|
Suy niệm:
1. Tôi biết chiên của Tôi. Biết theo thánh Gioan là yêu thương
Một câu chuyện truyền kỳ rất hay kể lúc Môise trốn khỏi Ai Cập, chăn chiên cho Giêtrô trong đồng vắng: có một con chiên trong bầy bỏ đàn đi mất. Môise kiên nhẫn đi tìm nó và ông đã tìm thấy nó đang uống nước bên giòng suối. Môise đến bên nó, để tay trên mình nó và nói thật nhỏ nhẹ: - Tại vì mày khát nên mày bỏ đi?
Ông không giận con chiên vì nó đã làm ông mệt mỏi, nhưng cảm thông với nó và mang nó trở về. Thượng Đế nhìn thấy như vậy, Ngài phán: Nếu người này thương xót một con chiên đi lạc như vậy, đây chính là người ta muốn lập làm người lãnh đạo dân ta.
2. “Con chiên Ta thì nghe tiếng Ta. Ta biết chúng và chúng theo Ta.” Phụng vụ đang dạy chúng ta sống dưới sự dẫn dắt của Chúa Giêsu Mục tử tốt lành. Muốn thế, ta phải “nghe tiếng” Ngài và “đi theo” Ngài. Chiên không nghe theo tiếng người lạ.
Một người Mỹ đi du lịch qua xứ Syrie, đã thấy ba người chăn chiên dẫn bầy ăn chung với nhau. Một lúc sau, một trong ba người chăn này kêu chiên mình:
- Men ah ! Men ah ! (Theo tiếng Ả rập có nghĩa là "Hãy theo ta! Hãy theo ta!")
Các con chiên của người này liền tách khỏi bầy và đi theo người ấy lên đồi.
Người chăn thứ hai cũng kêu như vậy, và chiên của anh ta liền đi theo anh ta.
Người Mỹ nói với người chăn thứ ba:
- Xin anh vui lòng cho tôi mang đồ đạc của anh để tôi kêu như anh kêu, xem các con chiên này có theo tôi hay không.
Anh ta sẵn sàng cho người Mỹ này mượn đồ đạc. Xong xuôi, người Mỹ kêu :"Men ah! Men ah!" nhưng chẳng có con chiên nào nhúc nhích. Lạ quá Người Mỹ ngạc nhiên hỏi:
- Thế chiên không nghe tiếng ai khác, ngoại trừ anh thôi sao?
Người chăn Syrie trả lời:
- Ồ! có chứ! Vài con chiên bị bệnh, nó sẽ đi theo bất cứ ai.
...
3. "Chiên Tôi thì nghe tiếng Tôi, Tôi biết chúng và chúng theo Tôi." Đó là lời khẳng định của Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay. Nghe tiếng chủ chiên là nghe-hiểu và đáp trả. Thái độ đó sẽ được đền bù xứng đáng: người chăn chiên sẽ dẫn chúng đến đồng cỏ xanh tươi, sẵn sàng liều mạng để bảo vệ chúng.
Nghe tiếng chủ chiên còn là nghe để bước theo bầy. Nghe để rồi tách khỏi bầy, tìm cho mình một lối đi riêng thì đâu còn phải là nghe theo tiếng của người chăn.
Người chăn sẵn sàng băng rừng vượt suối để tìm con chiên lạc, chứ chẳng bao giờ muốn chiên lạc xa bầy. Đồng cỏ mà người chăn dự tính trong đầu được dành cho cả bầy, tách rời khỏi bầy chắc chắn chiên không thể đến được đồng cỏ này.
Tưởng rằng chỉ một mình thức tỉnh nghe và theo tiếng gọi, trong lúc cả bầy chiên chưa nghe biết, rất có thể đó là tiếng gọi giả hiệu của sói dữ muốn chiên rời xa sự chăm sóc của chủ để dễ dàng tấn công.
Giáo Hội là đàn chiên của Chúa. Lời hứa chăm sóc bảo vệ đàn chiên của Chúa Giêsu không chỉ dành riêng cho thời các Tông đồ hoặc các cộng đoàn tiên khởi, nhưng đã trải dài suốt hơn 20 thế kỷ nay. Biết bao thế lực chống đối chủ trương triệt hạ Giáo Hội, nhưng Giáo Hội vẫn tồn tại nhờ sự bảo vệ đầy quyền năng của chủ chăn.
Trong đàn chiên Giáo Hội, mỗi con chiên đều được người chăn biết rõ, gọi tên và chiên có bổn phận phải nghe và đáp trả. Sự đáp trả có thể mang nhiều sắc thái khác nhau, nhưng dù sao vẫn không thể ra ngoài lối đi của tất cả đàn chiên, vì đó là lối dẫn đến sự sống.
Ước gì chúng ta biết lắng nghe và đáp lại tiếng gọi của Chúa, đồng thời trung thành với đàn chiên Giáo Hội, bởi vì một khi lạc xa đàn, chúng ta sẽ không thể tìm được đồng cỏ và suối nước trong, nơi mà người chăn chiên muốn cho cả đàn chiên vui hưởng.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa là mục tử nhân lành, xin giúp chúng con luôn biết quy hướng mọi sự về Chúa. Xin cho chúng con luôn sống đoàn kết yêu thương nhau, cùng nhau lắng nghe tiếng Chúa, hiểu được ý Chúa và bước đi theo Chúa. Như thế chúng con được hợp nhất trong một đàn chiên và tất cả chúng con chỉ có một chủ chiên là Đức Kitô.
tgpsaigon,net
|
|