate Dei, được viết trong nhiều năm và hoàn tất năm 426, chống lại lạc thuyết Manicheism (mà trước đó Augustine là một tín đồ). Lạc thuyết này chủ trương nhị nguyên luận (dualism) cho rằng Tốt-Xấu (Thần Lành - Thần Dữ) là cùng đích của mọi sự, nghĩa là cả hai cùng song song tồn tại muôn đời. Augustine dùng triết Plato để chứng minh đức tin Kitô giáo, và khẳng định Thiên Chúa là Đấng Chiến Thắng mọi sự trong ngày sau hết.

    Lý luận sắc bén và vững chắc của thánh Augustine đã cảm hứng cho nhiều Kitô hữu ở mọi thời can đảm đứng lên bảo vệ đức tin Kitô giáo. Augustine nhắc nhở rằng Đức Tin và Lý Trí không thể thiếu nhau, vì cả hai cùng giúp con người tìm đến Thiên Chuá và Chân Lý, và tìm được Đức Kitô là Con Thiên Chúa.

    Augustine là người đầu tiên đề đạt: “Đức Tin tìm kiếm Hiểu Biết - Fides quaerens Intellectum”, vì “Đức Tin là bước đầu Sự Hiểu Biết, và Hiểu Biết là thành quả của Đức Tin”.[10] Thánh Augustine nhấn mạnh rằng Đức Tin và Lý Trí đều là ân sủng của Thiên Chúa, vì “không ai có thể tự mình có Đức Tin hay tự mình hoàn hoả hoá Đức Tin. Chính Thiên Chúa là Đấng làm mọi sự trong những kẻ Tin.”[11] Mặc dù mọi người có thể nhận biết có Thiên Chúa,[12] nhưng Thiên Chúa thật chỉ có thể tìm thấy trong Đức Giêsu Kitô.[13] Vì thế, kiến thức và lý luận của các triết gia không ngăn cản họ thờ tà thần hay đa thần.[14]

    Kết Luận

    Trong 400 năm đầu tiên của Giáo Hội, cha ông chúng ta đã phải đối diện với “thù trong, giặc ngoài” để bảo vệ đức tin Kitô giáo. Với những người vu khống và đe doạ bắt bớ, Kitô hữu hiểu lời Chúa Giêsu dạy: “Hãy coi chừng người đời. Họ sẽ nộp anh em cho các hội đồng, và sẽ đánh đập anh em trong các hội đường của họ. Và anh em sẽ bị điệu ra trước mặt vua chúa quan quyền vì Thầy để làm chứng cho họ và các dân ngoại được biết.” (Mt 10:17-18). Với những chế giễu đức tin đến từ những lạc thuyết do chính Kitô hữu diễn dịch sai lạc lời dạy của Chúa Kitô và Giáo Hội, cha ông ta thấu hiểu lời thánh Phêrô: “Hãy luôn luôn sẵn sàng trả lời cho bất cứ ai chất vấn về niềm hy vọng của anh em” (1Pet 3:15). Ước mong trong Năm Đức Tin, chúng ta học hỏi để hiểu thêm, yêu mến thêm, và “sẵn sàng trả lời cho bất cứ ai chất vấn” đức tin chúng ta.

    Mt. Nguyễn Khắc Hy, S.S.

    [1] Ở Athens (Hy Lạp) xưa, từ apologia được hiểu là lời bào chữa trong toà án. Bị cáo tìm cách nói ra (apo – tránh ra; logia- bài nói)… nói tránh đi những tố cáo. Trường hợp triết gia Socrates bào chữa mình chống lại những người tố cáo ông giảng dạy một thần xa lạ và đầu độc giới trẻ, và được học trò ông là Plato ghi lại trong tác phẩm gọi là Lời Biện Hộ (tiếng Hi Lạp là apologia). Tiếng Việt dịch môn học này là Tín Chứng Học, Hộ Giáo Học hay Biện Hộ Học.

