Bài gẫm 32:
NGƯỜI TỘI LỖI KHÔNG THỂ CÓ SỰ BẰNG AN.


I. Nỗi khốn khổ của những người tội lỗi.


--------------Những thú vui và của-cải trần gian không phải chỉ là phù-vân giả-trá, chẳng những không thỏa-mãn được lòng con người như lời vua Sôlômon đã nói, chúng còn gây phiền-muộn đau khổ hơn nữa:
--------------“Tất cả là phù-vân và mộng hảo.” (Giảng-viên 1:14)
--------------Những người tội-lỗi đáng thương hại! Họ tưởng rằng sẽ gặt hái được vui sướng khi phạm tội, nhưng thực ra họ chỉ cảm thấy phiền-muộn và lương-tâm cắn rứt:
--------------“Hết thảy đều lầm-lạc và hư-đốn.” (Thánh Vịnh 14:3 ).
--------------Trước hết, tội-lỗi đưa đến cho họ nỗi kinh-sợ. Họ không thể ăn ngon, ngủ yên. Một người thù nghịch với Chúa sống bình an được sao?
--------------“Đường Yavê là nơi ẩn-náu cho người công-chính, là điêu tàn cho kẻ gian-ác.” (Cách-ngôn 10: 29).
--------------Khi xảy ra nạn động đất hay sấm sét, những người tội-lỗi sẽ run sợ biết bao! Mỗi tiếng lá rụng cũng làm cho họ hãi-hùng:
--------------“Những tiếng kêu khủng-khiếp văng vẳng bên tai họ.” (Gióp 15 :21)
--------------Họ luôn phải chạy trốn dầu không có ai đuổi theo:
--------------“Quân gian-ác chạy trốn khi không có ai đuổi theo.” (Cách-ngôn 28 :1).
--------------Ai đuổi họ? - Chính các tội ác của họ đuổi theo họ.
Sau khi giết em là Abel, Cain nói:
--------------“Tôi vất vưởng chạy rong trên mặt đất. Ai bắt gặp tôi sẽ giết tôi.” (Khởi-nguyên 4 :14)
--------------Thánh-kinh ghi lại: dầu Chúa đã bảo-đảm với hắn không ai nguyền-rủa hắn, Caïn vẫn chạy trốn lang thang khắp đó đây:
--------------“Nó chạy trốn khắp mặt đất” (Khởi-nguyên 4 :16 )
--------------Người bách-hại Caïn chính là tội-lỗi của hắn!


II. Lương tâm cắn rứt.


--------------Hơn nữa, tội-lỗi mang theo hậu-quả là tiếng cắn rứt lương-tâm. Người tội-lỗi đi hội hè, múa nhảy, nhưng luôn tiếng lương-tâm kêu gào:
--------------“Mầy đang thù nghịch cùng Thiên-Chúa, mầy vui chơi được sao?”
--------------Tiếng lương-tâm cắn rứt là nỗi dày vò kinh-khủng nhất, kinh khủng đến nỗi một số người đã tự-tử. Chính Giuđa cũng đã tự treo cổ.

--------------Sau khi giết một em bé, một tội-nhân nọ đã vào tu trong một tu-viện để khỏi tiếng lương-tâm cắn rứt. Nhưng người này vẫn không tìm được sự bằng-an tâm hồn, đành phải đi thú nhận tội-lỗi với quan tòa và bị án tử hình.

--------------Một linh hồn tội-lỗi ra sao? Chúa Thánh-Linh đã sánh họ với biển cả đang nổi sóng:
--------------“Các ác nhân sẽ như biển động, không sao yên lặng, sóng nước văng lên tứ tung.”( I-sai-a 57 : 20 )
--------------Thử hỏi một người đi dự buổi hoà nhạc hay một bữa tiệc, mà phải treo ngược hai chân lên cao, đầu xuống đất, hỏi người đó có vui đùa được không? Cũng vậy, một người sống với một linh hồn ở vào vị-thế đảo lộn, vì không có Chúa, thử hỏi người đó có thể vui chơi được không? Người đó cũng ăn uống, nhảy hát, mặc quần áo đẹp, trang-sức lộng-lẫy, nhưng không thể an vui được:
--------------“Không có sự bằng an nơi người gian-ác.”
--------------Chúa là nguồn sự bằng an. Ngài chỉ ban bằng an cho các bạn hữu Ngài, chứ không ban cho các thù địch.

--------------Các thú vui trần gian thật chóng qua và hời-hợt bên ngoài, chúng không ăn sâu vào tâm hồn, như lời Thánh Vin-xen-tê Fe-rơ:
--------------“Chúng chỉ là các thứ nước không thể thấm vào nơi khô cằn.”
--------------Người giàu có có thể mặc gấm-vóc luạ-là, đeo nhẩn ngọc quý giá, nếm đủ các thú ăn chơi, nhưng lòng họ vẫn chứa đầy bao nỗi cay đắng. Bạn có thể thấy họ với tất cả vẻ giàu sang, phú-quý bên ngoài, nhưng lòng họ luôn đầy dẩy lo-âu, áy-náy và những mâu-thuẩn nội tâm làm họ đau buồn.

--------------Những ai yêu mến Chúa từ bỏ những gì trái ý Chúa và hưởng niềm an vui tâm-hồn, vì họ không bao giờ sống trong cảnh nghịch thù với Chúa. Những người ác-đức chỉ biết làm những việc bất hảo, phục-vụ cho hạng người gian-ác, đương nhiên họ được thừa-hưởng những gì cay-đắng, sầu-muộn.

--------------Chúa phán:
--------------“Bởi vì ngươi không làm tôi Yavê là Thiên-Chúa ngươi trong vui-sướng hân-hoan, thì ngươi sẽ làm tôi quân thù Yavê trong đói-khát, trần-truồng và thiếu thốn đủ cách!” ( Nhị-luật 28: 44-48 )
--------------Gieo giống nào, gặt giống ấy. Họ gieo báo-thù, tham-lam,nhơ-uế, nên họ gặt lấy những đau khổ và họ tự kết án họ.


LỜI NGUYỆN CẬY TRÔNG.
--------------Lạy Chúa, Chúa đã chịu đau khổ để cứu con, nhưng con đã đáp lại ơn Chúa bằng cách làm cho các thương-tích của Chúa đau đớn hơn, vì cuộc đời hư-đốn của con.

--------------Con không thu-tích được gì cho nước trời! Con bỏ Chúa, bỏ mất ơn Chúa để làm gì? Càng chạy theo thú vui trần gian, lòng con ngày càng tích-luỹ thêm đắng-cay, chua-xót.

--------------Lạy Chúa, con xin gớm-ghét tội-lỗi con, xin Chúa thương xót con.

--------------Lạy Đấng tác-tạo và cứu-chuộc con, Chúa đã chết để cứu-chuộc con, con xin yêu mến Chúa hết lòng. Con thà chết chẳng thà phạm tội. Lạy Chúa Cha hằng có đời đời, xin chiếu dõi ánh sáng trên con, để con nhận biết tội lỗi con xấu xa dường nào, và hồng-ân Chúa đáng quý biết bao! Con hy-vọng những ơn đó vì công-nghiệp Chúa Giêsu.

--------------Lạy Mẹ Maria, Mẹ con, con nài xin Mẹ giúp con, để con đủ sáng suốt và sức mạnh phục vụ Chúa và yêu mến đến hơi thở cuối cùng.