    [2] Tiếng Anh gọi trường phái bênh vực hay Hộ Giáo học này là apologetics, và người viết những bài biện hộ là apologist.

    [3] Xem thêm trong I Cor 9: 3; II Cor 12:19. Không kể những lần ông tự biện hộ cho mình trước toà án, quan tâm lớn nhất của Paul là bênh vực cho Tin Mừng Đức Giêsu Kitô. Paul cám ơn người dân Philiphê đã nâng đỡ ông “Khi tôi bị xiềng xích, cũng như lúc tôi bênh vực và củng cố Tin Mừng, anh em đều thông phần vào ân sủng tôi đã nhận được” (Phil 1:7). Và ông càng khẳng định hơn vai trò bảo vệ tin mừng: “Những người này làm vì bác ái, bởi họ biết rằng tôi được chỉ định để lo bênh vực Tin Mừng” (Phil 1:16).

    [4] Sách Công Vụ Tông Đô kể một người Do Thái tên Alexandre tự biện hộ trước đám đông ở Ephêsô khi những người làm ảnh tượng tố cáo ông rao giảng Tin Mừng, khuyên không nên tin thờ hình tượng khiến việc buôn bán của họ bị thiệt hại (Acts 19:33). Nhiều nơi khác, Luke kể Phaolô hay những Kitô hữu tự biện hộ trước toà án, hay tuyên xưng đức tin chống lại những vu cáo bất hợp pháp (Lk 12:11; 21:14; Acts 22;1; 24:10; 25:8, 16; 26:2, 24).

    [5] Xem trong Origen, Against Celsus, 4.3.

    [6] Tác phẩm biện chứng sớm nhất là Gởi Cho Diognetus, không biết ai là tác giả, nhưng sống vào thế kỷ thứ hai. Khoảng trước 138, Aristides viết một Biện hộ thư (giờ đã thất lạc). Thời đó có Celsus chối bỏ Đức Kitô giáo và vu cáo cho họ nhiều điều. Những tác phẩm của Celsus đã thất lạc, nhưng khi Origen viết cuốn Chống Lại Celsus – Contra Celsum (chừng năm 205) thì ta mới biết Celsus đã viết gì.

    [7] Tác phẩm gồm 5 phần: 2 phần đầu chống Ngộ Đạo Thuyết (gnosticim), và 3 phần sau bênh vực cho đức tin Kitô giáo. Bên cạnh Iraeneus, thánh Athenagoras thành Athens viết Lời Cầu Cho Các Kitô Hữu (hay thuờng gọi là Apologia), và một Luận Về Xác Sống Lại; Theophilus, giám mục Antioch, viết Apologia ad Autolycum, nhắm đến giáo huấn về Thiên Chúa, diễn dịch kinh thánh và đời sống Kitô hữu.

    [8] Tertullian được xem là một trong những trụ cột của môn Hộ Giáo Học. Ông biết trên 30 tác phẩm để bênh vực đức tin. Ông không được Giáo Hội phong thánh chỉ vì một vài những lời dạy của ông đi ngược lại với những giảng dạy của Kinh thánh hay các tông đồ. Ví dụ, ông dạy là Kitô không được trốn chạy khi bị bắt bớ, hay những goá phụ lập gia đình lần nữa thì phạm tội ngoại tình. Những lòi này trái nghịch với giáo huấn của thánh Phaolô. Dù vậy, công trạng to lớn của ông trong việc chống lại các tà thuyết và giảng dạy tín lý Chúa Ba Ngôi là nền tảng vững chắc cho sự lớn mạnh của Giáo Hội.

    [9] Một tác phẩm tương tự, nhưng không được biết nhiều là Octavius của Minucius Felix, một luật sư Roma trở lại Kitô giáo. Trong sách, tác giả đặt cuộc đối thoại giữa Caecilius, một tín đồ đa thần giáo với Octavius, một Kitô hữu. Cuộc đối thoại xoay quanh các tiêu đề thuyết tiền định, Thiên Chúa quan phòng, tính duy nhất của Thiên Chúa, mầu nhiệm nhập thể và cứu chuộc.

    [10] Bài giảng 76: 1-2. Sau này thánh Anselm (1033-1109) dùng tiêu đề này cho sách biện luận của Ngài, còn có tên Proslogion.

    [11] Trong Bàn Về Tiền Định của Các Thánh - De praedestinatione sanctorum,2.5.

    [12] Trong thư gởi Roma, thánh Phaolô viết: “Quả vậy, những gì người ta không thể nhìn thấy được nơi Thiên Chúa, tức là quyền năng vĩnh cửu và thần tính của Người, thì từ khi Thiên Chúa tạo thành vũ trụ, trí khôn con người có thể nhìn thấy được qua những công trình của Người. Do đó, họ không thể tự bào chữa được, vì tuy biết Thiên Chúa, họ đã không tôn vinh hay cảm tạ Người cho phải đạo. Trái lại, đầu óc họ suy luận viển vông và tâm trí ngu si của họ hoá ra mê muội.” (1:20-22).

    [13] Trong Bàn Đến Đức Tin của Những Gì Không Thấy - De fide rerum invisibilium, 5.

    [14] Xem trong Thành Của Thiên Chúa, 8.5-6, 12; Những Luận Thuyết của Tin Mừng Gioan - In Iohannis evangelium tractatus, 2.4.
    Chữ ký của hongbinh
    Đạm bạc dĩ minh chí
    Ninh tĩnh nhi chí viễn

  7. Có 2 người cám ơn hongbinh vì bài này:


  8. #5
    ViviPaul's Avatar

    Tuổi: 48
    Tham gia ngày: Jul 2011
    Tên Thánh: Paul
    Giới tính: Nam
    Đến từ: Vô định
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 304
    Cám ơn
    122
    Được cám ơn 305 lần trong 152 bài viết

    Default

    Người Công Giáo có 2 loại người:

    -Con Chiên.
    -Người chăn Chiên.

    Con chiên thì không nên tham gia vào những cuộc tranh luận của sói, vì sẽ ít nhiều bị thương tổn (nếu không nói là mất mạng).
    Người chăn chiên thì lo chăm sóc, bảo vệ đoàn chiên khỏi sói. Vì thế người chăn chiên phải đứng ra đương đầu với lũ sói mà bảo vệ đoàn chiên của Chúa. Tuy nhiên, thực tế ngày nay là "Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt thì ít". Người chăn chiên không có nhiều mà chiên thì lại quá đông. Vì phải mê mải chăm sóc số lượng khổng lồ chiên nên không có đủ thời giờ mà tranh luận với sói. Tóm lại, sói đang thỏa sức tung hoành và chiến thắng vẻ vang, trong khi chiên và người chăn chiên đang chật vật.

    Tuy nhiên, Thiên Chúa không để chúng ta mồ côi, từ trong các con chiên yếu đuối Ngài chọn ra các con chiên nhằm đương đầu trước những tấn công của sói, và từ những con sói hung hăng Ngài đã biến đổi thành chiên để bảo vệ chiên.

    Có một điều mà những người đương đầu với sói nên biết rằng, chúng ta sẽ phải thua như lời chép trong sách khải huyền rằng: chúng (sói) sẽ được trang bị một cái mồm ăn nói huênh hoang, phạm thượng và sẽ được phép chiến thắng dân thánh. Tuy nhiên, sự chiến thắng của sói sẽ dẫn đến vinh quang của sự hư mất, như là xây nhà trên cát vậy, còn sự thua trận của chiên sẽ giúp chiên đi qua cửa hẹp, nỗi thống khổ của chiên sẽ là vác thập giá hằng ngày theo Chúa vào cõi trường sinh. Amen
    Chữ ký của ViviPaul
    Nguyện xin Thần Khí Cha soi sáng con.
    Và nguyện xin Thánh Ý Cha được thể hiện nơi con nếu Người muốn.

  9. Có 3 người cám ơn ViviPaul vì bài này:


+ Trả lời chủ đề + Gửi chủ đề mới

Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com